Chương 11
Quét mắt đến Bộ trưởng Bộ ngoại giao và những người chịu trách nhiệm giao thương với người hành tinh Lonas, đám người kia bảo trì yên tĩnh như thóc, không nói ra ý kiến gì, điều này càng khiến cho Colvin càng buồn phiền.
Lý do đám người Bộ trưởng ngoại giao im lặng như vậy, đó vẫn là công lao của nguyên thân, lúc trước vì tranh đoạt vương vị, ngay cả những quan thần nhỏ nhất cũng không tha, mấy lần tiếp đãi người ở Lonas lúc trước đều tự thân ra tay, đương nhiên cũng thu thập cho đám người thành ra dễ bảo, cho dù đám người này chưa quy thuận Jared, thế nhưng mấy ngày trước cũng không dám đứng ra tìm phiền, chứ đừng nói là Jared bây giờ.
Herbert Norman tùy ý tựa lưng vào ghế ngồi, khóe miệng nhếch lên, châm chọc đại ca hắn. "Đại ca, đây là không dám sao?"
"Đệ đệ, này là thái đồ cầu đại ca dẹp phiền cho ngươi sao?" Jared theo bản năng châm chọc phản lại.
"Nga? Vậy đại ca đồng ý thay đệ đệ dẹp phiền sao, đến để hiện huynh đệ tình thâm của chúng ta đi?" Ngược lại Herbert cũng không giận, mà lại thuận đó nói theo.
Ha hả, nếu không có âm mưu, y sẽ ăn cái ghế đang ngồi ngay tại đây! "Đệ đệ cũng trưởng thành rồi, nếu có thể lên chiến trường, vậy tất nhiên cũng có thể xử lý tốt một thân vương? Phụ vương muốn ủy trọng trách cho ngươi, hy vọng ngươi có thể càng thêm trưởng thành, sự tôi luyện nho nhỏ này thật không đáng để vào mắt mới đúng."
Nguyên bản Colvin còn rất buồn phiền, nhưng khi thấy hai người ngươi ngươi ta ta, châm chọc lẫn nhau, ngược lại hắn còn cảm thấy rất vui sướng, một bên thưởng thức trà chiều, một bên nghe nhị tử vốn không thích nói nhiều này lại dùng lời phản kích mãn cấp phản bác lại, bên kia trưởng tử lại mỉa mai ùn ùn...... Có lẽ đây là việc hằng ngày của nhà có huynh đệ gần tuổi?
Nghe nói nếu trong huynh đệ có một người là giống cái hoặc á thư sẽ khác, giống đực thú nhân sẽ rất thương giống cái haowjc á thư này, chủng chỉ có huynh đệ đều là giống đực mới có tình huống nhà hệt như trường chọi gà.
"Ta không có hứng thú với loại giống cái bưu hãn này, cho dù là liếc nhìn cũng không kiên nhẫn, không đi! Nếu mỗi lần trước ca ca đều tích cực xung phong, vậy thì lần này xin nhân đức đừng nhường cho ai hết."
"Đệ đệ nếu sinh ra ở vương tộc, thân là đương kim Nhị vương tử thì nên gánh vác chức trách của một người làm vương tử, không thể tùy hứng giống như hồi nhỏ được, đi hoàn thành nhiệm vụ mà phụ vương an bài cho tốt đi."
"Nhưn bây giờ phụ vương an bài cho ca".
"Nhưng lúc trước nhiệm vụ này là chuyên trách của ngươi, đệ đệ tốt của ta."
"Không đi!"
"Thật là càng lớn càng không nghe lời."
"Ngươi làm được gì ta?" Herbert nhướng mày, đừng nói kỹ năng trào phúng đtạ max cấp, mà còn nhìn Jared đầy khiêu khích và gợi đòn. "Đánh ta một cái sao?" Ý ngầm là ngươi đánh lại ta sao?
Võ lực Jared cách xa đệ đệ này bị nói một phát trúng ngay tim, buồn phiền.
"Hừ, nếu đệ đệ không nghe lời không muốn đi, ta cũng bận. Đối phương đã phái thân vương đến, phụ vương ra mặt thì đúng là không hợp, nhưng quốc gia của ta lại không phải không có thân vương, bây giờ trong quốc nội có đến hai vị, phụ vương tùy tiện chọn một người đi thay tên đệ đệ không chịu nghe lời này đi!" Nói xong đẩy cửa đi ra.
Y lo nếu ở lại sẽ ra tay động thủ mất... Ngẫm lại hàm dưỡng tốt đẹp của mình, sau khi kế thừa ký ức của nguyên thân, luôn cảm thấy từng chút từng chút bị thay đổi.
Y của hiện tại, y của quá khứ, lại không phải... Thật là kỳ diệu.
Cảm giác được mình từng chút từng chút bị thay đổi, bỗng nhiên có cảm xúc như Trang Chu mộng điệp, bước chậm trên hành lang, Jared nghe trên hành lang truyền đến tiếng bước chân của mình, cái loại trống trải sinh cho hắn một ảo giác hoảng hốt, thậm chí có chút không biết bản thân giờ đang nơi nào...... Thật là kỳ diệu.
Colvin nhìn Jared xoay người đi, nhưng lại không cảm giác ván này nhị tử của mình thắng, mà là Jared phát hiện không ổn, cẩn thận rút lui, thông minh không muốn trộn lẫn vào chuyện này.
Herbert nghe tiếng đóng cửa vang dội, mạt ý cười trên môi càng chân thành hơn. "Phụ thân, ngài tuyên bố đại ca làm thân vương thì sao?" Cho dù đây là kế sách rút lui của vị ca ca tốt này, nhưng khi nghe được tiếng đóng cửa, vẫn bị hắn chọc cười.
Nhớ tới đại ca y vì bị mình chọc giận mà khóe mắt phiếm hồng, trong lòng Herbert có một kích động rất kỳ diệu, tựa hồ có thể xé mở cái mặt nạ làm bộ làm tịch, giả nhân giả nghĩa ngụy quân tử này ra.
"Hồ nháo!" Đứa con này ngốc muốn chết, nếu không phải thân sinh, hắn đã nghĩ bóp chết nó rồi.
Kế này không thành, Herbert Norman cũng không dễ dàng từ bỏ, ngược lại tính toán trực tiếp chọc người tức nước vỡ bờ.
Colvin khó thấy được nhị tử để tâm chuyện này, ngày xưa Herbert để Jared vào mắt, thậm chí cảm thấy căn bản đối không xứng làm đối thủ của mình, điều này khiến cho người phụ thân như hắn cũng phải lo lắng.
Hiện tại Herbert đã chịu nhìn thẳng vào đối thủ, tiêu chí trưởng thành cũng khiến hắn yên tâm hơn rồi.
Colvin biết trưởng tử có nhiều ưu điểm,khoogn quan hệ tốt với con thứ. Nhưng mà, đối địch là biện pháp khích lệ tốt nhất, cũng là phương pháp để hiểu rõ đối phương nhất.
Đợi Herbert có thể chân chính hiểu rõ đối thủ, cũng như biết được ưu khuyết điểm của đối thủ xong, mới có thể nhìn thẳng vào khuyết điểm của mình, sau đó thay đổi.
Hiện giờ tất cả đều là những thứ mà thân làm phụ thân - Colvin mong đợi, đương nhiến hắn cũng sẽ dung túng tên nhi tử ngu xuẩn này.
Jared Norman biết chuyện này có gian trá, dĩ nhiên sẽ nghĩ cách tránh đi, trực tiếp vịn vào lý do làm luận văn báo cáo, đến trường học ở.
Trong mắt Jared tuy nguyên thân hơi ngu ngốc, nhưng trong mắt các lão sư khác đều ưu tú, làm người khiêm tốn, cung cách nhã nhặn, là một học trò trăm tốt.
Có một số vị lão sư rất yêu thích vị đại vương tử có xuất thân cao quý, lại vô cùng dụng tâm trong vấn đề học tập này.
Cũng không trách Herbert âm thầm mắng ngụy quân tử giả nhân giả nghĩa, thật ra nguyên thân khinh thường tất cả các lão sư, bạn học, ai ai hắn cũng khinh thường, thế nhưng lại giả vờ, vì vị trí của mình, che mắt cả thiên hạ.
Trước mắt, Jared Norman gửi luận văn mà nguyên thân làm lúc trước gửi cho giáo sư Edgie, sau đó lại loàm một luận văn khác về vấn đề kinh tế và chính trị, chia làm hai gửi cho hai giáo sư khác.
Ký ức của nguyên thân cũng bao gồm ký ức về kinh nghiệm học tập mà giáo sư Edgie truyền thụ cho nguyên thân trong mấy năm nay, giáo sư Edward là một giáo sư xuất sắc trong Hệ chỉ huy, nhưng dưới mắt Jared lại không mấy ý nghĩa, quân bộ đã được Herbert nắm giữ chặt chẽ, cho dù mình có cạy ra một góc tường, phụ vương Colvin của hắn cũng sẽ không cho phép, cho nên có được ký ức của nguyên thân là một chuyện, còn làm được không là chuyện khác.
Nhiều hơn, muốn tiến thêm một bước xa hơn, hoặc nói cách nguyện vọng mẫu hậu mong muốn còn rất xa.
Kinh tế, chính trị, đối với nhân dân vẫn là quan trọng nhất, lấy năng lực của Jared có thể nhảy lớp cùng lúc được.
Nhưng những cử động này của y trong mắt các giáo sư khác chỉ biết kinh ngạc và cảm thán, giáo sư Edward thân thiết nhất với hắn cũng nhịn không được mà ca thán. "Hài tử của ta, con là học sinh ưu tú nhất của ta, không ai có thể phủ nhận được điểm này được."
"Không, ta còn kém giáo sư rất xa." Jared Norman khiêm tốn nói. "Con hiểu rõ ý nghĩ của ngài, chỉ là trước mắt con còn rất trẻ, càng có nhiều thời gian để học tập."
Edward thấy mi mắt của hắn rũ xuống, tuy rằng cười nhạt, nhưng lại không đem lại ca ngợi này để trong lòng. Ôn không khỏi cảm thán sự nghiêm túc và chân thành của đứa nhỏ này. "Con đừng xem nhẹ mình". Nói xong không khỏi hiểu rõ tình cảnh hiện nay của Jared, hắn là một trong những giáo sư xuất sắc nhất của Học Viện Hoàng Gia, đương nhiên cũng biết một vài hướng gió chính trị, cũng đã nghe thấy lời đồn bài xích đứa con nuôi này của quân vương.
Thanh niên trẻ tuổi đầy hứa hẹn này, tuổi này trừ bỏ học tập thì chỉ còn rèn luyện bồi dưỡng, nhưng hiển nhiên quân vương càng hy vọng con ruột của mình, nhị vương tử kế thừa vương vị, như vậy thì thân phận trưởng tử của cái người vô cùng ưu tú này càng thêm xấu hổ, huống chi giáo sư Edward cũng hiểu rất rõ, tất cả quý tộc trong tối ngoài sáng đều ủng hộ Jared Norman.
Như thế ngược lại càng khiến quân vương thêm lòng phòng bị, nếu đứa nhỏ này lập công lao, sợ là tiếng gió bên ngoài càng thêm kịch liệt. Cho nên quân vương đã sớm cắt hắn ra khỏi trung tâm chính trị.
Giáo sư Edward cũng không biết hài tử ưu tú này có muốn vị trí quân vương không, bất quá nếu bình tĩnh mà bỏ qua huyết thống, tựa hồ Herbert Norman không bằng Jared vừa thiên phú cao, vừa có tầm nhìn mọi mặt... Huống chi đứa nhỏ Herbert này mình cũng từng dạy dỗ qua rồi, tuy rằng thiên phú cực cao, chỉ ở mặt quân sự, còn về phía chính trị thì có rất nhiều thiếu sót.
Nếu quân vương thực sự có ý định thế... Đám lão sư bọn họ tất nhiên cũng sẽ có nhiều suy xét riêng.
Bất quá người tuổi cao nhưng thần trí vẫn còn sáng suốt như giáo sư Edward cũng biết, bất luận Jared có để ý vương vị hay không, trước cứ tránh đi mũi nhọn, an phận thủ thường, nghỉ ngơi dưỡng sức, đợi chuẩn bị đầy đủ thời cơ đến rồi hẵng quay mình.
Mấy năm nay cứ dạy thêm cho hắn kiến thức, học thêm chút thứ hữu dụng thì cũng vừa hay.
Huống chi, dạy dỗ nguyên thân nhiều năm, đối với vị giáo sư Edward còn tại vị nhiều năm này thì cơ hồ từ vị trí sàn sàn nhau, cũng từng cảm thấy Herbert dưới sự chỉ dẫn của hắn càng trở nên xuất sắc này thì... Không thể không thừa nhận trong lòng mình này lại cơ hồ nghiêng về một bên.
Lý do đám người Bộ trưởng ngoại giao im lặng như vậy, đó vẫn là công lao của nguyên thân, lúc trước vì tranh đoạt vương vị, ngay cả những quan thần nhỏ nhất cũng không tha, mấy lần tiếp đãi người ở Lonas lúc trước đều tự thân ra tay, đương nhiên cũng thu thập cho đám người thành ra dễ bảo, cho dù đám người này chưa quy thuận Jared, thế nhưng mấy ngày trước cũng không dám đứng ra tìm phiền, chứ đừng nói là Jared bây giờ.
Herbert Norman tùy ý tựa lưng vào ghế ngồi, khóe miệng nhếch lên, châm chọc đại ca hắn. "Đại ca, đây là không dám sao?"
"Đệ đệ, này là thái đồ cầu đại ca dẹp phiền cho ngươi sao?" Jared theo bản năng châm chọc phản lại.
"Nga? Vậy đại ca đồng ý thay đệ đệ dẹp phiền sao, đến để hiện huynh đệ tình thâm của chúng ta đi?" Ngược lại Herbert cũng không giận, mà lại thuận đó nói theo.
Ha hả, nếu không có âm mưu, y sẽ ăn cái ghế đang ngồi ngay tại đây! "Đệ đệ cũng trưởng thành rồi, nếu có thể lên chiến trường, vậy tất nhiên cũng có thể xử lý tốt một thân vương? Phụ vương muốn ủy trọng trách cho ngươi, hy vọng ngươi có thể càng thêm trưởng thành, sự tôi luyện nho nhỏ này thật không đáng để vào mắt mới đúng."
Nguyên bản Colvin còn rất buồn phiền, nhưng khi thấy hai người ngươi ngươi ta ta, châm chọc lẫn nhau, ngược lại hắn còn cảm thấy rất vui sướng, một bên thưởng thức trà chiều, một bên nghe nhị tử vốn không thích nói nhiều này lại dùng lời phản kích mãn cấp phản bác lại, bên kia trưởng tử lại mỉa mai ùn ùn...... Có lẽ đây là việc hằng ngày của nhà có huynh đệ gần tuổi?
Nghe nói nếu trong huynh đệ có một người là giống cái hoặc á thư sẽ khác, giống đực thú nhân sẽ rất thương giống cái haowjc á thư này, chủng chỉ có huynh đệ đều là giống đực mới có tình huống nhà hệt như trường chọi gà.
"Ta không có hứng thú với loại giống cái bưu hãn này, cho dù là liếc nhìn cũng không kiên nhẫn, không đi! Nếu mỗi lần trước ca ca đều tích cực xung phong, vậy thì lần này xin nhân đức đừng nhường cho ai hết."
"Đệ đệ nếu sinh ra ở vương tộc, thân là đương kim Nhị vương tử thì nên gánh vác chức trách của một người làm vương tử, không thể tùy hứng giống như hồi nhỏ được, đi hoàn thành nhiệm vụ mà phụ vương an bài cho tốt đi."
"Nhưn bây giờ phụ vương an bài cho ca".
"Nhưng lúc trước nhiệm vụ này là chuyên trách của ngươi, đệ đệ tốt của ta."
"Không đi!"
"Thật là càng lớn càng không nghe lời."
"Ngươi làm được gì ta?" Herbert nhướng mày, đừng nói kỹ năng trào phúng đtạ max cấp, mà còn nhìn Jared đầy khiêu khích và gợi đòn. "Đánh ta một cái sao?" Ý ngầm là ngươi đánh lại ta sao?
Võ lực Jared cách xa đệ đệ này bị nói một phát trúng ngay tim, buồn phiền.
"Hừ, nếu đệ đệ không nghe lời không muốn đi, ta cũng bận. Đối phương đã phái thân vương đến, phụ vương ra mặt thì đúng là không hợp, nhưng quốc gia của ta lại không phải không có thân vương, bây giờ trong quốc nội có đến hai vị, phụ vương tùy tiện chọn một người đi thay tên đệ đệ không chịu nghe lời này đi!" Nói xong đẩy cửa đi ra.
Y lo nếu ở lại sẽ ra tay động thủ mất... Ngẫm lại hàm dưỡng tốt đẹp của mình, sau khi kế thừa ký ức của nguyên thân, luôn cảm thấy từng chút từng chút bị thay đổi.
Y của hiện tại, y của quá khứ, lại không phải... Thật là kỳ diệu.
Cảm giác được mình từng chút từng chút bị thay đổi, bỗng nhiên có cảm xúc như Trang Chu mộng điệp, bước chậm trên hành lang, Jared nghe trên hành lang truyền đến tiếng bước chân của mình, cái loại trống trải sinh cho hắn một ảo giác hoảng hốt, thậm chí có chút không biết bản thân giờ đang nơi nào...... Thật là kỳ diệu.
Colvin nhìn Jared xoay người đi, nhưng lại không cảm giác ván này nhị tử của mình thắng, mà là Jared phát hiện không ổn, cẩn thận rút lui, thông minh không muốn trộn lẫn vào chuyện này.
Herbert nghe tiếng đóng cửa vang dội, mạt ý cười trên môi càng chân thành hơn. "Phụ thân, ngài tuyên bố đại ca làm thân vương thì sao?" Cho dù đây là kế sách rút lui của vị ca ca tốt này, nhưng khi nghe được tiếng đóng cửa, vẫn bị hắn chọc cười.
Nhớ tới đại ca y vì bị mình chọc giận mà khóe mắt phiếm hồng, trong lòng Herbert có một kích động rất kỳ diệu, tựa hồ có thể xé mở cái mặt nạ làm bộ làm tịch, giả nhân giả nghĩa ngụy quân tử này ra.
"Hồ nháo!" Đứa con này ngốc muốn chết, nếu không phải thân sinh, hắn đã nghĩ bóp chết nó rồi.
Kế này không thành, Herbert Norman cũng không dễ dàng từ bỏ, ngược lại tính toán trực tiếp chọc người tức nước vỡ bờ.
Colvin khó thấy được nhị tử để tâm chuyện này, ngày xưa Herbert để Jared vào mắt, thậm chí cảm thấy căn bản đối không xứng làm đối thủ của mình, điều này khiến cho người phụ thân như hắn cũng phải lo lắng.
Hiện tại Herbert đã chịu nhìn thẳng vào đối thủ, tiêu chí trưởng thành cũng khiến hắn yên tâm hơn rồi.
Colvin biết trưởng tử có nhiều ưu điểm,khoogn quan hệ tốt với con thứ. Nhưng mà, đối địch là biện pháp khích lệ tốt nhất, cũng là phương pháp để hiểu rõ đối phương nhất.
Đợi Herbert có thể chân chính hiểu rõ đối thủ, cũng như biết được ưu khuyết điểm của đối thủ xong, mới có thể nhìn thẳng vào khuyết điểm của mình, sau đó thay đổi.
Hiện giờ tất cả đều là những thứ mà thân làm phụ thân - Colvin mong đợi, đương nhiến hắn cũng sẽ dung túng tên nhi tử ngu xuẩn này.
Jared Norman biết chuyện này có gian trá, dĩ nhiên sẽ nghĩ cách tránh đi, trực tiếp vịn vào lý do làm luận văn báo cáo, đến trường học ở.
Trong mắt Jared tuy nguyên thân hơi ngu ngốc, nhưng trong mắt các lão sư khác đều ưu tú, làm người khiêm tốn, cung cách nhã nhặn, là một học trò trăm tốt.
Có một số vị lão sư rất yêu thích vị đại vương tử có xuất thân cao quý, lại vô cùng dụng tâm trong vấn đề học tập này.
Cũng không trách Herbert âm thầm mắng ngụy quân tử giả nhân giả nghĩa, thật ra nguyên thân khinh thường tất cả các lão sư, bạn học, ai ai hắn cũng khinh thường, thế nhưng lại giả vờ, vì vị trí của mình, che mắt cả thiên hạ.
Trước mắt, Jared Norman gửi luận văn mà nguyên thân làm lúc trước gửi cho giáo sư Edgie, sau đó lại loàm một luận văn khác về vấn đề kinh tế và chính trị, chia làm hai gửi cho hai giáo sư khác.
Ký ức của nguyên thân cũng bao gồm ký ức về kinh nghiệm học tập mà giáo sư Edgie truyền thụ cho nguyên thân trong mấy năm nay, giáo sư Edward là một giáo sư xuất sắc trong Hệ chỉ huy, nhưng dưới mắt Jared lại không mấy ý nghĩa, quân bộ đã được Herbert nắm giữ chặt chẽ, cho dù mình có cạy ra một góc tường, phụ vương Colvin của hắn cũng sẽ không cho phép, cho nên có được ký ức của nguyên thân là một chuyện, còn làm được không là chuyện khác.
Nhiều hơn, muốn tiến thêm một bước xa hơn, hoặc nói cách nguyện vọng mẫu hậu mong muốn còn rất xa.
Kinh tế, chính trị, đối với nhân dân vẫn là quan trọng nhất, lấy năng lực của Jared có thể nhảy lớp cùng lúc được.
Nhưng những cử động này của y trong mắt các giáo sư khác chỉ biết kinh ngạc và cảm thán, giáo sư Edward thân thiết nhất với hắn cũng nhịn không được mà ca thán. "Hài tử của ta, con là học sinh ưu tú nhất của ta, không ai có thể phủ nhận được điểm này được."
"Không, ta còn kém giáo sư rất xa." Jared Norman khiêm tốn nói. "Con hiểu rõ ý nghĩ của ngài, chỉ là trước mắt con còn rất trẻ, càng có nhiều thời gian để học tập."
Edward thấy mi mắt của hắn rũ xuống, tuy rằng cười nhạt, nhưng lại không đem lại ca ngợi này để trong lòng. Ôn không khỏi cảm thán sự nghiêm túc và chân thành của đứa nhỏ này. "Con đừng xem nhẹ mình". Nói xong không khỏi hiểu rõ tình cảnh hiện nay của Jared, hắn là một trong những giáo sư xuất sắc nhất của Học Viện Hoàng Gia, đương nhiên cũng biết một vài hướng gió chính trị, cũng đã nghe thấy lời đồn bài xích đứa con nuôi này của quân vương.
Thanh niên trẻ tuổi đầy hứa hẹn này, tuổi này trừ bỏ học tập thì chỉ còn rèn luyện bồi dưỡng, nhưng hiển nhiên quân vương càng hy vọng con ruột của mình, nhị vương tử kế thừa vương vị, như vậy thì thân phận trưởng tử của cái người vô cùng ưu tú này càng thêm xấu hổ, huống chi giáo sư Edward cũng hiểu rất rõ, tất cả quý tộc trong tối ngoài sáng đều ủng hộ Jared Norman.
Như thế ngược lại càng khiến quân vương thêm lòng phòng bị, nếu đứa nhỏ này lập công lao, sợ là tiếng gió bên ngoài càng thêm kịch liệt. Cho nên quân vương đã sớm cắt hắn ra khỏi trung tâm chính trị.
Giáo sư Edward cũng không biết hài tử ưu tú này có muốn vị trí quân vương không, bất quá nếu bình tĩnh mà bỏ qua huyết thống, tựa hồ Herbert Norman không bằng Jared vừa thiên phú cao, vừa có tầm nhìn mọi mặt... Huống chi đứa nhỏ Herbert này mình cũng từng dạy dỗ qua rồi, tuy rằng thiên phú cực cao, chỉ ở mặt quân sự, còn về phía chính trị thì có rất nhiều thiếu sót.
Nếu quân vương thực sự có ý định thế... Đám lão sư bọn họ tất nhiên cũng sẽ có nhiều suy xét riêng.
Bất quá người tuổi cao nhưng thần trí vẫn còn sáng suốt như giáo sư Edward cũng biết, bất luận Jared có để ý vương vị hay không, trước cứ tránh đi mũi nhọn, an phận thủ thường, nghỉ ngơi dưỡng sức, đợi chuẩn bị đầy đủ thời cơ đến rồi hẵng quay mình.
Mấy năm nay cứ dạy thêm cho hắn kiến thức, học thêm chút thứ hữu dụng thì cũng vừa hay.
Huống chi, dạy dỗ nguyên thân nhiều năm, đối với vị giáo sư Edward còn tại vị nhiều năm này thì cơ hồ từ vị trí sàn sàn nhau, cũng từng cảm thấy Herbert dưới sự chỉ dẫn của hắn càng trở nên xuất sắc này thì... Không thể không thừa nhận trong lòng mình này lại cơ hồ nghiêng về một bên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất