Chương 336
Jackson nhìn về phía Emily, khi đó cũng đang nhìn lại lão, ánh mắt trở nên giận dữ:
- Tôi đã cảnh báo Tài về người phụ nữ kia ngay từ đầu. Cô ta có những mối quan hệ bừa bãi đến nỗi lũ gái điếm cũng phải xấu hổ thay. Thật đáng tiếc Tài quá yêu vợ nên đã bỏ ngoài tai những lời khuyên của tôi. Sai lầm đó cuối cùng đã khiến bạn tôi phải trả giá bằng chính mạng sống của mình.
Emily Hà mỉm cười.
Gã thanh niên lúc nãy mắng Emily Hà là phù thủy, bây giờ lại hét lên lần nữa:
- Con quỷ cái đang cười kia.
Và do quá bức xúc, gã liền tháo giày ra ném vào người cô.
Emily Hà không tránh được cú ném ấy, đế giày in một mảng bụi đen sì lên chiếc áo tù nhân.
Những người khác đứng cả dậy.
- Phải, phải, ném chết nó đi.
Jackson nhíu mày, sự căm phẫn của đám đông là đích nhắm của lão, nhưng lão không muốn nó trở nên không thể kiểm soát được.
Lão đứng dậy, nói lớn:
- Trật tự, trật tự.
Mọi người thấy lão đứng lên, vội lục tục ngồi xuống.
- Tôi tin rằng với sự công tâm, chính trực của bồi thẩm đoàn và kiến thức uyên thâm của thẩm phán Gavin Doherty, bị cáo sẽ phải nhận một kết cục xứng đáng với tội lỗi mà cô ta đã gây ra. Nhưng điều quan trọng hơn thế là chúng ta phải tiếp nối con đường của Phó Tổng thống Trần Tuấn Tài. Chúng ta cần phải viết tiếp những giấc mơ dang dở của bạn tôi.
- Đúng vậy. – Vẫn là gã thanh niên cuồng nhiệt nhất phiên tòa từ đầu tới giờ.
- Người giết Phó Tổng thống Trần Tuấn Tài là Thomas Grey. Đế quốc Đại Bàng là kẻ thù của chúng ta. Chúng vốn là một phần của Liên Minh nhưng đã phản bội lại các giá trị chung cao quý mà Tư Lệnh Mc Alister thiết lập để chọn lối sống hoang dã và bạo lực như những kẻ mọi rợ. Một ngày kia chúng sẽ tấn công nhà nước cộng hòa, và khi ấy ai mà biết được sẽ có bao nhiêu thảm cảnh nữa xảy ra với những người anh em ngồi đây? Chúng ta không thể chấp nhận điều đó. Dực Long đã chọn ra người đại diện lâm thời là Logan. Tôi tin rằng Logan là lựa chọn chính xác. Vào cái ngày mà Logan được chọn làm nhà lãnh đạo chính thức của Dực Long, tôi sẽ bổ nhiệm anh ta vào chiếc ghế Phó Tổng thống và chúng tôi sẽ hợp sức với nhau để bảo vệ nền cộng hòa giống như những gì tôi và Tài đã làm.
Jackson nói xong, nhân lúc đám đông đồng loạt đứng dậy ca ngợi, quay sang nói nhỏ với tên thư ký:
- Bỏ phần tự bào chữa của bị cáo, đến thẳng phần nghị án.
Lão lo sợ rằng nếu để Emily nói dù chỉ vài câu thôi tình thế cũng có thể xoay chiều, và mạch cảm xúc mà lão đã mất bao công sức mới thiết lập nên sẽ bị phá vỡ hoặc chí ít cũng bị xói mòn.
Jackson rời khỏi phòng xét xử, bên ngoài thấy Ron Harper đã chờ sẵn.
Ron tiến lên, nói với Jackson:
- Ngài Tổng thống, Cố Vấn Tối Cao Pedius gửi lời chào thân thiết đến ngài. Ngài cũng yêu cầu tôi chuyển đến ngài một đề nghị, đó là lập tức trả tự do cho cô Emily và xóa bỏ mọi tội trạng vô lý mà các ngài đã buộc lên cô ấy. Ngài Pedius xem cuộc tấn công vào cô Emily là không thể chấp nhận được.
Jackson lạnh lùng đáp:
- Tội trạng của cô ta là do bồi thẩm đoàn quyết, tôi không can thiệp được.
- Tất cả chúng ta điều hiểu phiên tòa này do ai dựng nên và bản chất của nó là gì. Chỉ cần ngài muốn thì cô Emily sẽ bước ra khỏi đây sạch sẽ và được tung hô như một thiên thần. Chúng tôi hoàn toàn hiểu tại sao ngài lại làm như vậy, nhưng ngài Pedius không đồng ý hy sinh cô Emily cho các tham vọng chính trị của ngài. Hãy tìm một cách khác, khi đó nhất định chúng tôi sẽ ủng hộ ngài hết lòng.
- Nếu tôi không đồng ý thì sao?
Ron nghiêm giọng:
- Ngài Tổng thống, nếu cô Emily chết thì Khu Bắc sẽ chính thức tách ra khỏi nhà nước cộng hòa để trở thành một quốc gia độc lập. Chúng tôi sẽ cắt tất cả nguồn cung lương thực và khi ấy các ngài sẽ chết đói chỉ trong vòng ba tháng. Ngoài ra, các ngài cũng cần có vũ khí do chúng tôi sản xuất để có thể kháng cự lại Đế quốc Đại Bàng. Xin hãy hiểu rằng đây là một lời đe dọa và chúng tôi sẽ không thương lượng về vấn đề này.
Gương mặt của Jackson tối sầm.
Lão không ngờ Quintus lại quyết liệt như vậy. Một kẻ thâm hiểm và thường thể hiện thái độ mềm mỏng như Quintus lại dứt khoát chống lại lão chỉ vì một người phụ nữ đã có chồng.
Jackson im lặng một lúc lâu trước khi nói với Ron:
- Nói với Quintus rằng ta không đồng ý. Và hãy nhớ rằng thế giới này không bao giờ là phép tính một cộng một bằng hai. Các người đang bắt tay với Đế quốc Đại Bàng, các người nghĩ rằng cái bắt tay ấy là vĩnh viễn, nhưng ta có thể khiến cho Đế quốc Đại Bàng quay lưng lại với các người. Không điều gì mà Jackson ta không thể làm được. Ta coi như chưa nghe thấy gì nãy giờ, Ron. Ông hãy về thuyết phục Quintus làm điều đúng đắn, đừng vì một con đàn bà sẽ chẳng bao giờ yêu mình mà làm điều dại dột. Rốt cuộc giấc mơ của hắn là cưới Emily Hà hay xây dựng vương quốc như những gì cha nuôi của hắn vẫn khao khát trước khi chết?
Jackson vỗ vai Ron rồi bỏ đi, để mặc gã đại sứ đứng yên lặng nhìn theo, phân vân về những gì lão vừa nói.
- Tôi đã cảnh báo Tài về người phụ nữ kia ngay từ đầu. Cô ta có những mối quan hệ bừa bãi đến nỗi lũ gái điếm cũng phải xấu hổ thay. Thật đáng tiếc Tài quá yêu vợ nên đã bỏ ngoài tai những lời khuyên của tôi. Sai lầm đó cuối cùng đã khiến bạn tôi phải trả giá bằng chính mạng sống của mình.
Emily Hà mỉm cười.
Gã thanh niên lúc nãy mắng Emily Hà là phù thủy, bây giờ lại hét lên lần nữa:
- Con quỷ cái đang cười kia.
Và do quá bức xúc, gã liền tháo giày ra ném vào người cô.
Emily Hà không tránh được cú ném ấy, đế giày in một mảng bụi đen sì lên chiếc áo tù nhân.
Những người khác đứng cả dậy.
- Phải, phải, ném chết nó đi.
Jackson nhíu mày, sự căm phẫn của đám đông là đích nhắm của lão, nhưng lão không muốn nó trở nên không thể kiểm soát được.
Lão đứng dậy, nói lớn:
- Trật tự, trật tự.
Mọi người thấy lão đứng lên, vội lục tục ngồi xuống.
- Tôi tin rằng với sự công tâm, chính trực của bồi thẩm đoàn và kiến thức uyên thâm của thẩm phán Gavin Doherty, bị cáo sẽ phải nhận một kết cục xứng đáng với tội lỗi mà cô ta đã gây ra. Nhưng điều quan trọng hơn thế là chúng ta phải tiếp nối con đường của Phó Tổng thống Trần Tuấn Tài. Chúng ta cần phải viết tiếp những giấc mơ dang dở của bạn tôi.
- Đúng vậy. – Vẫn là gã thanh niên cuồng nhiệt nhất phiên tòa từ đầu tới giờ.
- Người giết Phó Tổng thống Trần Tuấn Tài là Thomas Grey. Đế quốc Đại Bàng là kẻ thù của chúng ta. Chúng vốn là một phần của Liên Minh nhưng đã phản bội lại các giá trị chung cao quý mà Tư Lệnh Mc Alister thiết lập để chọn lối sống hoang dã và bạo lực như những kẻ mọi rợ. Một ngày kia chúng sẽ tấn công nhà nước cộng hòa, và khi ấy ai mà biết được sẽ có bao nhiêu thảm cảnh nữa xảy ra với những người anh em ngồi đây? Chúng ta không thể chấp nhận điều đó. Dực Long đã chọn ra người đại diện lâm thời là Logan. Tôi tin rằng Logan là lựa chọn chính xác. Vào cái ngày mà Logan được chọn làm nhà lãnh đạo chính thức của Dực Long, tôi sẽ bổ nhiệm anh ta vào chiếc ghế Phó Tổng thống và chúng tôi sẽ hợp sức với nhau để bảo vệ nền cộng hòa giống như những gì tôi và Tài đã làm.
Jackson nói xong, nhân lúc đám đông đồng loạt đứng dậy ca ngợi, quay sang nói nhỏ với tên thư ký:
- Bỏ phần tự bào chữa của bị cáo, đến thẳng phần nghị án.
Lão lo sợ rằng nếu để Emily nói dù chỉ vài câu thôi tình thế cũng có thể xoay chiều, và mạch cảm xúc mà lão đã mất bao công sức mới thiết lập nên sẽ bị phá vỡ hoặc chí ít cũng bị xói mòn.
Jackson rời khỏi phòng xét xử, bên ngoài thấy Ron Harper đã chờ sẵn.
Ron tiến lên, nói với Jackson:
- Ngài Tổng thống, Cố Vấn Tối Cao Pedius gửi lời chào thân thiết đến ngài. Ngài cũng yêu cầu tôi chuyển đến ngài một đề nghị, đó là lập tức trả tự do cho cô Emily và xóa bỏ mọi tội trạng vô lý mà các ngài đã buộc lên cô ấy. Ngài Pedius xem cuộc tấn công vào cô Emily là không thể chấp nhận được.
Jackson lạnh lùng đáp:
- Tội trạng của cô ta là do bồi thẩm đoàn quyết, tôi không can thiệp được.
- Tất cả chúng ta điều hiểu phiên tòa này do ai dựng nên và bản chất của nó là gì. Chỉ cần ngài muốn thì cô Emily sẽ bước ra khỏi đây sạch sẽ và được tung hô như một thiên thần. Chúng tôi hoàn toàn hiểu tại sao ngài lại làm như vậy, nhưng ngài Pedius không đồng ý hy sinh cô Emily cho các tham vọng chính trị của ngài. Hãy tìm một cách khác, khi đó nhất định chúng tôi sẽ ủng hộ ngài hết lòng.
- Nếu tôi không đồng ý thì sao?
Ron nghiêm giọng:
- Ngài Tổng thống, nếu cô Emily chết thì Khu Bắc sẽ chính thức tách ra khỏi nhà nước cộng hòa để trở thành một quốc gia độc lập. Chúng tôi sẽ cắt tất cả nguồn cung lương thực và khi ấy các ngài sẽ chết đói chỉ trong vòng ba tháng. Ngoài ra, các ngài cũng cần có vũ khí do chúng tôi sản xuất để có thể kháng cự lại Đế quốc Đại Bàng. Xin hãy hiểu rằng đây là một lời đe dọa và chúng tôi sẽ không thương lượng về vấn đề này.
Gương mặt của Jackson tối sầm.
Lão không ngờ Quintus lại quyết liệt như vậy. Một kẻ thâm hiểm và thường thể hiện thái độ mềm mỏng như Quintus lại dứt khoát chống lại lão chỉ vì một người phụ nữ đã có chồng.
Jackson im lặng một lúc lâu trước khi nói với Ron:
- Nói với Quintus rằng ta không đồng ý. Và hãy nhớ rằng thế giới này không bao giờ là phép tính một cộng một bằng hai. Các người đang bắt tay với Đế quốc Đại Bàng, các người nghĩ rằng cái bắt tay ấy là vĩnh viễn, nhưng ta có thể khiến cho Đế quốc Đại Bàng quay lưng lại với các người. Không điều gì mà Jackson ta không thể làm được. Ta coi như chưa nghe thấy gì nãy giờ, Ron. Ông hãy về thuyết phục Quintus làm điều đúng đắn, đừng vì một con đàn bà sẽ chẳng bao giờ yêu mình mà làm điều dại dột. Rốt cuộc giấc mơ của hắn là cưới Emily Hà hay xây dựng vương quốc như những gì cha nuôi của hắn vẫn khao khát trước khi chết?
Jackson vỗ vai Ron rồi bỏ đi, để mặc gã đại sứ đứng yên lặng nhìn theo, phân vân về những gì lão vừa nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất