Vương Tôn Chiến Thần

Chương 173: Phải tập làm quen a!

Trước Sau
Vương Tôn đứng lên trước hai giới lối thông đạo: “Ha, không nghĩ Thiên Sát Tiên Tông ngươi được Vạn Giới Chiến Trường ưu ái như thế, mở ngay lối thông đạo tại sân nhà, đến, ra đây chào hỏi chút!”

Thiên Sát mắng một câu, lại hỏi xung quanh trưởng lão: “Chào cái rắm”

“Các vị trưởng lão, từ bao giờ Vạn Giới Chiến Trường xuất hiện lối thông đạo ngay tại đây bí cảnh tông ta, các ngươi có biết sao?”

Đám người trưởng lão mờ mịt lắc đầu, lại có người nghĩ nghĩ rồi nói: “Bẩm tông chủ, bí cảnh này mười năm mở ra một lần, lại nói Vạn Giới Chiến Trường mới mở ra không lâu, chúng ta không rõ là dĩ nhiên”

Một người khác đứng ra nói: “Tông chủ, nay chúng ta đại thế đã mất, chi bằng triệu tập toàn tông đệ tử ra đây thảo phạt!”

Thiên Sát lão giả nghĩ nghĩ liền nở nụ cười lạnh nói: “Đưa quân thì được, nhưng không phải đệ tử của ta, đến, các ngươi quay lại chiêu cáo thiên hạ, Thiên Sát Tiên Tông ta có một lối thông đạo xuyên qua Linh Giới Chiến Trường, xoát vé thu tiền, lại nói họ đến tiêu diệt tại đây Linh Giới sâu kiến, ta Thiên Sát Tiên Tông vừa được lợi lại trả được thù!”

“Tông chủ anh minh!” đám người hưng phấn khấu đầu

Đám bảy người Địa Tiên cường giả bị nhóm tiểu thú trói được, giờ đang còn trong tay chúng hành hạ, lúc này họ tu vi áp chế không nói, thương thế không nói, chỉ nói rơi vào tay đám tiểu thú thì đừng nghĩ sống, vì thế vội cầu cứu: “Tông chủ, cứu bọn ta!”

Thiên Sát chợt đau xót nhìn lại, đây là bảy vị Địa Tiên cảnh a, rất khó chiêu mộ một người, nay bị đám Linh Giới đến trảo một đám, nói thiệt hại sao, chỉ nói căn cơ liền bị đánh sụp một lỗ hỏng

Rồi lão nhìn Vương Tôn mà cay cú: “Tiểu tử, ra giá đi”

Vương Tôn cười lạnh: “Đại Bạch, nên trả thù cho tộc ngươi đi!”

“Rống” Đại Bạch không khỏi hưng phấn, đây là nó muốn làm rất lâu a, nếu không phải tại nhìn sắc mặt Vương Tôn, nó đã nhào lên xé xác đám người này từ sớm

“Đa tạ công tử” Bạch Hổ Tộc tại cúi đầu cảm ơn, vẻ mặt cùng cảm động

“Không được qua đây…” đám địa tiên kinh sợ một mảnh…



Hình thể Đại Bạch to lớn, đối với áp chế tu vi dạng này nó như cá gặp nước, chỉ vài trảo là đưa đám người này về trời, Bạch Hổ Tộc tiến đến chính từng cái cấu một miếng thịt bay ra cho hả lòng câm phẫn, tộc họ ít nhất trước đó cũng năm vạn, chưa đầy một giờ điều bị diệt sát tám thành, làm sao không phẫn

“Tiểu tử, ngươi nhanh kêu chúng dừng lại… không…” Thiên Sát đỏ mắt rống to, lại vô lực nhìn nhóm người nồng cốt trong tông bị sát hại, hắn không cam tâm

Thiên Sát đỏ mắt lập tức quát với đám người bên cạnh: “Đi, đi họa đám người này dung mạo, truy sát vạn giới cho ta, giết một tên thưởng trăm vạn Huyết Tinh!”

“Vâng!” đám người nghe vậy vội đau lòng rời đi…

Thiên Sát cay độc nhìn Vương Tôn đám người: “Các ngươi chờ cho ta!”

Vương Tôn không thèm để ý hắn, khoát tay liền dẫn đoàn người, đoàn thú rời đi

“Đáng chết!” Thiên Sát lúc này chỉ biết vội lần nữa tạo ra kết giới, tạm đóng lại cái này thông đạo



Rầm rầm… một đoàn quân vạn thú từ xâm lâm xuất thế áp sát đoàn người Hắc Chiến Thiên Đoàn

“Mọi người cẩn thận, là thú triều!” thành viên Hắc Chiến Thiên Đoàn hoảng sợ chạy về bẩm báo, toàn quân bắt đầu cảnh giới, thương kiếm tại đồng loạt xuất ra, cả người khí tức bùng nổ

“Đi” Chu Thương và Diệp Thanh Phong vội đuổi đến nhìn xem tình hình, khi thấy khuôn mặt Vương Tôn bọn họ liền hưng phấn

Chu Thương vội hô với đám người: “Là đại soái thống binh yêu đoàn, mọi người không cần hoảng!”

“Thống binh yêu đoàn, đại soái lợi hại như vậy!” đám ngươi tỏa sáng hai mắt vội chạy đến, khi đến gần rồi mới thấy, Vương Tôn tại lam y, tóc trắng phong trần cưỡi to lớn Bạch Hổ, xung quanh hắn là nhị nữ đẹp tựa thiên tiên Thanh Tuyết, Thanh Lân, còn có… lão đầu thần bí Ngô lão, còn có… thần thú trong truyền thuyết, lại là tam thú



“Ực… đại soái quá dũng mãnh!” từng cái rung động không thôi

Chu Thương điều không khỏi tán thán: “Xem ra chúng ta theo đại soái sợ là sẽ nhanh hỏng tinh thần, quá dọa người đi!”

Diệp Thanh Phong gật gù lại cười nói: “Vậy chúng ta phải tập làm quen a!”

“Ha ha…” hai người không khỏi cười lên



Quay đến Tiểu Thế Giới, tên Lam Duệ vậy mà tại hưởng phúc cùng Hạ Linh

“Hạ Linh, nhanh đuổi theo đám đó tiên khí, nhanh lên!” Lam Duệ chỉ phía xa không trung một đám ngũ sắc linh khí

“Ngươi có thôi đi không, điều tại ăn đến bể bụng mà không đủ” Hạ Linh bực bội nói, xong lại quằn quại chở hắn đi tứ phương

Lam Duệ vô thức xoa xoa cổ Hạ Linh: “Đến ta cường đại, ta liền mặc cho ngươi cưỡi lại!”

“Ngươi…!” Hạ Linh nghe xông lập tức xụi cánh, trực tiếp rơi xuống rừng rậm không tên

Lam Duệ: “A… ta sợ độ cao!”

“Đùng…”

“Duệ duệ” giọng nói Hạ Linh từ khu rừng có chút mị hoặc vang lên

“Hạ hạ!” giọng nói mê man của Lam Duệ đáp lại

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau