Vô Thượng Thần Đế

Chương 120: Tiêu Doãn Nhi (1)

Trước Sau
Giá cả bảy trăm vạn, dựa theo Mục Vân ước định, hắn chân chính cần trả giá một ngàn bốn trăm vạn linh thạch hạ phẩm, thế nhưng trước mắt, hắn đã bất chấp những thứ này.

Một ngàn bốn trăm vạn linh thạch hạ phẩm, dùng thủ đoạn của Điêu gia hắn, không ngoài hai năm sẽ có thể dựa vào Ngọc Cốt Đan này kiếm về.

- Tám trăm vạn!

Uông Đông Vũ cũng không nhịn được xuất thủ.

Ngọc Cốt Đan dụ hoặc thực sự là quá lớn.

- Các ngươi...

Nhìn thấy hai người Điêu Chấn Vân và Uông Đông Vũ xuất thủ, sắc mặt Thiệu Danh Ngự tái xanh, chỉ là, còn chưa đợi hắn nói một câu thì một tiếng quát đột nhiên vang lên.

- Ta ra chín trăm vạn!

Một tiếng hét ra miệng này làm toàn bộ trong phòng bán đấu giá trở nên yên tĩnh.

Chín trăm vạn đã là giá trên trời.

Chỉ là khi nhìn thấy người ra giá chín trăm vạn kia, sắc mặt Thiệu Danh Ngự tái nhợt một trận.

- Cốc Hoắc đại sư!

- Cốc Hoắc trưởng lão!

Trừng tròng mắt nhìn Cốc Hoắc, Thiệu Danh Ngự không còn gì để nói.

- Thiệu trưởng lão, xin lỗi.

Nhìn Thiệu Danh Ngự, Cốc Hoắc nói xin lỗi.

Cốc Hoắc, luyện đan sư tam phẩm, chính là một luyện đan đại sư nổi danh lừng lẫy trong Thánh Đan tông, cũng là một vị trợ thủ lần này Thiệu Danh Ngự mời tới.

Trợ giúp Điêu gia và Uông gia, đánh bại Tần gia và Mục gia.

Thế nhưng ai có thể nghĩ, Cốc Hoắc đại sư lại trong lúc đối mặt Ngọc Cốt Đan, vẫn như cũ động tâm, hơn nữa còn nguyện ý ra chín trăm vạn linh thạch hạ phẩm.

- Thiệu trưởng lão, ta biết ngươi mời lão hủ tới là vì làm cái gì, chỉ là lần này, đan phương này, lão hủ là tình thế bắt buộc!

Nhìn Thiệu Danh Ngự, khuôn mặt Cốc Hoắc xuất hiện kiên định chưa bao giờ có.

- Cốc Hoắc đại sư, ngươi khẳng định muốn như thế sao?

Thiệu Danh Ngự nhìn Cốc Hoắc, nhịn không được nói.

Cốc Hoắc này rõ ràng là luyện đan sư hắn mời tới, giờ phút này, người này biết rất rõ mâu thuẫn giữa Mục Vân và hắn, nhưng vẫn đi mua đan dược của Mục Vân, quả thực là công nhiên đối địch với hắn.

Cốc Hoắc đại sư không nghi ngờ nhẹ gật đầu, đan dược tam phẩm, Hối Khiếu Đan trước đó, hắn còn có thể nhịn xuống, thế nhưng đây là Ngọc Cốt Đan, hắn thực sự không nhịn được.

Tái sinh xương cốt, tái sinh chi (tay chân) bị gãy, quả thực là kỳ đan!



- Hừ!

Nhìn thấy bộ dáng điên cuồng của Cốc Hoắc, Thiệu Danh Ngự hừ lạnh một tiếng, lắc lắc ống tay áo, sắc mặt hắn tái xanh.

- Được, ngươi được lắm, Mục Vân, ngược lại rất có thủ đoạn.

Thiệu Danh Ngự nhìn thấy toàn bộ võ giả phòng bán đấu giá vô cùng cuồng nhiệt, hận ý của hắn đối Mục Vân, càng ngày càng mạnh.

- Một ngàn vạn!

Chỉ là đang lúc mọi người nghe được cái giá chín trăm vạn, đang bị kinh ngạc, một đạo âm thanh không mặn không nhạt, lại lần nữa vang lên.

Vẫn y như cũ là người áo đen kia.

Một ngàn vạn!

Tăng thêm năm trăm vạn đã ra trước đó, người áo đen kia đã tốn một ngàn năm trăm vạn.

Một ngàn năm trăm vạn mua đan phương hai viên đan dược tam phẩm, toàn bộ Bắc Vân thành, trừ bốn gia tộc lớn, nơi nào còn có người có thể chi nổi.

Nhìn người áo đen kia, Mục Vân cũng cảm thấy có chút kinh ngạc.

Khẳng định không phải người của Mục gia, cũng sẽ không phải Tần gia, hắn đã bắt chuyện qua với Tần gia nói rằng những đan phương này không cần mua.

Theo đạo lý mà nói, cũng không thể nào là Điêu gia với Uông gia, vừa rồi hắn nói tới giá cả gấp bội cũng chỉ là quyết định tạm thời, theo đạo lý, Uông Đông Vũ với Điêu Chấn Vân sẽ không sắp xếp người của bọn hắn ra tay sớm như vậy.

Mà lại, đưa ra giá lớn như thế xem như là thủ hạ hai nhà bọn hắn phân phó làm, bọn hắn cũng không dám lỗ mãng đưa ra quyết định như vậy.

Một ngàn vạn!

Cốc Hoắc cười khổ lắc đầu.

Một ngàn vạn linh thạch hạ phẩm tương đương với mười vạn linh thạch trung phẩm, mười vạn linh thạch trung phẩm, với hắn mà nói, có thể xuất ra, nhưng lại sẽ khiến cho tình cảnh tiếp theo của hắn vô cùng chật vật.

- Thôi thôi, xem ra không có duyên với ta.

Cốc Hoắc lắc đầu, trên mặt hắn tràn ngập thất vọng, lại không cách nào che giấu.

Cuối cùng, thời điểm đan phương này tăng giá đến một ngàn vạn, toàn bộ phòng bán đấu giá, đã hoàn toàn an tĩnh lại.

Một ngàn vạn linh thạch hạ phẩm, đây chính là một ngàn vạn.

Có một ngàn vạn này, trong ba năm sắp tới, Mục gia sợ rằng sẽ có thể trèo lên đỉnh cao, trực tiếp trở thành đại gia tộc đứng đầu Bắc Vân thành.

Chỉ là điều khiến đám người càng thêm hiếu kì là người áo đen kia đến cùng là thần thánh phương nào?

- Một ngàn vạn linh thạch hạ phẩm, chúc mừng vị khách nhân tôn quý này.

Không có người tăng giá nữa, cuối cùng chấp sự chủ trì gõ búa chốt giá.

Người áo đen dùng giá một ngàn năm trăm vạn đấu giá được hai phương pháp luyện chế Hối Khiếu Đan và Ngọc Cốt Đan, có thể nói là chi rất sảng khoái.

- Tỷ, một ngàn năm trăm vạn linh thạch hạ phẩm mua hai viên đan dược tam phẩm, không đáng?



Bên cạnh người áo đen, nữ tử cũng mặc áo bào đen bao phủ toàn thân, mở miệng nói.

- Vậy thì làm sao!

Âm thanh của người áo đen kia uyển chuyển dễ nghe, trong trẻo động lòng người, nhỏ giọng nói:

- Cha ta nhất định muốn gả ta cho đứa con riêng này, ta đương nhiên muốn nhìn xem, mặc dù bây giờ Mục gia xem như là gia tộc đứng đầu Nam Vân Đế Quốc, chỉ là muốn để Tiêu Doãn Nhi ta không rõ ràng gả cho một tên phế vật, không thể nào.

- Mà gia hỏa này còn là con riêng, thân phận không rõ, về sau ta đến Mục gia, còn không phải sẽ bị khinh thường sao?

Khi dễ?

Nghe được lời của tiểu thư nhà mình, dưới lớp áo bào đen, nha hoàn kia nhếch miệng lên.

Tiêu gia, chính là cổ võ thế gia đế tiếng tăm lừng lẫy đô Nam Vân thành, nếu thật sự tiểu thư nhà mình gả cho đứa con riêng kia, ai khi dễ ai còn chưa biết đâu.

- Đi, đi với ta nhìn Hối Khiếu Đan và Ngọc Cốt Đan này một chút, ta ngược lại muốn nhìn thử, đến cùng Mục Vân này thật sự có thủ đoạn hay lừa gạt người ta.

Tiêu Doãn Nhi bước ra một bước, rời khỏi đại điện.

Theo bán đấu giá kết thúc, trong phòng bán đấu giá dần dần an tĩnh lại.

- Ha ha, Điêu tộc trưởng, Uông tộc trưởng, đấu giá đã kết thúc, còn không nỡ rời đi Thánh Đan các?

Nhìn thấy Uông Đông Vũ với Điêu Chấn Vân ngồi tại chỗ chưa từng rời đi, Mục Vân cười ha hả nói.

- Hừ, Mục Vân, ngươi, đừng có nở nụ cười nham hiểm đó, ít giả bộ đi.

- A? Điêu tộc trưởng, lời này hình như có gì đó không đúng, chỉ là không có đấu giá được đan dược, là do thực lực kinh tế của Điêu gia ngươi không đủ, không liên quan gì đến ta?

- Ngươi...

Điêu Chấn Vân nhìn thấy bộ dáng nghiêm túc của Mục Vân, hận không thể một bàn tay chụp chết hắn.

- Khụ khụ, Điêu tộc trưởng, kỳ thật phương pháp luyện chế đan dược tam phẩm, ta còn có, nếu như ngươi có thể đáp ứng ta một điều kiện, Mục Vân ta hai tay dâng lên.

- Điều kiện gì?

Cơ hồ là vô ý thức, Điêu Chấn Vân lập tức mở miệng nói.

- Đơn giản, lập tức đuổi hai tên Mục Phong Nguyên, Mục Phong Thanh ra khỏi Điêu gia, cắt đứng tất cả quan hệ, cũng không tiếp tục dây dưa. Như thế nào?

- Không thể nào!

Điêu Chấn Vân còn chưa mở miệng, Thiệu Danh Ngự đứng ở một bên đột nhiên quát.

Hắn thực sự vô cùng tức giận.

Mục Vân này, biết rất rõ ràng thân phận của hắn, lại bỏ qua hắn, chỉ nói chuyện với hai người Uông Đông Vũ và Điêu Chấn Vân, xem hắn như không khí

Đây quả thực là sự khinh thường trực tiếp nhất với hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau