Chương 6: Nghi phạm đầu tiên trồi lên mặt nước
VẠN VẬT LƯU VẾT
Tác giả: Hán Bảo Niên Cao
Quyển 1: Trầm ngư
Edit: Cá trê
__________
"Lý Hồng Bình, nữ, ba mươi ba tuổi, chưa kết hôn, cao một mét sáu mươi mốt, hộ khẩu ở thôn Nghịch Bá huyện Đại Dụ." Lộ Tranh vừa nói vừa dùng nam châm dán tư liệu hộ tịch lên bảng trắng trong phòng họp, cô gái trong ảnh chụp tư liệu đầu tóc vàng hoe, khuôn mặt không trang điểm rất thanh tú, nhìn ra vô cùng trẻ tuổi, "Mười ba năm trước từng phẫu thuật chỉnh hình mũi ở một bệnh viện tên Victoria trên trấn, mẹ mất sớm, cha tái hôn, mười bảy năm trước cô ấy rời nhà đi ra ngoài làm việc, không hề liên lạc với người thân. Sau khi đối chiếu DNA, xác nhận cha của Lý Hồng Bình có quan hệ cha con với nạn nhân dưới đáy ao."
Cảnh Chí Trung gật đầu: "Đã xác nhận được nguồn gốc thi thể, nhưng mà quan hệ của nạn nhân Lý Hồng Bình và cha mình rất cứng nhắc, ít khi liên lạc, mười lăm năm qua ông ấy cũng không biết con gái mình đang làm công việc gì hay có vướng mắt tình cảm với ai."
Cô gái này cứ như một người trong suốt vậy, cho dù điều tra được nguồn gốc thi thể nhưng cũng không có tiến triển gì, mấy người tổ chuyên án lại đau đầu.
Lộ Tranh đứng trước bảng trắng cau mày, hơi bĩu môi, giải toả tâm trí rồi cố gắng sắp xếp lại suy nghĩ.
"Ken két", cửa phòng họp bị đẩy ra, Lộ Tranh chăm chú nhìn sang, là Đường Thiệu Nguyên buổi sáng ra ngoài điều tra cùng với đội của đội trưởng Phạm.
"Sư huynh, lão đại." Đường Thiệu Nguyên hướng về phía Lộ Tranh và Cảnh Chí Trung gật đầu, không nói nhiều lời vô nghĩa, trực tiếp lấy một tấm ảnh từ trong túi văn kiện của mình ra. Lộ Tranh thấy thế liền đưa tay xuống hộp giấy đựng nam châm dưới bảng trắng.
Ngón tay anh chạm phải thứ gì đó còn mang theo hơi lạnh cơ thể.
Giây tiếp theo Đường Thiệu Nguyên đột ngột rút tay về như bị rắn cắn, không cẩn thận còn làm nghiêng cái hộp, mấy viên nam châm rơi lộp độp xuống đất.
"Làm sao thế, sao giật mình vậy." Lộ Tranh nhìn gương mặt quẫn bách của cậu, nhịn không được bật cười xoay người nhặt nam châm lên, ra hiệu Đường Thiệu Nguyên dán ảnh chụp lên bảng: "Có manh mối mới?"
Mặt Đường Thiệu Nguyên đỏ ửng lên, ho nhẹ một tiếng để bình tĩnh lại, rồi dán ảnh chụp lên: "Quả thật hiện tại có một đầu mối mới."
Theo hướng chỉ của cậu, mấy người Lộ Tranh cẩn thận quan sát tấm ảnh trên bảng, trong ảnh là một cụm vật màu vàng dạng sợi, có hơi lộn xộn, tuy rằng đã rửa sạch nhưng vẫn còn dính một ít bùn.
"Đây là tóc của người chết Lý Hồng Bình." Đường Thiệu Nguyên nói, đưa tay chỉ vào một ví trí trên ảnh, "Có chú ý đến chỗ này không? Tóc của cô ấy có phần đặc biệt. Tôi sau khi kiểm tra phát hiện thật ra tóc của người chết không có dài như vậy, mà cái này là tóc giả được nối vào tóc thật. Tôi cầm ảnh chụp đến những tiệm làm tóc hỏi, loại ghép tóc cùng với kết cấu này so ra thì rẻ hơn, căn cứ vào cách nói của người làm tóc thì màu tóc và kiểu tóc này khá lưu hành ở những chỗ ăn chơi vào những năm trước đây."
"Nhìn vào kiểu tóc của cô ấy, hơn nữa còn từng làm phẫu thuật chỉnh hình từ mười mấy năm trước, quả thật có thể làm việc ở những nơi ăn chơi." Cảnh Chí Trung bổ sung, "Đội trưởng Phạm đã mang người đi điều tra những chỗ ăn chơi của huyện Đại Dụ cũng như trong tỉnh. Mặt khác, căn cứ vào lời nói của cha nạn nhân thì trước đây Lý Hồng Bình có một người bạn tốt tên Lý Đại Lực, hai người là hàng xóm, còn là thanh mai trúc mã cùng lớn lên, quan hệ rất thân thiết, nói không chừng Lý Đại Lực này biết được gì đó, nửa tiếng nửa chúng ta sẽ đi hỏi."
Nghi phạm xuất hiện sớm nhất Lý Xuyên Trụ đã được thả sau vài tiếng giam giữ, ông ấy cũng không quen biết Lý Hồng Bình, trong khoảng thời gian Lý Hồng Bình bị hại ông ấy vẫn luôn làm việc bên ngoài, không có thời gian gây án. Trước khi thả ra đã bị đội trưởng Phạm kiên nhẫn giáo dục một phen, nhắc nhở ông sau này nếu gặp phải chuyện thế này thì phải báo cảnh sát, ông lão liên tục gật đầu, kích động đến độ rơi vài giọt nước mắt.
"Con đường phổ cập pháp luật còn rất dài a." Cảnh Chí Trung cảm khái, "Nếu không nhờ có Tiểu Lộ, chúng ta còn phải tốn nhiều công sức đi tìm địa điểm vứt xác đầu tiên."
So với Lý Xuyên Trụ thiếu kiến thức pháp luật nom nớp lo sợ, thì lúc xuất hiện ở phòng thăm hỏi Lý Đại Lực thản nhiên hơn rất nhiều, vừa vào cửa còn bắt tay với Lộ Tranh: "A, chào sếp."
Lý Đại Lực năm nay ba mươi bốn tuổi, làn da ngăm đen, bộ dáng vô cùng trung hậu thành thực, nói năng cũng phóng khoáng, thoạt nhìn có chút văn hoá. Cảnh Chí Trung đi thẳng vào vấn đề, trước hỏi về quan hệ của hắn và người chết.
"Nhà của A Bình và nhà tôi là hàng xóm, hai nhà chúng tôi cũng là họ hàng xa, quan hệ rất tốt." Lý Đại Lực có chút không yên nói: "Cảnh sát Lộ, A Bình đã gặp chuyện gì sao? Rất lâu rồi tôi không liên lạc với cô ấy."
"Chúng tôi phát hiện được một thi thể nữ ở thôn Nghịch Bá, sau khi kiểm nghiệm chính là Lý Hồng Bình."
Tình tiết cụ thể của vụ án không thể lộ toàn bộ ra ngoài, nhưng mà tin tức này cũng đủ khiến cho Lý Đại Lực chấn kinh.
"Cái...... Cái gì?! Không có khả năng!"
Lý Đại Lực vừa không tin được vừa đau xót, xác nhận mãi rồi nhịn không được nữa đưa bàn tay to lớn thô ráp lau mắt, Lộ Tranh đưa cho hắn một ly nước, lại quan sát trong chốc lát, vẻ mặt người này rất chân thành không giống giả vờ, dường như thật sự bị đả kích lớn.
"Cảm ơn cảnh sát Lộ." Lý Đại Lực uống ngụm nước lớn, giọng nói buồn bã, giống như vẫn chưa bình tĩnh lại sau tin tức khiếp sợ kia: "Các anh muốn hỏi gì cứ hỏi đi, tôi nhất định sẽ cố gắng trả lời."
Cảnh Chí Trung theo lệ hỏi vài câu về quỹ tích hành động của Lý Hồng Bình, các vấn đề linh tinh về quan hệ giữa người với người.
"Tôi và A Bình đại khái đã mười năm không liên lạc, lúc đó A Bình nói với tôi cô ấy muốn đi Quảng Đông làm việc, sau đó thì không có tin tức nữa." Lý Đại Lực nói, "Quan hệ của A Bình và cha cô ấy không tốt, cha cô ấy không muốn nuôi cô ấy, chính cô ấy cũng không thích học tập nên tốt nghiệp cấp hai xong liền đi làm công, lúc đầu cô ấy làm phục vụ cho một quán KTV trên thị trấn, sau này thì được lên làm quản lý, nhưng mà sau đó cô ấy lại từ chức, không biết làm việc ở đâu."
"Anh còn nhớ tên của KTV không?"
"Nhớ, tên là Phía trên bầu trời, nằm trên đường lớn ở phía bắc trên thị trấn."
Nguỵ Hùng Phong bên cạnh múa bút thành văn, ghi lại tất cả những thông tin này.
"Bộ dáng của A Bình xinh đẹp, cô ấy là người đẹp nhất trong thôn, có rất nhiều người muốn làm người yêu của cô ấy." Lý Đại Lực nói đến đây, trên gương mặt ngâm đen vậy mà lộ ra tia đỏ ửng ngượng ngùng: "Nhưng mà sau khi cô ấy ra ngoài làm việc thì có một người bạn trai, nghe nói là ông chủ lớn có nhiều tiền nên nhìn chướng mắt đám tiểu tử trong thôn bọn tôi."
Mấy người Lộ Tranh bí mật trao đổi ánh mắt, tai ai nấy đều dựng hết lên.
"Anh biết tên và nơi làm việc của bạn trai cô ấy không?"
"Tên thì tôi không biết, nhưng...... Hình như là họ Đậu, trong nhà mở cửa hàng rượu bia, tôi từng gặp qua một lần, vóc dáng không cao, hơi béo, lái BMWs."
Nhiều thông tin Lý Đại Lực không trả lời được, trước khi đi còn nắm chặt tay Lộ Tranh khẩn cầu anh nhất định phải bắt lấy hung thủ để có thể an ủi Lý Hồng Bình trên trời cao.
"Lý Đại Lực này hình như có cảm tình với người chết." Nguỵ Hùng Phong bắt đầu bát quái, "Em xem tư liệu thấy anh ta năm nay đã gần ba mươi lăm mà vẫn chưa kết hơn, có thể là trong lòng có nốt chu sa rồi."
"Nói không chừng là bởi vì nghèo?" Đường Thiệu Nguyên đáp thẳng một câu không thể phản bác.
"Mặc kệ thế nào thì hiện chúng ta đã có phương hướng điều tra mới rồi." Lộ Tranh gật đầu nói, "Trước tiên tìm ra ông chủ Đậu này đã, nếu anh ta chính là cha của đứa bé trong bụng Lý Hồng Bình thì nhất định sẽ có liên quan đến vụ án, đứa nhỏ đã năm tháng, mẹ đứa nhỏ chết một cách bí ẩn, anh ta lại không hề báo cảnh sát, chỗ này tuyệt đối có vấn đề. Chúng ta đi đến KTV Phía trên bầu trời thôi."
"Đã rõ!" Nguỵ Hùng Phong bày ra tư thế đứng nghiêm, tích cực chạy đi khởi động xe.
**
KTV Phía trên bầu trời xem như là địa điểm ăn chơi nổi danh ở huyện Đại Dụ, buôn bán đã hơn mười năm, việc làm ăn vô cùng náo nhiệt, thế nhưng chỗ ăn chơi như vậy rất dễ giấu diếm một vài thứ dơ bẩn, cũng vì vậy mà tự nhiên trở thành đối tượng chú ý trọng điểm của cảnh sát phòng chống mại dâm. Phạm Tân Vũ tiếp xúc không ít với những người này, quản lý vừa thấy anh ta đã nhận ra, đầy ân cần mời bọn họ ngồi trên sô pha ở cửa, tiếp đó thì đi mời giám đốc ra.
"Yo~, đội trưởng Phạm, cơn gió nào đem ngài đến đây thế?"
Giám đốc hiện tại đi lên từ quản lý, là một người phụ nữ trang điểm đậm, mang theo vài phần phong trần, mái tóc được búi chặt sau đầu, đường chân tóc được kéo trơn bóng, thoạt nhìn rất nhanh nhẹn, mồm mép vô cùng lợi hại. Vốn bọn họ lo rằng thời gian trôi qua quá lâu, nhân viên ở chỗ này lại có tính lưu động cao nên sẽ không dễ tìm ra ai quen biết người bị hại, nhưng bọn họ lại đụng phải vận may lớn, trí nhớ của vị giám đốc này không tồi, cô vẫn còn chút ấn tượng về Lý Hồng Bình.
"Cô gái này à, tôi nhớ chứ! Ngày xưa chúng tôi làm cùng nhau, nhưng mà cô ta nói cô ta tên là Mỹ Mỹ, ôi chao, tên này vừa nghe đã biết là tên giả. Cô ta vô cùng xinh đẹp, lại biết cách nói chuyện nên rất nhiều khách hàng thích, nhưng mà tôi biết mũi của cô ta là đồ giả, cao như vậy mà, thế nhưng đám đàn ông đều mặc kệ, có cái miệng kia là được rồi."
"Cô có ấn tượng gì về người bạn trai lúc đó của cô ấy không?"
Giám đốc cười nhạo một tiếng, phun ra một ngụm khói: "Cô ta có nhiều bạn trai lắm, tôi sao mà nhớ được chứ."
"Trong số những người đàn ông mà cô ấy thân thiết, có phải có một người làm buôn bán họ Đậu, thân hình hơi cao, hơi béo, lái BMWs hay không?"
"À, là Đậu Văn Xuyên, ông chủ Đậu mà. Nhà mở cửa hàng bán rượu bia?" Suy tư một chốc, giám đốc dường như nhớ đến gì đó: "Ông chủ Đâu là khách quen của Phía trên bầu trời chúng tôi, trước kia quả thật Mỹ Mỹ là người thường xuyên đi tiếp, sau này khi Mỹ Mỹ từ chức thì hình như rất ít khi tới."
Sau khi ra khỏi KTV Nguỵ Hùng Phong lập tức điều tra Đậu Văn Xuyên, hắn năm nay hơn năm mươi tuổi, không hề rời khỏi Đại Dụ. Bọn họ đầu tiên là đến cửa hàng bia rượu dưới danh nghĩa của Đậu Văn Xuyên, quản lý cửa hàng bày tỏ hôm nay Đậu Văn Xuyên không đi làm, có thể đang ở nhà.
Bọn họ theo lệ hỏi quản lý mấy câu, tiếp đó dựa theo địa chỉ quản lý cung cấp chạy tới nhà của Đậu Văn Xuyên.
"Chậc chậc chậc, Đậu Văn Xuyên này đã kết hôn hơn hai mươi năm trước, có hai con gái, nhà vợ hắn có thế lực rất lớn ở Đại Dụ. Làm nửa ngày thì ra không phải bạn trai mà là ngoại tình." Nguỵ Hùng Phong vừa nói vừa lật sổ ghi chép: "Hơn nữa Đậu Văn Xuyên này từng có tiền án, cộng thêm bị vợ quản rất nghiêm, trước đây lén lút nuôi tiểu tam đã bị vợ làm ầm ĩ đến tận cửa hàng, tình cảnh vô cùng náo nhiệt."
Đường Thiệu Nguyên nghe xong thì gật đầu: "Hiềm nghi của Đậu Văn Xuyên rất lớn, có thể Lý Hồng Bình dùng đứa nhỏ uy hiếp nhưng thế lực nhà vợ khiến hắn không dám ly hôn, cuối cùng thì bí hoá quá liều mà giết người."
Lộ Tranh ngồi trong phòng điều khiển nghe vậy nói: "Đúng vậy, vợ của Đậu Văn Xuyên cũng có hiềm nghi, chồng không chung thuỷ, tình cảm có vấn đề, động cơ đầy đủ ____ Hùng Phong, cậu liên hệ với đội trưởng Phạm xem bên anh ấy thế nào rồi."
Phạm Tân Vũ và bọn họ sau khi ra khỏi KTV thì mỗi người một ngả, một nhóm điều tra viên đã đến ngân hàng và phòng viễn thông điều tra lịch sử liên lạc đi lại cũng như thẻ ngân hàng cá nhân của hai người Đậu Văn Xuyên và Lý Hồng Bình.
Điện thoại rất nhanh có người nhận, thanh âm kích động của Phạm Tân Vũ theo ống nghe truyền thẳng ra ngoài: "Tiểu Nguỵ, nhanh nói cho Cảnh lão đại và tổ trưởng Lộ của cậu dòng tiền trong thẻ của Đậu Văn Xuyên và Lý Hồng Bình có điểm đáng ngờ! Mười một năm trước hai người bắt đầu có giao dịch tiền, số tiền không lớn, nhưng mười năm trước Đậu Văn Xuyên đột nhiên ba lần chuyển tiền vào thẻ của Lý Hồng Bình, tổng cộng hơn tám mươi vạn!"
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:
Nghi phạm đầu tiên xuất hiện rất long trọng.
Tên bệnh viện hay KTV này nọ đều là tự mò mẫm ra, kỹ thuật đặt tên của tác giả rất nát, mong mọi người phun tào nhẹ nhàng......
Hẳn KTV Phía trên bầu trời và bệnh viện thẩm mĩ Victoria có rất nhiều trên cả nước, nên mong mọi người không cần xem là thật.
== Hết chương 6 ==
Tác giả: Hán Bảo Niên Cao
Quyển 1: Trầm ngư
Edit: Cá trê
__________
"Lý Hồng Bình, nữ, ba mươi ba tuổi, chưa kết hôn, cao một mét sáu mươi mốt, hộ khẩu ở thôn Nghịch Bá huyện Đại Dụ." Lộ Tranh vừa nói vừa dùng nam châm dán tư liệu hộ tịch lên bảng trắng trong phòng họp, cô gái trong ảnh chụp tư liệu đầu tóc vàng hoe, khuôn mặt không trang điểm rất thanh tú, nhìn ra vô cùng trẻ tuổi, "Mười ba năm trước từng phẫu thuật chỉnh hình mũi ở một bệnh viện tên Victoria trên trấn, mẹ mất sớm, cha tái hôn, mười bảy năm trước cô ấy rời nhà đi ra ngoài làm việc, không hề liên lạc với người thân. Sau khi đối chiếu DNA, xác nhận cha của Lý Hồng Bình có quan hệ cha con với nạn nhân dưới đáy ao."
Cảnh Chí Trung gật đầu: "Đã xác nhận được nguồn gốc thi thể, nhưng mà quan hệ của nạn nhân Lý Hồng Bình và cha mình rất cứng nhắc, ít khi liên lạc, mười lăm năm qua ông ấy cũng không biết con gái mình đang làm công việc gì hay có vướng mắt tình cảm với ai."
Cô gái này cứ như một người trong suốt vậy, cho dù điều tra được nguồn gốc thi thể nhưng cũng không có tiến triển gì, mấy người tổ chuyên án lại đau đầu.
Lộ Tranh đứng trước bảng trắng cau mày, hơi bĩu môi, giải toả tâm trí rồi cố gắng sắp xếp lại suy nghĩ.
"Ken két", cửa phòng họp bị đẩy ra, Lộ Tranh chăm chú nhìn sang, là Đường Thiệu Nguyên buổi sáng ra ngoài điều tra cùng với đội của đội trưởng Phạm.
"Sư huynh, lão đại." Đường Thiệu Nguyên hướng về phía Lộ Tranh và Cảnh Chí Trung gật đầu, không nói nhiều lời vô nghĩa, trực tiếp lấy một tấm ảnh từ trong túi văn kiện của mình ra. Lộ Tranh thấy thế liền đưa tay xuống hộp giấy đựng nam châm dưới bảng trắng.
Ngón tay anh chạm phải thứ gì đó còn mang theo hơi lạnh cơ thể.
Giây tiếp theo Đường Thiệu Nguyên đột ngột rút tay về như bị rắn cắn, không cẩn thận còn làm nghiêng cái hộp, mấy viên nam châm rơi lộp độp xuống đất.
"Làm sao thế, sao giật mình vậy." Lộ Tranh nhìn gương mặt quẫn bách của cậu, nhịn không được bật cười xoay người nhặt nam châm lên, ra hiệu Đường Thiệu Nguyên dán ảnh chụp lên bảng: "Có manh mối mới?"
Mặt Đường Thiệu Nguyên đỏ ửng lên, ho nhẹ một tiếng để bình tĩnh lại, rồi dán ảnh chụp lên: "Quả thật hiện tại có một đầu mối mới."
Theo hướng chỉ của cậu, mấy người Lộ Tranh cẩn thận quan sát tấm ảnh trên bảng, trong ảnh là một cụm vật màu vàng dạng sợi, có hơi lộn xộn, tuy rằng đã rửa sạch nhưng vẫn còn dính một ít bùn.
"Đây là tóc của người chết Lý Hồng Bình." Đường Thiệu Nguyên nói, đưa tay chỉ vào một ví trí trên ảnh, "Có chú ý đến chỗ này không? Tóc của cô ấy có phần đặc biệt. Tôi sau khi kiểm tra phát hiện thật ra tóc của người chết không có dài như vậy, mà cái này là tóc giả được nối vào tóc thật. Tôi cầm ảnh chụp đến những tiệm làm tóc hỏi, loại ghép tóc cùng với kết cấu này so ra thì rẻ hơn, căn cứ vào cách nói của người làm tóc thì màu tóc và kiểu tóc này khá lưu hành ở những chỗ ăn chơi vào những năm trước đây."
"Nhìn vào kiểu tóc của cô ấy, hơn nữa còn từng làm phẫu thuật chỉnh hình từ mười mấy năm trước, quả thật có thể làm việc ở những nơi ăn chơi." Cảnh Chí Trung bổ sung, "Đội trưởng Phạm đã mang người đi điều tra những chỗ ăn chơi của huyện Đại Dụ cũng như trong tỉnh. Mặt khác, căn cứ vào lời nói của cha nạn nhân thì trước đây Lý Hồng Bình có một người bạn tốt tên Lý Đại Lực, hai người là hàng xóm, còn là thanh mai trúc mã cùng lớn lên, quan hệ rất thân thiết, nói không chừng Lý Đại Lực này biết được gì đó, nửa tiếng nửa chúng ta sẽ đi hỏi."
Nghi phạm xuất hiện sớm nhất Lý Xuyên Trụ đã được thả sau vài tiếng giam giữ, ông ấy cũng không quen biết Lý Hồng Bình, trong khoảng thời gian Lý Hồng Bình bị hại ông ấy vẫn luôn làm việc bên ngoài, không có thời gian gây án. Trước khi thả ra đã bị đội trưởng Phạm kiên nhẫn giáo dục một phen, nhắc nhở ông sau này nếu gặp phải chuyện thế này thì phải báo cảnh sát, ông lão liên tục gật đầu, kích động đến độ rơi vài giọt nước mắt.
"Con đường phổ cập pháp luật còn rất dài a." Cảnh Chí Trung cảm khái, "Nếu không nhờ có Tiểu Lộ, chúng ta còn phải tốn nhiều công sức đi tìm địa điểm vứt xác đầu tiên."
So với Lý Xuyên Trụ thiếu kiến thức pháp luật nom nớp lo sợ, thì lúc xuất hiện ở phòng thăm hỏi Lý Đại Lực thản nhiên hơn rất nhiều, vừa vào cửa còn bắt tay với Lộ Tranh: "A, chào sếp."
Lý Đại Lực năm nay ba mươi bốn tuổi, làn da ngăm đen, bộ dáng vô cùng trung hậu thành thực, nói năng cũng phóng khoáng, thoạt nhìn có chút văn hoá. Cảnh Chí Trung đi thẳng vào vấn đề, trước hỏi về quan hệ của hắn và người chết.
"Nhà của A Bình và nhà tôi là hàng xóm, hai nhà chúng tôi cũng là họ hàng xa, quan hệ rất tốt." Lý Đại Lực có chút không yên nói: "Cảnh sát Lộ, A Bình đã gặp chuyện gì sao? Rất lâu rồi tôi không liên lạc với cô ấy."
"Chúng tôi phát hiện được một thi thể nữ ở thôn Nghịch Bá, sau khi kiểm nghiệm chính là Lý Hồng Bình."
Tình tiết cụ thể của vụ án không thể lộ toàn bộ ra ngoài, nhưng mà tin tức này cũng đủ khiến cho Lý Đại Lực chấn kinh.
"Cái...... Cái gì?! Không có khả năng!"
Lý Đại Lực vừa không tin được vừa đau xót, xác nhận mãi rồi nhịn không được nữa đưa bàn tay to lớn thô ráp lau mắt, Lộ Tranh đưa cho hắn một ly nước, lại quan sát trong chốc lát, vẻ mặt người này rất chân thành không giống giả vờ, dường như thật sự bị đả kích lớn.
"Cảm ơn cảnh sát Lộ." Lý Đại Lực uống ngụm nước lớn, giọng nói buồn bã, giống như vẫn chưa bình tĩnh lại sau tin tức khiếp sợ kia: "Các anh muốn hỏi gì cứ hỏi đi, tôi nhất định sẽ cố gắng trả lời."
Cảnh Chí Trung theo lệ hỏi vài câu về quỹ tích hành động của Lý Hồng Bình, các vấn đề linh tinh về quan hệ giữa người với người.
"Tôi và A Bình đại khái đã mười năm không liên lạc, lúc đó A Bình nói với tôi cô ấy muốn đi Quảng Đông làm việc, sau đó thì không có tin tức nữa." Lý Đại Lực nói, "Quan hệ của A Bình và cha cô ấy không tốt, cha cô ấy không muốn nuôi cô ấy, chính cô ấy cũng không thích học tập nên tốt nghiệp cấp hai xong liền đi làm công, lúc đầu cô ấy làm phục vụ cho một quán KTV trên thị trấn, sau này thì được lên làm quản lý, nhưng mà sau đó cô ấy lại từ chức, không biết làm việc ở đâu."
"Anh còn nhớ tên của KTV không?"
"Nhớ, tên là Phía trên bầu trời, nằm trên đường lớn ở phía bắc trên thị trấn."
Nguỵ Hùng Phong bên cạnh múa bút thành văn, ghi lại tất cả những thông tin này.
"Bộ dáng của A Bình xinh đẹp, cô ấy là người đẹp nhất trong thôn, có rất nhiều người muốn làm người yêu của cô ấy." Lý Đại Lực nói đến đây, trên gương mặt ngâm đen vậy mà lộ ra tia đỏ ửng ngượng ngùng: "Nhưng mà sau khi cô ấy ra ngoài làm việc thì có một người bạn trai, nghe nói là ông chủ lớn có nhiều tiền nên nhìn chướng mắt đám tiểu tử trong thôn bọn tôi."
Mấy người Lộ Tranh bí mật trao đổi ánh mắt, tai ai nấy đều dựng hết lên.
"Anh biết tên và nơi làm việc của bạn trai cô ấy không?"
"Tên thì tôi không biết, nhưng...... Hình như là họ Đậu, trong nhà mở cửa hàng rượu bia, tôi từng gặp qua một lần, vóc dáng không cao, hơi béo, lái BMWs."
Nhiều thông tin Lý Đại Lực không trả lời được, trước khi đi còn nắm chặt tay Lộ Tranh khẩn cầu anh nhất định phải bắt lấy hung thủ để có thể an ủi Lý Hồng Bình trên trời cao.
"Lý Đại Lực này hình như có cảm tình với người chết." Nguỵ Hùng Phong bắt đầu bát quái, "Em xem tư liệu thấy anh ta năm nay đã gần ba mươi lăm mà vẫn chưa kết hơn, có thể là trong lòng có nốt chu sa rồi."
"Nói không chừng là bởi vì nghèo?" Đường Thiệu Nguyên đáp thẳng một câu không thể phản bác.
"Mặc kệ thế nào thì hiện chúng ta đã có phương hướng điều tra mới rồi." Lộ Tranh gật đầu nói, "Trước tiên tìm ra ông chủ Đậu này đã, nếu anh ta chính là cha của đứa bé trong bụng Lý Hồng Bình thì nhất định sẽ có liên quan đến vụ án, đứa nhỏ đã năm tháng, mẹ đứa nhỏ chết một cách bí ẩn, anh ta lại không hề báo cảnh sát, chỗ này tuyệt đối có vấn đề. Chúng ta đi đến KTV Phía trên bầu trời thôi."
"Đã rõ!" Nguỵ Hùng Phong bày ra tư thế đứng nghiêm, tích cực chạy đi khởi động xe.
**
KTV Phía trên bầu trời xem như là địa điểm ăn chơi nổi danh ở huyện Đại Dụ, buôn bán đã hơn mười năm, việc làm ăn vô cùng náo nhiệt, thế nhưng chỗ ăn chơi như vậy rất dễ giấu diếm một vài thứ dơ bẩn, cũng vì vậy mà tự nhiên trở thành đối tượng chú ý trọng điểm của cảnh sát phòng chống mại dâm. Phạm Tân Vũ tiếp xúc không ít với những người này, quản lý vừa thấy anh ta đã nhận ra, đầy ân cần mời bọn họ ngồi trên sô pha ở cửa, tiếp đó thì đi mời giám đốc ra.
"Yo~, đội trưởng Phạm, cơn gió nào đem ngài đến đây thế?"
Giám đốc hiện tại đi lên từ quản lý, là một người phụ nữ trang điểm đậm, mang theo vài phần phong trần, mái tóc được búi chặt sau đầu, đường chân tóc được kéo trơn bóng, thoạt nhìn rất nhanh nhẹn, mồm mép vô cùng lợi hại. Vốn bọn họ lo rằng thời gian trôi qua quá lâu, nhân viên ở chỗ này lại có tính lưu động cao nên sẽ không dễ tìm ra ai quen biết người bị hại, nhưng bọn họ lại đụng phải vận may lớn, trí nhớ của vị giám đốc này không tồi, cô vẫn còn chút ấn tượng về Lý Hồng Bình.
"Cô gái này à, tôi nhớ chứ! Ngày xưa chúng tôi làm cùng nhau, nhưng mà cô ta nói cô ta tên là Mỹ Mỹ, ôi chao, tên này vừa nghe đã biết là tên giả. Cô ta vô cùng xinh đẹp, lại biết cách nói chuyện nên rất nhiều khách hàng thích, nhưng mà tôi biết mũi của cô ta là đồ giả, cao như vậy mà, thế nhưng đám đàn ông đều mặc kệ, có cái miệng kia là được rồi."
"Cô có ấn tượng gì về người bạn trai lúc đó của cô ấy không?"
Giám đốc cười nhạo một tiếng, phun ra một ngụm khói: "Cô ta có nhiều bạn trai lắm, tôi sao mà nhớ được chứ."
"Trong số những người đàn ông mà cô ấy thân thiết, có phải có một người làm buôn bán họ Đậu, thân hình hơi cao, hơi béo, lái BMWs hay không?"
"À, là Đậu Văn Xuyên, ông chủ Đậu mà. Nhà mở cửa hàng bán rượu bia?" Suy tư một chốc, giám đốc dường như nhớ đến gì đó: "Ông chủ Đâu là khách quen của Phía trên bầu trời chúng tôi, trước kia quả thật Mỹ Mỹ là người thường xuyên đi tiếp, sau này khi Mỹ Mỹ từ chức thì hình như rất ít khi tới."
Sau khi ra khỏi KTV Nguỵ Hùng Phong lập tức điều tra Đậu Văn Xuyên, hắn năm nay hơn năm mươi tuổi, không hề rời khỏi Đại Dụ. Bọn họ đầu tiên là đến cửa hàng bia rượu dưới danh nghĩa của Đậu Văn Xuyên, quản lý cửa hàng bày tỏ hôm nay Đậu Văn Xuyên không đi làm, có thể đang ở nhà.
Bọn họ theo lệ hỏi quản lý mấy câu, tiếp đó dựa theo địa chỉ quản lý cung cấp chạy tới nhà của Đậu Văn Xuyên.
"Chậc chậc chậc, Đậu Văn Xuyên này đã kết hôn hơn hai mươi năm trước, có hai con gái, nhà vợ hắn có thế lực rất lớn ở Đại Dụ. Làm nửa ngày thì ra không phải bạn trai mà là ngoại tình." Nguỵ Hùng Phong vừa nói vừa lật sổ ghi chép: "Hơn nữa Đậu Văn Xuyên này từng có tiền án, cộng thêm bị vợ quản rất nghiêm, trước đây lén lút nuôi tiểu tam đã bị vợ làm ầm ĩ đến tận cửa hàng, tình cảnh vô cùng náo nhiệt."
Đường Thiệu Nguyên nghe xong thì gật đầu: "Hiềm nghi của Đậu Văn Xuyên rất lớn, có thể Lý Hồng Bình dùng đứa nhỏ uy hiếp nhưng thế lực nhà vợ khiến hắn không dám ly hôn, cuối cùng thì bí hoá quá liều mà giết người."
Lộ Tranh ngồi trong phòng điều khiển nghe vậy nói: "Đúng vậy, vợ của Đậu Văn Xuyên cũng có hiềm nghi, chồng không chung thuỷ, tình cảm có vấn đề, động cơ đầy đủ ____ Hùng Phong, cậu liên hệ với đội trưởng Phạm xem bên anh ấy thế nào rồi."
Phạm Tân Vũ và bọn họ sau khi ra khỏi KTV thì mỗi người một ngả, một nhóm điều tra viên đã đến ngân hàng và phòng viễn thông điều tra lịch sử liên lạc đi lại cũng như thẻ ngân hàng cá nhân của hai người Đậu Văn Xuyên và Lý Hồng Bình.
Điện thoại rất nhanh có người nhận, thanh âm kích động của Phạm Tân Vũ theo ống nghe truyền thẳng ra ngoài: "Tiểu Nguỵ, nhanh nói cho Cảnh lão đại và tổ trưởng Lộ của cậu dòng tiền trong thẻ của Đậu Văn Xuyên và Lý Hồng Bình có điểm đáng ngờ! Mười một năm trước hai người bắt đầu có giao dịch tiền, số tiền không lớn, nhưng mười năm trước Đậu Văn Xuyên đột nhiên ba lần chuyển tiền vào thẻ của Lý Hồng Bình, tổng cộng hơn tám mươi vạn!"
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:
Nghi phạm đầu tiên xuất hiện rất long trọng.
Tên bệnh viện hay KTV này nọ đều là tự mò mẫm ra, kỹ thuật đặt tên của tác giả rất nát, mong mọi người phun tào nhẹ nhàng......
Hẳn KTV Phía trên bầu trời và bệnh viện thẩm mĩ Victoria có rất nhiều trên cả nước, nên mong mọi người không cần xem là thật.
== Hết chương 6 ==
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất