[Võ Hiệp] Mang Theo Hệ Thống Vạn Nhân Mê Xuyên Không
Chương 39: Hồng huynh cúi xuống nhìn, thấy trong bát mình có hai miếng rau xanh và hai viên củ cải (2)
Trên giao diện thành tựu, tất cả các thành tựu đều màu xám, nghĩa là nàng chưa hoàn thành bất kỳ cái nào. Nhưng ở một số thành tựu phía sau, có một điểm màu đỏ sáng lên, viết (1/2).
La Phu tập trung nhìn vào, thành tựu đó tên là "Nam nữ thông sát" (1/2), phần giới thiệu thành tựu viết:
" Ý nghĩa trên mặt chữ, một người đủ tư cách vạn nhân mê đương nhiên phải đạt đến nam nữ thông sát~ "
La Phu: " ………… "
La Phu: = VL =!!!
Từ từ, hệ thống, các bạn gọi "Nam nữ thông sát" thật sự chính là ý nghĩa trên mặt chữ á! Nếu thành tựu này gọi là "Nam nữ thông ăn", chẳng phải là……
Nàng trong lòng đột nhiên xuất hiện một biểu tình thực lỗi thời: Không nói, trong nồi còn đang hầm người đâu.jpg
Sở Lưu Hương đang thu dọn tàn cuộc, thu lại củi dư, còn muốn lấy một phần tro cốt của Vô Hoa vào một cái bình nhỏ, phần còn lại thì rải vào hồ nước Đại Minh.
La Phu vốn định giúp đỡ, nhưng Sở Lưu Hương lại đưa tay ấn nhẹ vào vai La Phu, bảo nàng quay lại ghế, dịu dàng nói:
" Nơi này rất bẩn, cô nương ạ, ta lười biếng nhưng không muốn phải giặt thêm một bộ quần áo nữa. Xin cô nương đừng lại đây, đừng làm dơ áo ngoài của ta. Chờ ta làm xong rồi, ta sẽ mời cô nương đi ăn cái gì. "
La Phu cười khúc khích.
Có thể nói rằng Sở đại thiếu gia quả thực rất tinh thông nghệ thuật giao tiếp. Rõ ràng là không muốn để cô nương phải động tay, lại còn nói mình lười biếng, không muốn giặt đồ, nhưng vẫn hết sức ân cần và chân thành.
Trên đời này không ai không thích được đối xử ôn nhu, La Phu cảm thấy trong lòng mình dễ chịu và thư giãn. Nàng dựa người vào lan can, duỗi dài đôi chân, như một con mèo lớn duỗi mình, thảnh thơi tận hưởng ánh nắng mặt trời.
Lúc này, trời đã sáng mờ, sương sớm màu xanh nhạt, những tia nắng đầu tiên chiếu xuống mặt hồ, sau đó bị gợn sóng khuếch tán như những mảnh lá vàng nhỏ.
Sở Lưu Hương sau khi làm xong việc, đúng như dự đoán, dẫn La Phu đi ăn sáng. Hai người đi dạo trên phố Tế Nam.
La Phu tập trung nhìn vào, thành tựu đó tên là "Nam nữ thông sát" (1/2), phần giới thiệu thành tựu viết:
" Ý nghĩa trên mặt chữ, một người đủ tư cách vạn nhân mê đương nhiên phải đạt đến nam nữ thông sát~ "
La Phu: " ………… "
La Phu: = VL =!!!
Từ từ, hệ thống, các bạn gọi "Nam nữ thông sát" thật sự chính là ý nghĩa trên mặt chữ á! Nếu thành tựu này gọi là "Nam nữ thông ăn", chẳng phải là……
Nàng trong lòng đột nhiên xuất hiện một biểu tình thực lỗi thời: Không nói, trong nồi còn đang hầm người đâu.jpg
Sở Lưu Hương đang thu dọn tàn cuộc, thu lại củi dư, còn muốn lấy một phần tro cốt của Vô Hoa vào một cái bình nhỏ, phần còn lại thì rải vào hồ nước Đại Minh.
La Phu vốn định giúp đỡ, nhưng Sở Lưu Hương lại đưa tay ấn nhẹ vào vai La Phu, bảo nàng quay lại ghế, dịu dàng nói:
" Nơi này rất bẩn, cô nương ạ, ta lười biếng nhưng không muốn phải giặt thêm một bộ quần áo nữa. Xin cô nương đừng lại đây, đừng làm dơ áo ngoài của ta. Chờ ta làm xong rồi, ta sẽ mời cô nương đi ăn cái gì. "
La Phu cười khúc khích.
Có thể nói rằng Sở đại thiếu gia quả thực rất tinh thông nghệ thuật giao tiếp. Rõ ràng là không muốn để cô nương phải động tay, lại còn nói mình lười biếng, không muốn giặt đồ, nhưng vẫn hết sức ân cần và chân thành.
Trên đời này không ai không thích được đối xử ôn nhu, La Phu cảm thấy trong lòng mình dễ chịu và thư giãn. Nàng dựa người vào lan can, duỗi dài đôi chân, như một con mèo lớn duỗi mình, thảnh thơi tận hưởng ánh nắng mặt trời.
Lúc này, trời đã sáng mờ, sương sớm màu xanh nhạt, những tia nắng đầu tiên chiếu xuống mặt hồ, sau đó bị gợn sóng khuếch tán như những mảnh lá vàng nhỏ.
Sở Lưu Hương sau khi làm xong việc, đúng như dự đoán, dẫn La Phu đi ăn sáng. Hai người đi dạo trên phố Tế Nam.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất