Chương 243
Cùng thời điểm Tài khôi phục được phần nào thể lực, Jackson Jay triệu tập cuộc họp Hội Đồng An Ninh Tối Cao.
Như tên gọi, tham dự cuộc họp đều là các nhà lãnh đạo cao nhất của Liên Minh.
Liên Minh vốn có mười một Phó Tư Lệnh, nhưng Gabriel và Emmanuel đã chết, Jackson từ Phó Tư Lệnh lên làm Tư Lệnh, nên bây giờ chỉ còn tám người.
Tám Phó Tư Lệnh cùng Jackson Jay và Quintus, tổng cộng mười người ngồi quanh một cái bàn dài hình chữ nhật, với Jackson Jay ngồi ở vị trí chủ tọa, chín người còn lại chia thành hai bên ngồi theo thứ tự từ cao đến thấp.
Ba Phó Tư Lệnh đứng đầu ba Lữ Đoàn hóa ra lại xếp cuối bảng, phải ngồi sau cùng.
Khi nhận ra điều này, Tài lập tức than thầm trong bụng.
Đây rõ ràng là cách Mc Alister hạ nhục các Phó Tư Lệnh đang nắm binh quyền trong tay. Đứng trước Mc Alister có lẽ ba người này phải cúi đầu, nhưng chúng tất cảm thấy bị sỉ nhục nặng nề khi phải xếp sau mấy cha ất ơ không hiểu bước từ đâu ra.
Jackson Jay hắng giọng nói:
- Các vị, hôm nay là lần đầu tiên tôi triệu tập cuộc họp của Hội Đồng An Ninh Tối Cao kể từ sau sự ra đi của Tư Lệnh đáng kính Mc Alister. Trước hết tôi muốn giới thiệu mọi người với nhau. Kiếm Hiệp Hay
Cố Vấn Tối Cao Quintus Pedius, Đại Biểu Thượng Đẳng.
Phó Tư Lệnh thường trực Trần Tuấn Tài, Đại Biểu Thượng Đẳng.
Phó Tư Lệnh Connor Coady.
Phó Tư Lệnh Max Weber.
Phó Tư Lệnh Mason Kendall.
Phó Tư Lệnh William Perkin.
Phó Tư Lệnh John Green, Lữ Đoàn Trưởng Lữ Đoàn Xanh.
Phó Tư Lệnh Kevin O'connell, Lữ Đoàn Trưởng Lữ Đoàn Vàng.
Phó Tư Lệnh Thomas Grey, Lữ Đoàn Trưởng Lữ Đoàn Đen. Thomas cũng đồng thời là con trai cả của Phó Tư Lệnh quá cố Sebastian Grey.
Sebastian Grey! Tài đã từng nghe Gabriel Doherty nhắc đến tên người này một lần rồi. Sebastian đã từng là cánh tay mặt của Mc Alister, thay lão quán xuyến mọi việc trước khi bị một trong các Sát Thần hạ độc thủ.
Gia đình Grey quả là mang tính dòng dõi khi cả hai cha con đều làm đến chức Phó Tư Lệnh.
Thomas còn trẻ, có lẽ chỉ hơn ba mươi tuổi một chút, rõ ràng là tuýp người mà không ai muốn đối địch. Gã cao chừng một mét chín mươi, quai hàm vuông vức, đôi mắt xanh ẩn chứa sự tự tin của người đã nắm một trong các Lữ Đoàn mạnh nhất Liên Minh trong suốt năm năm.
Mc Alister đã bổ nhiệm gã vào vị trí này như một sự đền bù cho cái chết của cha gã. Nhưng cũng vì mang tính đền bù mà Thomas không được xếp thứ hạng cao trong cơ cấu quyền lực của Liên Minh.
Trái với Thomas, John Green và Kevin O'connell đều đã quản lý quân đoàn của mình từ ngày đầu thành lập.
John Green là một kẻ đáng sợ. Người ta chỉ cần nhìn vào gương mặt sắc lạnh của gã là nỗi sợ cứ thế bật ra.
Ngay cả Phó Tư Lệnh ngồi cạnh gã cũng tự giác kéo ghế dịch sang một bên như thể không muốn và cũng không dám làm phiền.
Kevin O'connell cũng là một nhân vật đáng ngại, gương mặt của gã hằn lên chất thép của người lính.
Cả ba Phó Tư Lệnh đều không coi trọng Jackson. Điều đó có thể thấy rõ qua vẻ mặt hung hăng của chúng.
John Green mở phát súng đầu tiên:
- Ai đã bổ nhiệm ông làm Tư Lệnh vậy, Jackson Jay?
Jackson nghiêm giọng trả lời:
- Ta có công giết chết Midas là hung thủ ám sát Tư Lệnh, nên mặc nhiên có quyền trở thành Tư Lệnh.
- Ta không nhớ có điều luật nào như thế.
Jackson không rời mắt khỏi John, miệng nói:
- Connor.
Connor bị gọi tên, người run bắn:
- Là Tư Lệnh.. đã.. đã.. tuyên bố như vậy.. trong cuộc họp.. Hội Đồng An Ninh Tối Cao.. lần.. cuối.
John hỏi một cách giễu cợt:
- Cuộc họp ấy diễn ra lúc nào ấy nhỉ?
- Cách đây đã bốn năm rồi.
- Nó diễn ra đã quá lâu. Ta không nhớ ngài từng nói điều gì như vậy hoặc tương tự như vậy. Ai ngoài Connor cũng nghe được điều đó thì đứng lên tuyên bố một cách rõ ràng trước toàn thể Hội Đồng xem sao.
Sự thật là Mc Alister đã tuyên bố điều này, John vẫn còn nhớ như in. Nhưng gã không chấp nhận để Jackson lên nắm quyền nên cãi bừa.
Ba Phó Tư Lệnh phụ trách ba Lữ Đoàn đã có sự thảo luận từ trước. Cả ba đều không đứng lên. Những người khác sợ uy quyền của chúng, trong khi chưa hiểu nhiều về Jackson, cũng không dám đứng lên.
- Vậy thì đã rõ rồi. Không có tuyên bố nào như vậy. Connor, có phải ông đã tưởng tượng ra điều luật này để giúp cho kẻ lầm lỗi bị Tư Lệnh cách chức được leo lên vị trí lãnh đạo Liên Minh hay không? Nếu tôi không nhầm thì Tư Lệnh đã cách chức cả ông lẫn Jackson, hai người lẽ ra không có tư cách ngồi đây.
Kevin O'connell cũng nhìn Connor bằng ánh mắt dữ dội:
- Dối trá là tội chết đấy Connor. Các người thao túng hậu trường, nghĩ rằng bổ nhiệm ai lên làm Tư Lệnh cũng được hay sao? Các người nghĩ Liên Minh là trò đùa hay sao?
Connor tính nhát như thỏ đế, lúc này bị dọa cho không thở nổi, chỉ có thể lắp bắp kêu lên:
- Có lẽ tôi nhớ nhầm, có lẽ tôi nhớ nhầm.
Jackson trừng mắt nhìn Connor, nhưng biết rằng không thể thuyết phục lão đứng lên bảo vệ mình lần nữa.
Như tên gọi, tham dự cuộc họp đều là các nhà lãnh đạo cao nhất của Liên Minh.
Liên Minh vốn có mười một Phó Tư Lệnh, nhưng Gabriel và Emmanuel đã chết, Jackson từ Phó Tư Lệnh lên làm Tư Lệnh, nên bây giờ chỉ còn tám người.
Tám Phó Tư Lệnh cùng Jackson Jay và Quintus, tổng cộng mười người ngồi quanh một cái bàn dài hình chữ nhật, với Jackson Jay ngồi ở vị trí chủ tọa, chín người còn lại chia thành hai bên ngồi theo thứ tự từ cao đến thấp.
Ba Phó Tư Lệnh đứng đầu ba Lữ Đoàn hóa ra lại xếp cuối bảng, phải ngồi sau cùng.
Khi nhận ra điều này, Tài lập tức than thầm trong bụng.
Đây rõ ràng là cách Mc Alister hạ nhục các Phó Tư Lệnh đang nắm binh quyền trong tay. Đứng trước Mc Alister có lẽ ba người này phải cúi đầu, nhưng chúng tất cảm thấy bị sỉ nhục nặng nề khi phải xếp sau mấy cha ất ơ không hiểu bước từ đâu ra.
Jackson Jay hắng giọng nói:
- Các vị, hôm nay là lần đầu tiên tôi triệu tập cuộc họp của Hội Đồng An Ninh Tối Cao kể từ sau sự ra đi của Tư Lệnh đáng kính Mc Alister. Trước hết tôi muốn giới thiệu mọi người với nhau. Kiếm Hiệp Hay
Cố Vấn Tối Cao Quintus Pedius, Đại Biểu Thượng Đẳng.
Phó Tư Lệnh thường trực Trần Tuấn Tài, Đại Biểu Thượng Đẳng.
Phó Tư Lệnh Connor Coady.
Phó Tư Lệnh Max Weber.
Phó Tư Lệnh Mason Kendall.
Phó Tư Lệnh William Perkin.
Phó Tư Lệnh John Green, Lữ Đoàn Trưởng Lữ Đoàn Xanh.
Phó Tư Lệnh Kevin O'connell, Lữ Đoàn Trưởng Lữ Đoàn Vàng.
Phó Tư Lệnh Thomas Grey, Lữ Đoàn Trưởng Lữ Đoàn Đen. Thomas cũng đồng thời là con trai cả của Phó Tư Lệnh quá cố Sebastian Grey.
Sebastian Grey! Tài đã từng nghe Gabriel Doherty nhắc đến tên người này một lần rồi. Sebastian đã từng là cánh tay mặt của Mc Alister, thay lão quán xuyến mọi việc trước khi bị một trong các Sát Thần hạ độc thủ.
Gia đình Grey quả là mang tính dòng dõi khi cả hai cha con đều làm đến chức Phó Tư Lệnh.
Thomas còn trẻ, có lẽ chỉ hơn ba mươi tuổi một chút, rõ ràng là tuýp người mà không ai muốn đối địch. Gã cao chừng một mét chín mươi, quai hàm vuông vức, đôi mắt xanh ẩn chứa sự tự tin của người đã nắm một trong các Lữ Đoàn mạnh nhất Liên Minh trong suốt năm năm.
Mc Alister đã bổ nhiệm gã vào vị trí này như một sự đền bù cho cái chết của cha gã. Nhưng cũng vì mang tính đền bù mà Thomas không được xếp thứ hạng cao trong cơ cấu quyền lực của Liên Minh.
Trái với Thomas, John Green và Kevin O'connell đều đã quản lý quân đoàn của mình từ ngày đầu thành lập.
John Green là một kẻ đáng sợ. Người ta chỉ cần nhìn vào gương mặt sắc lạnh của gã là nỗi sợ cứ thế bật ra.
Ngay cả Phó Tư Lệnh ngồi cạnh gã cũng tự giác kéo ghế dịch sang một bên như thể không muốn và cũng không dám làm phiền.
Kevin O'connell cũng là một nhân vật đáng ngại, gương mặt của gã hằn lên chất thép của người lính.
Cả ba Phó Tư Lệnh đều không coi trọng Jackson. Điều đó có thể thấy rõ qua vẻ mặt hung hăng của chúng.
John Green mở phát súng đầu tiên:
- Ai đã bổ nhiệm ông làm Tư Lệnh vậy, Jackson Jay?
Jackson nghiêm giọng trả lời:
- Ta có công giết chết Midas là hung thủ ám sát Tư Lệnh, nên mặc nhiên có quyền trở thành Tư Lệnh.
- Ta không nhớ có điều luật nào như thế.
Jackson không rời mắt khỏi John, miệng nói:
- Connor.
Connor bị gọi tên, người run bắn:
- Là Tư Lệnh.. đã.. đã.. tuyên bố như vậy.. trong cuộc họp.. Hội Đồng An Ninh Tối Cao.. lần.. cuối.
John hỏi một cách giễu cợt:
- Cuộc họp ấy diễn ra lúc nào ấy nhỉ?
- Cách đây đã bốn năm rồi.
- Nó diễn ra đã quá lâu. Ta không nhớ ngài từng nói điều gì như vậy hoặc tương tự như vậy. Ai ngoài Connor cũng nghe được điều đó thì đứng lên tuyên bố một cách rõ ràng trước toàn thể Hội Đồng xem sao.
Sự thật là Mc Alister đã tuyên bố điều này, John vẫn còn nhớ như in. Nhưng gã không chấp nhận để Jackson lên nắm quyền nên cãi bừa.
Ba Phó Tư Lệnh phụ trách ba Lữ Đoàn đã có sự thảo luận từ trước. Cả ba đều không đứng lên. Những người khác sợ uy quyền của chúng, trong khi chưa hiểu nhiều về Jackson, cũng không dám đứng lên.
- Vậy thì đã rõ rồi. Không có tuyên bố nào như vậy. Connor, có phải ông đã tưởng tượng ra điều luật này để giúp cho kẻ lầm lỗi bị Tư Lệnh cách chức được leo lên vị trí lãnh đạo Liên Minh hay không? Nếu tôi không nhầm thì Tư Lệnh đã cách chức cả ông lẫn Jackson, hai người lẽ ra không có tư cách ngồi đây.
Kevin O'connell cũng nhìn Connor bằng ánh mắt dữ dội:
- Dối trá là tội chết đấy Connor. Các người thao túng hậu trường, nghĩ rằng bổ nhiệm ai lên làm Tư Lệnh cũng được hay sao? Các người nghĩ Liên Minh là trò đùa hay sao?
Connor tính nhát như thỏ đế, lúc này bị dọa cho không thở nổi, chỉ có thể lắp bắp kêu lên:
- Có lẽ tôi nhớ nhầm, có lẽ tôi nhớ nhầm.
Jackson trừng mắt nhìn Connor, nhưng biết rằng không thể thuyết phục lão đứng lên bảo vệ mình lần nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất