Võng Du : Kẻ Địch Của Toàn Bộ Server

Chương 77: Dân Thường Bob

Trước Sau
Editor: Kingofbattle.

"Hô......"

Gió lạnh thấu xương thổi ào ào, theo sau là tiếng bước chân của dân thường chạy trốn.

Rốt cuộc là hắn muốn làm gì?

Vô số người chơi theo dõi trực tiếp nghĩ mãi mà không hiểu.

Hai phút sau, dưới ánh mắt trợn trừng của mọi người, Giang Hàn sắp chết lại tiến vào một gian phòng khác, khí tức hung hãn dọa chạy đám dân thường.

"Chạy mau...! "

"Tên này sắp chết, muốn ôm chúng ta chết chung đây mà. "

......

Đám dân thường quá sợ hãi, hốt hoảng chạy trối chết, khiến cho "người đi đường" trên phố càng ngày càng nhiều.

"Ầm! "

Mấy người chơi khác theo sát phía sau, tranh nhau tiến vào gian phòng kia, nhưng mà hình ảnh đập vào mắt khiến cho bọn hắn phải lúng túng.

Trong gian phòng này, chỉ có một cái bàn bị lật, dưới đất thì một đống bừa bộn, nhưng......

Không có một bóng người!

Bọn hắn nhanh chóng tìm kiếm trong phòng, nhưng lại không tìm thấy bất cứ dấu vết gì, tiếp đến trố mắt nhìn nhau: "Người......Người đâu? "

Sau đó, càng xuất hiện thêm nhiều người chơi, kể cả Phỉ Ny Khắc Tư, nhao nhao chạy đến hiện trường, thậm chí còn mạnh mẽ đánh sập gian phòng kia, nhưng mà vẫn không tìm thấy bóng dáng Giang Hàn.

"Chẳng lẽ người có thể biến mất được sao?" Bọn hắn chỉ biết há hốc mồm, quả thực là khó tin.

Chạy ra ngoài đều là dân thường, đây là sự thật không thể chối cãi.

Điều này nói rõ Giang Hàn vẫn còn ở trong phòng mới đúng!

Vấn đề là......

Con mẹ nó, người đâu rồi?

......

"Giống như bọn hắn không tìm thấy người? "

"Không phải chứ, ta nhìn thấy tận mắt hắn nhảy vào gian nhà kia, mặc dù chỉ có góc nhìn thứ ba, nhưng có thể chắc chắn hắn đã tiến vào ! "

"Giữa ban ngày ban mặt, người sống có thể biến mất? "

......

Người xem chỉ nhìn thấy góc nhìn qua màn ảnh, trong đầu cũng xuất hiện rất nhiều dấu chấm hỏi (???).

Thật là khó mà tin nổi!

Rõ ràng mới nãy vẫn còn giãy dụa, thế mà hiện tại đã bay mất?



"Ngạc nhiên chưa ? "

Giang Hàn thừa dịp đám dân thường chạy loạn mà lẻn vào trong, thoát khỏi trạng thái chiến đấu, đang lén lút nốc thuốc hồi máu, trong lòng cười lạnh một phen.

Ẩn Khí Thuật!

Đây chính là thần kỹ, có thể thay đổi tên người chơi bao gồm cả thuộc tính nhân vật, thêm vào thay đổi trang bị cho giống dân thường, hắn tùy tiện đổi trang phục cùng mũ trùm đầu, cúi đầu che mặt chạy theo đám người ra khỏi tòa nhà, căn bản là không có người nào chú ý.

Nói cho cùng, tâm tư của bọn hắn đều đặt trên người chơi có tên "Nhất Giang Hàn Thủy", cho nên không có chú ý hắn làm gì.

Có thể nói toàn bộ quá trình là không chút sơ hở.

Hắn có thể cam đoan, tuyệt đối sẽ không có người nào quan tâm người trong nhà kia chạy ra có tên gì.

Về phần bị khám phá......

Thì càng không khả năng!

Cấp bậc của hắn đã vượt xa đám người chơi, Phỉ Ny Khắc Tư cũng không cao hơn hắn 10 cấp, mà muốn khám phá Ẩn Khí Thuật, thì đẳng cấp của đối phương phải hơn hắn 20 cấp......

Cũng không phải mỗi người đều có kỹ năng cùng loại như Động Sát Chi Nhãn, hơn nữa ai lại rãnh rỗi đi dò xét đám bình dân làm gì?

Đương nhiên, một mực ẩn núp cũng không phải cách hay, nhưng hắn có thể mượn dịp này, hồi máu đầy thanh, chờ đợi toàn bộ kỹ năng phục hồi, ngoài ra còn có cơ hội đánh lén.

Thời gian trôi qua từng giây từng phút, tất cả người chơi đều gấp gáp, cực kỳ lo lắng.

Nhất Giang Hàn Thủy còn chưa có chết, sự kiện này không thể chấm dứt...!

"Bành! "

Phỉ Ny Khắc Tư nện nắm đấm lên vách tường, đánh ra một cái hố nhỏ, trên mặt tràn đầy kinh sợ cùng khó hiểu: "Rốt cuộc là hắn dùng cách gì để biến mất? "

"Roẹt! "

Đột nhiên, một gã người chơi đang truy tìm tung tích Nhất Giang Hàn Thủy trên đường phố chết trong ngỡ ngàng, không biết lý do.

Giang Hàn đi theo đám dân thường thuận lợi đánh lén người chơi, rời đi trong yên bình.

"Đinh! "

Hệ thống nhắc nhở : ngài bị dân thường [Bob] đánh trúng, mất 37416 máu!

"Đinh! "

Hệ thống nhắc nhở : ngài đã bị đánh chết!

"......"

Màn hình tối thui, thi thể ngã xuống đất, người chơi kia vẫn trong trạng thái mơ màng, chậm chạp không thể nào hoàn hồn.

Bob?

Trong đám dân thường Băng Tuyết Trấn, lại có người đánh thường miểu sát chình mình?

"Bá bá bá......"

Tiếp sau đó, thỉnh thoảng sẽ có người chơi ngã xuống, rốt cục đã có người phát hiện chuyện bất thường.

"Quả nhiên, Nhất Giang Hàn Thủy đang trốn trong trong đám người, hơn nữa không biết hắn dùng thủ đoạn gì, ngay cả tên cũng thay đổi, mọi người tranh thủ thời gian tìm người tên là Bob, rất có thể hắn chính là Nhất Giang Hàn Thủy! " Ánh mắt Phỉ Ny Khắc Tư sáng lên, vội vàng hạ lệnh, "Ra lệnh cho toàn bộ dân thường tập trung một chỗ, không được chạy loạn! "



"Vâng! "

Binh sĩ tinh nhuệ nhận lệnh, tổ chức người xử lý đám dân thường chạy loạn trên phố.

"Xem ra giấu không được bao lâu. "

Mắt thấy mọi chuyện đang diễn ra, sắc mặt Giang Hàn lạnh nhạt, biết rõ bọn hắn đã tìm được mục tiêu, nhưng hắn cũng không vội hiện thân, có thể giết nhiều thêm một người thì càng tốt.

Mấy phút sau......

"Xùy! "

Bob xuất hiện tại một chỗ bí mật, dùng Cuồng Loạn Trảm Sát đánh chết Quỷ Vương, nhìn qua thi thể đối phương, bình tĩnh nói: "Kẻ đánh lén, phải có giác ngộ bị người tập kích! "

Công thành chiến giúp cho cấp độ của hắn ngày càng cao, mà Quỷ Vương từng bị hắn giết qua một lần, hôm nay chỉ tăng lên được cấp 34, ở giai đoạn đầu chênh lệch khoảng 10 cấp, hắn muốn khám phá vị trí thích khách đang tàng hình cũng không khó.

"Đã tìm được, hắn ở đây này! " Người chơi đứng gần đó vội hô to.

"Cái gì mà ở đây, quả thực là ăn nói bậy bạ. " Bob chém ra mấy kiếm tiễn hắn về làng, sau đó mặc vào Hắc Ám Khải Giáp, trạng thái liền đạt tới đỉnh phong, "Các ngươi muốn giết Nhất Giang Hàn Thủy, tìm ta để làm gì? "

Đáng tiếc, không có người nào tin tưởng lời dối trá của hắn, nhao nhao xung phong liều chết đánh tới, muốn lấy mạng của hắn.

"Chịu chết đi! "

Phỉ Ny Khắc Tư vội vã lao tới, sợ bị rớt lại phía sau.

Nhanh chóng ngó qua chiến trường một lượt, Giang Hàn mở ra Chiến Tranh Lĩnh Vực, dùng Tử Linh Trảm đánh chết một người chơi, lại phóng ra Vong Linh Chi Ác khống chế một người khác, thừa dịp mục sư còn chưa chạy đến, chém ra hai kiếm, lại giải quyết một người.

Sau khi nốc một ngụm thuốc hồi máu, Giang Hàn dù gấp nhưng vẫn chờ đám người kéo tới đây.

"Hiện tại, ta muốn nhìn xem ngươi chạy đường nào! " Phỉ Ny Khắc Tư vội vàng, bắn ra 5 mũi tên liên tiếp, nhưng Giang Hàn tránh được ba mũi tên.

-21140!

-23471!

Giang Hàn giải trừ Ẩn Khí Thuật, lộ ra tên thật.

Hắn nắm chặt Phệ Huyết Kiếm xông lên, tiến vào vòng vây kẻ địch, phóng thích Uy Chấn Bát Phương tạo thành sát thương trên diện rộng, khiến cho hơn 50 binh sĩ tinh nhuệ rút mất một khúc máu.

Nói cho cùng, không phải người chơi nào cũng có Lực Lượng Tử Vong, có được năng lực hồi máu khủng bố, thậm chí NPC bình thường chỉ bán ra thuốc vớ vẫn, tốc độ hồi máu rất chậm, trước đó bọn hắn lại bị Thủy Vực Tiểu Yêu hung hăng đánh cho một trận, vốn thanh máu cũng không nhiều, chỉ có vài người vừa thăng cấp là còn đầy máu mà thôi.

Một chiêu Uy Chấn Bát Phương này, khiến cho rất nhiều binh sĩ tinh nhuệ gần như hấp hối.

Không vội đánh chết bọn hắn, Giang Hàn đang ở trạng thái đỉnh phong chém giết cùng người chơi, về phần Phỉ Ny Khắc Tư, lượng máu của nàng quá nhiều, phải đợi giết sau cùng.

Một cái......Hai cái......

Vốn người chơi cao thủ cũng không nhiều, lần lượt ngã xuống trong tuyệt vọng, chỉ có vài người đang lén lút trốn sau đám binh sĩ tinh nhuệ, không dám tiến lên, bởi vì bọn họ biết rõ trạng thái của địch nhân rất tốt, đi lên cũng chỉ chịu chết, chỉ có kiên nhẫn chờ đợi đối phương cạn máu, đánh bạc trở thành người kết liễu sau cùng, chứ không phải là người gây ra sát thương nhiều nhất.

Mãi đến khi dọn sạch đám người vướng víu, còn sót lại mấy con cá lọt lưới, Giang Hàn vung kiếm chỉ về phía Phỉ Ny Khắc Tư, đằng đằng sát khí nói: "Hiện tại, đến phiên ngươi! "

.....

Đôi lời của tác giả: Kỳ thật về mặt sử dụng kỹ năng có vấn đề, bất quá đã chỉnh sửa lại, âm thầm không nói là nơi nào, có lẽ không ảnh hưởng tới người đọc, hắc hắc…

Bất quá, đây là vấn đề của ta, tăng thêm một chương để bày tỏ sự áy náy, cũng hy vọng người đọc khen ngợi một cái cho tiểu đệ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau