Vô Thượng Thần Đế

Chương 100: Tính Toán Riêng Phần Mình (2)

Trước Sau
- Một khi thành công, Mục gia sẽ thuộc về hai lão hồ ly này, mà bây giờ, đời sau của bọn hắn là Mục Lang, Mục Khoảnh đều đã bị Mục Vân phế, không ngoài ba mươi năm, Mục gia chính là của Điêu gia chúng ta!

- Tộc trưởng anh minh!

- Tốt, ta còn có chuyện muốn thương nghị với Uông tộc trưởng, các ngươi nhìn kỹ đệ tử gia tộc, để bọn hắn không nên gây chuyện!

Điêu Chấn Vân nói, sau đó đứng dậy rời khỏi.

Cùng lúc đó, một bên khác, trong Mục gia phủ, trải qua một đoạn thời gian náo nhiệt, đám người dần dần tán đi, trong tiểu viện của Mục Vân.

- Vân ca, có phải huynh dự định đi Bắc Vân sơn mạch hay không?

- Tiểu nha đầu, chuyện này còn phải hỏi sao? Phong Linh Thảo là ta nhất định phải đạt được, phụ thân của Tề Minh là một vị luyện khí sư thiên tài, không nên bị mai một.

- Vậy ta muốn đi cùng với huynh!

- Muội?

- Đúng!

Tần Mộng Dao cười nói:

- Bây giờ ta chính là nhục thân thập trọng Tụ Khiếu cảnh, chân nguyên trong cơ thể hùng hồn, tăng thêm lực lượng Băng Hoàng Thần Phách, cho dù là cường giả chân chính bước vào Linh Khiếu thập trọng, mở ra đệ nhất khiếu Hợp Cốc huyệt, ta cũng có thể đối phó!

Linh Khiếu thập trọng, nói đúng ra là Linh Huyệt thập trọng.

Sau khi Võ giả đạt đến nhục thân thập trọng, rèn luyện thân thể triệt để sẽ bắt đầu ngưng tụ huyệt khiếu.

Mà trong mười đại huyệt khiếu trên cơ thể người, mỗi khi mở một huyệt khiếu sẽ đủ để dẫn động lượng lớn thiên địa chân nguyên để dung hợp với bản thân.

Linh huyệt nhất trọng chính là mở Hợp Cốc huyệt, Hợp Cốc huyệt vị ở vị trí Vu Hổ miệng, một khi mở ra thành công, lực lượng hai tay võ giả bộc phát sẽ tăng lên gấp mười lần lực lượng nhục thân thập trọng.

Tần Mộng Dao lại còn nói nàng có nắm chắc ứng đối cường giả Linh Huyệt cảnh nhất trọng, đúng là để Mục Vân cảm thấy có chút kinh ngạc.

- Có một mỹ nữ bảo tiêu như vậy ở bên cạnh, đừng nói là Phong Lĩnh động, cho dù núi đao biển lửa, Mục Vân ta cũng dám xông vào một lần!

- Đừng ba hoa nữa!

- Được được, Tần đại mỹ nữ lên tiếng, Mục Vân ta nào dám ba hoa!

Mục Vân cười hắc hắc, nghiêm mặt nói:



- Dao nhi, lúc đột phá thập trọng, muội phải nhớ lấy, phải triệt để dụng hợp đan điền và Băng Hoàng Thần Phách thành một, tương lai sẽ có diệu dụng vô tận!

- Ừm!

Mặc dù không rõ tại sao Mục Vân lại nói như vậy, thế nhưng Tần Mộng Dao lựa chọn tin tưởng.

Mạng của mình đều là hắn cứu trở về, còn có cái gì không thể tin tưởng hắn chứ?

Điểm này, Mục Vân lại thật sâu biết được.

Chân nguyên là lực lượng thiên địa mà võ giả hấp thu được, mà lực lượng băng thuộc tính của Băng Hoàng Thần Phách lại là chính Băng Hoàng tạo thành.

Nếu như triệt để kết hợp chân nguyên và lực lượng thần quyết lại với nhau, như vậy dù ngày sau trong cơ thể Dao nhi không có một luồng chân nguyên, thì cũng sẽ chứa lực lượng băng hàn của Băng Hoàng Thần Phách, cả hai triệt để hợp hai làm một, Tần Mộng Dao mới có thể chân chính kết hợp thành một thể với thần phách.

Đến lúc đó, nàng sẽ càng thêm dễ dàng thức tỉnh ra trí nhớ kiếp trước, trên con đường trở thành cường giả, càng thêm thẳng tiến một bước.

Cùng lúc đó, một bên khác, trong Thánh Đan các!

Hai huynh đệ Thiệu Minh, Thiệu Vũ chỉnh lý y phục, xuyên qua cửa sổ lầu các, nhìn ra ngoài.

- Đại ca, mấy người Thanh Lăng, Tạ Vũ đã đến, theo ta nghe ngóng, ba người Đường Minh Dương, Thiết Sơn Hỗ, Ba Dụ Đức cũng đã dẫn người đến Bắc Vân thành, có lẽ ít ngày nữa sẽ đi tới Bắc Vân sơn mạch, điều tra Phong Lĩnh động.

- Tốt!

Thiệu Minh nắm tay, nói:

- Lần này, trước hết để ba bọn hắn đấu một trận, Phong Lĩnh động này quan hệ đến huyệt mộ của một vị cường giả cảnh giới Linh Huyệt cảnh ngũ trọng, bọn hắn đi vào xông vào một lần, cũng coi là dò đường cho chúng ta!

- Không sai!

Thiệu Vũ nhẹ gật đầu.

Lần này, huynh đệ hai người chính là vì Phong Lĩnh động của Bắc Vân sơn mạch nên mới đi đến nơi này.

Nhắc tới cũng trùng hợp, nửa năm trước, một vị đệ tử của Thánh Đan tông đến Bắc Vân thành lịch luyện đã tiến vào trong Phong Lĩnh động, may mắn không chết, mà lại phát hiện trong Phong Lĩnh động hình như tồn tại bảo tàng.

Một vị võ giả Linh Huyệt cảnh ngũ trọng, đặt ở trong thành thị Bắc Vân thành với nhân khẩu trăm vạn, chính là cường giả tuyệt đỉnh.

Nếu như trong tứ đại gia tộc xuất hiện một vị cường giả như vậy, vậy thế lực Bắc Vân thành tuyệt đối phải một lần nữa tẩy bài.

- Phong Lĩnh động này, ta có thể dự cảm là cơ hội ta bước vào Linh Huyệt cảnh, chỉ cần bước vào đến Linh Huyệt cảnh, ta sẽ có cơ hội trở thành đệ tử tinh anh của Thánh Đan tông, tương lai trở thành đệ tử hạch tâm cũng không phải là không thể được!

Thiệu Minh cười nói:



- Đến lúc đó, gia gia sẽ ban thưởng cho ta một món binh khí, thậm chí ta có cơ hội trở thành đệ tử thân truyền của Thánh Đan tông!

- Hắc hắc... Lần này, đại ca nhất định mã đáo thành công!

- Ừm! Tiểu tử ngươi cũng không cần nhớ thương Mục Vân kia, ánh mắt phải đặt cao một chút, Mục Vân đặt ở Bắc Vân thành đã xem như một thiên tài, nhưng đặt ở Thiên Vận đại lục thì cái rắm cũng không bằng!

- Đệ đệ hiểu rõ....

Cùng lúc đó, trong một phòng khách sạn ở Bắc Vân thành, có hơn mười bóng người ngồi quanh hai bàn.

Thanh niên dẫn đầu chỉ khoảng trên dưới hai mươi tuổi, trong tay cầm một cái quạt xếp, trên mặt từ đầu đến cuối treo nụ cười thản nhiên, khá có bộ dáng một công tử văn nhã.

- Đường sư huynh, lần này, Thiệu Minh với tư cách là đốc tra Bắc Vân thành, danh chính ngôn thuận đi vào Thánh Đan các Bắc Vân thành, nhưng chúng ta tới đây...

- Ha ha... Sợ cái gì!

Thanh niên nhẹ nhàng thu hồi chiết phiến, cười nói:

- Thiệu Vũ cũng chỉ là một đệ thử nội môn, tính là thứ gì, Đường Minh Dương ta tới đây, cho dù là đệ tử tinh anh cũng quản không được!

- Đó là đương nhiên, đó là đương nhiên.

- Nhưng mà lần này, hai người Ba Dụ Đức và Thiết Sơn Hỗ cũng đều đã đến thập trọng Tụ Khiếu cảnh, ngược lại có chút phiền phức.

Vừa nói đến đây, Đường Minh Dương nhíu mày.

Hắn cũng là ngẫu nhiên biết được chuyện Phong Lĩnh động này, chỉ là không ngờ, người biết tin tức này không chỉ một mình hắn.

- Đường sư huynh yên tâm, lần này có hai võ giả cửu trọng Thông Linh cảnh - Vu Dương sư huynh và Vu Hải sư huynh, hai người bọn họ hợp lại có thể đánh một trận với võ giả thập trọng Tụ Khiếu cảnh, hai người Ba Dụ Đức và Thiết Sơn Hỗ không đáng để lo, nếu thật đánh lên, chúng ta chưa chắc ăn thiệt thòi.

- Ừm!

Đường Minh Dương hiểu rõ, thế yếu của hắn chính là ba người Thiết Sơn Hỗ, Ba Dụ Đức còn có Thiệu Minh đều bước vào đến thập trọng Tụ Khiếu cảnh, thế nhưng hắn chỉ cửu trọng Thông Linh cảnh, so với ba người thì hắn có chút chênh lệch.

Thế nhưng bên cạnh hắn tụ tập không ít cường giả, đối mặt với bất kỳ người nào trong ba người bọn hắn, đều không nhất định ăn thiệt thòi.

Mà đồng thời, trong phường thị phồn hoa của Bắc Vân thành có hai người đang bạn mà đi.

Trong đó, một thanh niên dáng người khôi ngô, mặt mũi tràn đầy râu quai nón nhếch môi, nhìn thanh niên gầy gò cao cao bên cạnh, cười ha ha nói:

- Ba Dụ Đức, không ngờ ngươi lại tìm ta hợp tác, rốt cuộc ngươi có chủ ý gì?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau