Chương 121
Các bác sĩ trong bệnh viện xác nhận rằng trên cơ thể Tài có dấu vết của hai phát đạn khác nhau. Phát đạn xuyên qua bả vai còn mới, trong khi viên đạn mắc kẹt bên trong cơ thể là hậu quả của một sự kiện đã diễn ra từ nhiều năm trước.
Thông tin này được chuyển đến Gabriel. Lão liền ra lệnh xử tử hai nghìn người bên phía T-rex.
Khi biết tin này Tài đã lặng đi một lúc lâu.
Sự vô lý và bá đạo của Gabriel vượt quá xa hình dung của hắn.
Điều tiếp theo còn gây sốc hơn nữa. T-rex không hề kháng cáo.
Jackson Jay giao nộp hai nghìn người cho Liên Minh để Liên Minh hành quyết theo hình thức xử bắn.
Vẫn còn quá mệt mỏi để tự mình di chuyển, Tài nhờ Phó Tướng Aleksei đến cầu xin Gabriel bãi bỏ lệnh hành quyết, hoặc ít nhất cũng bãi bỏ lệnh hành quyết với một nghìn người.
Lúc bịa rằng mình đã bị bắn hai phát, Tài chỉ muốn buộc thêm tội cho T-rex, hắn không ngờ hậu quả lại nặng nề đến thế. Hắn thực sự không muốn chỉ vì một câu nói của mình mà một nghìn người thiệt mạng.
Gabriel tiếp đãi sơ sài rồi đuổi Aleksei về.
Liên Minh không quan tâm đến chuyện đúng sai. Công lý với Liên Minh chỉ là rác rưởi. Điều mà Liên Minh muốn làm là gửi đến các tổ chức sát thủ một thông điệp.
Mất nguyên một ngày mới xử bắn xong hai nghìn người.
Sức khỏe của Tài nhanh chóng hồi phục. Sau một tuần hắn đã có thể xuất viện.
Đoàn xe của Gabriel đợi hắn ở ngay trước cổng bệnh viện. Lão yêu cầu một mình hắn lên xe.
- Chúng ta đi đâu? – Tài hỏi.
- Đi gặp Tư Lệnh.
Trái tim của Tài thót lại.
Tư Lệnh của Liên Minh, nhân vật tối cao ở Vùng đất Tự Do, người có quyền quyết định sự sống và cái chết của năm mươi triệu con người.
Đây cũng là nhân vật bí ẩn bậc nhất. Đừng nói gì đến gương mặt, ngay cả cái bóng của người này cũng chưa ai nhìn thấy.
Trong những năm gần đây xuất hiện nhiều tin đồn rằng Tư Lệnh không phải là một con người có thật. Tư Lệnh chỉ là một hình tượng do một nhóm người dựng lên nhằm cai trị Vùng đất Tự Do. Chính vì thế mà Tư Lệnh không dám xuất hiện công khai trước mặt người khác.
Thật không ngờ lần này Tư Lệnh lại chủ động muốn gặp hắn.
Đoàn xe của Gabriel lao đến trụ sở của Liên Minh.
Trụ sở của Liên Minh tựa như một thành phố trong một thành phố, và thành phố này không chỉ hiện đại hơn mà còn sạch sẽ và tươi mới hơn rất nhiều so với phần còn lại.
Xe của Gabriel chạy mãi mới đến tòa nhà trung tâm.
Tòa nhà trung tâm mang đến cảm giác quyền lực và uy nghiêm.
Những người lính gác đưa hai người bọn họ đến một căn phòng cực kỳ rộng lớn, được trang trí theo phong cách cổ điển của châu Âu với những tấm thảm đắt tiền và những cây đèn chùm khổng lồ. Trên bốn bức tường treo những bức tranh tuyệt đẹp mà Tài chỉ có thể đoán là tác phẩm của các họa sỹ lừng lẫy.
Ở đầu kia căn phòng đặt một tấm vách ngăn.
Gabriel đến trước vách ngăn, quỳ một chân xuống nói với giọng tôn kính:
- Báo cáo Tư Lệnh, Trần Tuấn Tài đã đến.
Tài lại thêm một phen sửng sốt.
Hắn cảm tưởng như người đằng sau tấm vách ngăn kia không phải là Tư Lệnh mà là một ông vua.
Gabriel đưa mắt nhìn hắn. Hắn vội quỳ một chân xuống và nói:
- Tư Lệnh gọi tôi?
Sau vài giây, từ bên kia tấm vách ngăn vang lên một giọng nói. Vừa nghe giọng nói này Tài đã hiểu ngay tại sao ngày trước Sát Thần Adonis lại nói những điều khó hiểu đến thế.
Giọng này đích thực nam không ra nam, nữ không ra nữ, trẻ không ra trẻ, già không ra già. Nó là một giọng nói không có giới tính, không có dấu ấn thời gian và không có cả đặc tính cá nhân. Nó không phải là giọng nói của con người.
- Trần Tuấn Tài.
- Vâng.
- Ta đã nghe nhiều điều tốt đẹp về ngươi. Gabriel nói rằng ngươi là một sát thủ tài năng và là một Đại Biểu trung thành của Liên Minh. Điều đó thật đáng quý.
- Cảm ơn Tư Lệnh đã ban khen.
- Ngoài kia có nhiều tin đồn về ta. Nhiều kẻ âm mưu ám sát ta. Những âm mưu của chúng ta đều biết hết. Ta sẽ quét sạch những kẻ hèn mọn ấy vào một thời điểm thích hợp. Ta hy vọng ngươi sẽ đóng góp cho ngày trọng đại ấy.
- Tôi sẽ làm tất cả những gì có thể để phụng sự Tư Lệnh và Liên Minh.
- Tốt lắm. Ngày hôm nay ta gọi ngươi đến đây là muốn giao cho ngươi một việc.
Tài cúi đầu thật thấp, trong lòng cực kỳ hồi hộp.
Nhiệm vụ mà đích thân Tư Lệnh giao cho hẳn là vô cùng khó khăn.
- Xin Tư Lệnh cứ nói.
- Ngươi là người duy nhất mà ta biết có quan hệ trực tiếp với Thần Thoại. Ta muốn nhờ ngươi chuyển đến cho Sát Chúa một phong thư.
- Người muốn chuyển tận tay hay thông qua Adonis?
- Tận tay. Adonis không xứng.
Sau câu nói ấy, từ đằng sau vách ngăn một lá thư mỏng bắn ra, nhẹ nhàng rơi vào tay hắn.
- Nếu là tận tay thì tôi e rằng không thực hiện được nhiệm vụ này. Tôi chưa từng gặp Sát Chúa.
- Không cần vội. Cứ thư thả. Ta cho ngươi thời gian.
- Xin vâng lời.
Tư Lệnh không nói thêm gì nữa. Gabriel biết ý, liền ra hiệu cho Tài cùng lui ra.
Thông tin này được chuyển đến Gabriel. Lão liền ra lệnh xử tử hai nghìn người bên phía T-rex.
Khi biết tin này Tài đã lặng đi một lúc lâu.
Sự vô lý và bá đạo của Gabriel vượt quá xa hình dung của hắn.
Điều tiếp theo còn gây sốc hơn nữa. T-rex không hề kháng cáo.
Jackson Jay giao nộp hai nghìn người cho Liên Minh để Liên Minh hành quyết theo hình thức xử bắn.
Vẫn còn quá mệt mỏi để tự mình di chuyển, Tài nhờ Phó Tướng Aleksei đến cầu xin Gabriel bãi bỏ lệnh hành quyết, hoặc ít nhất cũng bãi bỏ lệnh hành quyết với một nghìn người.
Lúc bịa rằng mình đã bị bắn hai phát, Tài chỉ muốn buộc thêm tội cho T-rex, hắn không ngờ hậu quả lại nặng nề đến thế. Hắn thực sự không muốn chỉ vì một câu nói của mình mà một nghìn người thiệt mạng.
Gabriel tiếp đãi sơ sài rồi đuổi Aleksei về.
Liên Minh không quan tâm đến chuyện đúng sai. Công lý với Liên Minh chỉ là rác rưởi. Điều mà Liên Minh muốn làm là gửi đến các tổ chức sát thủ một thông điệp.
Mất nguyên một ngày mới xử bắn xong hai nghìn người.
Sức khỏe của Tài nhanh chóng hồi phục. Sau một tuần hắn đã có thể xuất viện.
Đoàn xe của Gabriel đợi hắn ở ngay trước cổng bệnh viện. Lão yêu cầu một mình hắn lên xe.
- Chúng ta đi đâu? – Tài hỏi.
- Đi gặp Tư Lệnh.
Trái tim của Tài thót lại.
Tư Lệnh của Liên Minh, nhân vật tối cao ở Vùng đất Tự Do, người có quyền quyết định sự sống và cái chết của năm mươi triệu con người.
Đây cũng là nhân vật bí ẩn bậc nhất. Đừng nói gì đến gương mặt, ngay cả cái bóng của người này cũng chưa ai nhìn thấy.
Trong những năm gần đây xuất hiện nhiều tin đồn rằng Tư Lệnh không phải là một con người có thật. Tư Lệnh chỉ là một hình tượng do một nhóm người dựng lên nhằm cai trị Vùng đất Tự Do. Chính vì thế mà Tư Lệnh không dám xuất hiện công khai trước mặt người khác.
Thật không ngờ lần này Tư Lệnh lại chủ động muốn gặp hắn.
Đoàn xe của Gabriel lao đến trụ sở của Liên Minh.
Trụ sở của Liên Minh tựa như một thành phố trong một thành phố, và thành phố này không chỉ hiện đại hơn mà còn sạch sẽ và tươi mới hơn rất nhiều so với phần còn lại.
Xe của Gabriel chạy mãi mới đến tòa nhà trung tâm.
Tòa nhà trung tâm mang đến cảm giác quyền lực và uy nghiêm.
Những người lính gác đưa hai người bọn họ đến một căn phòng cực kỳ rộng lớn, được trang trí theo phong cách cổ điển của châu Âu với những tấm thảm đắt tiền và những cây đèn chùm khổng lồ. Trên bốn bức tường treo những bức tranh tuyệt đẹp mà Tài chỉ có thể đoán là tác phẩm của các họa sỹ lừng lẫy.
Ở đầu kia căn phòng đặt một tấm vách ngăn.
Gabriel đến trước vách ngăn, quỳ một chân xuống nói với giọng tôn kính:
- Báo cáo Tư Lệnh, Trần Tuấn Tài đã đến.
Tài lại thêm một phen sửng sốt.
Hắn cảm tưởng như người đằng sau tấm vách ngăn kia không phải là Tư Lệnh mà là một ông vua.
Gabriel đưa mắt nhìn hắn. Hắn vội quỳ một chân xuống và nói:
- Tư Lệnh gọi tôi?
Sau vài giây, từ bên kia tấm vách ngăn vang lên một giọng nói. Vừa nghe giọng nói này Tài đã hiểu ngay tại sao ngày trước Sát Thần Adonis lại nói những điều khó hiểu đến thế.
Giọng này đích thực nam không ra nam, nữ không ra nữ, trẻ không ra trẻ, già không ra già. Nó là một giọng nói không có giới tính, không có dấu ấn thời gian và không có cả đặc tính cá nhân. Nó không phải là giọng nói của con người.
- Trần Tuấn Tài.
- Vâng.
- Ta đã nghe nhiều điều tốt đẹp về ngươi. Gabriel nói rằng ngươi là một sát thủ tài năng và là một Đại Biểu trung thành của Liên Minh. Điều đó thật đáng quý.
- Cảm ơn Tư Lệnh đã ban khen.
- Ngoài kia có nhiều tin đồn về ta. Nhiều kẻ âm mưu ám sát ta. Những âm mưu của chúng ta đều biết hết. Ta sẽ quét sạch những kẻ hèn mọn ấy vào một thời điểm thích hợp. Ta hy vọng ngươi sẽ đóng góp cho ngày trọng đại ấy.
- Tôi sẽ làm tất cả những gì có thể để phụng sự Tư Lệnh và Liên Minh.
- Tốt lắm. Ngày hôm nay ta gọi ngươi đến đây là muốn giao cho ngươi một việc.
Tài cúi đầu thật thấp, trong lòng cực kỳ hồi hộp.
Nhiệm vụ mà đích thân Tư Lệnh giao cho hẳn là vô cùng khó khăn.
- Xin Tư Lệnh cứ nói.
- Ngươi là người duy nhất mà ta biết có quan hệ trực tiếp với Thần Thoại. Ta muốn nhờ ngươi chuyển đến cho Sát Chúa một phong thư.
- Người muốn chuyển tận tay hay thông qua Adonis?
- Tận tay. Adonis không xứng.
Sau câu nói ấy, từ đằng sau vách ngăn một lá thư mỏng bắn ra, nhẹ nhàng rơi vào tay hắn.
- Nếu là tận tay thì tôi e rằng không thực hiện được nhiệm vụ này. Tôi chưa từng gặp Sát Chúa.
- Không cần vội. Cứ thư thả. Ta cho ngươi thời gian.
- Xin vâng lời.
Tư Lệnh không nói thêm gì nữa. Gabriel biết ý, liền ra hiệu cho Tài cùng lui ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất