Chương 215
Tài thử cử động vai, nhận ra rằng cơn đau tuy dữ dội nhưng mới làm tổn thương mô mềm, chưa bị gãy xương, về cơ bản vẫn có thể chiến đấu tiếp.
Midas lấy tay quệt máu trên mặt, giơ lên nhìn với vẻ phiền muộn.
- Cả đời ta chưa từng thua trận thảm hại thế này. Trần Tuấn Tài, cậu đã tiến bộ nhanh hơn ta tưởng.
Tài cười nhạt:
- Đều là nhờ ông dạy cho cả.
- Trò hơn thầy là chuyện đáng mừng. Đỉnh cao của nghiệp sát thủ là tuổi ba mươi, cậu vẫn còn dư địa để phát triển tiếp, tôi vừa mong chờ, vừa lo lắng ngày ấy. Tôi sợ rằng sau vài năm nữa chúng tôi sẽ không thể khống chế nổi cậu. Cậu có muốn gia nhập Thần Thoại không?
- Để đứng chung hàng ngũ với kẻ giết bố sao? Tôi tin chắc là ông bị điên rồi.
- Nếu cậu đồng ý gia nhập Thần Thoại thì sẽ tôi chấp nhận để cậu lấy mạng tôi như một hình thức bồi thường. Mục tiêu của chúng tôi là xây dựng thiên đường trần thế, nơi mà người với người đối xử trên tình anh em, bạn hữu, không còn những cảnh tượng ô uế làm vấy bẩn tâm hồn thuần khiết của đức tin Công giáo. Tôi dám chắc cậu có đủ năng lực kế tục Sát Chúa Khởi Nguyên để trở thành Sát Chúa Đệ Nhị, mang lại phước lành cho tất cả chúng ta.
Tài lấy ra một con dao mới.
- Có phải ông đã dùng những lời này để mê hoặc thằng em trai của tôi?
Midas thở dài:
- Trung có tài năng thiên phú nhưng bản lĩnh còn non yếu, tính tình hấp tấp bộp chộp mà lại thiếu sự điềm tĩnh cương quyết, khó có thể đảm đương trọng trách to lớn như vậy. Chúng tôi vẫn đang tìm nhân tài tốt hơn. Thành thực mà nói thì không ai tốt hơn cậu, nhưng cậu quá ngang bướng.
- Tôi cứ nghĩ đó là một ưu điểm cơ đấy.
- Ưu điểm không được đặt đúng chỗ sẽ thành khuyết điểm. Cậu không theo chúng tôi thì sẽ trở thành kẻ thù của chúng tôi. Tuy tôi rất tiếc nếu phải hy sinh tính mạng của cậu nhưng như thế vẫn còn hơn là để cậu tồn tại, bởi vì cứ theo cái đà này thì chẳng mấy chốc cậu sẽ uy hiếp cả sự tồn tại của Thần Thoại.
- Ông nói cứ như thể ông đang nắm giữ mạng sống của tôi trong tay.
Midas lớn tiếng gọi:
- Adonis, đã đến lúc rồi, phiền cậu bước ra đây.
Theo tiếng gọi ấy, Adonis bất ngờ bước vào, toàn thân mặc đồ trắng, tựa như vị thần dạo bước trên thế gian.
Tài cau mặt:
- Lại là ông à, Adonis? Đây là chuyện riêng giữa tôi và Midas, ông can thiệp vào làm gì?
Adonis thản nhiên đáp:
- Thần Thoại có sáu người, chết ai cũng không được. Thay vì thế, ta nghĩ cậu nên chết đi thì hơn. Lần đầu tiên có người ngoài nhóm khiến cho hai Sát Thần phải liên thủ đối phó, chuyện này nếu lọt ra ngoài thì chúng ta còn mặt mũi nào nữa.
- Năm xưa các ông đã liên thủ để giết kẻ đã ám sát Phó Tư Lệnh.
- Làm gì có chuyện ấy? Tên đó cũng khá nhưng một mình Hercules là đủ rồi. Hắn là người giỏi nhất trong số chúng ta.
Adonis nhìn về phía Midas:
- Midas, chẳng phải tôi đã nói với ông nhiều lần rồi sao? Cứ giết phắt tên này cho rảnh nợ, nhưng mấy lần ông đều gàn tôi, bây giờ đã hối hận chưa?
Midas gật đầu:
- Là lỗi của ta khiến tình thế tệ đến thế này. Nhưng nhà sưu tầm muốn tìm được ngọc quý thì không thể không liều mình đến chỗ hoang sơn hiểm địa. Đây là cũng diễn biến ngoài ý muốn mà thôi. Chúng ta đã rất cẩn thận, trước hết bắt giữ Trung để thử ma túy Hãm Thần trên người nó, khi đã chứng minh được thằng bé tiếp nhận ma túy an toàn mới cho Tài dùng, và cũng chỉ cho dùng khi đã thu phục được hắn hoàn toàn. Ai ngờ Tư Lệnh lại năm lần bảy lượt thúc ép hắn dùng ma túy khiến cho hắn vươn lên quá nhanh, làm phá sản kế hoạch của chúng ta. Mc Alister là kẻ thù truyền kiếp của chủ nhân, tâm kế không phải hạng xoàng.
Câu nói của Midas làm Tài bừng tỉnh, mồ hôi đổ ra đẫm người.
Mọi thứ lập tức trở nên rõ ràng. Thần Thoại vừa thèm khát vừa sợ tiềm năng của hắn, nên tuy đã chỉ cho hắn thấy con đường mà không cho hắn phương tiện để tiến nhanh trên con đường ấy. Em trai hắn, Trần Tuấn Trung, trong mắt của Midas vốn chỉ là công cụ kiểm nghiệm phản ứng của ma túy, nó còn sống sót đến giờ này và thậm chí còn trở thành Apollo là việc nằm ngoài dự kiến ban đầu.
Mc Alister nhìn ra mối quan hệ phức tạp giữa Thần Thoại và anh em Tài, liền dùng mọi biện pháp thúc ép Tài dùng ma túy nhằm phá hỏng kế hoạch thu phục Tài của Sát Chúa, dùng Tài chống lại Thần Thoại.
Vậy là bao nhiêu năm nay, hai anh em hắn đều sống một cách mơ hồ, không nhận thức được mình chỉ là con rối trong tay của các thế lực lớn.
Midas lấy tay quệt máu trên mặt, giơ lên nhìn với vẻ phiền muộn.
- Cả đời ta chưa từng thua trận thảm hại thế này. Trần Tuấn Tài, cậu đã tiến bộ nhanh hơn ta tưởng.
Tài cười nhạt:
- Đều là nhờ ông dạy cho cả.
- Trò hơn thầy là chuyện đáng mừng. Đỉnh cao của nghiệp sát thủ là tuổi ba mươi, cậu vẫn còn dư địa để phát triển tiếp, tôi vừa mong chờ, vừa lo lắng ngày ấy. Tôi sợ rằng sau vài năm nữa chúng tôi sẽ không thể khống chế nổi cậu. Cậu có muốn gia nhập Thần Thoại không?
- Để đứng chung hàng ngũ với kẻ giết bố sao? Tôi tin chắc là ông bị điên rồi.
- Nếu cậu đồng ý gia nhập Thần Thoại thì sẽ tôi chấp nhận để cậu lấy mạng tôi như một hình thức bồi thường. Mục tiêu của chúng tôi là xây dựng thiên đường trần thế, nơi mà người với người đối xử trên tình anh em, bạn hữu, không còn những cảnh tượng ô uế làm vấy bẩn tâm hồn thuần khiết của đức tin Công giáo. Tôi dám chắc cậu có đủ năng lực kế tục Sát Chúa Khởi Nguyên để trở thành Sát Chúa Đệ Nhị, mang lại phước lành cho tất cả chúng ta.
Tài lấy ra một con dao mới.
- Có phải ông đã dùng những lời này để mê hoặc thằng em trai của tôi?
Midas thở dài:
- Trung có tài năng thiên phú nhưng bản lĩnh còn non yếu, tính tình hấp tấp bộp chộp mà lại thiếu sự điềm tĩnh cương quyết, khó có thể đảm đương trọng trách to lớn như vậy. Chúng tôi vẫn đang tìm nhân tài tốt hơn. Thành thực mà nói thì không ai tốt hơn cậu, nhưng cậu quá ngang bướng.
- Tôi cứ nghĩ đó là một ưu điểm cơ đấy.
- Ưu điểm không được đặt đúng chỗ sẽ thành khuyết điểm. Cậu không theo chúng tôi thì sẽ trở thành kẻ thù của chúng tôi. Tuy tôi rất tiếc nếu phải hy sinh tính mạng của cậu nhưng như thế vẫn còn hơn là để cậu tồn tại, bởi vì cứ theo cái đà này thì chẳng mấy chốc cậu sẽ uy hiếp cả sự tồn tại của Thần Thoại.
- Ông nói cứ như thể ông đang nắm giữ mạng sống của tôi trong tay.
Midas lớn tiếng gọi:
- Adonis, đã đến lúc rồi, phiền cậu bước ra đây.
Theo tiếng gọi ấy, Adonis bất ngờ bước vào, toàn thân mặc đồ trắng, tựa như vị thần dạo bước trên thế gian.
Tài cau mặt:
- Lại là ông à, Adonis? Đây là chuyện riêng giữa tôi và Midas, ông can thiệp vào làm gì?
Adonis thản nhiên đáp:
- Thần Thoại có sáu người, chết ai cũng không được. Thay vì thế, ta nghĩ cậu nên chết đi thì hơn. Lần đầu tiên có người ngoài nhóm khiến cho hai Sát Thần phải liên thủ đối phó, chuyện này nếu lọt ra ngoài thì chúng ta còn mặt mũi nào nữa.
- Năm xưa các ông đã liên thủ để giết kẻ đã ám sát Phó Tư Lệnh.
- Làm gì có chuyện ấy? Tên đó cũng khá nhưng một mình Hercules là đủ rồi. Hắn là người giỏi nhất trong số chúng ta.
Adonis nhìn về phía Midas:
- Midas, chẳng phải tôi đã nói với ông nhiều lần rồi sao? Cứ giết phắt tên này cho rảnh nợ, nhưng mấy lần ông đều gàn tôi, bây giờ đã hối hận chưa?
Midas gật đầu:
- Là lỗi của ta khiến tình thế tệ đến thế này. Nhưng nhà sưu tầm muốn tìm được ngọc quý thì không thể không liều mình đến chỗ hoang sơn hiểm địa. Đây là cũng diễn biến ngoài ý muốn mà thôi. Chúng ta đã rất cẩn thận, trước hết bắt giữ Trung để thử ma túy Hãm Thần trên người nó, khi đã chứng minh được thằng bé tiếp nhận ma túy an toàn mới cho Tài dùng, và cũng chỉ cho dùng khi đã thu phục được hắn hoàn toàn. Ai ngờ Tư Lệnh lại năm lần bảy lượt thúc ép hắn dùng ma túy khiến cho hắn vươn lên quá nhanh, làm phá sản kế hoạch của chúng ta. Mc Alister là kẻ thù truyền kiếp của chủ nhân, tâm kế không phải hạng xoàng.
Câu nói của Midas làm Tài bừng tỉnh, mồ hôi đổ ra đẫm người.
Mọi thứ lập tức trở nên rõ ràng. Thần Thoại vừa thèm khát vừa sợ tiềm năng của hắn, nên tuy đã chỉ cho hắn thấy con đường mà không cho hắn phương tiện để tiến nhanh trên con đường ấy. Em trai hắn, Trần Tuấn Trung, trong mắt của Midas vốn chỉ là công cụ kiểm nghiệm phản ứng của ma túy, nó còn sống sót đến giờ này và thậm chí còn trở thành Apollo là việc nằm ngoài dự kiến ban đầu.
Mc Alister nhìn ra mối quan hệ phức tạp giữa Thần Thoại và anh em Tài, liền dùng mọi biện pháp thúc ép Tài dùng ma túy nhằm phá hỏng kế hoạch thu phục Tài của Sát Chúa, dùng Tài chống lại Thần Thoại.
Vậy là bao nhiêu năm nay, hai anh em hắn đều sống một cách mơ hồ, không nhận thức được mình chỉ là con rối trong tay của các thế lực lớn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất