Vinh Quang [Esport]

Chương 69: Đàn ông mà, phải có tham vọng chứ, cậu cứ nhìn anh đi, anh cực kì muốn…

Trước Sau
Vừa vào trận, Lục Phong nói với Vệ Kiêu: “Nguyên Trạch có một thói quen”

Vệ Kiêu vểnh tai lên: “Dạ?”

Lục Phong: “Bạch Tài đi BOT đi, em lại chỗ anh”

Vệ Kiêu thích nhất là đi hố người khác, lập tức đáp: “Được!”

Quái quan trọng nhất khu đường trên và rừng là quái có Buff xanh.

Bình thường khi bắt đầu, đi rừng hoặc là đánh sang rừng đội đỏ, hoặc đánh quái rừng đội xanh, hoặc là đến đường giữa quấy rầy một chút, uy hiếp đối thủ,

Nhưng hai người FTW không theo lẽ thường, họ nhắm vào đường trên, núp trong bụi cỏ của đường trên L&P.

Nguyên Trạch đúng là có một thói quen, bắt đầu anh sẽ không đi ở đường trên, mà trực tiếp qua sông xâm lấn phe địch để thăm dò.

Bụi cỏ là Lục Phong và Vệ Kiêu núp nằm ngay trên tuyến đường của anh.

Nếu anh muốn quấy rối Vệ Kiêu thì phải đi qua chỗ này.

Nếu như không đi quấy rối Vệ Kiêu thì Lục Phong và Vệ Kiêu có ngồi đây đến hết trận cũng không chờ được.

Nguyên Trạch có tới hay không?

Vệ Kiêu cười nói: “Đến rồi kìa!”

Không hổ là đồng đội cũ, Lục Phong hiểu Nguyên Trạch rất rõ!

Cuồng chiến cấp 1 có kĩ năng đánh bay, Vệ Kiêu cấp 1 mở được dịch chuyển ba lần, đánh đến trước mặt Nguyên Trạch.

Nguyên Trạch bị hai người bất thình lình đánh tới làm cho sợ hết hồn: “Đệt!”

Hai bên giao chiến, tầm nhìn bị bại lộ, lão G lập tức nói: “Chờ em!”

Hắn vừa lúc ở trong rừng

Nguyên Trạch: “Đừng đến”

Anh không chạy được, huyết chiến giai đoạn đầu máu ít, trong tình huống không có chiêu cuối lại không thể hồi máu, lại phải cân hai người, chắc chắn phải chết.

Lão G lại đây cũng chỉ phí thời gian, không bằng nhanh chòng cướp rừng đi.

Gary phối hợp với anh nhiều năm, lập tức hiểu ý, nhanh chóng quét rừng, muốn thừa cơ đánh sang rừng của FTW, cướp tài nguyên của họ.

Nguyên Trạch không hổ là tuyển thủ hàng đầu của giới Vinh Quang, bị Lục Phong và Vệ Kiêu đánh trở tay không kịp cũng không chút hoang mang, chạy không thoát rồi, không bằng kéo thêm một người nữa chết cùng.

Tiên tặc của Vệ Kiêu giai đoạn đầu máu còn ít hơn huyết chiến, Nguyên Trạch không lùi mà tiến tới, nện kỹ năng lên người Vệ Kiêu.

Cuồng chiến của Close tại thời điểm chưa tới cấp sáu sát thương không cao, nhưng phòng ngự lại cao, hắn di chuyển chắn trước mặt Vệ Kiêu, thay cậu chống được huyết chiến.

Chiêu một của huyết chiến là cường hóa sát thương, Lục Phong bị chém mất nửa máu.

Vệ Kiêu cất giọng nói: “Đội trưởng, cố chống đỡ!”

Cậu di chuyển vòng ra phía sau Nguyên Trạch, trường kiếm như cầu vồng, ánh kiếm màu trắng đâm vào lưng Nguyên Trạch.

Bình luận viên thở dài nói: “Giỏi quá, pha tấn công rất đẹp mắt!”

Kĩ năng bị động của tiên tặc là tấn công kẻ địch từ sau lưng, gấp đôi sát thương, đồng thời kéo dài thời gian ảnh hưởng!

Nguyên Trạch quay người bổ một đao lên thằng nhóc này.

Vệ Kiêu cực kì linh hoạt dùng chiêu thứ hai vòng ra sau lưng anh, sau đó tấn công thêm lần nữa.

Lúc này thời gian CD của Close kết thúc, dùng kĩ năng hất bay Nguyên Trạch.

Nguyên Trạch nhìn chòng chọc Vệ Kiêu không để ý bị một đao bổ tới.

Bình luận viên B trợn mắt há mồm: “Từng này máu của tiên tặc không chịu nổi đâu!”

Bình luận viên A cũng kinh ngạc: “Marshal không hổ là TOP mạnh nhất giới Vinh Quang”

Khả năng lấy một chọi hai này quá tuyệt, dù cho chắc chắn phải chết cũng có thể xách một người theo cùng, thậm chí còn có hi vọng lấy được First Blood.

Trong tình huồng mọi người đều nghĩ Vệ Kiêu sẽ phải chết, cậu trong nhát mắt dịch chuyển qua lần ra sau lưng Lục Phong!

Đòn tấn công của Nguyên Trạch chệch ra ngoài, Vệ Kiêu nhờ Close mà tránh được phần lớn sát thương, dư lại một phần ba lượng máu.

“Fuck!” Gary đang đánh quái không nén được tức giận, hắn muốn từ bỏ tất cả chạy qua trợ giúp.

Nguyên Trạch hét lên: “Lo rừng của cậu đi!”

Gary: “Họ chơi xấu”

Nguyên Trạch lạnh lùng nói: “Close có thể một mình giết cậu”

Lòng Gary chấn động.

Thời khắc này, Nguyên Trạch phán đoán đúng, Gary chạy tới không có ý nghĩa gì cả.

Nguyên Trạch giết được Vệ Kiêu là kết quả tốt nhất, nếu không, Gary chạy tới cũng chỉ là góp mạng thôi.

Lão G đến trợ giúp, Vệ Kiêu chắc chắn sẽ chết, nhưng Close còn nửa máu chắc chắn sẽ đánh chết Gary.

Thời điểm đó TOP và đi rừng của L&P đều chết hết, nhịp điệu trận đấu lệch hoàn toàn!

Nguyên Trạch chỉ còn dư lại một tia máu, thanh máu từ màu đỏ của trọng thương đến màu đen của gần chết, binh lính bình thường đánh một đao thôi anh cũng không chịu nổi.

Dù vậy, tức đến mức này rồi, anh vẫn cố gắng đánh về phía Vệ Kiêu.



Tuyển thủ dưới sân khấu kinh ngạc: “Thế mà cũng được luôn!”

Đều là TOP của FTW Thang Thần nhìn chằm chằm không chớp mắt.

Một bên khác, Kim Sung Hyun cười lạnh: “Thằng chó nàu thế mà lại giấu dốt”

L&P và Pro thường xuyên hẹn nhau đấu tập, đánh mấy trăm trận rồi mà chưa từng thấy lão Nguyên đánh nghiêm túc như vậy.

Không biết còn tưởng đây là trận chung kết toàn cầu luôn chứ!

Lưỡi đao của Nguyên Trạch phóng đến Vệ Kiêu, thân thể yếu đuối của tiên tặc trong nháy mắt bị trọng thương, thanh máu màu đỏ sẫm ám chỉ cậu sắp tử vong.

Chỉ cần tới gần hơn chút nữa, chỉ cần mũi đao chạm vào cậu chút thôi…

Nguyên Trạch sẽ giết được Vệ Kiêu!

[Rút lui đi chứ, tiên tặc chạy đi để Close gặt cái mạng này là được]

[Đúng, thay vì dâng mình cho Nguyên Trạch, không bằng để Close lấy được First Blood]

[Đù, tiên tặc xông lên rồi!]

[Điên rồi à! Chỉ vì First blood mà ngó lơ tình hình chung luôn?]

Tiên tặc xông về phía huyết chiến, hai người đều còn chút máu, bây giờ chỉ có so tốc độ tay!

Người mới Quiet làm sao đánh lại được lão tướng Marshal?

Nằm mơ đi!

Hệ thống thông báo: FTW. Quiet giết L&P. Marshal.

Xong rồi!

Vệ Kiêu giết được Nguyên Trạch!

Cả hội trường ồ lên, bình luận viên im lặng nửa giây rồi nói: “Rất đẹp mắt”

“Tốc độ tay rất được”

Khán gian xem live bùng nổ:

[Đù, nhóc này mạnh quá!]

[Hữu dũng hữu mưu, dánh đánh dám liều!]

[Ngông cuồng quá rồi, thế mà vẫn đuổi cho bằng được]

[Nhưng có khả năng sẽ chết mà… Tuy cậu ấy lấy được first blood nhưng cũng có thể đưa mạng mình cho người ta luôn]

[Không chết được! Tiên tặc có kĩ năng bị động thứ hai mà!]

Bình luận viên B nói: “Quiet giết Marshal! Cậu ấy lợi dụng kĩ năng di chuyển đến gần rồi ra một đòn đánh thường, rồi bật kĩ năng bị động thứ hai của tiên tặc, tận dụng đến từng tích tắc!”

Cái kĩ năng bị động đối với người bình thường có thể xem như là không có luôn, tuyển thủ chuyên nghiệp cũng không dám ỷ vào nó.

Giống như hồ quang của Đạo tặc bóng đêm, ai cũng biết có sát thương lớn, nhưng rủi ro quá cao, ỷ lại vào kĩ năng này thì tỷ lệ lật xe lớn.

Thế mà Vệ Kiêu lại làm được!

Vô cùng hoàn mỹ!

Bình luận viên A nói nhanh hơn: “Tiên tặc không rút lui là đúng, nếu như cậu ấy hoảng sợ nhường cho Close, chắc chắn sẽ bị trúng đao của huyết chiến”

Bình luận viên B: “Đúng vậy, cậu ấy xông lên đánh chết Nguyên Trạch, sau đó mở chiêu bị động, tạo lá chắn đỡ đòn đánh cuối cùng của Nguyên Trạch.”

Sau khi nghe giải thích xong, fan càng khiếp sợ hơn.

[Ai vừa mới nói Quiet cướp đầu người vậy, ra đây nhận cái chết mau!]

[Cướp cái con khỉ, chắc chắn cậu ấy đã đoán trước là chỉ có xông lên mới có đường sống!]

[Không phải Quiet giỏi nhất là Đạo tặc bóng đêm sao, tại sao chơi tiên tặc cũng đẹp mắt như vầy]

[Mới được có ba phút ba, tốc độ mất mạng của Nguyên thần đáng được ghi vào sử sách]

[Năm ngoái thi đấu Nguyên thần cũng chỉ chết có một lần]

[Tôi biết nè, là do Tạ thần ở EVE kết hợp với đội trưởng của mình hại Nguyên thần mất mạng!]

… …

[Kích thích quá, mới đầu trận đã cháy vậy rồi, FTW năm nay khác xưa!]

Khi khán giả đang tưng bừng thảo luận, hệ thống hiện lên thông báo—

L&P. VIVI giết FTW. Silvery

VIVI là tuyển thủ đường giữa của L&P, Silvery là Ninh Triết Hàm.

MID của L&P giết MID của FTW.

Lần này hai bên đều chọn tướng đường giữa có tính linh hoạt cao.

Tiên thuật sĩ trước khi đạt cấp 6 tương đối yếu vì không thể đánh chiêu liên tiếp và bay lên.

Linh pháp lại không vậy, tướng này ngay từ đầu có thể bay lên, khoảng cách di chuyển dài, có thể bay ngang qua hai trụ, đạt được cấp 2 sẽ có thể mở ra kĩ năng chính, sát thương đáng kể lại có thể giảm tốc độ đối thủ.

Nói tóm lại, trước cấp 6 thì linh pháp có thể đè tiên thuật sĩ ra đánh.



Nhưng Ninh Triết Hàm lại bị tiên thuật sĩ giết.

Lục Phong và Vệ Kiêu ử đường trên phối hợp lấy first blood, không quá nửa diaay, MID của L&P gỡ hòa.

Đây là khí thế của người từng lấy được cup thế giới, mỗi một vị trí đều không thể khinh thường!

Màn hình tối đi, giọng Ninh Triết Hàm run lên: “Xin lỗi”

Đội trưởng và anh Kiêu vất vả kiếm ưu thế như vậy, cuối cùng mình lại…

Vệ Kiêu: “Sao phải nói xin lỗi? Nếu không phải cậu giữ chân VIVI, anh và đội trưởng đều phải chết”

Ninh Triết Hàm ngẩn ra.

Vệ Kiêu nói: “Anh dám đi đánh Nguyên chó già cũng là vì thấy em giữ được VIVI đấy”

5v5 rất cần sự phối hợp, Bạch Tài và Việt Văn Nhạc ở đường dưới đánh đầu với người của L&P, bốn người cắn xé nhau không thấy ai hơn ai kém.

Vị trí của VIVI ở đường giữa gần hơn, nếu như Ninh Triết Hàm rút lui, VIVI lập tức có thể chạy đến ứng cứu, phối hợp với Nguyên Trạch tiễn Lục Phong và Vệ Kiêu về nhà.

Tuy Ninh Triết Hàm bị đánh chết nhưng cũng đã dọn xong lính, không có tổn thất kinh tế; không những thế còn kéo VIVI lại, cho Lục Phong và Vệ Kiêu đủ thời gian.

Một mạng cứu 2 người, đồng thời còn yểm trợ đồng đội lấy được first blood, FTW kiếm hời rồi!

Ninh Triết Hàm không nhịn được nói: “Em, em nhất định phải trả thù”

Nếu như thế lực hai bên ngang nhau, cân nhắc đến các tướng khắc chế nhau, linh pháp của Ninh Triết Hàm trước cấp 6 có năng lực giết tiên thuật sĩ.

Vệ Kiêu vui vẻ nói: “Nhóc Ninh dã tâm không nhỏ nha, VIVI là ai chứ? Người đàn ông nằm trong TOP 3 tuyển thủ MID toàn cầu, cậu mới ra đời làm sao giết nổi người ta?”

Ninh Triết Hàm: “… …”

Vệ Kiêu vừa đánh rừng vừa bô bô nói: “Thế cũng không có gì xấu, đàn ông mà, phải có chí lớn chứ, cậu cứ nhìn anh đi, anh cực kì muốn…”

Anh Cải không dám nghe thêm nữa: “Đm mày nhanh lên cái, tính nhường hết quái cho lão G à”

Vệ Kiêu vội vàng nói: “Đến đây!”

Tuy lời vừa nãy nghe kì quái nhưng cũng có lý.

Tuy đối thủ là tiên thuật sĩ nhưng người điều khiển đã từng lấy được cup thế giới, là người đàn ông hàng đầu trên bảng xếp hạng trong giới Vinh Quang.

Ninh Triết Hàm đấu làm sao lại, bị giết một lần thì thế nào?

Anh Kiêu bị đội trưởng giết trăm lần, ngàn lần rồi cũng có sao đâu!

Ninh Triết Hàm nghĩ thầm như vậy, xốc lại tinh thần.

ở bên L&P, Nguyên Trạch chết rồi, không khí trong đội trầm xuống một chốc.

VIVI: “MID của FTW rất yếu, Gary tới giết cậu ta di”

Nguyên Trạch: “Không cần”

VIVI: “Chỉ cần đánh gục MID, FTW không chiến vẫn bại”

Nguyên Trạch nhìn chằm chằm màn hình, trầm giọng nói: “Lão G đến đường trên đi”

Đánh FTW có gì vui chứ?

Anh chỉ muốn tranh tài với Lục Phong và Vệ Kiêu thôi.

Anh muốn đánh bại họ.

Anh muốn chặt đứt mọi gốc rễ của FTW.

Bình luận viên lập tức nói: “Gary tới đường trên, có vẻ L&P muốn rửa nhục!”

“Đến kìa, Marshal muốn giết Close với Gary!”

“Toàn bộ FTW đã về rừng đường dưới, hỗ trợ chắc chắn không đến kịp, L&P bắt đầu hai đánh một!”

“Như vậy Close có thể bị giết giống Marshal không?”

Dăm ba câu đã khuấy động không khí, khán giả cũng hồi hộp.

Trực giác của Vệ Kiêu rất nhạy, đánh hơi được điều gì đó: “Lão Bạch, mày tới đây trợ giúp đi!”

Bạch Tài mắng một câu: “Đệt, lão G sắp đến rồi, đội trưởng cẩn thận!”

Giọn Lục Phong bình tĩnh: “Vệ Kiêu đến đường giữa đi, phối hợp nhóc Ninh giết tiên thuật sĩ”

Vệ Kiêu: “Đội trưởng…” Cậu muốn đến giúp cơ.

Lục Phong bỗng nhiên hỏi cậu: “Vừa nãy em nói muốn cái gì?”

Vệ Kiêu run lên, rồi mới phản ứng được hắn đang ám chỉ mấy câu cợt nhả mình vừa nói với nhóc Ninh.

—— Đàn ông mà, phải có tham vọng chứ, cậu cứ nhìn anh đi, anh cực kì muốn… làm với đội trưởng.

Vừa nãy cậu chưa nói hết câu đã bị Bạch Tài cắt ngang, hiện tại đánh chết cũng không dám nói, Vệ Kiêu nhanh chóng đổi giọng: “…Bị đội trưởng làm*”

*Từ gốc là nhật (日) có nghĩa là ngày nhưng theo tôi biết thì từ này có nghĩa khác là XXX, theo nghĩa của Vệ Kiêu thì có lẽ là solo.

Các thành viên khác của FTW muốn đập mặt vào bàn phím.

Sắc mặt Lục Phong không thay đổi: “Vậy em còn lo cái gì”

Vừa nói xong, cuồng chiến biến hình, mặc thêm giáp vào, trường đao tỏa ra ánh sáng lạnh, hắn dùng chiêu thứ hai quét ngang, lưỡi đao màu xanh băng hất Gary trong bụi cỏ lên không trung.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau