Chương 49: Luyện Đan
- Mục đạo sư, khi ngươi luyện đan, ta có thể ở bên cạnh quan sát hay không?
Đi vào phòng luyện đan, Diệu Tiên Ngữ cười giả dối, hắc hắc nói.
Đối với luyện đan sư thì quan trọng nhất là đan phương, tiếp theo chính là thủ đoạn luyện đan.
Bình thường, luyện đan sư rất tị huý khi mình luyện đan bị người khác ở bên cạnh quan sát.
Thứ nhất là sẽ ảnh hưởng đến tâm niệm đan sư, thứ hai chính là sẽ bị người đánh cắp tâm đắc và biện pháp luyện đan của mình.
- Đương nhiên có thể, ngươi là đệ tử của ta, mà tại một đường luyện đan cũng có phần thiên tư, nhìn một chút hẳn là cũng có ít chỗ tốt đối với ngươi!
Mục Vân không thèm để ý nói.
Đan phương và biện pháp luyện đan, trong đầu Mục Vân thực sự là rất rất nhiều. Cho dù Diệu Tiên Ngữ ngày nào cũng nhìn hắn luyện đan, chỉ sợ đời này cũng không học hết.
Có phần thiên tư?
Nghe được Mục Vân đánh giá, miệng nhỏ Diệu Tiên Ngữ chu lên.
Gia gia của nàng khen nàng là luyện đan thiên tài trăm năm khó gặp, trong miệng Mục Vân chỉ là có chút thiên tư!
Ta ngược lại muốn xem thử tên sắc phôi ngươi, luyện đan cao minh cỡ nào!
Trong lòng làm thử niệm pháp, Diệu Tiên Ngữ ngồi trên ghế ở một góc đan phương, nghiêm túc nhìn.
Trong đan phòng Thánh Đan các, trang trí cực kì đơn giản.
Một đỉnh đan lô, một loạt giá thuốc chuyên để dược liệu, còn có mấy cái bàn, trừ cái đó ra, không có gì khác.
Chỉ liếc mắt nhìn lại, Mục Vân đã không thể không kinh ngạc, đan lô của Thánh Đan các này so với đan lô trong đan phương của gia tộc, thật sự là tốt hơn quá nhiều.
Luyện chế Đoán Cốt Đan, trong đan phương gia tộc, Mục Vân cảm giác được, đan lô kia nhiều lắm chỉ là phàm khí trung phẩm.
Mà đan lô ở Thánh Đan các lại là phàm khí thượng phẩm.
Mà đan hỏa cũng không phải vật liệu gỗ đặc thù đơn giản thiêu đốt mà ra, còn có thể lấy một ít yêu đan chi hỏa của yêu thú.
Đối với luyện dược sư, đan lô, đan hỏa đều cực kỳ quan trọng.
Đan lô, phẩm cấp cao thấp sẽ quyết định tỷ lệ thành phẩm của đan dược.
Mà đan hỏa phẩm chất cao thấp cũng giống như thế.
Đan hỏa kém nhất chính là lựa chọn một ít vật liệu gỗ đặc thù thiêu đốt dẫn dắt dùng.
Tiếp theo chính là lực lượng hỏa diễm từ yêu đan yêu thú hỏa thuộc tính.
Mà khiến luyện đan sư hướng tới nhất chính là thiên hỏa trong truyền thuyết.
Thiên hỏa chính là thiên địa sinh ra, vừa ra đời đã chứa linh trí, không ngừng hấp thu trưởng thành, giống như võ giả tu luyện, có thể không ngừng tăng lên.
Loại đan hỏa này mới là thích hợp với đan sư nhất!
Chỉ là Mục Vân cũng biết, hắn hiện tại muốn thu phục thiên hỏa, quả thực là người si nói mộng!
Cho dù thiên hỏa vừa thành hình, chỉ sợ hắn vừa tới gần phạm vi mười dặm đã hóa thành một đống tro tàn.
- Đúng, đây là một Đoán Cốt Đan, ngươi bây giờ là nhục thân tam trọng Dịch Cân cảnh, vừa hay có thể phục dụng!
Mục Vân nghĩ đến mình đã từng luyện chế Đoán Cốt Đan còn thừa lại mấy viên, xuất ra một viên, đưa cho Diệu Tiên Ngữ.
- Ta cần tìm hiểu đan lô và đan hỏa một chút, sau đó mới luyện chế đan dược, khoảng thời gian này, ngươi có thể tu luyện một chút!
Mục Vân không khó cảm nhân ra, hiện tại Diệu Tiên Ngữ đang ở vào nhục thân tam trọng Dịch Cân cảnh, chỉ là muốn tiếp tục tiến lên một bước lại có phần khó khăn.
Cũng không phải Diệu Tiên Ngữ không đủ thiên phú, mà là trong cơ thể nàng tồn tại một ít tạp chất, hiển nhiên là vì trước đó đề thăng đã nuốt một chút đan dược, lưu lại tạp chất.
Một viên Đoán Cốt Đan, hẳn là đủ để cho nàng tiến vào tứ trọng Tráng Tức cảnh.
Đoán Cốt Đan?
Diệu Tiên Ngữ chưa từng nghe qua tên loại đan dược này, nhìn đan dược tròn trịa trong tay, không khỏi có phần kinh ngạc.
Nhưng nàng biết, Mục Vân sẽ không lừa gạt nàng, thế là không chút do dự nuốt vào đan dược.
Nhìn thấy Diệu Tiên Ngữ nhập định bắt đầu thể ngộ lực lượng của đan dược, lúc này Mục Vân mới quan sát tỉ mỉ đan lô trước mắt.
Trong lòng bàn tay, chân nguyên phun trào, chậm rãi nhóm lửa lô hỏa.
Dùng lương tài chi hỏa cùng yêu đan chi hỏa không ngừng tổng hợp, đến dẫn động đan lô, Hiệu quả không thể nghi ngờ là tốt hơn so lương mộc thiêu đốt hỏa diễm thuần túy.
Qua một đoạn thời gian quen thuộc, Mục Vân đã dần quen với quán tính của lò luyện đan này.
- Hô...
Chờ tiểu nha đầu tỉnh lại là ta sẽ bắt đầu luyện chế!
Mục Vân khoanh chân ngồi xuống, điều chế trạng trạng thái tốt nhất.
- Ừm hừ...
Trong đan phương đang an tĩnh đột nhiên truyền đến một âm thanh hơi xấu hổ.
Trong miệng Diệu Tiên Ngữ phát ra một tiếng, mồ hôi rơi xuống từ trên mặt, y phục trên người thấm ướt, xuyên thấu qua tầng váy áo thật mỏng, thậm chí có thể nhìn thấy da thịt trần trụi.
Chầm chậm, nàng chậm rãi mở hai mắt ra.
Nhục thân tứ trọng Tráng Tức cảnh, xong rồi!
Cảm nhận được lực lượng ấm áp chảy xuôi trong từng xương cốt và kinh mạch, trên mặt Diệu Tiên Ngữ lộ ra vẻ vui mừng.
Tam trọng quấy nhiễu nàng ba tháng, rốt cục đã nhảy qua.
Không chỉ như thế, nàng có thể rõ ràng cảm giác được, lúc đầu cơ thể trong một ít nơi không suôn sẻ, giờ phút này đã thông suốt, theo hô hấp của mình, bài xuất ra ngoài cơ thể.
Khẽ hấp một hô, lực lượng cường đại không chỉ tăng lên gấp mười lần.
- Đoán Cốt Đan, đan dược thật thần kỳ!
Diệu Tiên Ngữ nhịn không được mở miệng nói.
- Đúng thế, ngươi cũng không nhìn một chút, đây là đan dược do ai luyện chế!
Đang lúc Diệu Tiên Ngữ đắc chí thì bên tai truyền đến một âm thanh đắc ý.
- Mục đạo sư, ngươi...
Ngươi sao còn chưa bắt đầu luyện đan, ngược lại là ngồi ở chỗ này tu luyện?
Nhìn thấy Mục đạo sư ngồi ở bên cạnh, Diệu Tiên Ngữ hơi sững sờ.
- Ha ha, bên người ngồi một mỹ nữ nũng nịu, mà toàn thân lại đổ mồ hôi ướt đẫm, ta có thể khống chế lại thú tính của mình đã không tệ, đâu còn có tâm tư luyện đan!
Mục Vân cười ha ha một tiếng, không thèm để ý nói:
- Tốt, hiện tại ngươi đột phá đến tứ trọng, có một chút thể ngộ, cũng không phải một thời ba khắc có thể lĩnh ngộ, bây giờ ta bắt đầu luyện đan, ngươi nghiêm túc quan sát, có thể lĩnh ngộ bao nhiêu thì phải xem tư chất của ngươi, không rõ thì sau khi luyện đan hoàn thành, lại hỏi thăm ta!
- Ừm!
Diệu Tiên Ngữ biết, lúc luyện đan sư tại luyện chế đan dược rất kiêng kị bị quấy rầy, nhẹ thì đan lô nổ nát, thất bại trong gang tấc.
Nặng thì, thậm chí tẩu hỏa nhập ma!
Nàng càng biết, Mục Vân cũng không phải không có tâm tư luyện đan gì hết, mà cố ý chờ đợi mình, muốn mình có thể quan sát toàn bộ quá trình hắn luyện đan, nghiêm túc học tập.
- Mục Vân đạo sư...
Miệng thì thầm, Diệu Tiên Ngữ thu hồi toàn bộ tâm tư, bắt đầu quan sát thủ đoạn của Mục Vân.
Mà giờ khắc này, Mục Vân đã chìm vào trong luyện đan.
Cho dù kiếp trước thân là Tiên Vương, Mục Vân không biết luyện chế đan dược bao nhiêu lần, thế nhưng mỗi khi hắn đụng chạm lấy đan dược thì đều triệt để bị mê chặt.
Dung nhập các loại dược thảo, yêu đan và một ít thiên địa trân bảo vào trong lò đan, vận dụng đan hỏa, giống ảo thuật, luyện chế ra linh đan mình muốn.
Loại cảm giác này làm cho hắn muốn ngừng mà không được.
Trước dẫn đốt lương tài, vật liệu gỗ thiêu đốt hỏa diễm, dần dần tản mát ra nhiệt lượng trong đan lô phía dưới, đan lô dần dần ấm lên.
Đi vào phòng luyện đan, Diệu Tiên Ngữ cười giả dối, hắc hắc nói.
Đối với luyện đan sư thì quan trọng nhất là đan phương, tiếp theo chính là thủ đoạn luyện đan.
Bình thường, luyện đan sư rất tị huý khi mình luyện đan bị người khác ở bên cạnh quan sát.
Thứ nhất là sẽ ảnh hưởng đến tâm niệm đan sư, thứ hai chính là sẽ bị người đánh cắp tâm đắc và biện pháp luyện đan của mình.
- Đương nhiên có thể, ngươi là đệ tử của ta, mà tại một đường luyện đan cũng có phần thiên tư, nhìn một chút hẳn là cũng có ít chỗ tốt đối với ngươi!
Mục Vân không thèm để ý nói.
Đan phương và biện pháp luyện đan, trong đầu Mục Vân thực sự là rất rất nhiều. Cho dù Diệu Tiên Ngữ ngày nào cũng nhìn hắn luyện đan, chỉ sợ đời này cũng không học hết.
Có phần thiên tư?
Nghe được Mục Vân đánh giá, miệng nhỏ Diệu Tiên Ngữ chu lên.
Gia gia của nàng khen nàng là luyện đan thiên tài trăm năm khó gặp, trong miệng Mục Vân chỉ là có chút thiên tư!
Ta ngược lại muốn xem thử tên sắc phôi ngươi, luyện đan cao minh cỡ nào!
Trong lòng làm thử niệm pháp, Diệu Tiên Ngữ ngồi trên ghế ở một góc đan phương, nghiêm túc nhìn.
Trong đan phòng Thánh Đan các, trang trí cực kì đơn giản.
Một đỉnh đan lô, một loạt giá thuốc chuyên để dược liệu, còn có mấy cái bàn, trừ cái đó ra, không có gì khác.
Chỉ liếc mắt nhìn lại, Mục Vân đã không thể không kinh ngạc, đan lô của Thánh Đan các này so với đan lô trong đan phương của gia tộc, thật sự là tốt hơn quá nhiều.
Luyện chế Đoán Cốt Đan, trong đan phương gia tộc, Mục Vân cảm giác được, đan lô kia nhiều lắm chỉ là phàm khí trung phẩm.
Mà đan lô ở Thánh Đan các lại là phàm khí thượng phẩm.
Mà đan hỏa cũng không phải vật liệu gỗ đặc thù đơn giản thiêu đốt mà ra, còn có thể lấy một ít yêu đan chi hỏa của yêu thú.
Đối với luyện dược sư, đan lô, đan hỏa đều cực kỳ quan trọng.
Đan lô, phẩm cấp cao thấp sẽ quyết định tỷ lệ thành phẩm của đan dược.
Mà đan hỏa phẩm chất cao thấp cũng giống như thế.
Đan hỏa kém nhất chính là lựa chọn một ít vật liệu gỗ đặc thù thiêu đốt dẫn dắt dùng.
Tiếp theo chính là lực lượng hỏa diễm từ yêu đan yêu thú hỏa thuộc tính.
Mà khiến luyện đan sư hướng tới nhất chính là thiên hỏa trong truyền thuyết.
Thiên hỏa chính là thiên địa sinh ra, vừa ra đời đã chứa linh trí, không ngừng hấp thu trưởng thành, giống như võ giả tu luyện, có thể không ngừng tăng lên.
Loại đan hỏa này mới là thích hợp với đan sư nhất!
Chỉ là Mục Vân cũng biết, hắn hiện tại muốn thu phục thiên hỏa, quả thực là người si nói mộng!
Cho dù thiên hỏa vừa thành hình, chỉ sợ hắn vừa tới gần phạm vi mười dặm đã hóa thành một đống tro tàn.
- Đúng, đây là một Đoán Cốt Đan, ngươi bây giờ là nhục thân tam trọng Dịch Cân cảnh, vừa hay có thể phục dụng!
Mục Vân nghĩ đến mình đã từng luyện chế Đoán Cốt Đan còn thừa lại mấy viên, xuất ra một viên, đưa cho Diệu Tiên Ngữ.
- Ta cần tìm hiểu đan lô và đan hỏa một chút, sau đó mới luyện chế đan dược, khoảng thời gian này, ngươi có thể tu luyện một chút!
Mục Vân không khó cảm nhân ra, hiện tại Diệu Tiên Ngữ đang ở vào nhục thân tam trọng Dịch Cân cảnh, chỉ là muốn tiếp tục tiến lên một bước lại có phần khó khăn.
Cũng không phải Diệu Tiên Ngữ không đủ thiên phú, mà là trong cơ thể nàng tồn tại một ít tạp chất, hiển nhiên là vì trước đó đề thăng đã nuốt một chút đan dược, lưu lại tạp chất.
Một viên Đoán Cốt Đan, hẳn là đủ để cho nàng tiến vào tứ trọng Tráng Tức cảnh.
Đoán Cốt Đan?
Diệu Tiên Ngữ chưa từng nghe qua tên loại đan dược này, nhìn đan dược tròn trịa trong tay, không khỏi có phần kinh ngạc.
Nhưng nàng biết, Mục Vân sẽ không lừa gạt nàng, thế là không chút do dự nuốt vào đan dược.
Nhìn thấy Diệu Tiên Ngữ nhập định bắt đầu thể ngộ lực lượng của đan dược, lúc này Mục Vân mới quan sát tỉ mỉ đan lô trước mắt.
Trong lòng bàn tay, chân nguyên phun trào, chậm rãi nhóm lửa lô hỏa.
Dùng lương tài chi hỏa cùng yêu đan chi hỏa không ngừng tổng hợp, đến dẫn động đan lô, Hiệu quả không thể nghi ngờ là tốt hơn so lương mộc thiêu đốt hỏa diễm thuần túy.
Qua một đoạn thời gian quen thuộc, Mục Vân đã dần quen với quán tính của lò luyện đan này.
- Hô...
Chờ tiểu nha đầu tỉnh lại là ta sẽ bắt đầu luyện chế!
Mục Vân khoanh chân ngồi xuống, điều chế trạng trạng thái tốt nhất.
- Ừm hừ...
Trong đan phương đang an tĩnh đột nhiên truyền đến một âm thanh hơi xấu hổ.
Trong miệng Diệu Tiên Ngữ phát ra một tiếng, mồ hôi rơi xuống từ trên mặt, y phục trên người thấm ướt, xuyên thấu qua tầng váy áo thật mỏng, thậm chí có thể nhìn thấy da thịt trần trụi.
Chầm chậm, nàng chậm rãi mở hai mắt ra.
Nhục thân tứ trọng Tráng Tức cảnh, xong rồi!
Cảm nhận được lực lượng ấm áp chảy xuôi trong từng xương cốt và kinh mạch, trên mặt Diệu Tiên Ngữ lộ ra vẻ vui mừng.
Tam trọng quấy nhiễu nàng ba tháng, rốt cục đã nhảy qua.
Không chỉ như thế, nàng có thể rõ ràng cảm giác được, lúc đầu cơ thể trong một ít nơi không suôn sẻ, giờ phút này đã thông suốt, theo hô hấp của mình, bài xuất ra ngoài cơ thể.
Khẽ hấp một hô, lực lượng cường đại không chỉ tăng lên gấp mười lần.
- Đoán Cốt Đan, đan dược thật thần kỳ!
Diệu Tiên Ngữ nhịn không được mở miệng nói.
- Đúng thế, ngươi cũng không nhìn một chút, đây là đan dược do ai luyện chế!
Đang lúc Diệu Tiên Ngữ đắc chí thì bên tai truyền đến một âm thanh đắc ý.
- Mục đạo sư, ngươi...
Ngươi sao còn chưa bắt đầu luyện đan, ngược lại là ngồi ở chỗ này tu luyện?
Nhìn thấy Mục đạo sư ngồi ở bên cạnh, Diệu Tiên Ngữ hơi sững sờ.
- Ha ha, bên người ngồi một mỹ nữ nũng nịu, mà toàn thân lại đổ mồ hôi ướt đẫm, ta có thể khống chế lại thú tính của mình đã không tệ, đâu còn có tâm tư luyện đan!
Mục Vân cười ha ha một tiếng, không thèm để ý nói:
- Tốt, hiện tại ngươi đột phá đến tứ trọng, có một chút thể ngộ, cũng không phải một thời ba khắc có thể lĩnh ngộ, bây giờ ta bắt đầu luyện đan, ngươi nghiêm túc quan sát, có thể lĩnh ngộ bao nhiêu thì phải xem tư chất của ngươi, không rõ thì sau khi luyện đan hoàn thành, lại hỏi thăm ta!
- Ừm!
Diệu Tiên Ngữ biết, lúc luyện đan sư tại luyện chế đan dược rất kiêng kị bị quấy rầy, nhẹ thì đan lô nổ nát, thất bại trong gang tấc.
Nặng thì, thậm chí tẩu hỏa nhập ma!
Nàng càng biết, Mục Vân cũng không phải không có tâm tư luyện đan gì hết, mà cố ý chờ đợi mình, muốn mình có thể quan sát toàn bộ quá trình hắn luyện đan, nghiêm túc học tập.
- Mục Vân đạo sư...
Miệng thì thầm, Diệu Tiên Ngữ thu hồi toàn bộ tâm tư, bắt đầu quan sát thủ đoạn của Mục Vân.
Mà giờ khắc này, Mục Vân đã chìm vào trong luyện đan.
Cho dù kiếp trước thân là Tiên Vương, Mục Vân không biết luyện chế đan dược bao nhiêu lần, thế nhưng mỗi khi hắn đụng chạm lấy đan dược thì đều triệt để bị mê chặt.
Dung nhập các loại dược thảo, yêu đan và một ít thiên địa trân bảo vào trong lò đan, vận dụng đan hỏa, giống ảo thuật, luyện chế ra linh đan mình muốn.
Loại cảm giác này làm cho hắn muốn ngừng mà không được.
Trước dẫn đốt lương tài, vật liệu gỗ thiêu đốt hỏa diễm, dần dần tản mát ra nhiệt lượng trong đan lô phía dưới, đan lô dần dần ấm lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất