Chương 15: Sơ Nhập Giang Hồ 15
Pháo Thiên Minh thấy tình hình rối rắm, chỉ mình hắn là hiểu rõ. Dù sao cũng không thể giải thích được, vừa giải thích là hắn trở thành phường trộm cướp trong mắt Phích Lịch, huống hồ nhận là bạn bè với Mã như thế này, hắn thật sự không thể chịu nổi cảnh mất mặt. Về sau ra chút tiền mời Mã đi uống rượu là được.
Phích Lịch hét lên "Song Long Thủy Thủy" lao lên không trung tấn công Mã. Mã vội vàng giậm hai chân nhanh chóng chiến đấu. Phích Lịch biết một chiêu Đả Cẩu Bổng Pháp và một chiêu Hàng Long Thập Bát Chưởng, Mã biết năm chiêu Phong Thần Cước, đều là tuyệt học không trọn vẹn. Mặc dù chiêu thức của Mã nhiều hơn nhưng cấp bậc thấp hơn mười cấp. Hai người giao đấu, Mã liên tục bị đẩy lui. Nhưng về cước pháp né tránh thì Mã hơn một bậc.
Võ công hai người sắc bén hiếm thấy, là cao thủ nhất đẳng, người xem chắc chắn không ít. Đang hỗn chiến thì hai cô gái Ma giáo giống hệt nhau la lên: "Thương Tâm ca ca để muội giúp!". Hai chị em sinh đôi tay không ra chưởng, vừa là biết là võ công trung cấp Âm Sơn chưởng của Ma giáo, chưởng lực đánh vào đâu thì nơi đó lập tức lạnh buốt.
Lúc này Phích Lịch không chống nổi, quay đầu nhìn Pháo Thiên Minh một cái nhưng không nói gì, lập tức tập trung đối phó. Pháo Thiên Minh thật sự không tiện ra tay, giờ cũng không thể lên tiếng, nếu không Mã sẽ tưởng hắn là kẻ thù mà PK luôn cả mình. Nhưng tình hình càng lúc càng tồi tệ, đành phải lên tiếng: "Tất cả đều hiểu lầm, mọi người dừng tay!"
Mã giật mình, chỉ Pháo Thiên Minh mắng: "Hóa ra là ngươi tên... á!" Mã mất tập trung, bị Phích Lịch đánh trúng vai, Phích Lịch giận dữ: "Chử Trà, ngươi không chút khí khái đàn ông, hắn vừa cướp vợ vừa chửi ngươi, sao còn không ra tay?"
Người xung quanh nghe rõ, ra là vợ của thằng nhóc này bị tên kia cướp đi, rồi mới nhờ huynh đệ ra mặt, còn mình thì làm con rùa rụt cổ. Đám đông la lên: "Đàn ông vô dụng!" "Đàn ông bất lực!" "Không ra gì!"
Pháo Thiên Minh cũng tức giận, không nói hai lời rút kiếm xông tới hai tỷ muội song sinh. Mã không dám đánh, đuối lý mà. Hai tỷ muội sóng inh đều đeo quyền sáo, tám luồng chưởng phong xoáy vòng, phá tan sáu luồng kiếm quang của Pháo Thiên Minh. Quả thật là vô dụng, Pháo Thiên Minh thầm kết luận.
Tình thế giờ trở thành Phích Lịch đấu Mã, tỷ muội song sinh đấu Pháo Thiên Minh, thành hai nhóm. Mặc dù Pháo Thiên Minh một đấu hai người bị thiệt thòi về số lượng, võ công cũng thua kém nhưng nhờ có võ công cao cấp nên vẫn chiếm được chút lợi thế. Mã dù không thắng nổi Phích Lịch nhưng nhờ cước pháp nhanh chóng, liên tục tránh thoát đòn sát thủ.
Năm người đánh nhau náo nhiệt thì chiếc xe chở hơn mười cô gái đến, trong đó có người Ma giáo, Vu Sơn phái, Anh Hùng môn...
Pháo và Mã đồng thanh hô: "Xa!" rồi cùng nhìn nhau tức giận.
Xa tuy thấy có gì đó kỳ lạ nhưng vẫn phất tay nói: "Hai người bạn kia là bằng hữu." Một chiêu khinh công nhẹ nhàng bay lên, người chưa rơi xuống đất, hai tay tạo ra trăm bóng chưởng bao trùm tỷ muội song sinh.
Tỷ muội song sinh kinh ngạc hô: "Thiên Thủ Như Lai Chưởng!"
Mã và Pháo đồng thanh kinh hãi: "Thiếu Lâm phái?" Lúc này họ mới hiểu tại sao Xa phải đến cấp 40 mới gặp họ, hóa ra không muốn để họ thấy cô nàng là đầu trọc.
Tỷ muội song sinh vừa mới đỡ được Thiên Thủ Như Lai Chưởng, bước chân loạng choạng. Pháo Thiên Minh ném ra mười mấy kiếm hoa mười thành công lực, hoàn toàn xuyên thủng ba yếu huyệt trên người mỗi người tỷ muội song sinh. Hai tỷ muội tan biến trong ánh sáng trắng.
Bên kia Phích Lịch hoàn toàn không chịu nổi nữa, mười mấy phụ nữ vây công, nếu không nhờ đẳng cấp cao, phòng thủ tốt đã sớm bị đánh gục. Mã không nói hai lời, xông tới đá Pháo Thiên Minh. Pháo Thiên Minh cũng lưu manh, hô: "Du Nhận Hữu Dư!" Nội lực dâng trào, bắt đầu vận chuyển.
Võ công Võ Đang thực sự hơi kém, Pháo Thiên Minh bị Mã ép phải liên tục lùi về phía sau. Xa thắc mắc hỏi: "Sao lại thế này?"
Mã tức giận nói: "Thằng nhóc này cấu kết người ngoài giết nữ nhân của ta!"
Xa giận dữ nói: "Ta là người ngoài à?"
Mã nói: "Tên kia."
Phích Lịch tức giận nói: "Ta giết ai cơ?"
Mã nổi giận nói: "Ta đang nói thằng nhóc này, chứ không phải ngươi!"
Pháo cũng giận dữ: "Không có Xa ta có giết được không?"
Xa gầm lên: "Tất cả đều ngừng tay!" Mọi người đều dừng tay, riêng Phích Lịch rất bực mình, lẩm bẩm đôi câu. Xa nói: "Đến Tùng Hạc lâu rồi nói sau."
Sau khi nghe mọi người trình bày, Xa rất đau đầu, suy nghĩ một lúc rồi nói: "Trước hết là Thương Tâm đã sai khi ve vãn bồ của người ta. Nhưng cũng không thể trách ngươi, vì Tình Nhi không nói rõ. Nhưng trách Tình Nhi cũng không đúng, cô ấy đã thực sự nói với huynh đệ của Phích Lịch rồi, vậy nên chuyện này do Phích Lịch huynh đệ gây ra. Ta nói có đúng không?" Mọi người gật đầu. Có người ngoài ở đây, mọi người vẫn dùng tên trong game để nói chuyện.
Phích Lịch hét lên "Song Long Thủy Thủy" lao lên không trung tấn công Mã. Mã vội vàng giậm hai chân nhanh chóng chiến đấu. Phích Lịch biết một chiêu Đả Cẩu Bổng Pháp và một chiêu Hàng Long Thập Bát Chưởng, Mã biết năm chiêu Phong Thần Cước, đều là tuyệt học không trọn vẹn. Mặc dù chiêu thức của Mã nhiều hơn nhưng cấp bậc thấp hơn mười cấp. Hai người giao đấu, Mã liên tục bị đẩy lui. Nhưng về cước pháp né tránh thì Mã hơn một bậc.
Võ công hai người sắc bén hiếm thấy, là cao thủ nhất đẳng, người xem chắc chắn không ít. Đang hỗn chiến thì hai cô gái Ma giáo giống hệt nhau la lên: "Thương Tâm ca ca để muội giúp!". Hai chị em sinh đôi tay không ra chưởng, vừa là biết là võ công trung cấp Âm Sơn chưởng của Ma giáo, chưởng lực đánh vào đâu thì nơi đó lập tức lạnh buốt.
Lúc này Phích Lịch không chống nổi, quay đầu nhìn Pháo Thiên Minh một cái nhưng không nói gì, lập tức tập trung đối phó. Pháo Thiên Minh thật sự không tiện ra tay, giờ cũng không thể lên tiếng, nếu không Mã sẽ tưởng hắn là kẻ thù mà PK luôn cả mình. Nhưng tình hình càng lúc càng tồi tệ, đành phải lên tiếng: "Tất cả đều hiểu lầm, mọi người dừng tay!"
Mã giật mình, chỉ Pháo Thiên Minh mắng: "Hóa ra là ngươi tên... á!" Mã mất tập trung, bị Phích Lịch đánh trúng vai, Phích Lịch giận dữ: "Chử Trà, ngươi không chút khí khái đàn ông, hắn vừa cướp vợ vừa chửi ngươi, sao còn không ra tay?"
Người xung quanh nghe rõ, ra là vợ của thằng nhóc này bị tên kia cướp đi, rồi mới nhờ huynh đệ ra mặt, còn mình thì làm con rùa rụt cổ. Đám đông la lên: "Đàn ông vô dụng!" "Đàn ông bất lực!" "Không ra gì!"
Pháo Thiên Minh cũng tức giận, không nói hai lời rút kiếm xông tới hai tỷ muội song sinh. Mã không dám đánh, đuối lý mà. Hai tỷ muội sóng inh đều đeo quyền sáo, tám luồng chưởng phong xoáy vòng, phá tan sáu luồng kiếm quang của Pháo Thiên Minh. Quả thật là vô dụng, Pháo Thiên Minh thầm kết luận.
Tình thế giờ trở thành Phích Lịch đấu Mã, tỷ muội song sinh đấu Pháo Thiên Minh, thành hai nhóm. Mặc dù Pháo Thiên Minh một đấu hai người bị thiệt thòi về số lượng, võ công cũng thua kém nhưng nhờ có võ công cao cấp nên vẫn chiếm được chút lợi thế. Mã dù không thắng nổi Phích Lịch nhưng nhờ cước pháp nhanh chóng, liên tục tránh thoát đòn sát thủ.
Năm người đánh nhau náo nhiệt thì chiếc xe chở hơn mười cô gái đến, trong đó có người Ma giáo, Vu Sơn phái, Anh Hùng môn...
Pháo và Mã đồng thanh hô: "Xa!" rồi cùng nhìn nhau tức giận.
Xa tuy thấy có gì đó kỳ lạ nhưng vẫn phất tay nói: "Hai người bạn kia là bằng hữu." Một chiêu khinh công nhẹ nhàng bay lên, người chưa rơi xuống đất, hai tay tạo ra trăm bóng chưởng bao trùm tỷ muội song sinh.
Tỷ muội song sinh kinh ngạc hô: "Thiên Thủ Như Lai Chưởng!"
Mã và Pháo đồng thanh kinh hãi: "Thiếu Lâm phái?" Lúc này họ mới hiểu tại sao Xa phải đến cấp 40 mới gặp họ, hóa ra không muốn để họ thấy cô nàng là đầu trọc.
Tỷ muội song sinh vừa mới đỡ được Thiên Thủ Như Lai Chưởng, bước chân loạng choạng. Pháo Thiên Minh ném ra mười mấy kiếm hoa mười thành công lực, hoàn toàn xuyên thủng ba yếu huyệt trên người mỗi người tỷ muội song sinh. Hai tỷ muội tan biến trong ánh sáng trắng.
Bên kia Phích Lịch hoàn toàn không chịu nổi nữa, mười mấy phụ nữ vây công, nếu không nhờ đẳng cấp cao, phòng thủ tốt đã sớm bị đánh gục. Mã không nói hai lời, xông tới đá Pháo Thiên Minh. Pháo Thiên Minh cũng lưu manh, hô: "Du Nhận Hữu Dư!" Nội lực dâng trào, bắt đầu vận chuyển.
Võ công Võ Đang thực sự hơi kém, Pháo Thiên Minh bị Mã ép phải liên tục lùi về phía sau. Xa thắc mắc hỏi: "Sao lại thế này?"
Mã tức giận nói: "Thằng nhóc này cấu kết người ngoài giết nữ nhân của ta!"
Xa giận dữ nói: "Ta là người ngoài à?"
Mã nói: "Tên kia."
Phích Lịch tức giận nói: "Ta giết ai cơ?"
Mã nổi giận nói: "Ta đang nói thằng nhóc này, chứ không phải ngươi!"
Pháo cũng giận dữ: "Không có Xa ta có giết được không?"
Xa gầm lên: "Tất cả đều ngừng tay!" Mọi người đều dừng tay, riêng Phích Lịch rất bực mình, lẩm bẩm đôi câu. Xa nói: "Đến Tùng Hạc lâu rồi nói sau."
Sau khi nghe mọi người trình bày, Xa rất đau đầu, suy nghĩ một lúc rồi nói: "Trước hết là Thương Tâm đã sai khi ve vãn bồ của người ta. Nhưng cũng không thể trách ngươi, vì Tình Nhi không nói rõ. Nhưng trách Tình Nhi cũng không đúng, cô ấy đã thực sự nói với huynh đệ của Phích Lịch rồi, vậy nên chuyện này do Phích Lịch huynh đệ gây ra. Ta nói có đúng không?" Mọi người gật đầu. Có người ngoài ở đây, mọi người vẫn dùng tên trong game để nói chuyện.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất