Vùng Đất Tự Do

Chương 38

Trước Sau
Emily Hà vừa lau nhà vừa vạch ra kế hoạch biến băng Con Giun Bé Tí thành tổ chức buôn người.

- Dominic đang nuôi hai mươi đứa trẻ. Nếu anh giết hắn thì lũ trẻ này sẽ bị ném ra đường. Anh cần thay hắn tiếp nhận chúng.

Tài nhăn mặt.

- Tôi chỉ hơn lũ trẻ con ấy có vài tuổi thôi. Tôi không thể làm được điều đó.

- Đừng đánh giá mình quá thấp. Anh dám đấu trí với Dominic là biểu hiện cho thấy anh có thể thay thế được vị trí của hắn, anh chỉ sợ hãi trước những điều mới mẻ mà thôi. Tôi đã sống trong tổ chức của Dominic được ba năm nên hiểu nó khá rõ, tôi sẽ giúp anh. Ngoài ra anh còn có thể hỏi ý kiến của Joaquin. Ông ta là người hiểu nhiều biết rộng, hơn nữa cũng không phải là kẻ độc ác. Về cơ sở vật chất thì không thiếu. Nhà cửa đã có sẵn, chỉ cần sơn sửa và chỉnh trang lại một chút. Có vài đứa sắp đủ tuổi có thể bán được. Dùng tiền đó nuôi những đứa trẻ nhỏ hơn.

- Bán ư? Không, tôi từ chối.

- Không bán thì lấy đâu ra tiền để vận hành bộ máy? Anh nghĩ nuôi từng ấy người đơn giản lắm sao? Tiền ăn, tiền quần áo, thuốc men khi ốm đau. Bao nhiêu chi phí cộng vào sẽ khiến anh chóng mặt.

- Nhưng bán chúng đi, chúng sẽ chết. Ở đây có chỗ nào có thể bán được ngoài các tổ chức sát thủ.

- Nói vậy cũng không đúng, anh có thể bán chúng cho Liên Minh Tự Do. Như vậy thì cuộc đời sau này của chúng sẽ tử tế hơn.

Tài sửng sốt:

- Liên Minh Tự Do cũng mua người à?

- Vậy thì anh chưa biết rồi. Liên Minh Tự Do là khách hàng lớn nhất của các tổ chức buôn người, hàng năm họ mua cả nghìn người và những người này sẽ trở thành các Đại Biểu Liên Minh. Dĩ nhiên ai cũng muốn được Liên Minh chấp nhận vì như vậy tương lai sẽ được đảm bảo, chính vì thế mà chỉ những đứa trẻ ưu tú nhất mới được chọn, đa số còn lại sẽ phải chấp nhận đến với các tổ chức sát thủ. Ưu điểm là các tổ chức sát thủ trả giá cao hơn nhiều so với Liên Minh, chính vì thế mà các tổ chức buôn người thích bán cho chúng hơn.

- Nói vậy thì cũng đâu chắc chắn sẽ bán được?

- Anh quen biết Adam White mà. Anh có thể nhờ ông ấy can thiệp. Tỷ lệ thành công sẽ cao hơn.



- Cô với Nicole là bạn, tại sao Adam không cứu cô?

- Adam White có phải là đức Phật đâu mà hở ra là cứu người. Tôi không mang lại điều gì cho ông ta, ông ta không đời nào chịu cứu tôi.

- Ông ta đã giúp tôi mấy lần trong khi tôi chưa làm được gì cho ông ấy cả.

- Vậy thì ông ta chưa nói cho anh biết ông ta muốn gì ở anh thôi. Trừ với Nicole, Adam không bao giờ giúp người khác không công.

Emily Hà đã lau xong nhà, liền chuyển sang nấu cơm.

Tài nhìn cô nấu cơm thoăn thoắt mà mắt tròn mắt dẹt.

Trong vòng có mười mấy phút, Emily Hà vừa làm việc nhà, vừa sắp đặt hậu sự cho Dominic và vẽ ra con đường phát triển cho Con Giun Bé Tí. Cô làm tất cả các việc đó đồng thời mà vẫn không đánh mất đi sự duyên dáng, tựa như cô đã nghĩ thông suốt từ rất lâu rồi và chỉ chờ dịp thích hợp là nói chúng ra.

Thật là một cô gái phi thường.

Tài cảm thấy hiện thời chưa thể tiếp nhận được hết lời khuyên của Emily Hà nên đành tạm gác chuyện này sang một bên.

Sang ngày thứ hai, Tài nhóm họp các thành viên trong băng để bàn việc đối phó với băng Con Chó.

Adam White đã bảo rằng sẽ câu lưu bốn thành viên cốt cán của băng này trong ba ngày. Chỉ còn một ngày nữa chúng sẽ được thả ra.

Dĩ nhiên người khôn ngoan sẽ nghĩ đến việc tập kích bốn nhân vật nguy hiểm này ngay khi chúng vừa ra tù, vấn đề là không biết đội Hiệp Sĩ sẽ thả chúng vào thời điểm nào và ở đâu.

Tài liếc nhìn Joaquin, hắn thấy rõ rằng tên này không dám tham gia, và hắn cũng không muốn một người dễ trở cờ như Joaquin tham gia, nên lập tức quyết định:

- Lần này Joaquin sẽ đứng ngoài.



Hắn chỉ tay vào sơ đồ:

- Chúng ta sẽ phục kích ở khu tập kết của bọn chúng. Ở đây có bốn vị trí có thể tập kích được, nên chúng ta sẽ cần.. ba người.

Aleksei giương mắt nhìn Tài:

- Có bốn chỗ phục kích được nên cần ba người? Câu đấy nghĩa là thế nào?

- Nếu huy động quá đông, chúng ta sẽ thừa người.

Tất cả mọi người trong phòng bất giác nhìn nhau. Những cái đầu quay tít để cố hiểu thủ lĩnh của họ đang nói gì.

Ngày hôm nay, Tài nói câu nào cũng như đánh đố, khác hẳn với sự rõ ràng và sáng suốt thường lệ.

Aleksei không giấu được vẻ bối rối:

- Tôi cảm giác mình vừa mắc chứng ngu đột xuất. Chẳng phải đi đánh nhau thì càng đông càng tốt à?

- Sự tình nó là như thế. – Tài gằn giọng. – Chúng ta chỉ cần ba người là đủ. Aleksei sẽ ở lại đây cùng với Joaquin.

Aleksei lập tức hiểu ra.

Tài muốn gã ở lại bảo vệ Emily Hà. Hắn không tin Joaquin nên phải để Aleksei ở lại.

Nhưng mà như thế đội hình tấn công sẽ là Tài, Daniel và Brian.

Đội hình này đi diễn hề thì được, đánh đấm gì?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau