Vì Yêu Nên Không Thể Kiểm Soát
Chương 86: Chăm Vợ Bầu
Sau khi làm dọn dẹp nhà bếp và hút bụi xong xuôi thì anh cũng rửa tay sạch sẽ rồi đi ra phòng khách chơi cùng với vợ mình .
" Bà xã,em làm gì mà nhìn anh chầm chầm vậy" anh nhíu mày nhìn vợ mình
" Tại em thấy hôm nay anh siêng đột xuất ,chứ ngày thường mấy cái này anh đâu có đun tay vào đâu "
" Vậy là em đang nói anh làm biếng phải không "
" Không, không có ,ý em là anh chỉ làm văn phòng thôi chứ mấy công việc này ít khi đụng đến .Với lại em thấy anh cũng thay đổi quá nhiều,anh ôn nhu hơn trước, không còn cao mày nữa "
"Đương nhiên rồi,bây giờ anh đã là chồng là một người cha thì phải biết chăm lo cho gia đình và cũng phải điềm đạm hơn "
Cô nghe anh nói như vậy thì chỉ biết bật cười rồi ôm anh vào lòng .
" Chồng của em giỏi quá đi ,ông xã là số 1...
" Em đang đánh dấu chủ quyền à "
" Chụt" cô hôn lên môi anh một cái khiến cho anh có chút ngơ người ra .
" Anh tài giỏi như vậy thì em phải đánh dấu chủ quyền thôi,em yêu anh quá đi "
" Bà xã,anh cũng yêu em nữa "
Thế là cả hai người họ không xem tivi nữa mà ôm hôn nhau thắm thiết ở phòng khách .Bây giờ họ cũng là một cặp đôi trong chính cuộc tình mặn nồng của mình rồi .
Một lát sau thì anh bế cô về phòng ngủ,căn phòng này khá là rộng và thoải mái nó cũng khiến cho cô vui vẻ và thích thú . Rồi sau đó thì cả hai cùng nằm chung trên 1 chiếc giường rồi đi vào giấc ngủ.
Đêm khuya,lá rơi xào xạc âm vang phát ra rất nhẹ nhàng và êm tai .Nó có cả tiếng hơi thở điều điều của cô và anh đang nằm ngủ .
Sáng hôm sau ,khi cô thức dậy thì đã không thấy anh ở đâu rồi,chắc có lẻ là ở dưới phòng khách hay là đi ra ngoài rôi .
Gia Hân vừa mới đi vệ sinh xong thì thấy anh bưng đồ ăn sáng vào, ánh mắt còn hiện lên một nụ cười nhẹ nhàng .
"Bà xã,em mau qua đây ăn sáng đi "
"Vâng"
Đây chính là món mì hải sản mà cô thích ăn mà chẳng lẻ anh ấy cũng biết nấu sao .Đúng là kì tích thật rồi .
" Anh nấu mì hải sản cho em sao "
"Ừm ,đương nhiên là anh rồi"
"Wow, chồng em giỏi quá đi "
Cô hôn má anh một cái xem như đây là phần thưởng của buổi sáng .Sau đó thì cô liền đưa mắt nhìn chầm chầm lên tô mì rồi nuốt nước miếng .
" Bà xã,để anh đút cho em "
"Ừm "
Cô ngoan ngoãn ngồi ở bên cạnh để cho anh chăm sóc mình,hai mắt thì chăm chú vào màn hình tivi .Bây giờ nhìn lại giống như anh đang chăm sóc đứa con thơ của mình vậy...
" Há miệng ra nào ....em giỏi quá đi "
" Buổi chiều anh sẽ đưa em ra ngoài chơi ,còn bây giờ thì em chỉ cần ăn uống và nghỉ ngơi mà thôi "
" Ừm ,em biết rồi " lúc này cô mới thừ người ra khi nghe lúc nãy anh nói là chiều nay sẽ đưa cô đi ra ngoài chơi ..
" Chồng, chiều nay chúng ta sẽ đi chơi sao ‚em vui quá đi " cô cười cười rồi đưa tay sờ lên gương mặt của anh ..
" Thật mà, chiều nay chúng ta sẽ đi chơi "
"Dạ "
Sau khi cho cô ăn sáng xong thì anh cũng đem xuống nhà rửa rồi sẵn tay đó thì bắt luôn nồi cơm để buổi trưa có cái mà ăn .Khi mà anh đã làm việc gì rồi thì rất là chuyên tâm ,cho nên anh không biết rằng có 1 cái đuôi nhỏ ở phía sau lưng mình .
"Hù "
"Chồng ơi "
Tiếng cười giòn giã của cô vang lên thì nó cũng đồng nghĩa với sự thất thần của người đàn ông .
" Hơi ....em làm anh hết hồn " anh vừa nói vừa thở dài rồi kéo cô đi lại ghế ngồi xuống...
"Anh đó ,có tật giật mình à ‚em chỉ hù anh có một chút xíu thôi"
" Bà xã,tại anh đang chuyên tâm nấu cơm mà nên không biết được em đang ở đây "
" Từ nay anh sẽ nấu ăn cho em ,chăm sóc cho hai mẹ con "
" Làm mấy cái này cực lắm đó hay là em phụ anh nha "
" Không sao mà ,anh làm được "
Nói xong anh liền lấy một ly sữa dúi vào tay cô và bảo cô đi ra ngoài phòng khách xem tivi còn mình thì ở lại chuẩn bị làm bữa trưa. Người đàn ông này đúng thật là kỳ lạ mà ,dạo gần đây siêng năng và thích nấu ăn hẳn ra còn cô thì cảm thấy hơi lười, làm biếng chỉ muốn được anh nâng niu ,chăm bẩm mà thôi...
Gia Hân cầm ly sữa đi ra phòng khách rồi ngồi xuống ghế mà uống cạn .Dạo gần đây cứ uống sữa mãi làm cho cô thấy có chút nhạt nhẽo nhưng vì muốn tốt cho con thì cô cũng gán .
Mà cũng lạ thật từ khi cô mang thai đến giờ thì tính cách dường như đã thay đổi rất nhiều đã vậy còn có khâu ăn uống nữa .Ăn món này không được,món kia không được riết rồi cô cũng không biết được là mình đang muốn ăn cái gì nữa ...
" Bà xã,em làm gì mà nhìn anh chầm chầm vậy" anh nhíu mày nhìn vợ mình
" Tại em thấy hôm nay anh siêng đột xuất ,chứ ngày thường mấy cái này anh đâu có đun tay vào đâu "
" Vậy là em đang nói anh làm biếng phải không "
" Không, không có ,ý em là anh chỉ làm văn phòng thôi chứ mấy công việc này ít khi đụng đến .Với lại em thấy anh cũng thay đổi quá nhiều,anh ôn nhu hơn trước, không còn cao mày nữa "
"Đương nhiên rồi,bây giờ anh đã là chồng là một người cha thì phải biết chăm lo cho gia đình và cũng phải điềm đạm hơn "
Cô nghe anh nói như vậy thì chỉ biết bật cười rồi ôm anh vào lòng .
" Chồng của em giỏi quá đi ,ông xã là số 1...
" Em đang đánh dấu chủ quyền à "
" Chụt" cô hôn lên môi anh một cái khiến cho anh có chút ngơ người ra .
" Anh tài giỏi như vậy thì em phải đánh dấu chủ quyền thôi,em yêu anh quá đi "
" Bà xã,anh cũng yêu em nữa "
Thế là cả hai người họ không xem tivi nữa mà ôm hôn nhau thắm thiết ở phòng khách .Bây giờ họ cũng là một cặp đôi trong chính cuộc tình mặn nồng của mình rồi .
Một lát sau thì anh bế cô về phòng ngủ,căn phòng này khá là rộng và thoải mái nó cũng khiến cho cô vui vẻ và thích thú . Rồi sau đó thì cả hai cùng nằm chung trên 1 chiếc giường rồi đi vào giấc ngủ.
Đêm khuya,lá rơi xào xạc âm vang phát ra rất nhẹ nhàng và êm tai .Nó có cả tiếng hơi thở điều điều của cô và anh đang nằm ngủ .
Sáng hôm sau ,khi cô thức dậy thì đã không thấy anh ở đâu rồi,chắc có lẻ là ở dưới phòng khách hay là đi ra ngoài rôi .
Gia Hân vừa mới đi vệ sinh xong thì thấy anh bưng đồ ăn sáng vào, ánh mắt còn hiện lên một nụ cười nhẹ nhàng .
"Bà xã,em mau qua đây ăn sáng đi "
"Vâng"
Đây chính là món mì hải sản mà cô thích ăn mà chẳng lẻ anh ấy cũng biết nấu sao .Đúng là kì tích thật rồi .
" Anh nấu mì hải sản cho em sao "
"Ừm ,đương nhiên là anh rồi"
"Wow, chồng em giỏi quá đi "
Cô hôn má anh một cái xem như đây là phần thưởng của buổi sáng .Sau đó thì cô liền đưa mắt nhìn chầm chầm lên tô mì rồi nuốt nước miếng .
" Bà xã,để anh đút cho em "
"Ừm "
Cô ngoan ngoãn ngồi ở bên cạnh để cho anh chăm sóc mình,hai mắt thì chăm chú vào màn hình tivi .Bây giờ nhìn lại giống như anh đang chăm sóc đứa con thơ của mình vậy...
" Há miệng ra nào ....em giỏi quá đi "
" Buổi chiều anh sẽ đưa em ra ngoài chơi ,còn bây giờ thì em chỉ cần ăn uống và nghỉ ngơi mà thôi "
" Ừm ,em biết rồi " lúc này cô mới thừ người ra khi nghe lúc nãy anh nói là chiều nay sẽ đưa cô đi ra ngoài chơi ..
" Chồng, chiều nay chúng ta sẽ đi chơi sao ‚em vui quá đi " cô cười cười rồi đưa tay sờ lên gương mặt của anh ..
" Thật mà, chiều nay chúng ta sẽ đi chơi "
"Dạ "
Sau khi cho cô ăn sáng xong thì anh cũng đem xuống nhà rửa rồi sẵn tay đó thì bắt luôn nồi cơm để buổi trưa có cái mà ăn .Khi mà anh đã làm việc gì rồi thì rất là chuyên tâm ,cho nên anh không biết rằng có 1 cái đuôi nhỏ ở phía sau lưng mình .
"Hù "
"Chồng ơi "
Tiếng cười giòn giã của cô vang lên thì nó cũng đồng nghĩa với sự thất thần của người đàn ông .
" Hơi ....em làm anh hết hồn " anh vừa nói vừa thở dài rồi kéo cô đi lại ghế ngồi xuống...
"Anh đó ,có tật giật mình à ‚em chỉ hù anh có một chút xíu thôi"
" Bà xã,tại anh đang chuyên tâm nấu cơm mà nên không biết được em đang ở đây "
" Từ nay anh sẽ nấu ăn cho em ,chăm sóc cho hai mẹ con "
" Làm mấy cái này cực lắm đó hay là em phụ anh nha "
" Không sao mà ,anh làm được "
Nói xong anh liền lấy một ly sữa dúi vào tay cô và bảo cô đi ra ngoài phòng khách xem tivi còn mình thì ở lại chuẩn bị làm bữa trưa. Người đàn ông này đúng thật là kỳ lạ mà ,dạo gần đây siêng năng và thích nấu ăn hẳn ra còn cô thì cảm thấy hơi lười, làm biếng chỉ muốn được anh nâng niu ,chăm bẩm mà thôi...
Gia Hân cầm ly sữa đi ra phòng khách rồi ngồi xuống ghế mà uống cạn .Dạo gần đây cứ uống sữa mãi làm cho cô thấy có chút nhạt nhẽo nhưng vì muốn tốt cho con thì cô cũng gán .
Mà cũng lạ thật từ khi cô mang thai đến giờ thì tính cách dường như đã thay đổi rất nhiều đã vậy còn có khâu ăn uống nữa .Ăn món này không được,món kia không được riết rồi cô cũng không biết được là mình đang muốn ăn cái gì nữa ...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất