Võng Du : Kẻ Địch Của Toàn Bộ Server
Chương 70: Xuyên Qua Biên Giới
Editor: Kingofbattle.
"......"
Sheryl giận quá hóa cười, trực tiếp hất bay bàn tay của Giang Hàn, rồi nói: "Đừng có được voi đòi tiên, trên người của ta cũng chỉ có 2 tờ quyển trục. "
Hắn không có khả năng giao toàn bộ cho đồ đệ mình, dù sao thì tỷ lệ hắn gặp được cường giả Thần cấp còn cao hơn vị đồ đệ này.
"Thật không còn thứ nào tốt sao? " Chuyện này rất hệ trọng, Giang Hàn liên tục hỏi lại.
"Không có! "
Sheryl lắc đầu: "Nếu ngươi không tin, vi sư sẽ thề với Thệ Ước Chi Thần. "
"Như vậy sao được. " Giang Hàn vội vàng ngăn cản, nghiêm túc nói: "Đạo sư, ngài nói gì vậy, từ trước đến nay Nhất Giang Hàn Thủy ta luôn tôn sư trọng đạo, phẩm hạnh đoan chính, với lại ngài cũng là người sáng suốt......"
Trêu ghẹo thì trêu ghẹo, Sheryl đối đãi với bản thân thế nào, Giang Hàn vẫn hiểu được, lại làm sao có thể không biết chừng mực, khiến cho đối phương không vui.
Ta rất sáng suốt ư?
Tại sao mình lại không biết?
Sheryl nhịn không được mà oán thầm, nhưng hắn biết rõ tính cách đệ tử cẩn thận, cũng không trách tội.
Sau đó, Sheryl lại khôi phục bộ dáng nghiêm trang, nghiêm túc nói: "Nếu như chuẩn bị xong, chúng ta sẽ lên đường. "
"Ừ. "
......
Không bao lâu, đội quân quy mô nhiều đến mấy chục vạn tiến về hướng nam, quân đoàn này phát ra ma khí phiêu phù giữa không trung, uy thế mười phần, một vài sinh vật ngẫu nhiên gặp phải đội quân này, đều nhao nhao chạy trối chết.
Trên đường, Giang Hàn nhìn qua vùng đất cằn cỗi ở chỗ sâu thuộc phe Hắc Ám, hiếu kỳ hỏi: "Đạo sư, ngài cảm thấy phe Hắc Ám thế nào? "
"Là thế lực mưu phản có ý đồ lật đổ người cầm quyền. " Sheryl bình tĩnh mở miệng.
Giang Hàn nghi hoặc: "Không phải là tà ác sao? "
Vong linh......xâm nhiễm ma khí......Thập Đại Ma Thần......
Theo lối suy nghĩ thông thường, đây đều là biểu tượng tà ác?
"Làm sao có thể phân định rạch ròi giữa chính nghĩa cùng tà ác. " Sheryl ý vị sâu xa liếc nhìn đệ tử của mình: "Nhất Giang Hàn Thủy, ngươi phải nhớ kỹ, lịch sử là do người thắng viết ra, nếu như phe Hắc Ám đánh bại phe Quang Minh, vậy thì chúng ta sẽ trở thành phe Quang Minh, mà bọn hắn chính là Hắc Ám. "
"......"
Giang Hàn im lặng.
Điểm này, hắn biết rõ, chẳng qua là trong trò chơi này, phe Quang Minh cùng phe Hắc Ám không cùng chủng loại, hẳn là mâu thuẫn chủng tộc, giống như nội đấu giữa nhân loại?
"Ta hiểu được đại khái ý nghĩ của ngươi. " Sheryl cười nói: "Chẳng lẽ ngươi cảm thấy phe Hắc Ám xâm lược phe Quang Minh, bởi vì muốn tiêu diệt nhân tộc? "
"Chẳng lẽ không phải hay sao? "
Giang Hàn cố ý dời chủ đề nói chuyện, ý đồ khai thác thêm tình tiết của nội dung cốt truyện.
"Có đồ sát dân thường hay không, phải dựa vào suy nghĩ của người cầm quân, cho dù là chiến tranh nội bộ trong phe Quang Minh, cũng có lúc xảy ra, không có gì kỳ lạ, nhưng mục đích thực sự của cao tầng phe Hắc Ám vẫn là lật đổ, mà không phải là hủy diệt. "
Với tư cách là cường giả Tiên cấp, Sheryl càng hiểu rõ sâu hơn..., cũng càng thấu triệt : "Bên trong Thập đại Ma Thần, cũng có một phần Ma Thần có huyết thống là nhân loại, chẳng qua là dựa theo cách nói của phe Quang Minh, gọi bọn hắn phản bội nhân loại......"
Giang Hàn cảm thấy có chút mới mẻ.
Ngày nay, bối cảnh trong các trò chơi cơ bản đều giống nhau, đều là người chơi đứng bên phe chính nghĩa tiêu diệt phe tà ác, không nghĩ tới hắn đứng ở bên phe"Tà ác", lại có quan điểm khác biệt.
"Đương nhiên, ta cũng không có rêu rao phe Hắc Ám là phe chính nghĩa, ý đồ đánh bóng tên tuổi phe Hắc Ám chính là cách làm khá cực đoan. "
Sheryl cười cười, giải thích nói: "So với phe Quang Minh, phong cách hành sự của cường giả phe Hắc Ám sẽ rất tàn nhẫn, khiến cho người khác khinh thường, về phần người tốt người xấu gì đó, bên nào cũng có, đương nhiên, bên chúng ta sẽ có nhiều hơn......"
Sau đó, hai người vừa dẫn quân tiến lên, vừa trò chuyện hăng say, nhờ vậy mà giúp cho Giang Hàn càng thêm hiểu rõ đối với bối cảnh trò chơi.
Dựa theo cách nói của Sheryl, những thứ khiến cho một số động vật trở nên cuồng bạo, thậm chí là "ma khí" khiến cho chúng biến dị, tựa hồ cũng không phải do phe Hắc Ám làm ra, mà là có nguyên nhân khác, chẳng qua là phần tội ác này bị phe Quang Minh cáo buộc lên phe Hắc Ám.
"Cũng không phải do phe Hắc Ám làm ra......"
Giang Hàn như có điều suy nghĩ.
Những lời Sheryl nói, hắn cũng không tin toàn bộ, nhưng mà chưa đến mức không tin chút gì.
"Đã đến! "
Lặn lội mấy giờ, Sheryl dẫn Giang Hàn đến một chỗ thảo nguyên bao la, đưa mắt nhìn lại, bãi cỏ xanh ngát cùng bầu trời xanh thẳm chiếm lấy toàn bộ tầm mắt, phong cảnh thiên nhiên khiến lòng người cảm thấy tinh thần thoải mái.
"Đinh! "
Hệ thống nhắc nhở : ngài tiến vào bản đồ [Thảo Nguyên Trường Thanh] !
Trên cao là nắng ấm, gió nhẹ mát rượi mang theo mùi vị đặc biệt của bùn đất cùng cỏ xanh trộn lẫn.
"Đã đến? " Giang Hàn hỏi dò.
Tựa hồ biết được tại sao Giang Hàn thắc mắc, Sheryl đi tới trước vài bước, thò tay chạm đến trước mặt, kết quả đụng phải một tầng lá chắn màu vàng nhạt.
"Bá! "
Sau một khắc, lá chắn màu vàng nhạt kia kéo dài ra, tựa hồ chia cắt đất trời làm hai mảnh, mà chỗ Giang Hàn đứng cùng với quân đoàn, tất cả đều đứng ở một mảnh bên kia.
Ý nghĩa của tầng lá chắn này, chính là ngăn cản bọn hắn tiến vào đầu bên kia của Thảo Nguyên Trường Thanh.
Giang Hàn cũng không ngốc, đương nhiên biết rõ đây là "biên giới".
"Những tầng kết giới này, phân chia Thiên Hằng Đại Lục thành nhiều khối, nếu như thực lực không đủ, thì không cách nào vượt qua. " Sheryl nhẫn nại giải thích cho Giang Hàn, ngay sau đó tay lấy ra một quyển trục, không chút do dự xé nát.
"Roẹt......"
Quyển trục bị xé thành hai nửa, một cỗ năng lượng đen kịt tràn ra, tiếp theo hung hăng mà bắn về phía lá chắn, giống như sóng xung kích, khiến cho lá chắn run rẩy kịch liệt, cuối cùng mạnh mẽ mở ra một lỗ hổng to tướng vừa đủ cho bọn hắn đi qua.
"Đi thôi. "
Sheryl ngó qua Giang Hàn, nghiêm mặt nói: "Xuyên qua lá chắn này, chúng ta sẽ đến một vương triều khác của nhân loại. "
"Ừ. "
Giang Hàn gật đầu, cùng Sheryl dẫn đầu xuyên qua biên giới, hai đại quân đoàn theo sát bọn họ ở phía sau.
"Đinh! "
Hệ thống nhắc nhở : xin chú ý, ngài đã tiến vào khu Lãng Mạn, thuộc phạm vi thế lực của nước khác, nếu chết sẽ bị trừng phạt gấp bội!
Hệ thống phát ra tin tức, như muốn nhắc nhở Giang Hàn đã chính thức đi tới quốc gia khác.
Nếu chết sẽ bị trừng phạt gấp bội?
Mở ra bảng tin tức, nhìn thấy dòng chữ đánh dấu màu đỏ có nghĩa là cảnh cáo nhắc nhở, Giang Hàn nhún vai, tỏ vẻ không sao cả, hắn cũng đã mất cơ hội phục sinh, dù sao cũng chỉ chết một lần.
"Hẳn là ngươi không biết chỗ này, trước tiên ta dẫn ngươi tới gần Băng Tuyết Trấn. " Sheryl ân cần nói, đối với vị đệ tử này, đương nhiên hắn sẽ chiếu cố nhiều hơn.
Giang Hàn há có thể không biết điều: "Làm phiền đạo sư. "
"Ha ha, không cần phải khách khí. "
......
Ước chừng đi về phía trước khoảng một giờ, bọn hắn đến một chỗ chân núi tuyết.
"Đinh! "
Hệ thống nhắc nhở : ngài tiến vào bản đồ [Phong Tuyết Sơn Mạch]!
Gió lạnh thấu xương tạt vào mặt, Sheryl đưa tay chỉ về trước mặt, bởi vì tầm nhìn bị tuyết dày che chắn nên chỉ thấy thành trấn kia như ẩn như hiện, bên trong phát ra ánh đèn le lói, hắn nói: "Chỗ đó chính là thành trấn mà lần này ngươi phải tiến công, gọi là Băng Tuyết Trấn. "
"Tốt. "
Dưới băng tuyết đầy trời, trong miệng Giang Hàn thổi ra từng ngụm khí nóng, ánh mắt sáng rực: "Ta nhất định sẽ đánh hạ nó! "
Hai ngày sau, Boss Hoàng Kim Nhất Giang Hàn Thủy khủng bố sẽ mang theo thần uy vô thượng xâm lấn Băng Tuyết Trấn, đám gà con kia, hãy run rẩy đi!
......
"......"
Sheryl giận quá hóa cười, trực tiếp hất bay bàn tay của Giang Hàn, rồi nói: "Đừng có được voi đòi tiên, trên người của ta cũng chỉ có 2 tờ quyển trục. "
Hắn không có khả năng giao toàn bộ cho đồ đệ mình, dù sao thì tỷ lệ hắn gặp được cường giả Thần cấp còn cao hơn vị đồ đệ này.
"Thật không còn thứ nào tốt sao? " Chuyện này rất hệ trọng, Giang Hàn liên tục hỏi lại.
"Không có! "
Sheryl lắc đầu: "Nếu ngươi không tin, vi sư sẽ thề với Thệ Ước Chi Thần. "
"Như vậy sao được. " Giang Hàn vội vàng ngăn cản, nghiêm túc nói: "Đạo sư, ngài nói gì vậy, từ trước đến nay Nhất Giang Hàn Thủy ta luôn tôn sư trọng đạo, phẩm hạnh đoan chính, với lại ngài cũng là người sáng suốt......"
Trêu ghẹo thì trêu ghẹo, Sheryl đối đãi với bản thân thế nào, Giang Hàn vẫn hiểu được, lại làm sao có thể không biết chừng mực, khiến cho đối phương không vui.
Ta rất sáng suốt ư?
Tại sao mình lại không biết?
Sheryl nhịn không được mà oán thầm, nhưng hắn biết rõ tính cách đệ tử cẩn thận, cũng không trách tội.
Sau đó, Sheryl lại khôi phục bộ dáng nghiêm trang, nghiêm túc nói: "Nếu như chuẩn bị xong, chúng ta sẽ lên đường. "
"Ừ. "
......
Không bao lâu, đội quân quy mô nhiều đến mấy chục vạn tiến về hướng nam, quân đoàn này phát ra ma khí phiêu phù giữa không trung, uy thế mười phần, một vài sinh vật ngẫu nhiên gặp phải đội quân này, đều nhao nhao chạy trối chết.
Trên đường, Giang Hàn nhìn qua vùng đất cằn cỗi ở chỗ sâu thuộc phe Hắc Ám, hiếu kỳ hỏi: "Đạo sư, ngài cảm thấy phe Hắc Ám thế nào? "
"Là thế lực mưu phản có ý đồ lật đổ người cầm quyền. " Sheryl bình tĩnh mở miệng.
Giang Hàn nghi hoặc: "Không phải là tà ác sao? "
Vong linh......xâm nhiễm ma khí......Thập Đại Ma Thần......
Theo lối suy nghĩ thông thường, đây đều là biểu tượng tà ác?
"Làm sao có thể phân định rạch ròi giữa chính nghĩa cùng tà ác. " Sheryl ý vị sâu xa liếc nhìn đệ tử của mình: "Nhất Giang Hàn Thủy, ngươi phải nhớ kỹ, lịch sử là do người thắng viết ra, nếu như phe Hắc Ám đánh bại phe Quang Minh, vậy thì chúng ta sẽ trở thành phe Quang Minh, mà bọn hắn chính là Hắc Ám. "
"......"
Giang Hàn im lặng.
Điểm này, hắn biết rõ, chẳng qua là trong trò chơi này, phe Quang Minh cùng phe Hắc Ám không cùng chủng loại, hẳn là mâu thuẫn chủng tộc, giống như nội đấu giữa nhân loại?
"Ta hiểu được đại khái ý nghĩ của ngươi. " Sheryl cười nói: "Chẳng lẽ ngươi cảm thấy phe Hắc Ám xâm lược phe Quang Minh, bởi vì muốn tiêu diệt nhân tộc? "
"Chẳng lẽ không phải hay sao? "
Giang Hàn cố ý dời chủ đề nói chuyện, ý đồ khai thác thêm tình tiết của nội dung cốt truyện.
"Có đồ sát dân thường hay không, phải dựa vào suy nghĩ của người cầm quân, cho dù là chiến tranh nội bộ trong phe Quang Minh, cũng có lúc xảy ra, không có gì kỳ lạ, nhưng mục đích thực sự của cao tầng phe Hắc Ám vẫn là lật đổ, mà không phải là hủy diệt. "
Với tư cách là cường giả Tiên cấp, Sheryl càng hiểu rõ sâu hơn..., cũng càng thấu triệt : "Bên trong Thập đại Ma Thần, cũng có một phần Ma Thần có huyết thống là nhân loại, chẳng qua là dựa theo cách nói của phe Quang Minh, gọi bọn hắn phản bội nhân loại......"
Giang Hàn cảm thấy có chút mới mẻ.
Ngày nay, bối cảnh trong các trò chơi cơ bản đều giống nhau, đều là người chơi đứng bên phe chính nghĩa tiêu diệt phe tà ác, không nghĩ tới hắn đứng ở bên phe"Tà ác", lại có quan điểm khác biệt.
"Đương nhiên, ta cũng không có rêu rao phe Hắc Ám là phe chính nghĩa, ý đồ đánh bóng tên tuổi phe Hắc Ám chính là cách làm khá cực đoan. "
Sheryl cười cười, giải thích nói: "So với phe Quang Minh, phong cách hành sự của cường giả phe Hắc Ám sẽ rất tàn nhẫn, khiến cho người khác khinh thường, về phần người tốt người xấu gì đó, bên nào cũng có, đương nhiên, bên chúng ta sẽ có nhiều hơn......"
Sau đó, hai người vừa dẫn quân tiến lên, vừa trò chuyện hăng say, nhờ vậy mà giúp cho Giang Hàn càng thêm hiểu rõ đối với bối cảnh trò chơi.
Dựa theo cách nói của Sheryl, những thứ khiến cho một số động vật trở nên cuồng bạo, thậm chí là "ma khí" khiến cho chúng biến dị, tựa hồ cũng không phải do phe Hắc Ám làm ra, mà là có nguyên nhân khác, chẳng qua là phần tội ác này bị phe Quang Minh cáo buộc lên phe Hắc Ám.
"Cũng không phải do phe Hắc Ám làm ra......"
Giang Hàn như có điều suy nghĩ.
Những lời Sheryl nói, hắn cũng không tin toàn bộ, nhưng mà chưa đến mức không tin chút gì.
"Đã đến! "
Lặn lội mấy giờ, Sheryl dẫn Giang Hàn đến một chỗ thảo nguyên bao la, đưa mắt nhìn lại, bãi cỏ xanh ngát cùng bầu trời xanh thẳm chiếm lấy toàn bộ tầm mắt, phong cảnh thiên nhiên khiến lòng người cảm thấy tinh thần thoải mái.
"Đinh! "
Hệ thống nhắc nhở : ngài tiến vào bản đồ [Thảo Nguyên Trường Thanh] !
Trên cao là nắng ấm, gió nhẹ mát rượi mang theo mùi vị đặc biệt của bùn đất cùng cỏ xanh trộn lẫn.
"Đã đến? " Giang Hàn hỏi dò.
Tựa hồ biết được tại sao Giang Hàn thắc mắc, Sheryl đi tới trước vài bước, thò tay chạm đến trước mặt, kết quả đụng phải một tầng lá chắn màu vàng nhạt.
"Bá! "
Sau một khắc, lá chắn màu vàng nhạt kia kéo dài ra, tựa hồ chia cắt đất trời làm hai mảnh, mà chỗ Giang Hàn đứng cùng với quân đoàn, tất cả đều đứng ở một mảnh bên kia.
Ý nghĩa của tầng lá chắn này, chính là ngăn cản bọn hắn tiến vào đầu bên kia của Thảo Nguyên Trường Thanh.
Giang Hàn cũng không ngốc, đương nhiên biết rõ đây là "biên giới".
"Những tầng kết giới này, phân chia Thiên Hằng Đại Lục thành nhiều khối, nếu như thực lực không đủ, thì không cách nào vượt qua. " Sheryl nhẫn nại giải thích cho Giang Hàn, ngay sau đó tay lấy ra một quyển trục, không chút do dự xé nát.
"Roẹt......"
Quyển trục bị xé thành hai nửa, một cỗ năng lượng đen kịt tràn ra, tiếp theo hung hăng mà bắn về phía lá chắn, giống như sóng xung kích, khiến cho lá chắn run rẩy kịch liệt, cuối cùng mạnh mẽ mở ra một lỗ hổng to tướng vừa đủ cho bọn hắn đi qua.
"Đi thôi. "
Sheryl ngó qua Giang Hàn, nghiêm mặt nói: "Xuyên qua lá chắn này, chúng ta sẽ đến một vương triều khác của nhân loại. "
"Ừ. "
Giang Hàn gật đầu, cùng Sheryl dẫn đầu xuyên qua biên giới, hai đại quân đoàn theo sát bọn họ ở phía sau.
"Đinh! "
Hệ thống nhắc nhở : xin chú ý, ngài đã tiến vào khu Lãng Mạn, thuộc phạm vi thế lực của nước khác, nếu chết sẽ bị trừng phạt gấp bội!
Hệ thống phát ra tin tức, như muốn nhắc nhở Giang Hàn đã chính thức đi tới quốc gia khác.
Nếu chết sẽ bị trừng phạt gấp bội?
Mở ra bảng tin tức, nhìn thấy dòng chữ đánh dấu màu đỏ có nghĩa là cảnh cáo nhắc nhở, Giang Hàn nhún vai, tỏ vẻ không sao cả, hắn cũng đã mất cơ hội phục sinh, dù sao cũng chỉ chết một lần.
"Hẳn là ngươi không biết chỗ này, trước tiên ta dẫn ngươi tới gần Băng Tuyết Trấn. " Sheryl ân cần nói, đối với vị đệ tử này, đương nhiên hắn sẽ chiếu cố nhiều hơn.
Giang Hàn há có thể không biết điều: "Làm phiền đạo sư. "
"Ha ha, không cần phải khách khí. "
......
Ước chừng đi về phía trước khoảng một giờ, bọn hắn đến một chỗ chân núi tuyết.
"Đinh! "
Hệ thống nhắc nhở : ngài tiến vào bản đồ [Phong Tuyết Sơn Mạch]!
Gió lạnh thấu xương tạt vào mặt, Sheryl đưa tay chỉ về trước mặt, bởi vì tầm nhìn bị tuyết dày che chắn nên chỉ thấy thành trấn kia như ẩn như hiện, bên trong phát ra ánh đèn le lói, hắn nói: "Chỗ đó chính là thành trấn mà lần này ngươi phải tiến công, gọi là Băng Tuyết Trấn. "
"Tốt. "
Dưới băng tuyết đầy trời, trong miệng Giang Hàn thổi ra từng ngụm khí nóng, ánh mắt sáng rực: "Ta nhất định sẽ đánh hạ nó! "
Hai ngày sau, Boss Hoàng Kim Nhất Giang Hàn Thủy khủng bố sẽ mang theo thần uy vô thượng xâm lấn Băng Tuyết Trấn, đám gà con kia, hãy run rẩy đi!
......
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất