Chương 13
13.
Lam Vong Cơ nhận được một tin tức.
Nghe nói hôm qua có một đám tà túy tụ tập ở nơi đó, hành hạ năm người kia đến chết rồi phân tán, mà ngoại trừ năm người kia, những người khác ở trong khách điếm lại không bị một chút tổn thương nào.
Tính toán thời gian một chút, có lẽ là lúc y vừa mang Ngụy Vô Tiện đi thì những tà túy đó liền tụ lại thành một đám rồi giết hết cả năm tên có mưu đồ quấy rối Ngụy Vô Tiện.
Tuy rằng nơi đó hẻo lánh, nhưng cũng có một vài huyền môn thế gia gần đó, dù cho thế nào cũng không thể chỉ trong chốc lát mà có thể tụ tập nhều tà túy đến như vậy, huống chi là một khoảng thời gian ngắn sau khi y rời đi được.
Từ những thứ đó, chỉ có thể là...
Các tà túy sớm đã tụ tập ở một nơi bí mật gần đó, chờ thời cơ mà hành động.
Lam Vong Cơ nhẹ nhàng vỗ về cái gáy của người ở trong lồng ngực, trong lòng cảm thấy rối bời.
Nếu lúc đó mình không kịp chạy đến, nếu những kẻ đó thực sự dám đụng một chút vào Ngụy Vô Tiện, sợ là sẽ bị nhóm tà túy sớm đã bị gọi đến đây vây lấy, huyết tiên đương trường.
Hồn phách của Ngụy Vô Tiện không được nguyên vẹn, thiếu thốn tình cảm, nhưng cũng vì vậy mà xem nhẹ mạng người, lạnh lùng mà hùng mạnh, nếu hắn không muốn, thì làm gì có ai có khả năng đụng đến hắn cơ chứ.
Ngay cả đụng vào cũng không thể, huống chi là...
Trái tim của Lam Vong Cơ đau nhói, thương xót nhìn người ở trong lòng.
Những dấu vết ở trên cổ của Ngụy Vô Tiện rất dễ nhìn thấy, trên mặt vẫn còn nước mắt, bộ dạng nghe lời dựa vào trong lồng ngực của y.
.........
Huống chi là những gì mà y đã làm với người này, ép buộc hắn liều chết lâm vào cơn triền miên.
Lam Vong Cơ thở dài một hơi, sự ảo não chiếm đầy đầu óc của y.
Là y bị lửa giận và dục vọng làm mù mắt, nên khi tìm được Ngụy Vô Tiện đã quên mất rằng hắn hiện đang cảnh giác với thế giới bên ngoài đến mức nào, đã quên rằng với năng lực của Ngụy Vô Tiện, làm sao có thể để chuyện bị xâm phạm đến xảy ra.
Thực là hồ đồ, nhất thời nổi giận, rồi lại gắt gỏng ép buộc Ngụy Anh, không biết Ngụy Anh hắn...
Lam Vong Cơ đứng dậy đi ra khỏi phòng ngủ, chuẩn bị múc một thau tắm cho Ngụy Vô Tiện một thân ướt át, đợi cho đến lúc y trở về, Ngụy Vô Tiện đã tỉnh lại.
Do dự một lát, Lam Vong Cơ đi vào trong phòng.
Y thấy người ở trên giường hơi nhúc nhích, không nói gì.
"......Ngụy Anh."
Nghe thấy y gọi, Ngụy Vô Tiện giật mình lui người lại, dùng đôi mắt khóc đến sưng đỏ nhìn vào y.
Lam Vong Cơ ngập ngừng đưa tay về phía hắn, chờ đợi phản ứng của Ngụy Vô Tiện với vẻ kiên quyết. Lam Vong Cơ cảm thấy bản thân như một phạm nhân, đau khổ chờ đợi bản án trên sân thi hành án.
Chỉ thấy Ngụy Vô Tiện bị hành động của y làm cho giật mình, lại lủi vào trong chăn, nhưng cũng không kháng cự quá nhiều, thay vào đó còn chủ động nắm lấy tay của Lam Vong Cơ.
- - Hắn hơi sợ, nhưng vẫn luôn ỷ lại vào Lam Vong Cơ.
"..... Lam...." Ngụy Vô Tiện mở miệng, giọng nói trong trẻo trở nên khàn khàn hôm qua đã khóc quá nhiều, "Lam Trạm......"
"Ưm......" Cả người hắn không có sức lực, mắt hồng hồng, dáng vẻ tủi thân vô cùng đáng thương, nhìn vào Lam Vong Cơ như đang lên án, "Đau......"
"Đau?" Lam Vong Cơ bỗng nhiên trở nên luống cuống, y bước lại gần ôm vào người trong lòng, lúc đụng vào người lại cứng đờ cả người.
Người ở trên giường đắp một chiếc chăn mỏng, cái chăn cứ thế mà dần rớt xuống.
Ngụy Vô Tiện không hề nhận ra điều này, hắn nắm lấy ống tay áo của Lam Vong Cơ, cái chăn càng tuột xuống theo chuyển động của hắn làm lộ ra thân thể đầy những vết hôn.
"Đau......" hắn nhẹ giọng nói.
"Ngụy Anh? Chỗ nào....."Câu hỏi còn chưa thốt ra liền nghẹn lại, vành tai của Lam Vong Cơ ửng hồng, quay đầu qua hít sâu một hơi.
Còn có thể đau ở chỗ nào đây? Không phải là......
Lam Vong Cơ nhắm hai mắt lại, bế người đứng dậy, cẩn thận ôm hắn rồi thả vào trong thau tắm đã được đun giữ ở nhiệt độ thích hợp.
Nhưng mà Ngụy Vô Tiện không có cảm giác an toàn, sau một đợt xáo trộn như vậy thì mọi chuyện càng tệ hơn.
"A......" Ngụy Vô Tiện vừa chạm vào mặt nước đã bị dọa đến, hai tay ôm chặt lấy cổ của Lam Vong Cơ không chịu buông ra.
"Đừng sợ, chỉ là tắm thôi." Lam Vong Cơ dịu dàng nói.
...... Cũng may hắn vẫn luôn rất nghe lời Lam Vong Cơ, thử vào trong nước, sau đó là tắm sạch sẽ.
Đầu tiên...... Cần phải đem những thứ hôm qua Lam Vong Cơ để lại trong người của Ngụy Vô Tiện.
Lam Vong Cơ nhẹ đỡ lấy Ngụy Vô Tiện, đưa tay vào trong nước lần mò.
Huyệt thịt hôm qua đã chịu sự yêu thương quá hạn làm cho bây giờ vẫn sưng đỏ mềm mại, hai ngón tay của Lam Vong Cơ nhẹ nhàng xoa vài cái, bí huyệt liền tự động mở ra thành một cái miệng nhỏ, cho phép ngón tay thâm nhập.
"Ha a......" lông mi của Ngụy Vô Tiện run rẩy, phát ra một tiếng rên khẽ.
Đây cũng là lần đầu tiên Lam Vong Cơ làm những việc này, lỗ tai đỏ như chảy máu, không biết rõ là bây giờ cần phải làm gì, chỉ có thể dùng tay để sờ soạng trong huyệt đạo, vài lần vô ý đụng phải điểm mẫn cảm làm cho cả người của Ngụy Vô Tiện run rẩy, nắm chặt lấy vạt áo rồi vùi vào trong hõm vai của y.
"Hưm a......" Tinh dịch theo cái miệng nhỏ mà chảy ra ngoài, Ngụy Vô Tiện bị cảm giác quái dị này làm cho không ngừng rên rỉ, càng ôm chặt Lam Vong Cơ hơn.
Tai của Lam Vong Cơ đỏ sậm, liên tục niệm "Kim Cương Kinh", lấy nước mới kỳ cọ lại cho hắn.
Có lẽ là vì hôm qua quá mệt, động tác của Lam Vong Cơ lại quá dịu dàng, đợi cho đến khi y nhận ra thì Ngụy Vô Tiện sớm đã giữ nguyên tư thế ôm lấy cổ của y ngủ thiếp đi..
Thở dài một hơi, Lam Vong Cơ ôm người lau khô rồi đặt lên giường.
Lam Vong Cơ nhìn Ngụy Vô Tiện ngoan ngoãn ở bên cạnh, sắc mặt ôn nhu.
Một dục vọng vô hình trong lòng như được thỏa mãn, y nhẹ nhàng nắm lấy tay của Ngụy Vô Tiện, lấy thảo dược ra bôi lên những vết xanh tím trên người hắn do y gây ra.
Theo như cách Ngụy Vô Tiện chống cự lại trong ngày hôm qua, rõ ràng là kháng cự chuyện này, nhưng bởi vì đối phương là y nên không phản kháng quá nhiều.
Ngụy Anh của y, nguyện ý làm một Ngụy Anh chỉ của riêng y.
Phiền muộn trong lòng dần biến mất, Lam Vong Cơ như trút đi được một gánh nặng.
Nhưng mà...
Ngụy Vô Tiện luôn luôn ngoan ngoãn nghe lời y, vốn dĩ hắn sẽ không tự tiện chạy ra khỏi kết giới mới đúng.
[TBC]
____________________________
Quẩy nốt đêm nay để mai lên thớt =))))))
____________________________
Trans by: Dannn_pie.
Beta by: Cá Tuyết.
30.11.2021
Lam Vong Cơ nhận được một tin tức.
Nghe nói hôm qua có một đám tà túy tụ tập ở nơi đó, hành hạ năm người kia đến chết rồi phân tán, mà ngoại trừ năm người kia, những người khác ở trong khách điếm lại không bị một chút tổn thương nào.
Tính toán thời gian một chút, có lẽ là lúc y vừa mang Ngụy Vô Tiện đi thì những tà túy đó liền tụ lại thành một đám rồi giết hết cả năm tên có mưu đồ quấy rối Ngụy Vô Tiện.
Tuy rằng nơi đó hẻo lánh, nhưng cũng có một vài huyền môn thế gia gần đó, dù cho thế nào cũng không thể chỉ trong chốc lát mà có thể tụ tập nhều tà túy đến như vậy, huống chi là một khoảng thời gian ngắn sau khi y rời đi được.
Từ những thứ đó, chỉ có thể là...
Các tà túy sớm đã tụ tập ở một nơi bí mật gần đó, chờ thời cơ mà hành động.
Lam Vong Cơ nhẹ nhàng vỗ về cái gáy của người ở trong lồng ngực, trong lòng cảm thấy rối bời.
Nếu lúc đó mình không kịp chạy đến, nếu những kẻ đó thực sự dám đụng một chút vào Ngụy Vô Tiện, sợ là sẽ bị nhóm tà túy sớm đã bị gọi đến đây vây lấy, huyết tiên đương trường.
Hồn phách của Ngụy Vô Tiện không được nguyên vẹn, thiếu thốn tình cảm, nhưng cũng vì vậy mà xem nhẹ mạng người, lạnh lùng mà hùng mạnh, nếu hắn không muốn, thì làm gì có ai có khả năng đụng đến hắn cơ chứ.
Ngay cả đụng vào cũng không thể, huống chi là...
Trái tim của Lam Vong Cơ đau nhói, thương xót nhìn người ở trong lòng.
Những dấu vết ở trên cổ của Ngụy Vô Tiện rất dễ nhìn thấy, trên mặt vẫn còn nước mắt, bộ dạng nghe lời dựa vào trong lồng ngực của y.
.........
Huống chi là những gì mà y đã làm với người này, ép buộc hắn liều chết lâm vào cơn triền miên.
Lam Vong Cơ thở dài một hơi, sự ảo não chiếm đầy đầu óc của y.
Là y bị lửa giận và dục vọng làm mù mắt, nên khi tìm được Ngụy Vô Tiện đã quên mất rằng hắn hiện đang cảnh giác với thế giới bên ngoài đến mức nào, đã quên rằng với năng lực của Ngụy Vô Tiện, làm sao có thể để chuyện bị xâm phạm đến xảy ra.
Thực là hồ đồ, nhất thời nổi giận, rồi lại gắt gỏng ép buộc Ngụy Anh, không biết Ngụy Anh hắn...
Lam Vong Cơ đứng dậy đi ra khỏi phòng ngủ, chuẩn bị múc một thau tắm cho Ngụy Vô Tiện một thân ướt át, đợi cho đến lúc y trở về, Ngụy Vô Tiện đã tỉnh lại.
Do dự một lát, Lam Vong Cơ đi vào trong phòng.
Y thấy người ở trên giường hơi nhúc nhích, không nói gì.
"......Ngụy Anh."
Nghe thấy y gọi, Ngụy Vô Tiện giật mình lui người lại, dùng đôi mắt khóc đến sưng đỏ nhìn vào y.
Lam Vong Cơ ngập ngừng đưa tay về phía hắn, chờ đợi phản ứng của Ngụy Vô Tiện với vẻ kiên quyết. Lam Vong Cơ cảm thấy bản thân như một phạm nhân, đau khổ chờ đợi bản án trên sân thi hành án.
Chỉ thấy Ngụy Vô Tiện bị hành động của y làm cho giật mình, lại lủi vào trong chăn, nhưng cũng không kháng cự quá nhiều, thay vào đó còn chủ động nắm lấy tay của Lam Vong Cơ.
- - Hắn hơi sợ, nhưng vẫn luôn ỷ lại vào Lam Vong Cơ.
"..... Lam...." Ngụy Vô Tiện mở miệng, giọng nói trong trẻo trở nên khàn khàn hôm qua đã khóc quá nhiều, "Lam Trạm......"
"Ưm......" Cả người hắn không có sức lực, mắt hồng hồng, dáng vẻ tủi thân vô cùng đáng thương, nhìn vào Lam Vong Cơ như đang lên án, "Đau......"
"Đau?" Lam Vong Cơ bỗng nhiên trở nên luống cuống, y bước lại gần ôm vào người trong lòng, lúc đụng vào người lại cứng đờ cả người.
Người ở trên giường đắp một chiếc chăn mỏng, cái chăn cứ thế mà dần rớt xuống.
Ngụy Vô Tiện không hề nhận ra điều này, hắn nắm lấy ống tay áo của Lam Vong Cơ, cái chăn càng tuột xuống theo chuyển động của hắn làm lộ ra thân thể đầy những vết hôn.
"Đau......" hắn nhẹ giọng nói.
"Ngụy Anh? Chỗ nào....."Câu hỏi còn chưa thốt ra liền nghẹn lại, vành tai của Lam Vong Cơ ửng hồng, quay đầu qua hít sâu một hơi.
Còn có thể đau ở chỗ nào đây? Không phải là......
Lam Vong Cơ nhắm hai mắt lại, bế người đứng dậy, cẩn thận ôm hắn rồi thả vào trong thau tắm đã được đun giữ ở nhiệt độ thích hợp.
Nhưng mà Ngụy Vô Tiện không có cảm giác an toàn, sau một đợt xáo trộn như vậy thì mọi chuyện càng tệ hơn.
"A......" Ngụy Vô Tiện vừa chạm vào mặt nước đã bị dọa đến, hai tay ôm chặt lấy cổ của Lam Vong Cơ không chịu buông ra.
"Đừng sợ, chỉ là tắm thôi." Lam Vong Cơ dịu dàng nói.
...... Cũng may hắn vẫn luôn rất nghe lời Lam Vong Cơ, thử vào trong nước, sau đó là tắm sạch sẽ.
Đầu tiên...... Cần phải đem những thứ hôm qua Lam Vong Cơ để lại trong người của Ngụy Vô Tiện.
Lam Vong Cơ nhẹ đỡ lấy Ngụy Vô Tiện, đưa tay vào trong nước lần mò.
Huyệt thịt hôm qua đã chịu sự yêu thương quá hạn làm cho bây giờ vẫn sưng đỏ mềm mại, hai ngón tay của Lam Vong Cơ nhẹ nhàng xoa vài cái, bí huyệt liền tự động mở ra thành một cái miệng nhỏ, cho phép ngón tay thâm nhập.
"Ha a......" lông mi của Ngụy Vô Tiện run rẩy, phát ra một tiếng rên khẽ.
Đây cũng là lần đầu tiên Lam Vong Cơ làm những việc này, lỗ tai đỏ như chảy máu, không biết rõ là bây giờ cần phải làm gì, chỉ có thể dùng tay để sờ soạng trong huyệt đạo, vài lần vô ý đụng phải điểm mẫn cảm làm cho cả người của Ngụy Vô Tiện run rẩy, nắm chặt lấy vạt áo rồi vùi vào trong hõm vai của y.
"Hưm a......" Tinh dịch theo cái miệng nhỏ mà chảy ra ngoài, Ngụy Vô Tiện bị cảm giác quái dị này làm cho không ngừng rên rỉ, càng ôm chặt Lam Vong Cơ hơn.
Tai của Lam Vong Cơ đỏ sậm, liên tục niệm "Kim Cương Kinh", lấy nước mới kỳ cọ lại cho hắn.
Có lẽ là vì hôm qua quá mệt, động tác của Lam Vong Cơ lại quá dịu dàng, đợi cho đến khi y nhận ra thì Ngụy Vô Tiện sớm đã giữ nguyên tư thế ôm lấy cổ của y ngủ thiếp đi..
Thở dài một hơi, Lam Vong Cơ ôm người lau khô rồi đặt lên giường.
Lam Vong Cơ nhìn Ngụy Vô Tiện ngoan ngoãn ở bên cạnh, sắc mặt ôn nhu.
Một dục vọng vô hình trong lòng như được thỏa mãn, y nhẹ nhàng nắm lấy tay của Ngụy Vô Tiện, lấy thảo dược ra bôi lên những vết xanh tím trên người hắn do y gây ra.
Theo như cách Ngụy Vô Tiện chống cự lại trong ngày hôm qua, rõ ràng là kháng cự chuyện này, nhưng bởi vì đối phương là y nên không phản kháng quá nhiều.
Ngụy Anh của y, nguyện ý làm một Ngụy Anh chỉ của riêng y.
Phiền muộn trong lòng dần biến mất, Lam Vong Cơ như trút đi được một gánh nặng.
Nhưng mà...
Ngụy Vô Tiện luôn luôn ngoan ngoãn nghe lời y, vốn dĩ hắn sẽ không tự tiện chạy ra khỏi kết giới mới đúng.
[TBC]
____________________________
Quẩy nốt đêm nay để mai lên thớt =))))))
____________________________
Trans by: Dannn_pie.
Beta by: Cá Tuyết.
30.11.2021
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất