Vùng Đất Tự Do

Chương 29

Trước Sau
Những tổ chức hoạt động lâu năm sẽ hình thành một thứ văn hóa hay một kỹ năng chung được phổ biến rộng rãi đến các thành viên, kể cả khi họ không quen biết nhau.

Hai mươi sát thủ trong băng Con Chó phối hợp nhịp nhàng để tạo thành một hình bán nguyệt ép Tài vào chân tường. Chúng chưa vội vàng lao lên, không ai nảy ra ý nghĩ sẽ lấy thân mình đỡ dao cho tập thể.

Tài cởi áo khoác xanh, vứt sang một bên. Bên trong áo khoác xanh là một chiếc áo dạng gile màu đen may chằng chịt túi dao. Chiếc áo này do Nicole làm cho hắn.

Các sát thủ băng Con Chó tuy không đạt đến trình độ của Tài nhưng cũng không phải dạng xoàng. Cách xử dao của chúng rất thiện nghệ, nhất là bây giờ Tài đã trở thành mục tiêu cố định thì còn chạy vào đâu được?

Năm kẻ tự tin nhất vào kỹ năng phi dao của mình liền ném mạnh con dao trong tay của chúng đi, những muốn biến Tài thành tổ ong.

Một cảnh tượng kinh khiếp xảy ra.

Tài phóng năm con dao để chặn năm con dao kia lại. Mười con dao chạm nhau, cùng rơi xuống đất.

Tất cả cùng ồ lên một tiếng.

Đầu óc của chúng chưa kịp nhận thức đầy đủ ý nghĩa vụ việc, nhưng chúng vẫn hiểu được rằng làm được như Tài là cực khó nếu không muốn nói là không tưởng. Ném một dao để chặn một dao đã là việc làm siêu khó, chưa nói đến năm con dao. Làm thế nào để hắn rút dao ra kịp lúc, làm thế nào để hắn phóng năm con dao đi năm hướng khác nhau và làm thế nào để năm con dao chặn được vật thể nhỏ bé đang phóng tới với tốc độ mà mắt thường của con người không theo kịp?

Một kẻ bất giác thốt lên:

- Thằng này là siêu nhân à?

Đó là một lời ca ngợi, nhưng Tài không nghe thấy lời ca ngợi ấy, hắn chỉ đang tập trung tuyệt đối để phá vây.

Năm kẻ vừa phóng dao đi đã tự đặt mình vào tình thế nguy hiểm. Trên tay thuận của chúng lúc này đã không còn vũ khí, tinh thần của chúng không trong trạng thái tốt nhất, ngay cả tư thế của chúng cũng trở nên hớ hênh.



Chỉ cần thêm nửa giây nữa thôi là chúng sẽ rút dao mới ra cầm tay và lần này thay vì năm con dao sẽ là hai mươi con dao cùng phóng đi.

Tài biết rằng hắn không đỡ được hai mươi con dao này. Có lẽ sư phụ hắn sẽ làm được? Hắn không chắc, điều đó nghe có vẻ điên rồ. Sư phụ hắn đã từng làm nhiều điều điên rồ dễ như người ta ăn một chiếc bánh.

Ý nghĩ ấy chỉ lướt qua đầu hắn trong chốc lát.

Ánh mắt của hắn như chia năm, hướng về phía năm kẻ vừa phóng dao đi. Năm con dao khác rời tay, phân biệt nhắm vào năm cái đầu.

Động tác của hắn tựa như vũ công. Hắn đứng trên đầu ngón chân, chân còn lại hơi thu lên, tạo điều kiện cho thân mình xoay nhanh từ trái qua phải, theo đà xoay ấy năm con dao cùng phóng đi. Năm con người cùng bật ngửa ra đằng sau, chết tốt.

Những lời lẽ dài dòng này không diễn tả được câu chuyện lúc ấy diễn ra như thế nào. Thời điểm tính từ lúc năm sát thủ băng Con Chó phóng dao đi đến khi chúng bị giết chết chỉ cách nhau có đúng một giây đồng hồ. Anh có thể ngoảnh đầu bên này sang bên kia và lúc ngoảnh lại đã thấy đồng bạn của mình lăn quay ra chết tựa như một cơn ác mộng.

Vào lúc này nghĩ nhiều là chết. Càng nghĩ nhiều càng nhanh chết. Kẻ nghĩ ít nhất trong số mười lăm người còn sống bên băng Con Chó hét lên một tiếng khủng khiếp, trong lòng hắn bây giờ chỉ còn lại lòng căm phẫn của một người đàn ông đang bị một đứa trẻ sỉ nhục hết lần này đến lần khác, hắn nhảy chồm lên định vật Tài xuống đất.

Đó là cách thức mà tên sát thủ băng Con Gà Con đã dùng ngày trước và suýt chút nữa thì thành công. Điểm khác biệt duy nhất là lần này Tài đã có sự chuẩn bị sẵn sàng. Con dao trên tay hắn đưa nhanh một đường làm đầu của gã đàn ông nghẹo hẳn sang một bên theo tư thế kỳ quái. Máu tươi bắn ướt đẫm mặt hắn.

Đầu hắn đã biến thành màu đỏ. Tóc bết lại, những giọt máu chảy tong tỏng xuống vai.

Đôi mắt của hắn đỏ ngầu.

Hắn không phải là kẻ duy nhất trong căn phòng này trông như ác quỷ hiện hình. Những kẻ còn sống bên băng Con Chó cũng trở nên hết sức đáng sợ. Chúng không phải là những kẻ hèn nhát. Thậm chí ngay cả nếu chúng có một chút nào đó yếu đuối thì sự yếu đuối đó cũng đã bị tình thế tuyệt vọng bóp nát.

Kẻ đứng đối diện với Tài rút từ trong người ra không phải là một con dao mà là một khẩu súng.

Tài trợn mắt nhìn gã, trong lòng bất giác nổi lên cảm giác kinh hoàng. Hóa ra trong băng Con Chó vẫn còn một thằng nữa có súng. Thông tin này không có trong tập thông tin mà Joaquin cung cấp cho hắn. Là gã cố tình giấu hay gã thực sự không biết?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau