[Vong Tiện] Sẻ Nhỏ Nơi Đầu Tim

Chương 24

Trước Sau
Vốn dĩ Ngụy Vô Tiện còn đang sầu lo, không biết trong quả trứng này đến tột cùng là rồng hay là phượng, là nam hay là nữ, là biết phun lửa hay biết phun nước. Nhưng từ khi biết được đây là một quả trứng song hoàng (hai lòng đỏ?), thì tổ hợp sắp xếp lại càng nhiều hơn, Ngụy Vô Tiện càng thêm kích động, cả ngày ríu rít không ngừng.

Là một rồng một phượng, hay hai rồng hoặc hai phượng? Là một nam một nữ, hay hai nam hoặc hai nữ? Là một lửa một nước, hay hai lửa hoặc hai nước?

Tuy tổ hợp rất nhiều, nhưng thật ra nói tới nói lui thì cũng chỉ có nhiêu đó, vậy mà Ngụy Vô Tiện lại nói không biết chán, mỗi ngày đều có thể lải nhải bên tai Lam Vong Cơ một hồi lâu.

Lam Vong Cơ cũng không chê hắn phiền, chỉ dùng một ánh mắt dịu dàng cẩn thận lắng nghe từng lời hắn nói, đáp lại vô số chữ tốt, sau đó nhét tiểu Phượng Hoàng vào trong ổ chăn, để hắn đi ngủ sớm hơn một chút.

Cái miệng nhỏ của tiểu Phượng Hoàng này, tiểu Bạch Long vô cùng luyến tiếc dùng cấm ngôn thuật chặn lại. Nhưng cũng có lúc cái miệng nhỏ này thật khiến người ta không thể chịu nổi nữa, chỉ đành trực tiếp hôn lên nó một cái, khiến nó phân tâm, thỏa mãn mà ngừng lại.

Trứng thì bình an sinh ra được rồi, nhưng vẫn cần một thời gian rất dài để ấp trứng nở ra. Ngụy Vô Tiện vốn là một tiểu phượng hoàng không chịu ở yên một chỗ bao giờ, nhưng vì đứa nhỏ của hắn và Lam Vong Cơ, Ngụy Vô Tiện vẫn ngoan ngoãn hóa về nguyên hình Phượng Hoàng, ôm trứng vào lòng, dùng hơi ấm của bản thân để ấp trứng nở.

Tiểu Phượng Hoàng phải ấp trứng, tiểu Bạch Long cũng hóa về nguyên hình Bạch Long của mình, ở bên bầu bạn cùng hắn.



Ấp trứng ấp đến nhàm chán, cái miệng nhỏ của tiểu Phượng Hoàng lại bắt đầu không ngừng lải nhải nữa rồi.

"Lam Trạm, ngươi nói, với nhiệt độ trên người của ta, có đủ để mấy đứa nhỏ nở ra được không? "



"Có thể."

Tiểu Phượng Hoàng kéo vuốt rồng của Bạch Long phủ lên cái bụng mềm mại của mình, hỏi: "Chỗ này của ta có nóng không? "

Lam Vong Cơ đã mơ hồ nhận ra Ngụy Vô Tiện tiếp theo sẽ nói cái gì rồi, nhưng y vẫn "ừ" một tiếng đáp lại. Ngụy Vô Tiện tiếp tục cười, chớp chớp mắt nói: "Chỗ này đã nóng như vậy rồi, ngươi nói xem, bên trong ta có phải là còn nóng hơn không? "

"..."

"Nhị ca ca, ngươi đã lâu không chạm vào ta... "

"..."

"Trứng đã sinh ra lâu đến vậy rồi, ngươi thật sự không muốn tới xem một chút sao? "

"..."

Khi Ngụy Vô Tiện đang chuẩn bị rướn người lên hôn Lam Vong Cơ thì đột nhiên "rắc" một cái, tiếng trứng ở dưới thân nứt ra truyền vào tai một cách rõ ràng.

Nhìn thấy vết nứt trên vỏ trứng, Ngụy Vô Tiện hốt hoảng, chẳng lẽ vừa rồi, trong trong một phút bất cẩn, hắn đã không cẩn thận đè vỡ quả trứng rồi sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau