Chương 230: Tinh Hư Cổ Thần truyền kỳ
Trong lúc nhóm người Tinh Hạo đang tính kế lợi dụng Vương Tôn, thì hắn đã cùng nhóm người Tinh Uyển Uyển rời khỏi phù không đảo mà đến nơi ẩn cư của Tinh Ngạo Thần
Trên thuyền rồng tại không trung, Tinh Uyển Uyển giao cho nội công lái phi thuyền, còn nàng thì phía sau tinh nghịch đấm vai cho lão: “Gia gia, chúng ta có phải đến Tọa Lĩnh Sơn?”
Tinh Ngạo Thần cười nói: “Đúng vậy, gần đây Thái Huyền Cư của ta bên trong Tọa Lĩnh Sơn có chút nhạt nhẽo, ha ha… lần này nha đầu ngươi đến có lẽ sẽ khiến núi rừng điều rung động đi!”
“Hừm, ta mới không có phá hoại như thế!” nói, Tinh Uyển Uyển liền nhe răng trợn mắt mà dùng sức bóp mạnh vai Tinh Ngạo Thần
Cảm giác Tinh Uyển Uyển giở trò, Tinh Ngạo Thần liền giả vờ: “Ai da! Cái vai của lão phu điều bị nha đầu ngươi bóp gãy đi!”
Tinh Uyển Uyển giật mình theo bản năng, xong liền rối rắm nói: “Gia gia, ta đây không cố ý a!”
Tinh Ngạo Thần quay lại nhìn vẻ mặt bối rồi của nàng thì không khỏi vui vẻ cười lớn
Tinh Uyển Uyển biết mình bị lừa liền không nhịn được cười khúc khích, lại tiếp tục bóp vai cho gia gia: “Gia gia, ta thật sự không muốn ở lại Tinh gia!”
Tinh Ngạo Thần phiền muộn nói: “Nha đầu ngốc, trên đời này có nhiều thứ không phải ngươi muốn liền được, từ một khắc ngươi được sinh ra ở Tinh gia liền đã là ngươi số phận, nay ngươi lại là duy nhất Tinh gia người thừa kế, tương lai trọng trách toàn tộc vận mệnh điều lệ thuộc vào ngươi quyết định!”
Tinh Uyển Uyển nhăn nhó nói: “Gia gia, chẳng phải Tinh gia còn có rất nhiều người tài giỏi, như Tinh Thiên Long, hắn luận tài trí điều không phải ta có thể so sánh, hơn nữa ta chỉ là nữ nhi, có thể làm gì được?”
Tinh Ngạo Thần cười nói: “Ha ha… bởi vì ngươi là người được Tinh Hư Cổ Thần chọn lựa!”
Tinh Uyển Uyển vẻ mặt cổ quái, sờ sờ cổ liền nắm ra một sợi dây chuyền bạch ngọc, tại bạch ngọc mặt dây chuyền chính là khắc họa thánh khiết nữ thần, tại nữ thần đôi mắt nhắm nghiền, mi tâm nữ thần vị trí còn có một bảo thạch màu đen tựa như vì sao trên trời, nhưng lúc này có chút ảm đạm tinh quang
Và theo như truyền kỳ về Tinh Hư Cổ Thần, nàng là từ một viên đá nhỏ trong vũ trụ được sinh ra linh trí, sau đó phát triển nhờ hấp thu tinh thần chi lực, chỉ là trong triệu năm này nàng vô cùng cô đơn, khi đó mới thử nhìn xem nhân gian có gì vui vẻ hay không, trớ trêu thay lại nàng say đắm một chàng thư sinh, vì thế quyết định muốn hạ giới cùng hắn kết uyên ương, nhưng trước đó nàng phải thoát thay hoán cốt thành người, điều kiện đổi lại tu vi sẽ mất hết, nhưng nàng không lo lắng, bởi vì khi thoát thay hoán cốt, cơ thể trước đây của nàng sẽ hóa thành đạo quả, tinh thần chi lực lại có sẽ từ tinh không chậm rãi hỗ trợ nàng nhanh chống trở về đỉnh phong mà thôi, nghĩ vậy nàng lập tức liền hạ giới
Tại tinh không, một lưu tinh nhỏ bé liền rơi trước nhà tranh của một thư sinh, tạo ra một vụ nổ động trời, thư sinh đang đọc sách liền sợ hãi bật dậy mà đi ra xem chuyện gì, hắn lúc này lại thấy trung tâm vụ nổ là một đại mỹ nhân với bẩn thỉu bạch y trang phục, tại đó còn có không ít vếch rách do cháy bỏng, nhưng nàng lại suy yếu bất tỉnh một dạng, còn tên thư sinh này lại miệng đắng lưỡi khô một dạng: “Trước sinh mệnh nguy nan, ta đành bất đắc dĩ, xin cô nương lượng thứ!”
Sau câu nói, hắn liền đạo mạo quân tử bộ dạng, mắt nhìn đông mà hướng tây cứu được nàng khỏi phế tích
Tại thời gian sau, hắn cũng đỗ trạng nguyên, trở thành quan nhỏ của một huyện nhai, khi đó nàng vẫn bên cạnh sớm tối chăm sóc cho hắn cơm nước vì lý do trả ơn cứu mạng, theo thời gian chuyển dời, mưa dầm thấm lâu cả hai cũng bày tỏ tình cảm, nói rõ phương tâm sự mến mộ dành cho nhau, và trong lúc yêu sẽ khiến người mất đi lý trí, nàng đã vô tình tiết lộ thân phận thực của mình, còn nói ra điểm yếu là nàng sợ nước bẩn, nếu dính phải sẽ khiến cơ thể bị hủy diệt mà trở về nguyên hình, và lúc đó hắn cũng bài tỏ sự hứa hẹn mãi mãi và trọn kiếp bảo hộ nàng, luôn dành cho nàng sự tuyệt vời nhất
Còn nàng thì vẫn tin vào tình yêu sẽ mãi có thể trường tồn, nhưng lại không biết lúc này tên thư sinh sau khi biết được trên đời thực sự có tiên nhân mà dẫn đến tham niệm của hắn bành trướng, từ đó âm mưu cướp đoạt nàng đạo quả, hướng nàng đến thâm u sơn dã dạo chơi mà đổ nước nước bẩn lên người nàng, trong lúc sinh tử nàng chính là bị rơi xuống một vực thẳm sâu không thấy đáy, may mắn thay đối diện vực thẳm lại là một không gian khác, tại đó chính là có một thôn trấn nhỏ, và trong trấn này có một cái tiểu nữ nông thôn tên là Tinh Phượng, lại nói Tinh Phượng có sở thích điêu khắc ngọc đá từ khi còn bé, khi Tinh Hư Cổ Thần rơi xuống đây cơ thể cũng đã tan biến do thủy độc đối với nàng cơ thể ăn mòn, Nguyên Thần theo đó cuốn lấy đạo quả tinh hoa xuất thể mà hòa nhập vào kiệt tác nữ thần trên tay của Tinh Phượng, xem mặt dây chuyền là nàng tạm thời cơ thể
Từ đây duyên phận khiến nàng trở thành Tinh Phượng sư tôn, theo đó Tinh Phượng cũng từng bước quật khởi, từ hạ giới khuấy đảo phong vân, tiếp đến là đột phá cửu tầng trong Linh Giới mà phi thăng thành Tiên
Khi đến tiên giới, Tinh Phượng lại tại đây hô phong hoán vũ, từng bước một dẫm đạp cái gọi là thiên tuyển chi tử dưới chân, thành công thống trị Tiên Vọng Giới Vực trăm năm
Và việc điêu khắc ngọc thạch thời ấu thơ là niềm đam mê của nàng cũng theo thực lực đại tăng cũng theo đó dần quên lãng, cảnh giới Thiên Tiên đại viên mãn lúc này trì trệ không tiến, nàng lại có thêm một căn bệnh thâm niên là chứng b”sợ nam nhân” do câu chuyện bi thương của sư tôn ngày trước gieo trong tâm trí, dẫn tới nàng gặp phải tâm ma quấy nhiễu khiến nàng tâm lý biến dạng
Cảnh giới không tiến sẽ phải chết theo năm tháng, nàng không muốn ra đi như vậy, thế là muốn sinh ra hậu nhân, lại nói trong sự cô đơn mà muốn sinh con thì phải hướng nam nhân, nàng kinh tởm điều đó như bản năng, từ đây nghĩ đến một cách không cần nam nhân vẫn có thể sinh con, chính là hướng tinh không mượn thái dương chi lực sinh ra bào thai
Đáng tiếc chạy trời không khỏi nắng, nhi tử nàng sinh ra lại là nam hài, vì thế khiến nàng đạo tâm bất ổn dẫn tới thần hồn tự thiêu đốt, tại thời khắc này Tinh Hư Cổ Thần cũng hạ hết vốn luyến điều không thể cứu lấy Tinh Phượng mà còn khiến nàng Nguyên Thần lần nữa rơi vào ngủ say
Tiếp đến hành trình vẫn như cũ mà tiếp diễn, Thái Hư Cổ Thần lại giúp thanh niên Tinh Ngạo Thần tên phế vật từng bị ý trung nhân chà đạp, huynh đệ phản bội đến bi thảm kết cục mà từng bước một trưởng thành, đáng tiếc tên này tiềm chất có hạn, điều cắm tại Thiên Tiên cảnh giống như hắn mẫu thân Tinh Phượng, lại nói hậu nhân của Tinh Ngạo Thần thiên phú điều không thể làm nàng truyền nhân, mãi đến khi Tinh Uyển Uyển ra đời thời khắc mà được nàng đích danh chỉ điểm là nàng truyền nhân
Trên thuyền rồng tại không trung, Tinh Uyển Uyển giao cho nội công lái phi thuyền, còn nàng thì phía sau tinh nghịch đấm vai cho lão: “Gia gia, chúng ta có phải đến Tọa Lĩnh Sơn?”
Tinh Ngạo Thần cười nói: “Đúng vậy, gần đây Thái Huyền Cư của ta bên trong Tọa Lĩnh Sơn có chút nhạt nhẽo, ha ha… lần này nha đầu ngươi đến có lẽ sẽ khiến núi rừng điều rung động đi!”
“Hừm, ta mới không có phá hoại như thế!” nói, Tinh Uyển Uyển liền nhe răng trợn mắt mà dùng sức bóp mạnh vai Tinh Ngạo Thần
Cảm giác Tinh Uyển Uyển giở trò, Tinh Ngạo Thần liền giả vờ: “Ai da! Cái vai của lão phu điều bị nha đầu ngươi bóp gãy đi!”
Tinh Uyển Uyển giật mình theo bản năng, xong liền rối rắm nói: “Gia gia, ta đây không cố ý a!”
Tinh Ngạo Thần quay lại nhìn vẻ mặt bối rồi của nàng thì không khỏi vui vẻ cười lớn
Tinh Uyển Uyển biết mình bị lừa liền không nhịn được cười khúc khích, lại tiếp tục bóp vai cho gia gia: “Gia gia, ta thật sự không muốn ở lại Tinh gia!”
Tinh Ngạo Thần phiền muộn nói: “Nha đầu ngốc, trên đời này có nhiều thứ không phải ngươi muốn liền được, từ một khắc ngươi được sinh ra ở Tinh gia liền đã là ngươi số phận, nay ngươi lại là duy nhất Tinh gia người thừa kế, tương lai trọng trách toàn tộc vận mệnh điều lệ thuộc vào ngươi quyết định!”
Tinh Uyển Uyển nhăn nhó nói: “Gia gia, chẳng phải Tinh gia còn có rất nhiều người tài giỏi, như Tinh Thiên Long, hắn luận tài trí điều không phải ta có thể so sánh, hơn nữa ta chỉ là nữ nhi, có thể làm gì được?”
Tinh Ngạo Thần cười nói: “Ha ha… bởi vì ngươi là người được Tinh Hư Cổ Thần chọn lựa!”
Tinh Uyển Uyển vẻ mặt cổ quái, sờ sờ cổ liền nắm ra một sợi dây chuyền bạch ngọc, tại bạch ngọc mặt dây chuyền chính là khắc họa thánh khiết nữ thần, tại nữ thần đôi mắt nhắm nghiền, mi tâm nữ thần vị trí còn có một bảo thạch màu đen tựa như vì sao trên trời, nhưng lúc này có chút ảm đạm tinh quang
Và theo như truyền kỳ về Tinh Hư Cổ Thần, nàng là từ một viên đá nhỏ trong vũ trụ được sinh ra linh trí, sau đó phát triển nhờ hấp thu tinh thần chi lực, chỉ là trong triệu năm này nàng vô cùng cô đơn, khi đó mới thử nhìn xem nhân gian có gì vui vẻ hay không, trớ trêu thay lại nàng say đắm một chàng thư sinh, vì thế quyết định muốn hạ giới cùng hắn kết uyên ương, nhưng trước đó nàng phải thoát thay hoán cốt thành người, điều kiện đổi lại tu vi sẽ mất hết, nhưng nàng không lo lắng, bởi vì khi thoát thay hoán cốt, cơ thể trước đây của nàng sẽ hóa thành đạo quả, tinh thần chi lực lại có sẽ từ tinh không chậm rãi hỗ trợ nàng nhanh chống trở về đỉnh phong mà thôi, nghĩ vậy nàng lập tức liền hạ giới
Tại tinh không, một lưu tinh nhỏ bé liền rơi trước nhà tranh của một thư sinh, tạo ra một vụ nổ động trời, thư sinh đang đọc sách liền sợ hãi bật dậy mà đi ra xem chuyện gì, hắn lúc này lại thấy trung tâm vụ nổ là một đại mỹ nhân với bẩn thỉu bạch y trang phục, tại đó còn có không ít vếch rách do cháy bỏng, nhưng nàng lại suy yếu bất tỉnh một dạng, còn tên thư sinh này lại miệng đắng lưỡi khô một dạng: “Trước sinh mệnh nguy nan, ta đành bất đắc dĩ, xin cô nương lượng thứ!”
Sau câu nói, hắn liền đạo mạo quân tử bộ dạng, mắt nhìn đông mà hướng tây cứu được nàng khỏi phế tích
Tại thời gian sau, hắn cũng đỗ trạng nguyên, trở thành quan nhỏ của một huyện nhai, khi đó nàng vẫn bên cạnh sớm tối chăm sóc cho hắn cơm nước vì lý do trả ơn cứu mạng, theo thời gian chuyển dời, mưa dầm thấm lâu cả hai cũng bày tỏ tình cảm, nói rõ phương tâm sự mến mộ dành cho nhau, và trong lúc yêu sẽ khiến người mất đi lý trí, nàng đã vô tình tiết lộ thân phận thực của mình, còn nói ra điểm yếu là nàng sợ nước bẩn, nếu dính phải sẽ khiến cơ thể bị hủy diệt mà trở về nguyên hình, và lúc đó hắn cũng bài tỏ sự hứa hẹn mãi mãi và trọn kiếp bảo hộ nàng, luôn dành cho nàng sự tuyệt vời nhất
Còn nàng thì vẫn tin vào tình yêu sẽ mãi có thể trường tồn, nhưng lại không biết lúc này tên thư sinh sau khi biết được trên đời thực sự có tiên nhân mà dẫn đến tham niệm của hắn bành trướng, từ đó âm mưu cướp đoạt nàng đạo quả, hướng nàng đến thâm u sơn dã dạo chơi mà đổ nước nước bẩn lên người nàng, trong lúc sinh tử nàng chính là bị rơi xuống một vực thẳm sâu không thấy đáy, may mắn thay đối diện vực thẳm lại là một không gian khác, tại đó chính là có một thôn trấn nhỏ, và trong trấn này có một cái tiểu nữ nông thôn tên là Tinh Phượng, lại nói Tinh Phượng có sở thích điêu khắc ngọc đá từ khi còn bé, khi Tinh Hư Cổ Thần rơi xuống đây cơ thể cũng đã tan biến do thủy độc đối với nàng cơ thể ăn mòn, Nguyên Thần theo đó cuốn lấy đạo quả tinh hoa xuất thể mà hòa nhập vào kiệt tác nữ thần trên tay của Tinh Phượng, xem mặt dây chuyền là nàng tạm thời cơ thể
Từ đây duyên phận khiến nàng trở thành Tinh Phượng sư tôn, theo đó Tinh Phượng cũng từng bước quật khởi, từ hạ giới khuấy đảo phong vân, tiếp đến là đột phá cửu tầng trong Linh Giới mà phi thăng thành Tiên
Khi đến tiên giới, Tinh Phượng lại tại đây hô phong hoán vũ, từng bước một dẫm đạp cái gọi là thiên tuyển chi tử dưới chân, thành công thống trị Tiên Vọng Giới Vực trăm năm
Và việc điêu khắc ngọc thạch thời ấu thơ là niềm đam mê của nàng cũng theo thực lực đại tăng cũng theo đó dần quên lãng, cảnh giới Thiên Tiên đại viên mãn lúc này trì trệ không tiến, nàng lại có thêm một căn bệnh thâm niên là chứng b”sợ nam nhân” do câu chuyện bi thương của sư tôn ngày trước gieo trong tâm trí, dẫn tới nàng gặp phải tâm ma quấy nhiễu khiến nàng tâm lý biến dạng
Cảnh giới không tiến sẽ phải chết theo năm tháng, nàng không muốn ra đi như vậy, thế là muốn sinh ra hậu nhân, lại nói trong sự cô đơn mà muốn sinh con thì phải hướng nam nhân, nàng kinh tởm điều đó như bản năng, từ đây nghĩ đến một cách không cần nam nhân vẫn có thể sinh con, chính là hướng tinh không mượn thái dương chi lực sinh ra bào thai
Đáng tiếc chạy trời không khỏi nắng, nhi tử nàng sinh ra lại là nam hài, vì thế khiến nàng đạo tâm bất ổn dẫn tới thần hồn tự thiêu đốt, tại thời khắc này Tinh Hư Cổ Thần cũng hạ hết vốn luyến điều không thể cứu lấy Tinh Phượng mà còn khiến nàng Nguyên Thần lần nữa rơi vào ngủ say
Tiếp đến hành trình vẫn như cũ mà tiếp diễn, Thái Hư Cổ Thần lại giúp thanh niên Tinh Ngạo Thần tên phế vật từng bị ý trung nhân chà đạp, huynh đệ phản bội đến bi thảm kết cục mà từng bước một trưởng thành, đáng tiếc tên này tiềm chất có hạn, điều cắm tại Thiên Tiên cảnh giống như hắn mẫu thân Tinh Phượng, lại nói hậu nhân của Tinh Ngạo Thần thiên phú điều không thể làm nàng truyền nhân, mãi đến khi Tinh Uyển Uyển ra đời thời khắc mà được nàng đích danh chỉ điểm là nàng truyền nhân
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất