Vùng Đất Tự Do

Chương 112

Trước Sau
Jackson biết con trai mình có quan điểm riêng. Quan điểm ấy trái với quan điểm của lão, nhưng lão cũng không thể nào ép nó được. Cái khó của người làm bố là chỉ có thể chỉ ra con đường, chứ không cách nào đi thay con mình trên con đường ấy.

Nếu Logan đã nhất quyết không chịu thì lão cũng hết cách.

Jackson nói:

- Dực Long đang tìm cách giết Luis. Bảo vệ Luis là nhiệm vụ trọng tâm của chúng ta. Ta giao việc này cho con. Trong vòng một tháng tới con phải theo sát Luis như hình với bóng không được rời ra phút nào. Tất cả những việc khác đều gác lại hết. Để tiện bảo vệ, hãy đưa Luis về sống với chúng ta.

- Thế vợ con ông ấy thì sao? Luis nhất định sẽ đòi phải dẫn cả nhà theo.

- Không được. Phải để vợ con Luis ở lại để đánh lạc hướng kẻ địch. Như vậy chúng sẽ tưởng rằng Luis vẫn đang ở nhà và sẽ phạm sai lầm.

Logan nhìn bố, tròng mắt màu nâu hơi co lại:

- Phạm sai lầm nghĩa là thế nào ạ? Ý bố muốn nói rằng chúng sẽ tấn công vào nhà riêng của Luis và sát hại vợ con ông ta một cách vô ích?

Jackson hơi ngẩng hàm lên, tư thế như vị hoàng đế độc tài đang nhìn thần dân của mình:

- Điều đó khiến cho con cảm thấy bất bình hay sao?

Logan vặn lại:

- Bố không thấy điều đó quá tàn ác hay sao?

- Ta không thích cách nói chuyện của con. Ta hỏi, con phải trả lời.

- Đúng là con cảm thấy bất bình. Chúng ta không cần phải làm như vậy. Chúng ta có thể bảo vệ tuyệt đối an toàn cho toàn thể gia đình Luis. Kẻ nào có thể tiến vào nhà ta và giết những người mà chúng ta đang trực tiếp bảo vệ?



- Con còn nông cạn lắm. Con nghĩ ta chưa tính hết mọi nhẽ ư? Con nghĩ Trần Tuấn Tài là một thằng kém cỏi ư? Con biết bốn năm qua nó đã tiến bộ như thế nào không? Sát thủ ở đẳng cấp ấy ngay cả ta cũng không tự tin chiến thắng được. Trong chiến tranh có trò nghi binh. Nếu không thể một phát đập chết đối phương thì cần phải lừa chúng. Làm thế nào để khiến cá lớn cắn câu nếu không ném cho chúng một miếng mồi nào đó? Con tưởng ta tàn nhẫn nhưng trên thực tế ta chỉ tìm cách đảm bảo chiến thắng tối hậu mà thôi. Nếu chẳng may Luis bị giết thì không chỉ T-rex mà ngay cả gia đình hắn cũng không thoát được tai kiếp đâu, vậy nên thà chúng ta chủ động hy sinh những kẻ kém quan trọng để giữ lại mạng sống cho Luis còn hơn là làm người tốt để rồi mất tất cả.

Gương mặt Logan trở nên nhợt nhạt.

Tội nghiệp cho gã. Gã chơi khá thân với Luis. Hai đứa con của Luis rất quý gã.

- Những kẻ kém quan trọng? Những kẻ kém quan trọng! Ôi, đôi khi con ước gì mình không phải là con của bố.

Jackson trừng mắt lên nhìn con.

- Nói lại câu ấy đi. Tai ta nghễnh ngãng nghe không rõ.

- Đôi khi con ước gì mình không phải là con của bố. Con cảm giác như mình đã được nuôi dưỡng bởi một con quái vật.

Jackson thở dài.

Lão tiến tới, tát cho Logan một phát rất mạnh.

Jackson chưa bao giờ đánh con. Lão đã một tay nuôi nấng thằng bé trong suốt hàng chục năm, và tuy rất nghiêm khắc, vẫn chưa bao giờ phải đánh nó. Logan không phải là một đứa trẻ ngang bướng. Nó chỉ nóng nảy và bộp chộp mà thôi.

Cuộc đời thật trớ trêu khi càng lớn Logan càng thay đổi tính nết. Gã đã bớt nóng nảy và bộp chộp nhưng lại trở nên ngang bướng. Sự ngang bướng của gã đã làm tổn thương Jackson với tư cách là một người bố.

Jackson gầm lên:

- Con là tất cả những gì ta có. Ta dựng lên T-rex là vì con. Nhưng con lại miệt thị công sức và tình yêu thương của ta. Hư đốn.

Logan chưa bao giờ thấy bố nóng giận đến thế. Gã cúi mặt xuống.

- Luis sẽ không đồng ý.



- Con phải ép được gã đồng ý. Con phải tự làm điều đó. Ta sẽ không can thiệp việc này. Nhưng nhất định con phải đưa được Luis vào đây và để gia đình của gã ở lại. Làm thế nào thì làm. Một ngày phải xong.

- Một ngày? Làm sao mà thuyết phục được Luis trong vòng một ngày?

- Ai nói con phải thuyết phục gã?

Logan gật đầu, lùi ra ngoài.

Gã bày kế, mời Luis đến nhà riêng để bàn việc. Sau khi đã giải thích quan điểm của T-rex, gã đề nghị Luis dọn vào sống bên trong cứ điểm một tháng. Vợ con để lại bên ngoài.

Luis lập tức giãy lên.

Logan rút lại đề nghị của mình và rót cho gã cốc rượu. Trong rượu có thuốc mê.

Sau buổi tối hôm đó, Luis trở thành tù nhân tạm thời của T-rex.

Vấn đề tiếp theo phức tạp hơn. Logan phải đến nhà Luis và nói với vợ con gã rằng Luis cần tránh mặt một thời gian. Gã đề nghị mọi người bình tĩnh, tiếp tục sinh hoạt như thường lệ. T-rex sẽ tăng gấp mười lần nhân lực để bảo vệ gia đình.

Hai con trai của Luis hãy còn nhỏ. Logan gọi chúng là Tin và Tan. Tin và Tan chưa bao giờ phải xa bố lâu như vậy.

Chúng hỏi Logan rằng liệu chúng có thể viết một bức thư cho bố. Logan suy nghĩ một lát rồi đồng ý.

Gã không có đủ dũng khí để chứng kiến hai đứa nhỏ viết thư nên phải ra ngoài sân đứng chờ. Một lát sau bọn trẻ đưa cho gã bức thư được viết tay nguệch ngoạc. Logan nhét luôn bức thư vào túi quần, cố nhành mồm ra cười rồi chào ra về. Gã bước nhanh như đang chạy trốn điều gì.

Hôm nay là một ngày rất dài với gã. Gã chỉ muốn lên giường nằm ngủ.

Nhưng đêm ấy gã không ngủ được.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau