Chương 360
Nửa ngày sau cuộc họp căng thẳng ở văn phòng Tổng thống, Tài tự mình đến khu tạm giam gặp Logan.
Lúc này Logan vẫn mặc nguyên bộ quân phục của Đại Bàng. Thấy Tài, Logan khẽ gật đầu, hỏi:
- Anh đến mang tin dữ cho tôi sao?
Tài ra hiệu cho viên trợ lý lấy ra một chai rượu và hai cái cốc đặt lên bàn. Hắn tự mình rót cho Logan một cốc rồi mình một cốc.
- Đã bao lâu rồi ta không ngồi với nhau như thế này nhỉ?
- Lâu lắm rồi. Anh càng ngày càng trở nên xa cách với chúng tôi.
- Tôi biết. Đó không phải là điều tôi muốn. Quyền lực càng cao, càng cảm thấy cô đơn.
Logan nhìn Tài một lúc, thấy có vẻ hắn không nói dối, liền cười bảo:
- Cô đơn đến nỗi phải mang rượu vào uống với một tù nhân ư?
- Chúng tôi mới chỉ thẩm vấn anh chứ chưa xem anh là tù nhân, Logan.
Hai người cụng li, Tài uống hết cốc của mình, nhưng Logan chỉ uống một nửa.
Tài mỉm cười:
- Tôi nhớ ngày xưa anh uống rượu kinh khủng lắm, vậy mà sao bây giờ dè dặt vậy?
- Kể từ khi Nadeem chết, tôi bắt đầu không thích uống nữa.
- Thật đáng tiếc.
- Có chuyện này tôi vẫn thắc mắc từ rất lâu mà vẫn chưa làm rõ được. Có phải anh chính là người đã giết Nadeem không?
- Người đó là tôi.
Logan cúi đầu xuống, thở dài:
- Thật đáng tiếc.
Tài rót thêm cho hai người cốc rượu nữa.
- Logan, tôi biết mình có nhiều điều không phải với anh. Anh không phải là người ác, cũng chẳng làm gì hại tôi, vậy mà năm xưa tôi đã bày mưu tính kế với anh, đẩy tổ chức của anh vào vòng xoáy xung đột với Cá Voi Xanh. Tôi đã giết bạn của anh và sau này còn ép bố của anh phải tự sát chết. Tuy tôi không chính tay giết Jackson nhưng cái chết của ông ấy là hậu quả của mối quan hệ thù địch đã kéo dài rất lâu giữa hai người chúng tôi. Tôi không cảm thấy có lỗi với ai nhiều như với anh. Vậy mà anh chẳng những không oán trách tôi mà còn cứu mạng tôi một lần. Điều đó làm tôi khó xử làm sao.
- Anh khó xử chuyện gì?
- Logan, anh không phải không biết. Anh là một nhân vật nhạy cảm. Anh là con trai của Jackson, kẻ thù số một của tôi. Anh đã tìm đến Dực Long vào thời điểm chúng tôi đang tranh đấu một mất một còn với cha anh. Nhiều người trong tổ chức đã nghi ngờ anh, họ cho rằng anh là gián điệp của Jackson, nhưng tôi tin tưởng anh là người chính trực tất không mưu hại tôi, vì thế mà tôi chẳng những cho anh ở lại, còn đưa anh vào Bộ Tư Lệnh Chiến Tranh.
- Ồ, tôi không biết những chuyện ấy. Vậy ra anh làm thế là để trả món nợ năm xưa hay sao?
- Có thể nói như vậy. Sau này Jackson dùng anh để đâm sau lưng chúng tôi, vì chuyện ấy mà suýt chút nữa Dực Long đã tan rã, nhưng tôi vẫn nhất định không xử phạt anh. Tôi biết rằng anh không hùa vào âm mưu với bố anh. Chỉ có điều sự phản đối trong nội bộ quá lớn, tôi không thể tiếp tục bổ nhiệm anh vào các chức vụ cao được. Anh cần hiểu thế khó của tôi. Và lần này, ôi Logan, tôi hiểu rằng anh muốn lập chiến công. Anh không muốn bị quên lãng và trở thành một kẻ bỏ đi, nhưng hành động của anh đã khiến cho mọi việc trở nên tồi tệ. Thomas đã gửi tối hậu thư đến yêu cầu giao nộp anh cho chúng, nếu không ngày mai Đại Bàng sẽ tấn công đất nước chúng ta từ ba mặt.
Logan hỏi:
- Anh trả lời hắn thế nào?
- Theo anh tôi phải trả lời hắn thế nào? Chúng ta chưa sẵn sàng cho cuộc chiến này, dù thắng thua ra sao thì hàng triệu người cũng sẽ thiệt mạng. Quan điểm trong nội bộ rất khác biệt. Một mặt, người ta nói anh tự ý làm càn, liều lĩnh tấn công kẻ địch mạnh mà không hỏi ý kiến cấp trên.
- Ai nói vậy?
Tài do dự một lát rồi trả lời:
- Là Adriel.
Logan đứng phắt dậy, gương mặt đầy phẫn nộ:
- Adriel ư? Mọi việc tôi đều thông báo cho hắn biết. Chính hắn đã chỉ đạo cấp dưới làm cho tôi quân phục và giấy tờ giả, làm sao bây giờ lại bảo mình không biết gì?
Tài giương mắt ra nhìn Logan.
- Adriel nói anh chỉ xin làm quân phục và giấy tờ giả để đột nhập vào hậu phương Đại Bàng chứ không phải để tấn công chúng.
- Thật khốn nạn. Tôi muốn đối chất với Adriel. Tôi sẽ lật mặt hắn. Hắn không thể đổi trắng thay đen thế được.
- Logan, anh thử nghĩ xem, giữa anh và Adriel tôi sẽ chọn ai?
- Anh sẽ chọn sự thật. Anh phải chọn sự thật, bởi vì sự thật là điều quan trọng hơn tất cả mọi thứ khác.
Tài khẽ lắc đầu, than thầm trong bụng.
Con người này quả thật sinh ra không phải để làm chính trị.
Chẳng trách khi xưa Jackson lên làm Tư Lệnh rồi mà vẫn không tìm cách gọi Logan về phụ giúp mình tại Liên Minh.
Thế giới Liên Minh ngoài mặt thì rực rỡ, hào nhoáng, mà bên trong thì đen tối, xảo quyệt, những kẻ tồn tại và leo lên được các vị trí hàng đầu nhất định phải am hiểu trò ném đá giấu tay, ngay cả khi không có ý đồ hại người khác cũng không được để cho người khác hại mình. Ném một người thẳng tính và ngây thơ về bản chất con người như Logan vào đó chẳng khác gì ném gã vào lò lửa, chỉ sau một thời gian ngắn là chết cháy.
Lúc này Logan vẫn mặc nguyên bộ quân phục của Đại Bàng. Thấy Tài, Logan khẽ gật đầu, hỏi:
- Anh đến mang tin dữ cho tôi sao?
Tài ra hiệu cho viên trợ lý lấy ra một chai rượu và hai cái cốc đặt lên bàn. Hắn tự mình rót cho Logan một cốc rồi mình một cốc.
- Đã bao lâu rồi ta không ngồi với nhau như thế này nhỉ?
- Lâu lắm rồi. Anh càng ngày càng trở nên xa cách với chúng tôi.
- Tôi biết. Đó không phải là điều tôi muốn. Quyền lực càng cao, càng cảm thấy cô đơn.
Logan nhìn Tài một lúc, thấy có vẻ hắn không nói dối, liền cười bảo:
- Cô đơn đến nỗi phải mang rượu vào uống với một tù nhân ư?
- Chúng tôi mới chỉ thẩm vấn anh chứ chưa xem anh là tù nhân, Logan.
Hai người cụng li, Tài uống hết cốc của mình, nhưng Logan chỉ uống một nửa.
Tài mỉm cười:
- Tôi nhớ ngày xưa anh uống rượu kinh khủng lắm, vậy mà sao bây giờ dè dặt vậy?
- Kể từ khi Nadeem chết, tôi bắt đầu không thích uống nữa.
- Thật đáng tiếc.
- Có chuyện này tôi vẫn thắc mắc từ rất lâu mà vẫn chưa làm rõ được. Có phải anh chính là người đã giết Nadeem không?
- Người đó là tôi.
Logan cúi đầu xuống, thở dài:
- Thật đáng tiếc.
Tài rót thêm cho hai người cốc rượu nữa.
- Logan, tôi biết mình có nhiều điều không phải với anh. Anh không phải là người ác, cũng chẳng làm gì hại tôi, vậy mà năm xưa tôi đã bày mưu tính kế với anh, đẩy tổ chức của anh vào vòng xoáy xung đột với Cá Voi Xanh. Tôi đã giết bạn của anh và sau này còn ép bố của anh phải tự sát chết. Tuy tôi không chính tay giết Jackson nhưng cái chết của ông ấy là hậu quả của mối quan hệ thù địch đã kéo dài rất lâu giữa hai người chúng tôi. Tôi không cảm thấy có lỗi với ai nhiều như với anh. Vậy mà anh chẳng những không oán trách tôi mà còn cứu mạng tôi một lần. Điều đó làm tôi khó xử làm sao.
- Anh khó xử chuyện gì?
- Logan, anh không phải không biết. Anh là một nhân vật nhạy cảm. Anh là con trai của Jackson, kẻ thù số một của tôi. Anh đã tìm đến Dực Long vào thời điểm chúng tôi đang tranh đấu một mất một còn với cha anh. Nhiều người trong tổ chức đã nghi ngờ anh, họ cho rằng anh là gián điệp của Jackson, nhưng tôi tin tưởng anh là người chính trực tất không mưu hại tôi, vì thế mà tôi chẳng những cho anh ở lại, còn đưa anh vào Bộ Tư Lệnh Chiến Tranh.
- Ồ, tôi không biết những chuyện ấy. Vậy ra anh làm thế là để trả món nợ năm xưa hay sao?
- Có thể nói như vậy. Sau này Jackson dùng anh để đâm sau lưng chúng tôi, vì chuyện ấy mà suýt chút nữa Dực Long đã tan rã, nhưng tôi vẫn nhất định không xử phạt anh. Tôi biết rằng anh không hùa vào âm mưu với bố anh. Chỉ có điều sự phản đối trong nội bộ quá lớn, tôi không thể tiếp tục bổ nhiệm anh vào các chức vụ cao được. Anh cần hiểu thế khó của tôi. Và lần này, ôi Logan, tôi hiểu rằng anh muốn lập chiến công. Anh không muốn bị quên lãng và trở thành một kẻ bỏ đi, nhưng hành động của anh đã khiến cho mọi việc trở nên tồi tệ. Thomas đã gửi tối hậu thư đến yêu cầu giao nộp anh cho chúng, nếu không ngày mai Đại Bàng sẽ tấn công đất nước chúng ta từ ba mặt.
Logan hỏi:
- Anh trả lời hắn thế nào?
- Theo anh tôi phải trả lời hắn thế nào? Chúng ta chưa sẵn sàng cho cuộc chiến này, dù thắng thua ra sao thì hàng triệu người cũng sẽ thiệt mạng. Quan điểm trong nội bộ rất khác biệt. Một mặt, người ta nói anh tự ý làm càn, liều lĩnh tấn công kẻ địch mạnh mà không hỏi ý kiến cấp trên.
- Ai nói vậy?
Tài do dự một lát rồi trả lời:
- Là Adriel.
Logan đứng phắt dậy, gương mặt đầy phẫn nộ:
- Adriel ư? Mọi việc tôi đều thông báo cho hắn biết. Chính hắn đã chỉ đạo cấp dưới làm cho tôi quân phục và giấy tờ giả, làm sao bây giờ lại bảo mình không biết gì?
Tài giương mắt ra nhìn Logan.
- Adriel nói anh chỉ xin làm quân phục và giấy tờ giả để đột nhập vào hậu phương Đại Bàng chứ không phải để tấn công chúng.
- Thật khốn nạn. Tôi muốn đối chất với Adriel. Tôi sẽ lật mặt hắn. Hắn không thể đổi trắng thay đen thế được.
- Logan, anh thử nghĩ xem, giữa anh và Adriel tôi sẽ chọn ai?
- Anh sẽ chọn sự thật. Anh phải chọn sự thật, bởi vì sự thật là điều quan trọng hơn tất cả mọi thứ khác.
Tài khẽ lắc đầu, than thầm trong bụng.
Con người này quả thật sinh ra không phải để làm chính trị.
Chẳng trách khi xưa Jackson lên làm Tư Lệnh rồi mà vẫn không tìm cách gọi Logan về phụ giúp mình tại Liên Minh.
Thế giới Liên Minh ngoài mặt thì rực rỡ, hào nhoáng, mà bên trong thì đen tối, xảo quyệt, những kẻ tồn tại và leo lên được các vị trí hàng đầu nhất định phải am hiểu trò ném đá giấu tay, ngay cả khi không có ý đồ hại người khác cũng không được để cho người khác hại mình. Ném một người thẳng tính và ngây thơ về bản chất con người như Logan vào đó chẳng khác gì ném gã vào lò lửa, chỉ sau một thời gian ngắn là chết cháy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất