Chương 42: Sơ Nhập Giang Hồ 42
Pháo Thiên Minh đáp: "Ta đã thương lượng với Dư Thương Hải, sau khi chúng ta đưa mọi người đến cổng thành Lạc Dương an toàn, hắn sẽ tiếp quản. Điều kiện là đổi Tịch Tà Kiếm Pháp mà chúng ta có thể có được lấy võ công cấp cao của Thanh Thành."
Phích Lịch kêu lên: "Hả! Vậy chẳng phải chúng ta thành kẻ tiểu nhân rồi sao?"
Pháo Thiên Minh suy nghĩ rồi nói: "Đúng thế! Quả thật không tốt, vậy bây giờ phải làm sao đây? Đã gần tới Lạc Dương rồi, giờ quay lại từ chối Thanh Thành phái có phải quá tiểu nhân không? Hơn nữa người ta muốn báo thù giết con, ta cảm thấy việc đó rất đáng."
"Nhưng con hắn đã quấy rối phụ nữ nhà lành, đó là phạm pháp mà."
"Chẳng phải chúng ta gọi đó là sàm sỡ sao? Giam 15 ngày là đủ rồi, sao có thể giết người được chứ?"
Phích Lịch suy nghĩ rồi nói: "Cũng đúng, nhưng ngươi không nói nhà thiết kế game rất ác độc sao? Sao có thể cho chúng ta dễ dàng có được võ công cấp cao như thế được?"
Pháo Thiên Minh nói: "Không phải cao cấp, mà là tuyệt học. Tịch Tà Kiếm Pháp là tuyệt học. Chúng ta phải hắc ăn hắc. Còn về đám thiết kế mà ngươi nói, có thể suy đoán là họ không ngờ Dư Thương Hải lại đồng ý đàm phán với chúng ta, suy đoán khác..." Pháo Thiên Minh rùng mình nói: "Là họ muốn phổ biến tuyệt học này."
Phích Lịch do dự nói: "Như vậy không tốt đâu! Hai bên đều là tiểu nhân, tuy là game nhưng ta rất không quen."
Pháo Thiên Minh cũng do dự: "Thành thật mà nói, ta cũng không quen, nhưng mọi việc ban đầu đều khó khăn, ta tin dần dần chúng ta sẽ quen."
"Kẻ xấu chính là những người tốt dần dần biến chất. Tuy nhiên đã như vậy, chúng ta sẽ miễn cưỡng làm kẻ xấu một lần, sau này không được làm thế nữa."
Pháo Thiên Minh nghi ngờ hỏi: "Ngươi làm gì trong đời thực vậy? Lời nói nghe quen tai quá!"
"Không thể nói ra, nếu không sẽ bị kiểm duyệt đấy."
Đến cửa thành Lạc Dương, từ xa đã thấy không ít người chơi tụ tập. Pháo Thiên Minh dừng xe ngựa lại nói: "Lâm tổng tiêu đầu, xem ra chúng ta đã đến nơi rồi."
Ba người Lâm Chấn Nam xuống xe ngựa hỏi: "Nhưng chưa đến nhà họ Vương mà?"
Pháo Thiên Minh cười đáp: "Ta không chắc đến nhà Vương thì ngươi có đổi ý hay không. Gần đây ta mắc chứng sợ NPC, không có lý do gì cũng bị người ta dọa một cái, nên hay là chúng ta giao hàng trước đi."
"Nếu ta nói không thì sao?"
Pháo Thiên Minh thở dài: "Vậy thì ba ngày qua chúng ta công cốc cả rồi." Nói xong rút kiếm ra khỏi vỏ.
Phích Lịch nghiêm giọng nói: "Ta luyện chính là Hàng Long Thập Bát Chưởng!"
Lâm Chấn Nam lạnh lùng hừ một tiếng, đưa cho Pháo Thiên Minh một chiếc áo cả sa, Pháo Thiên Minh cười khẩy: "Chuồn thôi!"
Phích Lịch và Pháo Thiên Minh bắt đầu chạy như điên, trên tường thành lập tức có năm người nhảy xuống, Dư Thương Hải trong đó mắng: "Đồ tiểu tặc vô liêm sỉ, dám lừa gạt ta!" sau đó đuổi theo. Thấy thế, Pháo Thiên Minh biết khinh công bọn chúng kém xa mình, bèn nắm tay Phích Lịch, dốc hết sức bứt phá. Sau 15 giây, tốc độ của bọn họ chậm lại, dùng một chiêu Du Nhận Hữu Dư, cuối cùng 15 giây tiếp theo bọn, Pháo Thiên Minh đã thong dong tới trạm dịch.
Dư Thương Hải nhìn từ xa thấy hai người biến mất, không khỏi điên tiết quay người nhìn về phía Lâm Chân Nam, chợt thấy một người trung niên nho nhã đã đứng bên cạnh Lâm Chấn Nam...
Đến Tương Dương, Phích Lịch mặt mày tái mét nói: "Ngươi dùng loại khinh công quỷ quái gì vậy, suýt chút nữa làm tim ta nhảy ra khỏi lồng ngực rồi."
Pháo Thiên Minh cười đáp: "Khinh công của ta còn nhanh hơn cả chim bay nữa."
Đột nhiên hai người im lặng một lúc rồi cùng thốt lên: "Trời ạ, chắc chắn không nhầm rồi!" Hệ thống thông báo: Vì đạo đức xấu nên bị cả hai bị trừ 30 điểm đạo đức. Pháo Thiên Minh giờ đã trở thành kẻ cướp, còn Phích Lịch thì tốt hơn một chút, chỉ là lưu manh. Về sau, hai người học võ công môn phái sẽ rất khó khăn, nếu trở thành ác nhân... điều kiện để học võ công sơ cấp có thể là một mình đánh bại tăng nhân quét rác của Thiếu Lâm tăng.
Hai người cùng thở dài, liếc nhìn nhau rồi bật cười thành tiếng. Pháo Thiên Minh đưa áo cà sa cho Phích Lịch: "Nhiệm vụ của ngươi đây."
Phích Lịch lắc đầu từ chối: "Ta tặng nó cho ngươi! Thật đấy, ta phải tập trung học chưởng, thậm chí cả Đả Cẩu bổng cũng không học nữa, hơn nữa chuyện quán rượu kia tuy ta có khổ tâm nhưng cũng cảm thấy rất áy náy. Đừng từ chối ta."
Pháo Thiên Minh gật đầu: "Được, ta còn chưa kịp đọc kỹ, thấy hai chữ tuyệt học là chạy mất dép rồi.”
Tịch Tà Kiếm Pháp: kiếm pháp tuyệt học, chỉ dành cho nam. Chú ý: Muốn luyện công phu này, trước tiên phải tự cung. Sau khi chọn học sẽ có lựa chọn tự thiến. Kèm theo số điện thoại tư vấn tâm lý trên Trái Đất: 575757577.
Pháo Thiên Minh giao dịch áo cà sa cho Phích Lịch, Phích Lịch đọc xong mù mờ hỏi: "Tự cung là gì?"
Pháo Thiên Minh lắc đầu: "Ta cũng không rõ, để hỏi lại xem."
Pháo Thiên Minh nhắn tin hỏi nhiều người: "Tự cung là gì?"
Mã trả lời: "Có phải ngươi nhầm chữ không, tử cung thì ta biết." Pháo Thiên Minh quát: "Cút đi!"
Phích Lịch kêu lên: "Hả! Vậy chẳng phải chúng ta thành kẻ tiểu nhân rồi sao?"
Pháo Thiên Minh suy nghĩ rồi nói: "Đúng thế! Quả thật không tốt, vậy bây giờ phải làm sao đây? Đã gần tới Lạc Dương rồi, giờ quay lại từ chối Thanh Thành phái có phải quá tiểu nhân không? Hơn nữa người ta muốn báo thù giết con, ta cảm thấy việc đó rất đáng."
"Nhưng con hắn đã quấy rối phụ nữ nhà lành, đó là phạm pháp mà."
"Chẳng phải chúng ta gọi đó là sàm sỡ sao? Giam 15 ngày là đủ rồi, sao có thể giết người được chứ?"
Phích Lịch suy nghĩ rồi nói: "Cũng đúng, nhưng ngươi không nói nhà thiết kế game rất ác độc sao? Sao có thể cho chúng ta dễ dàng có được võ công cấp cao như thế được?"
Pháo Thiên Minh nói: "Không phải cao cấp, mà là tuyệt học. Tịch Tà Kiếm Pháp là tuyệt học. Chúng ta phải hắc ăn hắc. Còn về đám thiết kế mà ngươi nói, có thể suy đoán là họ không ngờ Dư Thương Hải lại đồng ý đàm phán với chúng ta, suy đoán khác..." Pháo Thiên Minh rùng mình nói: "Là họ muốn phổ biến tuyệt học này."
Phích Lịch do dự nói: "Như vậy không tốt đâu! Hai bên đều là tiểu nhân, tuy là game nhưng ta rất không quen."
Pháo Thiên Minh cũng do dự: "Thành thật mà nói, ta cũng không quen, nhưng mọi việc ban đầu đều khó khăn, ta tin dần dần chúng ta sẽ quen."
"Kẻ xấu chính là những người tốt dần dần biến chất. Tuy nhiên đã như vậy, chúng ta sẽ miễn cưỡng làm kẻ xấu một lần, sau này không được làm thế nữa."
Pháo Thiên Minh nghi ngờ hỏi: "Ngươi làm gì trong đời thực vậy? Lời nói nghe quen tai quá!"
"Không thể nói ra, nếu không sẽ bị kiểm duyệt đấy."
Đến cửa thành Lạc Dương, từ xa đã thấy không ít người chơi tụ tập. Pháo Thiên Minh dừng xe ngựa lại nói: "Lâm tổng tiêu đầu, xem ra chúng ta đã đến nơi rồi."
Ba người Lâm Chấn Nam xuống xe ngựa hỏi: "Nhưng chưa đến nhà họ Vương mà?"
Pháo Thiên Minh cười đáp: "Ta không chắc đến nhà Vương thì ngươi có đổi ý hay không. Gần đây ta mắc chứng sợ NPC, không có lý do gì cũng bị người ta dọa một cái, nên hay là chúng ta giao hàng trước đi."
"Nếu ta nói không thì sao?"
Pháo Thiên Minh thở dài: "Vậy thì ba ngày qua chúng ta công cốc cả rồi." Nói xong rút kiếm ra khỏi vỏ.
Phích Lịch nghiêm giọng nói: "Ta luyện chính là Hàng Long Thập Bát Chưởng!"
Lâm Chấn Nam lạnh lùng hừ một tiếng, đưa cho Pháo Thiên Minh một chiếc áo cả sa, Pháo Thiên Minh cười khẩy: "Chuồn thôi!"
Phích Lịch và Pháo Thiên Minh bắt đầu chạy như điên, trên tường thành lập tức có năm người nhảy xuống, Dư Thương Hải trong đó mắng: "Đồ tiểu tặc vô liêm sỉ, dám lừa gạt ta!" sau đó đuổi theo. Thấy thế, Pháo Thiên Minh biết khinh công bọn chúng kém xa mình, bèn nắm tay Phích Lịch, dốc hết sức bứt phá. Sau 15 giây, tốc độ của bọn họ chậm lại, dùng một chiêu Du Nhận Hữu Dư, cuối cùng 15 giây tiếp theo bọn, Pháo Thiên Minh đã thong dong tới trạm dịch.
Dư Thương Hải nhìn từ xa thấy hai người biến mất, không khỏi điên tiết quay người nhìn về phía Lâm Chân Nam, chợt thấy một người trung niên nho nhã đã đứng bên cạnh Lâm Chấn Nam...
Đến Tương Dương, Phích Lịch mặt mày tái mét nói: "Ngươi dùng loại khinh công quỷ quái gì vậy, suýt chút nữa làm tim ta nhảy ra khỏi lồng ngực rồi."
Pháo Thiên Minh cười đáp: "Khinh công của ta còn nhanh hơn cả chim bay nữa."
Đột nhiên hai người im lặng một lúc rồi cùng thốt lên: "Trời ạ, chắc chắn không nhầm rồi!" Hệ thống thông báo: Vì đạo đức xấu nên bị cả hai bị trừ 30 điểm đạo đức. Pháo Thiên Minh giờ đã trở thành kẻ cướp, còn Phích Lịch thì tốt hơn một chút, chỉ là lưu manh. Về sau, hai người học võ công môn phái sẽ rất khó khăn, nếu trở thành ác nhân... điều kiện để học võ công sơ cấp có thể là một mình đánh bại tăng nhân quét rác của Thiếu Lâm tăng.
Hai người cùng thở dài, liếc nhìn nhau rồi bật cười thành tiếng. Pháo Thiên Minh đưa áo cà sa cho Phích Lịch: "Nhiệm vụ của ngươi đây."
Phích Lịch lắc đầu từ chối: "Ta tặng nó cho ngươi! Thật đấy, ta phải tập trung học chưởng, thậm chí cả Đả Cẩu bổng cũng không học nữa, hơn nữa chuyện quán rượu kia tuy ta có khổ tâm nhưng cũng cảm thấy rất áy náy. Đừng từ chối ta."
Pháo Thiên Minh gật đầu: "Được, ta còn chưa kịp đọc kỹ, thấy hai chữ tuyệt học là chạy mất dép rồi.”
Tịch Tà Kiếm Pháp: kiếm pháp tuyệt học, chỉ dành cho nam. Chú ý: Muốn luyện công phu này, trước tiên phải tự cung. Sau khi chọn học sẽ có lựa chọn tự thiến. Kèm theo số điện thoại tư vấn tâm lý trên Trái Đất: 575757577.
Pháo Thiên Minh giao dịch áo cà sa cho Phích Lịch, Phích Lịch đọc xong mù mờ hỏi: "Tự cung là gì?"
Pháo Thiên Minh lắc đầu: "Ta cũng không rõ, để hỏi lại xem."
Pháo Thiên Minh nhắn tin hỏi nhiều người: "Tự cung là gì?"
Mã trả lời: "Có phải ngươi nhầm chữ không, tử cung thì ta biết." Pháo Thiên Minh quát: "Cút đi!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất