Chương 53: Rơi xuống Phong Ma Vực
Đúng thế, là Bạch Thành Xuân đã âm thầm truyền tin cầu viện đến Vương Chính Hùng, hắn chính là vừa xuất phát, cũng là muốn tiến đến…
Cảm nhận Huyết Ma đang trốn xuống núi, lại nhớ đến một loạt lời nói của Hỏa Yến, Vương Tu đành buông tha còn lại Phong Ma Trại thành viên, nhanh truy đuổi theo Huyết Ma
“Không được đến đây, nếu không ta sẽ giết ả” Huyết Ma run sợ quát lên nhìn đuổi tới Vương Tu
“Thả nàng, tha mạng cho ngươi!” Vương Tu lạnh lùng nói
“Được” Huyết Ma rất dứt khoát, trực tiếp đập một chưởng vào người Lục Thanh Tuyết, khiến nàng trực tiếp bay khỏi núi, hướng đến trong truyền thuyết Phong Ma Vực
Lúc này Vương Tu muốn xông lên giết người, lại nghe Băng Vũ hô lên: “Chủ nhân, nhanh cứu nàng ta!”
“Vì sao?” Vương Tu khó hiểu dừng lại hỏi
“Ta tạm thời không xác định, nhưng nhất định sau này sẽ đối với ngài lợi ích không nhỏ!” Băng Vũ nghĩ nghĩ rồi nói
“Còn bên dưới Phong Ma Vực?” Vương Tu xoắn xuýt hỏi
“Ta cũng không biết a!” Băng Vũ mờ mịt nói
Nghĩ lại có thể khiến một cái Thần Thú đề nghị mình liều mạng cứu người, nhất định sẽ không nhỏ tạo hóa, Vương Tu cắn răng liền lao xuống bắt lấy tay Lục Thanh Tuyết, lại nhanh muốn đạp Băng Hỏa Thần Kiếm bay lên, chỉ là Phong Ma Vực này đâu phải chỉ có cái tên, hấp lực cực đại bên dưới chính là khiến cường giả cũng phải bỏ mạng, nhất thời kéo theo Vương Tu và Thanh Tuyết hai người xuống đáy sâu
“Ha ha…” Huyết Ma hưng phấn liền quay lưng bỏ chạy xuống núi, thân ảnh nhanh chống biến mất
Lúc này Vương Chính Hùng hạ xuống Phong Ma Trại, nhìn đến chết đi Bạch Thành Xuân hắn khẽ nhíu mài chứ không hề thương xót
“Ai giết hắn?” Vương Chính Hùng nhìn đám người còn sống Phong Ma Trại hỏi
“Bẩm, la một cái thiếu niên xấu xí, hắn…” tên kia muốn diễn tả
“Hừ, chậm chạp!” Vương Chính Hùng hừ lạnh liền vươn tay nắm lấy đầu người kia, trực tiếp đâm cả bàn tay vào, sưu hồn, rất nhanh hắn liền thấy rõ diện mạo của Vương Tu trong trí nhớ người kia, rõ là một thiếu niên xấu xí
“Thật đáng sợ” Phong Ma Trại thành viên run rẫy lùi xa
“Tên tiểu tử kia tu vi kém cỏi, nhưng hồn lực vô cùng mạnh mẽ, nhục thể bùng phát cực đại lại vượt qua tứ giai, bằng ta cấp độ Hóa Đan cảnh, còn thanh kiếm kia… ồ, vậy mà lao xuống Phong Ma Vực cứu người, đáng tiếc thanh kiếm cũng mất, nếu không ta lại có một cái vũ khí tốt!” Vương Chính Hùng đi đến nhìn xuống Phong Ma Vực mà tiếc hận
Tiếp đến chỉ thấy Vương Chính Hùng điểm ra một đạo hỏa quang, trực tiếp đốt cháy thi thể Bạch Thành Xuân thành tro bụi, lại nhìn còn lại thành viên Phong Ma Trại
“Các ngươi nhanh giải tán Phong Ma Trại, trốn đến Quang Lâm Thành âm thầm lẫn trốn, không có lệnh của ta liền không được lộ diện!”
“Vâng” thành viên Phong Ma Trại không dám nói nhãm, trực tiếp thu dọn đồ đạt, giải tán Phong Ma Trại
“Vù… vù…”
Phong Ma Vực bên dưới vực sâu, Vương Tu hờ hững nhìn bản thân không ngừng rơi xuống, dừng như tại đây sâu không đáy vậy, hắn rơi một lúc muốn bị phong bạo xé nát lại là điểm hạ chưa đến, nghĩ nghĩ lại xem xét bên cạnh Lục Thanh Tuyết
Lúc này Lục Thanh Tuyết vẫn còn trong trạng thái hóa ma, so thời gian với đám người Huyết Ma khi hóa ma chính là vô cùng lâu, đến nay cũng là một giờ rồi đi
“Nàng vừa rồi bị đánh một chưởng, chính là một chút vết thương cũng không có?” Vương Tu lại là vô cùng cổ quái nhìn nàng
“Chủ nhân, tiếp đến phía dưới, ngươi sẽ bị rơi nát thành cặn, có gì giao phó sao?” Cửu Vĩ Hồ tò mò hỏi
“Giết các ngươi trước, hừ… nói xem, đến làm sao sống sót?” Vương Tu bực tức nói
“Không có!” Băng Vũ là Hỏa Viêm rất nhanh liền phun ra hai chữ
“Biết các ngươi chính là không đáng tin đi” Vương Tu thở dài, trực tiếp liền hóa thành đại ưng, cả cơ thể bùng nổ tử lôi, đại trảo nắm lấy Lục Thanh Tuyết liền bay vòng quanh Phong Ma Vực, đôi mắt lóe sáng tử quang quét xuống bên dưới đáy vực dò xét
Rất nhanh dựa vào tử quang, đen tối vực sâu cũng là lờ mờ thấy rõ, nhưng cũng là một vùng tăm tối cản trở tiếp theo, e là độ sâu thật chưa hề có điểm dừng, lại kiên trì dò xét…
Một giờ qua đi, cuối cùng Vương Tu cũng thấy được bên dưới mặt đất, tại đó chính là một núi xương cốt trắng xóa, không, là một bình nguyên xương cốt mới đúng, bởi vì tại đây có vố số núi xương như thế, to lớn ngàn trượng, vạn trượng xương cốt, đa số thi cốt yêu thú là nhiều, còn tiếp theo có gì thi cốt thì không nhìn rõ
Khi muốn tiếp đất tại núi xương cốt, Vương Tu thần niệm khẽ động, Băng Hỏa Thần Kiếm liền biến thành một tiểu kiếm, tiếp đến là bị hắn há miệng liền nuốt lấy, hai tay ôm chặt Lục Thanh Tuyết vào lòng, Vương Tu khóe miệng khẽ nhếc liền mang theo Lục Thanh Tuyết biến mất, đột nhiên hắn liền đứng tại mặt đất một cách an toàn, không gian, hắn chính là vừa bước vào không gian, sau đó là bước ra một cánh cổng khác, xuất hiện tại mặt đất xương cốt
Cảm nhận Huyết Ma đang trốn xuống núi, lại nhớ đến một loạt lời nói của Hỏa Yến, Vương Tu đành buông tha còn lại Phong Ma Trại thành viên, nhanh truy đuổi theo Huyết Ma
“Không được đến đây, nếu không ta sẽ giết ả” Huyết Ma run sợ quát lên nhìn đuổi tới Vương Tu
“Thả nàng, tha mạng cho ngươi!” Vương Tu lạnh lùng nói
“Được” Huyết Ma rất dứt khoát, trực tiếp đập một chưởng vào người Lục Thanh Tuyết, khiến nàng trực tiếp bay khỏi núi, hướng đến trong truyền thuyết Phong Ma Vực
Lúc này Vương Tu muốn xông lên giết người, lại nghe Băng Vũ hô lên: “Chủ nhân, nhanh cứu nàng ta!”
“Vì sao?” Vương Tu khó hiểu dừng lại hỏi
“Ta tạm thời không xác định, nhưng nhất định sau này sẽ đối với ngài lợi ích không nhỏ!” Băng Vũ nghĩ nghĩ rồi nói
“Còn bên dưới Phong Ma Vực?” Vương Tu xoắn xuýt hỏi
“Ta cũng không biết a!” Băng Vũ mờ mịt nói
Nghĩ lại có thể khiến một cái Thần Thú đề nghị mình liều mạng cứu người, nhất định sẽ không nhỏ tạo hóa, Vương Tu cắn răng liền lao xuống bắt lấy tay Lục Thanh Tuyết, lại nhanh muốn đạp Băng Hỏa Thần Kiếm bay lên, chỉ là Phong Ma Vực này đâu phải chỉ có cái tên, hấp lực cực đại bên dưới chính là khiến cường giả cũng phải bỏ mạng, nhất thời kéo theo Vương Tu và Thanh Tuyết hai người xuống đáy sâu
“Ha ha…” Huyết Ma hưng phấn liền quay lưng bỏ chạy xuống núi, thân ảnh nhanh chống biến mất
Lúc này Vương Chính Hùng hạ xuống Phong Ma Trại, nhìn đến chết đi Bạch Thành Xuân hắn khẽ nhíu mài chứ không hề thương xót
“Ai giết hắn?” Vương Chính Hùng nhìn đám người còn sống Phong Ma Trại hỏi
“Bẩm, la một cái thiếu niên xấu xí, hắn…” tên kia muốn diễn tả
“Hừ, chậm chạp!” Vương Chính Hùng hừ lạnh liền vươn tay nắm lấy đầu người kia, trực tiếp đâm cả bàn tay vào, sưu hồn, rất nhanh hắn liền thấy rõ diện mạo của Vương Tu trong trí nhớ người kia, rõ là một thiếu niên xấu xí
“Thật đáng sợ” Phong Ma Trại thành viên run rẫy lùi xa
“Tên tiểu tử kia tu vi kém cỏi, nhưng hồn lực vô cùng mạnh mẽ, nhục thể bùng phát cực đại lại vượt qua tứ giai, bằng ta cấp độ Hóa Đan cảnh, còn thanh kiếm kia… ồ, vậy mà lao xuống Phong Ma Vực cứu người, đáng tiếc thanh kiếm cũng mất, nếu không ta lại có một cái vũ khí tốt!” Vương Chính Hùng đi đến nhìn xuống Phong Ma Vực mà tiếc hận
Tiếp đến chỉ thấy Vương Chính Hùng điểm ra một đạo hỏa quang, trực tiếp đốt cháy thi thể Bạch Thành Xuân thành tro bụi, lại nhìn còn lại thành viên Phong Ma Trại
“Các ngươi nhanh giải tán Phong Ma Trại, trốn đến Quang Lâm Thành âm thầm lẫn trốn, không có lệnh của ta liền không được lộ diện!”
“Vâng” thành viên Phong Ma Trại không dám nói nhãm, trực tiếp thu dọn đồ đạt, giải tán Phong Ma Trại
“Vù… vù…”
Phong Ma Vực bên dưới vực sâu, Vương Tu hờ hững nhìn bản thân không ngừng rơi xuống, dừng như tại đây sâu không đáy vậy, hắn rơi một lúc muốn bị phong bạo xé nát lại là điểm hạ chưa đến, nghĩ nghĩ lại xem xét bên cạnh Lục Thanh Tuyết
Lúc này Lục Thanh Tuyết vẫn còn trong trạng thái hóa ma, so thời gian với đám người Huyết Ma khi hóa ma chính là vô cùng lâu, đến nay cũng là một giờ rồi đi
“Nàng vừa rồi bị đánh một chưởng, chính là một chút vết thương cũng không có?” Vương Tu lại là vô cùng cổ quái nhìn nàng
“Chủ nhân, tiếp đến phía dưới, ngươi sẽ bị rơi nát thành cặn, có gì giao phó sao?” Cửu Vĩ Hồ tò mò hỏi
“Giết các ngươi trước, hừ… nói xem, đến làm sao sống sót?” Vương Tu bực tức nói
“Không có!” Băng Vũ là Hỏa Viêm rất nhanh liền phun ra hai chữ
“Biết các ngươi chính là không đáng tin đi” Vương Tu thở dài, trực tiếp liền hóa thành đại ưng, cả cơ thể bùng nổ tử lôi, đại trảo nắm lấy Lục Thanh Tuyết liền bay vòng quanh Phong Ma Vực, đôi mắt lóe sáng tử quang quét xuống bên dưới đáy vực dò xét
Rất nhanh dựa vào tử quang, đen tối vực sâu cũng là lờ mờ thấy rõ, nhưng cũng là một vùng tăm tối cản trở tiếp theo, e là độ sâu thật chưa hề có điểm dừng, lại kiên trì dò xét…
Một giờ qua đi, cuối cùng Vương Tu cũng thấy được bên dưới mặt đất, tại đó chính là một núi xương cốt trắng xóa, không, là một bình nguyên xương cốt mới đúng, bởi vì tại đây có vố số núi xương như thế, to lớn ngàn trượng, vạn trượng xương cốt, đa số thi cốt yêu thú là nhiều, còn tiếp theo có gì thi cốt thì không nhìn rõ
Khi muốn tiếp đất tại núi xương cốt, Vương Tu thần niệm khẽ động, Băng Hỏa Thần Kiếm liền biến thành một tiểu kiếm, tiếp đến là bị hắn há miệng liền nuốt lấy, hai tay ôm chặt Lục Thanh Tuyết vào lòng, Vương Tu khóe miệng khẽ nhếc liền mang theo Lục Thanh Tuyết biến mất, đột nhiên hắn liền đứng tại mặt đất một cách an toàn, không gian, hắn chính là vừa bước vào không gian, sau đó là bước ra một cánh cổng khác, xuất hiện tại mặt đất xương cốt
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất