Chương 12: Sơ Nhập Giang Hồ 12
Mã suy nghĩ một chút rồi nói: "Chắc đi rồi! Không nói chuyện đó, Pháo bây giờ sao rồi? Đang luyện võ công gì?"
Pháo Thiên Minh uống một ngụm rượu rồi hỏi: "Có Blue Label không Mã?" Mã tức giận trừng mắt nhìn Pháo Thiên Minh, Pháo vội nói: "Bây giờ tôi đang luyện Túng Vân Thê, còn có Thuần Dương công và Lưỡng Nghi kiếm của Võ Đang. Đều là võ công cấp cao. Còn anh em thì sao?"
Mã khen: "Tôi biết mà, Pháo chơi lâu như vậy mà không biết đến thời gian, chắc chắn có chuyện hay ho rồi. Còn tôi vẫn là Phong Thần cước. Xa, rốt cuộc bà thế nào vậy, bọn tôi cứ cảm thấy bà hơi kỳ kỳ, vào game không coi bọn tôi là anh em à?"
Pháo Thiên Minh cũng nói: "Đúng đấy Xe, nếu bà thực sự thích gã nào, nó dám không nghe lời, tôi với Mã sẽ giúp bà tạo cơ hội Bá Vương ngạnh thượng cung trong thực tế, dù sao..."
Xa trừng mắt với hai người rồi nói: "Đừng đoán mò, ngày mai, chậm lắm ngày mốt tôi sẽ cho hai người biết." Nghĩ lại rồi nói tiếp: "Pháo, tôi giúp ông kiếm một thanh kiếm, lúc đó vừa vặn ông ghé qua lấy."
Pháo Thiên Minh nói: "Xa à! Nếu là mua bằng tiền, tôi thấy không cần thiết lắm. Chơi một trò chơi mà đến mức độ này à?"
Xa vứt cho mỗi người một điếu thuốc, nói: "Sao lại coi thường tôi thế, sau khi tốt nghiệp đại học, đứa thì nhập ngũ, đứa thì bận rộn, chỉ có tôi chơi game giải trí một mình, bây giờ có các anh em cùng chơi, làm sao tôi lại để các anh em xem thường được, đúng rồi, đến cấp 40 tôi sẽ thành lập một bang hội, các ông nhất định phải gia nhập đấy.”
Mã vui vẻ đồng ý ngay. Pháo Thiên Minh do dự nói: "Tôi đã hứa với Tinh Ảnh..." Xa và Mã nhìn Pháo bằng ánh mắt khó chịu. Pháo vội nói: "Mặc dù tôi đã hứa với người khác, nhưng Xa đã nói ra, sao tôi có thể không đi chứ?"
Xa mỉm cười hài lòng nói: "Được rồi, đã đồng ý là được, tôi nói trước nhé, bang phái của tôi toàn là các cô gái đấy... Mã đừng tán tỉnh! Nếu Pháo không đến, tôi sẽ gọi cho bác, nói là ông vì chơi game mà bỏ việc đấy."
Pháo Thiên Minh híp mắt trấn tĩnh uống một ngụm rượu, đột nhiên khóc lóc: "Xa ơi! Bà không thể làm thế được, thành thật mà nói, đi chung với các cô gái cũng không tệ, nhưng ở chung với cả đám thì sai lầm lắm rồi. Xin lão gia giơ cao đánh khe, hãy tha cho tôi đi."
Xa cười khúc khích rút điện thoại ra: "Bác à, cháu là Xa đây! Lâu rồi không gọi cho bác." Xa cười khẩy nhìn Pháo, Pháo bất đắc dĩ ra dấu OK. "Dạ, không có gì chú ạ. Cháu chỉ nói công ty đó có quan hệ với bố cháu, cháu đang giúp họ nên bận lắm, không thời gian thăm hỏi hai bác... Cháu sẽ ghé thăm sau, bác cứ bận việc đi ạ. Hôm nào cháu tới thăm bác!"
Mã cảm thông nói: "Binh sĩ gặp nữ lưu manh, không còn lý lẽ gì để tranh cãi."
Xa nói: "Tôi cũng không muốn gì hơn là mọi người vui vẻ bên nhau. Hai ông đều dựa vào võ công để lăn lộn trong giang hồ phải không? Tôi cũng thế! Tôi cũng luyện võ công cao cấp mà."
Mã cầm ly lên nói: "Xa, Pháo, Mã ôm trọn mỹ nữ trong thiên hạ."
Xa nói: "Xa, Mã, Pháo, huynh đệ một lòng."
Pháo khóc lóc: "Xa, Mã, Pháo, mệnh khổ là thằng Pháo."
"Tinh Ảnh mà ông nói là đại sư huynh Võ Đang à! Võ Đang của các ông yếu ớt thật đấy, thống kê chỉ có 2000 người là Võ Đang. Còn Thiếu Lâm bao nhiêu anh biết không? 80.000. Cái Bang 100.000. Nhưng chắc anh em không muốn biết Ma Giáo có bao nhiêu đâu. Cả thảy 300.000, số người bằng một nửa 10 môn phái chính thức. Hơn nữa vài ngày tới, khi kính thực tế ảo đưa vào thị trường, bây giờ những người không mua không được đang nghiên cứu môn phái, tôi đoán số lượng Ma Giáo sẽ tăng vọt lên nhiều lắm."
Mã nói: "Đại sư huynh Ma Giáo tên là Vô Song Ngư phải không?"
Xa gật đầu nói: "Rất lợi hại, nghe nói hiện tại đã cấp 45, toàn thân là bộ trang bị môn phái. Các ông cần biết bộ trang phục cấp 40 của Ma Giáo có 6 bộ phận, mỗi bộ phận có thể bán đến 100 lượng vàng mà vẫn cháy hàng."
Pháo Thiên Minh ngây thơ hỏi: "Còn bộ trang bị của Võ Đang thì sao?"
Xa do dự một lúc rồi nói: "Tôi đánh được hai sợi dây chuyền, một cái giữ lại cho ông, còn một cái..."
"Đã ném vào kho đồ của hệ thống rồi." Mã nói tiếp. Pháo Thiên Minh im lặng, Mã tiếp tục: "Tôi cũng gia nhập Ma Giáo rồi, bây giờ không chỉ găng tay, ngón tay cũng không mua nổi."
Xa thở dài: "Thế giới không bao giờ có công bằng thực sự, đô la thần chưởng luôn lợi hại hơn. Nhưng ba anh xem chúng mình, cũng nhờ học được chút võ công mà có điểm xuất phát cao hơn đấy thôi? Đừng nghĩ nhiều, cụng ly thôi."
Pháo Thiên Minh đã cấp 31, Thuần Dương công cấp 2, Lưỡng Nghi kiếm cấp 3, vũ khí trên tay là thanh kiếm thuộc tính cộng thêm 20 sát thương, công kích 30-40. Nhưng món đồ như thế cơ bản mang tên: Kiếm Sắt.
Pháo Thiên Minh uống một ngụm rượu rồi hỏi: "Có Blue Label không Mã?" Mã tức giận trừng mắt nhìn Pháo Thiên Minh, Pháo vội nói: "Bây giờ tôi đang luyện Túng Vân Thê, còn có Thuần Dương công và Lưỡng Nghi kiếm của Võ Đang. Đều là võ công cấp cao. Còn anh em thì sao?"
Mã khen: "Tôi biết mà, Pháo chơi lâu như vậy mà không biết đến thời gian, chắc chắn có chuyện hay ho rồi. Còn tôi vẫn là Phong Thần cước. Xa, rốt cuộc bà thế nào vậy, bọn tôi cứ cảm thấy bà hơi kỳ kỳ, vào game không coi bọn tôi là anh em à?"
Pháo Thiên Minh cũng nói: "Đúng đấy Xe, nếu bà thực sự thích gã nào, nó dám không nghe lời, tôi với Mã sẽ giúp bà tạo cơ hội Bá Vương ngạnh thượng cung trong thực tế, dù sao..."
Xa trừng mắt với hai người rồi nói: "Đừng đoán mò, ngày mai, chậm lắm ngày mốt tôi sẽ cho hai người biết." Nghĩ lại rồi nói tiếp: "Pháo, tôi giúp ông kiếm một thanh kiếm, lúc đó vừa vặn ông ghé qua lấy."
Pháo Thiên Minh nói: "Xa à! Nếu là mua bằng tiền, tôi thấy không cần thiết lắm. Chơi một trò chơi mà đến mức độ này à?"
Xa vứt cho mỗi người một điếu thuốc, nói: "Sao lại coi thường tôi thế, sau khi tốt nghiệp đại học, đứa thì nhập ngũ, đứa thì bận rộn, chỉ có tôi chơi game giải trí một mình, bây giờ có các anh em cùng chơi, làm sao tôi lại để các anh em xem thường được, đúng rồi, đến cấp 40 tôi sẽ thành lập một bang hội, các ông nhất định phải gia nhập đấy.”
Mã vui vẻ đồng ý ngay. Pháo Thiên Minh do dự nói: "Tôi đã hứa với Tinh Ảnh..." Xa và Mã nhìn Pháo bằng ánh mắt khó chịu. Pháo vội nói: "Mặc dù tôi đã hứa với người khác, nhưng Xa đã nói ra, sao tôi có thể không đi chứ?"
Xa mỉm cười hài lòng nói: "Được rồi, đã đồng ý là được, tôi nói trước nhé, bang phái của tôi toàn là các cô gái đấy... Mã đừng tán tỉnh! Nếu Pháo không đến, tôi sẽ gọi cho bác, nói là ông vì chơi game mà bỏ việc đấy."
Pháo Thiên Minh híp mắt trấn tĩnh uống một ngụm rượu, đột nhiên khóc lóc: "Xa ơi! Bà không thể làm thế được, thành thật mà nói, đi chung với các cô gái cũng không tệ, nhưng ở chung với cả đám thì sai lầm lắm rồi. Xin lão gia giơ cao đánh khe, hãy tha cho tôi đi."
Xa cười khúc khích rút điện thoại ra: "Bác à, cháu là Xa đây! Lâu rồi không gọi cho bác." Xa cười khẩy nhìn Pháo, Pháo bất đắc dĩ ra dấu OK. "Dạ, không có gì chú ạ. Cháu chỉ nói công ty đó có quan hệ với bố cháu, cháu đang giúp họ nên bận lắm, không thời gian thăm hỏi hai bác... Cháu sẽ ghé thăm sau, bác cứ bận việc đi ạ. Hôm nào cháu tới thăm bác!"
Mã cảm thông nói: "Binh sĩ gặp nữ lưu manh, không còn lý lẽ gì để tranh cãi."
Xa nói: "Tôi cũng không muốn gì hơn là mọi người vui vẻ bên nhau. Hai ông đều dựa vào võ công để lăn lộn trong giang hồ phải không? Tôi cũng thế! Tôi cũng luyện võ công cao cấp mà."
Mã cầm ly lên nói: "Xa, Pháo, Mã ôm trọn mỹ nữ trong thiên hạ."
Xa nói: "Xa, Mã, Pháo, huynh đệ một lòng."
Pháo khóc lóc: "Xa, Mã, Pháo, mệnh khổ là thằng Pháo."
"Tinh Ảnh mà ông nói là đại sư huynh Võ Đang à! Võ Đang của các ông yếu ớt thật đấy, thống kê chỉ có 2000 người là Võ Đang. Còn Thiếu Lâm bao nhiêu anh biết không? 80.000. Cái Bang 100.000. Nhưng chắc anh em không muốn biết Ma Giáo có bao nhiêu đâu. Cả thảy 300.000, số người bằng một nửa 10 môn phái chính thức. Hơn nữa vài ngày tới, khi kính thực tế ảo đưa vào thị trường, bây giờ những người không mua không được đang nghiên cứu môn phái, tôi đoán số lượng Ma Giáo sẽ tăng vọt lên nhiều lắm."
Mã nói: "Đại sư huynh Ma Giáo tên là Vô Song Ngư phải không?"
Xa gật đầu nói: "Rất lợi hại, nghe nói hiện tại đã cấp 45, toàn thân là bộ trang bị môn phái. Các ông cần biết bộ trang phục cấp 40 của Ma Giáo có 6 bộ phận, mỗi bộ phận có thể bán đến 100 lượng vàng mà vẫn cháy hàng."
Pháo Thiên Minh ngây thơ hỏi: "Còn bộ trang bị của Võ Đang thì sao?"
Xa do dự một lúc rồi nói: "Tôi đánh được hai sợi dây chuyền, một cái giữ lại cho ông, còn một cái..."
"Đã ném vào kho đồ của hệ thống rồi." Mã nói tiếp. Pháo Thiên Minh im lặng, Mã tiếp tục: "Tôi cũng gia nhập Ma Giáo rồi, bây giờ không chỉ găng tay, ngón tay cũng không mua nổi."
Xa thở dài: "Thế giới không bao giờ có công bằng thực sự, đô la thần chưởng luôn lợi hại hơn. Nhưng ba anh xem chúng mình, cũng nhờ học được chút võ công mà có điểm xuất phát cao hơn đấy thôi? Đừng nghĩ nhiều, cụng ly thôi."
Pháo Thiên Minh đã cấp 31, Thuần Dương công cấp 2, Lưỡng Nghi kiếm cấp 3, vũ khí trên tay là thanh kiếm thuộc tính cộng thêm 20 sát thương, công kích 30-40. Nhưng món đồ như thế cơ bản mang tên: Kiếm Sắt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất