Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Chương 45:
“Chào buổi sáng, các bạn thân yêu.”
Kỷ Diêu Quang chào fan trong phòng livestream.
Hiện nay, tài khoản Đấu Thủ của cô đã có hơn một triệu fan, vừa mới bắt đầu livestream một phút, đã có hơn 1 vạn người xem.
[Chào buổi sáng! Hôm qua sao không livestream?]
[Lại được livestream là tốt rồi, đạo trưởng cũng là người, nghỉ ngơi một ngày thì sao chứ?]
[Đúng vậy đúng vậy]
Nhìn dòng bình luận, Kỷ Diêu Quang cười khổ.
“Xin lỗi mọi người, hôm qua tôi ra ngoài giải quyết một chút việc, để mọi người chờ lâu rồi.”
Kỷ Diêu Quang nói.
“Để bù đắp vì hôm qua không livestream, hôm nay chúng ta sẽ thêm một túi phúc, tổng cộng bốc thăm bốn người.”
[Tuyệt quá!]
[Đang hào hứng, tôi đã sẵn sàng rồi đây!]
[Người dậy sớm sẽ có túi phúc của đạo trưởng để giành!]
Kỷ Diêu Quang phát một túi phúc, mọi người tranh nhau nhanh chóng, rất nhanh đã chọn được một người.
“Chúc mừng người dùng có tên ‘Lão tống giám đốc của Ngũ Kim Hưng Thịnh’, đã giành được túi phúc, có thể kết nối rồi.”
Kỷ Diêu Quang nói, màn hình chia làm đôi, đối diện là một người đàn ông trung niên.
Cạo đầu đinh, mặc áo Polo, thấy mình giành được túi phúc, ông hào hứng nói: “Đạo trưởng, tôi thật sự giành được rồi, trời ơi, chào đạo trưởng.”
“Chào ông.”
Thấy tướng mạo của người đàn ông trung niên, nụ cười của Kỷ Diêu Quang hơi nhạt đi.
“Để tôi đoán quá khứ của ông trước, rồi đoán tương lai, hay đoán thẳng vào vấn đề ông muốn luôn?”
Đã livestream hai lần, hiện tại Kỷ Diêu Quang có thể tự mình hoàn thành quy trình.
Người đàn ông trung niên nghe lời Kỷ Diêu Quang, cười nói: “Đạo trưởng giỏi như vậy, thì cứ đoán quá khứ của tôi trước đi.”
[Chậc, đây là người mới nhỉ? Trừ lần đầu tiên livestream, sau đó fan không ai đoán quá khứ nữa]
[Nói trắng ra là không tin vào đạo trưởng của chúng ta rồi]
[Cũng không nhất thiết, đàn ông trung niên, đặc biệt là đàn ông trung niên, đối với những chuyện này, độ chấp nhận của họ vốn không cao, hơn nữa cô ấy cho người ta hai lựa chọn, chẳng lẽ người ta không thể đoán quá khứ sao?]
[Nhưng vẻ không chân thành này, nhìn một cái là biết không có chuyện gì làm]
Kỷ Diêu Quang không nhìn vào phần bình luận, nhìn tướng mạo của người đàn ông trung niên, môi hơi nhếch: “Được thôi, tôi sẽ đoán quá khứ của ông. Ông tên là Từ Minh Lượng, năm nay 44 tuổi, có một con trai năm tuổi.”
“Thần kỳ thật!” Từ Minh Lượng phấn khích nói: “Đúng rồi, chính xác luôn! Con trai tôi sinh muộn, ban đầu tôi còn tưởng vợ tôi không sinh được con nữa!”
[Vô lý, sao không nghĩ rằng có thể là vấn đề của mình?]
“Làm sao tôi có thể có vấn đề được, tôi là đàn ông mà!” Từ Minh Lượng thấy bình luận, không vui nói.
Kỷ Diêu Quang lắc đầu bất lực: “Ông sinh ra ở nông thôn, trên có một chị gái, dưới có một em gái, hồi nhỏ coi như cũng khá là thông minh, tiểu học và trung học cũng đạt được thành tích đều không tệ, nhưng khi ông học trung học phổ thông thì...”
“Lúc ông học trung học phổ thông, ông xem phim ‘Yakuza’ và bắt đầu làm đại ca, mỗi ngày không đánh nhau thì cũng đang trên đường đi đánh nhau. Không chỉ vậy, ông còn thường xuyên thích bắt nạt những người học lớp dưới, tống tiền họ lấy tiền của họ, cuối cùng bị người ta tố cáo lên trường, bị trường đuổi học. Ba mẹ ông đã chuyển ông sang trường khác, nhưng ông vẫn chứng nào tật nấy, cuối cùng ba mẹ chỉ có thể đưa ông đi làm thuê.”
Kỷ Diêu Quang chào fan trong phòng livestream.
Hiện nay, tài khoản Đấu Thủ của cô đã có hơn một triệu fan, vừa mới bắt đầu livestream một phút, đã có hơn 1 vạn người xem.
[Chào buổi sáng! Hôm qua sao không livestream?]
[Lại được livestream là tốt rồi, đạo trưởng cũng là người, nghỉ ngơi một ngày thì sao chứ?]
[Đúng vậy đúng vậy]
Nhìn dòng bình luận, Kỷ Diêu Quang cười khổ.
“Xin lỗi mọi người, hôm qua tôi ra ngoài giải quyết một chút việc, để mọi người chờ lâu rồi.”
Kỷ Diêu Quang nói.
“Để bù đắp vì hôm qua không livestream, hôm nay chúng ta sẽ thêm một túi phúc, tổng cộng bốc thăm bốn người.”
[Tuyệt quá!]
[Đang hào hứng, tôi đã sẵn sàng rồi đây!]
[Người dậy sớm sẽ có túi phúc của đạo trưởng để giành!]
Kỷ Diêu Quang phát một túi phúc, mọi người tranh nhau nhanh chóng, rất nhanh đã chọn được một người.
“Chúc mừng người dùng có tên ‘Lão tống giám đốc của Ngũ Kim Hưng Thịnh’, đã giành được túi phúc, có thể kết nối rồi.”
Kỷ Diêu Quang nói, màn hình chia làm đôi, đối diện là một người đàn ông trung niên.
Cạo đầu đinh, mặc áo Polo, thấy mình giành được túi phúc, ông hào hứng nói: “Đạo trưởng, tôi thật sự giành được rồi, trời ơi, chào đạo trưởng.”
“Chào ông.”
Thấy tướng mạo của người đàn ông trung niên, nụ cười của Kỷ Diêu Quang hơi nhạt đi.
“Để tôi đoán quá khứ của ông trước, rồi đoán tương lai, hay đoán thẳng vào vấn đề ông muốn luôn?”
Đã livestream hai lần, hiện tại Kỷ Diêu Quang có thể tự mình hoàn thành quy trình.
Người đàn ông trung niên nghe lời Kỷ Diêu Quang, cười nói: “Đạo trưởng giỏi như vậy, thì cứ đoán quá khứ của tôi trước đi.”
[Chậc, đây là người mới nhỉ? Trừ lần đầu tiên livestream, sau đó fan không ai đoán quá khứ nữa]
[Nói trắng ra là không tin vào đạo trưởng của chúng ta rồi]
[Cũng không nhất thiết, đàn ông trung niên, đặc biệt là đàn ông trung niên, đối với những chuyện này, độ chấp nhận của họ vốn không cao, hơn nữa cô ấy cho người ta hai lựa chọn, chẳng lẽ người ta không thể đoán quá khứ sao?]
[Nhưng vẻ không chân thành này, nhìn một cái là biết không có chuyện gì làm]
Kỷ Diêu Quang không nhìn vào phần bình luận, nhìn tướng mạo của người đàn ông trung niên, môi hơi nhếch: “Được thôi, tôi sẽ đoán quá khứ của ông. Ông tên là Từ Minh Lượng, năm nay 44 tuổi, có một con trai năm tuổi.”
“Thần kỳ thật!” Từ Minh Lượng phấn khích nói: “Đúng rồi, chính xác luôn! Con trai tôi sinh muộn, ban đầu tôi còn tưởng vợ tôi không sinh được con nữa!”
[Vô lý, sao không nghĩ rằng có thể là vấn đề của mình?]
“Làm sao tôi có thể có vấn đề được, tôi là đàn ông mà!” Từ Minh Lượng thấy bình luận, không vui nói.
Kỷ Diêu Quang lắc đầu bất lực: “Ông sinh ra ở nông thôn, trên có một chị gái, dưới có một em gái, hồi nhỏ coi như cũng khá là thông minh, tiểu học và trung học cũng đạt được thành tích đều không tệ, nhưng khi ông học trung học phổ thông thì...”
“Lúc ông học trung học phổ thông, ông xem phim ‘Yakuza’ và bắt đầu làm đại ca, mỗi ngày không đánh nhau thì cũng đang trên đường đi đánh nhau. Không chỉ vậy, ông còn thường xuyên thích bắt nạt những người học lớp dưới, tống tiền họ lấy tiền của họ, cuối cùng bị người ta tố cáo lên trường, bị trường đuổi học. Ba mẹ ông đã chuyển ông sang trường khác, nhưng ông vẫn chứng nào tật nấy, cuối cùng ba mẹ chỉ có thể đưa ông đi làm thuê.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất