Vì Yêu Nên Không Thể Kiểm Soát
Chương 54: Douyin
Gia Hân ngồi dựa lên ghế sofa mà bấm điện thoại.Trên trang mạng xã hội toàn là thông tin về doanh nghiệp,công ty ,bất động sản. Cho nên khiến cho cô có chút nhàm chán mà chuyển sang thư mục khác .
Cô bấm vào douyin xem các clip của giới trẻ nhảy nhót ,ca hát, các đăng về nghệ thuật ,các clip vẽ tranh nên khiến cho cô khá là thích thú. Lúc trước cô học bên Trường Mỹ Thuật nên khi nhìn lại cũng thấy mình ở trong đó .
Quá khứ cô và Uyển Linh cũng hay quay mấy clip vui nhộn ,vẽ tranh ,ca hát rồi cũng đăng lên để xem mọi người có thích ,hay bình phẩm gì không .
Và từ đó để cô có thể rút kinh nghiệm và làm ra những tác phẩm tốt hơn .
Khoảng chừng 2 giờ chiều thì cô đã ngủ rồi nhưng tay thì vẫn cầm điện thoại.Một lát sau, khi anh quay qua thì thấy Gia Hân đã say giấc nồng .
Lúc này anh mới bỏ máy tính qua một bên rồi đứng dậy bế cô lại giường nằm xuống và cũng không quên đắp chăn cho cô ..
Bách Quân gỡ điện thoại từ tay cô ra rồi cẩm lên xem là từ nãy giờ cô đã xem những gì .
Đập vào mắt anh là Douyin,trang mạng này anh cũng ít dùng đến .Lúc trước em gái anh thích quay mấy clip dễ thương nên anh mới tải về mà thôi .
Bách Quân cười cười rồi quay lại chỗ ngồi lúc nãy và tiếp tục làm việc .
Do là anh nằm viện hơn 3 tháng trời nên số lượng công việc hơi nhiều .Chắc làm đến mấy tuần cũng chưa xong chứ nói gì là ngày một ngày hai .
Và cũng may là bây giờ có trợ lý ,thư ký tăng ca cho nên anh mới yên ổn ở nhà làm chứ nếu không bên hội đồng lại làm ầm lên ...
Tầm khoảng 5 giờ chiều thì Gia Hân mới thức dậy .Cô ngáp ngắn ,ngáp dài rồi từ từ mở mắt ra .
Chiều rồi mà anh ấy vẫn còn làm việc sao, ngồi trên giường một lúc cho tỉnh ngủ thì cô cũng đi vào trong rửa mặt ,vệ sinh cá nhân .
"Anh không mệt sao "
" Không mệt"
"Anh ở đây đi ,để em xuống dưới làm chút đồ ăn cho anh.."
"Được "
Gia Hân định làm cho anh một chút đồ ăn nhẹ, rồi tối sẽ cho anh ăn thêm một bữa nữa. Có như vậy thì anh mới mau lên ký được,chứ bây giờ chỉ toàn da với xương,ốm tông ốm teo
Nhà bếp này thì quá là quen thuộc với cô rồi .Gia Hân định làm mỳ ý và một ít salad cho anh ăn .Món này anh rất thích ăn cho nên cô cũng làm nhiều một chút .
Bên cạnh đó còn có sữa chua trái cây nữa. Khoảng chừng 30 phút sau thì mọi thứ cũng đã xong xuôi .Cô đặt thức ăn lên mâm rồi bưng lên phòng .
Khi cô bước đến cầu thang thì gặp bác quản gia .
" Phu nhân "
Hả ,ông ấy gọi cô là phu nhân sao ,cái tên này cô nghe không được quen cho lắm .
" Cậu chủ bảo tôi gọi cô là phu nhân "
"À ..dạ ..bác cứ gọi bằng tên cũng được, tại con thấy không được quen "
" Vâng...cô làm đồ ăn cho cậu chủ sao ..."
"Đúng vậy"
Ông cười cười rồi nói tiếp:" cậu chủ nhà tôi thật may mắn khi có phu nhân ở bên cạnh "
" Dạ không có gì đâu bác ..à mà bác ơi lúc trước Hà Thanh có nấu cho anh ấy ăn không "
"Không có ,cô ta chỉ chơi bời mà thôi . Lúc nào cũng để cậu ấy một mình "
Gia Hân gật đầu rồi cũng đi lên lầu ,cô vừa đi vừa suy nghĩ lại những gì mà Dương Tuấn nói lúc trước. Quả thật là anh và Hà Thanh sống cùng nhau nhưng không có gì cả ,có lẽ lúc đó anh chỉ vì hận thù mà thôi .
Quả thật là cuộc sống của cả hai người cũng không vui vẻ gì . Người thì bị vướng vào thù hận mà bỏ bê chính mình,bỏ bê cảm của bản thân.
Người thì vì yêu mà bất chấp tất cả ,mặc kệ mọi thứ xung quanh .Bách Quân cũng không khá hơn gì bị mất đi người em gái thân yêu nhất .Một cú sốc khiến cho anh mất đi hết lý trí của chính mình .
Bây giờ cô chỉ nhớ lại quá khứ một chút thôi nhưng lòng thì vô cùng buồn. Nhưng dù gì mọi thứ cũng đã qua hết rồi nên cô sẽ cất nó ở trong lòng ..
Cô bấm vào douyin xem các clip của giới trẻ nhảy nhót ,ca hát, các đăng về nghệ thuật ,các clip vẽ tranh nên khiến cho cô khá là thích thú. Lúc trước cô học bên Trường Mỹ Thuật nên khi nhìn lại cũng thấy mình ở trong đó .
Quá khứ cô và Uyển Linh cũng hay quay mấy clip vui nhộn ,vẽ tranh ,ca hát rồi cũng đăng lên để xem mọi người có thích ,hay bình phẩm gì không .
Và từ đó để cô có thể rút kinh nghiệm và làm ra những tác phẩm tốt hơn .
Khoảng chừng 2 giờ chiều thì cô đã ngủ rồi nhưng tay thì vẫn cầm điện thoại.Một lát sau, khi anh quay qua thì thấy Gia Hân đã say giấc nồng .
Lúc này anh mới bỏ máy tính qua một bên rồi đứng dậy bế cô lại giường nằm xuống và cũng không quên đắp chăn cho cô ..
Bách Quân gỡ điện thoại từ tay cô ra rồi cẩm lên xem là từ nãy giờ cô đã xem những gì .
Đập vào mắt anh là Douyin,trang mạng này anh cũng ít dùng đến .Lúc trước em gái anh thích quay mấy clip dễ thương nên anh mới tải về mà thôi .
Bách Quân cười cười rồi quay lại chỗ ngồi lúc nãy và tiếp tục làm việc .
Do là anh nằm viện hơn 3 tháng trời nên số lượng công việc hơi nhiều .Chắc làm đến mấy tuần cũng chưa xong chứ nói gì là ngày một ngày hai .
Và cũng may là bây giờ có trợ lý ,thư ký tăng ca cho nên anh mới yên ổn ở nhà làm chứ nếu không bên hội đồng lại làm ầm lên ...
Tầm khoảng 5 giờ chiều thì Gia Hân mới thức dậy .Cô ngáp ngắn ,ngáp dài rồi từ từ mở mắt ra .
Chiều rồi mà anh ấy vẫn còn làm việc sao, ngồi trên giường một lúc cho tỉnh ngủ thì cô cũng đi vào trong rửa mặt ,vệ sinh cá nhân .
"Anh không mệt sao "
" Không mệt"
"Anh ở đây đi ,để em xuống dưới làm chút đồ ăn cho anh.."
"Được "
Gia Hân định làm cho anh một chút đồ ăn nhẹ, rồi tối sẽ cho anh ăn thêm một bữa nữa. Có như vậy thì anh mới mau lên ký được,chứ bây giờ chỉ toàn da với xương,ốm tông ốm teo
Nhà bếp này thì quá là quen thuộc với cô rồi .Gia Hân định làm mỳ ý và một ít salad cho anh ăn .Món này anh rất thích ăn cho nên cô cũng làm nhiều một chút .
Bên cạnh đó còn có sữa chua trái cây nữa. Khoảng chừng 30 phút sau thì mọi thứ cũng đã xong xuôi .Cô đặt thức ăn lên mâm rồi bưng lên phòng .
Khi cô bước đến cầu thang thì gặp bác quản gia .
" Phu nhân "
Hả ,ông ấy gọi cô là phu nhân sao ,cái tên này cô nghe không được quen cho lắm .
" Cậu chủ bảo tôi gọi cô là phu nhân "
"À ..dạ ..bác cứ gọi bằng tên cũng được, tại con thấy không được quen "
" Vâng...cô làm đồ ăn cho cậu chủ sao ..."
"Đúng vậy"
Ông cười cười rồi nói tiếp:" cậu chủ nhà tôi thật may mắn khi có phu nhân ở bên cạnh "
" Dạ không có gì đâu bác ..à mà bác ơi lúc trước Hà Thanh có nấu cho anh ấy ăn không "
"Không có ,cô ta chỉ chơi bời mà thôi . Lúc nào cũng để cậu ấy một mình "
Gia Hân gật đầu rồi cũng đi lên lầu ,cô vừa đi vừa suy nghĩ lại những gì mà Dương Tuấn nói lúc trước. Quả thật là anh và Hà Thanh sống cùng nhau nhưng không có gì cả ,có lẽ lúc đó anh chỉ vì hận thù mà thôi .
Quả thật là cuộc sống của cả hai người cũng không vui vẻ gì . Người thì bị vướng vào thù hận mà bỏ bê chính mình,bỏ bê cảm của bản thân.
Người thì vì yêu mà bất chấp tất cả ,mặc kệ mọi thứ xung quanh .Bách Quân cũng không khá hơn gì bị mất đi người em gái thân yêu nhất .Một cú sốc khiến cho anh mất đi hết lý trí của chính mình .
Bây giờ cô chỉ nhớ lại quá khứ một chút thôi nhưng lòng thì vô cùng buồn. Nhưng dù gì mọi thứ cũng đã qua hết rồi nên cô sẽ cất nó ở trong lòng ..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất