Chương 37: Thất Bại
Là Thịnh Hoài Tuyên.
Anh mặc sơ mi trắng quần tây đen, cà vạt bị thổi tung, một tay đút túi một tay cầm di động đang trò chuyện.
“Tạm thời đừng ngừng công, phải, chờ Bác Vọng kết thúc tôi trở về liền, sẽ nhanh thôi.”
Cúp điện thoại, Thịnh Hoài Tuyên duỗi tay day khẽ phần giữa hai đầu lông mày, quay đầu nhìn lại mới thấy Thẩm Đông Chí đang cười duyên nhìn mình.
Hai người đi bộ dọc theo bãi biển, giọng Thịnh Hoài Tuyên có hơi khàn, Thẩm Đông Chí nghĩ chắc do anh mới nhận cuộc gọi vừa rồi, ngay cả thời gian uống miếng nước cũng không có.
Cùng lúc đó, Triệu Đình Kiệt đang chờ Triệu Gia tắm rửa đi ra.
Anh đứng ở bên cửa sổ hút thuốc, ánh mắt tự nhiên dừng ở bờ biển, nơi đó Thẩm Đông Chí đang đưa một món đồ cho Thịnh Hoài Tuyên.
Một cây kem que màu xanh.
“Đình Kiệt......”
Phía sau truyền đến giọng nói mềm mại của Triệu Gia, Triệu Đình Kiệt xoay người lại, thoáng chốc sửng sốt.
Triệu Gia mặc một bộ nội y màu hồng ren xanh, rất hợp với làn da của cô, cả người nhỏ nhắn hồng hào, ngón chân vì khẩn trương mà cuộn tròn lại, ngón tay cũng xoắn vào nhau.
Triệu Đình Kiệt đi về phía cô, trong quá trình thuận tay tắt đèn lớn, bàn tay to đặt lên đầu vai cô.
“Gia Gia, đừng sợ......”
Triệu Gia vội gật đầu, cả người đều căng cứng, Triệu Đình Kiệt bế cô đặt ở trên giường, dịu dàng hôn môi cô, vuốt ve thân thể của cô.
Nhưng Triệu Gia vẫn rất khẩn trương.
Hơn nữa đôi môi run rẩy dữ dội.
“Gia Gia, không sao mà, nếu em sợ thì lần sau chúng ta chuẩn bị tốt rồi lại làm, được không?
Triệu Gia lắc đầu, tay ôm chặt lấy Triệu Đình Kiệt.
“Không. Đình Kiệt...... lần này, lần này phải làm......”
“Được, được, lần này sẽ làm.”
Triệu Đình Kiệt vừa trấn an cô vừa luồn tay vào trong quần lót của cô mà xoa nắn, Triệu Gia học cách Thẩm Đông Chí dạy lần trước, vuốt ve dương vật của Triệu Đình Kiệt.
Quả nhiên, Triệu Đinh Kiệt gần như lập tức cứng nóng, một tay Triệu Gia khó mà cầm được.
Nhưng Triệu Gia vẫn không ướt, cô vẫn rất khẩn trương.
Triệu Đình Kiệt duỗi tay lấy dầu bôi trơn trong tủ đầu giường đến, tinh tế bôi vào nơi riêng tư của cô, cô còn là xử nữ, chỉ một ngón tay đi vào đã có chút khó khăn.
Thoa xong dầu bôi trơn, Triệu Đình Kiệt đặt quy đầu cứng rắn tại giữa hai cánh hoa.
“Gia Gia, anh vào nhé, đừng sợ...... nếu sợ thì cứ cắn anh......”
Triệu Gia khẩn trương gật đầu, toàn bộ thân thể đều đang run rẩy, Triệu Đình Kiệt khống chế lực độ đâm vào trong huyệt đạo, sau đó Triệu Gia phát bệnh.
Toàn thân cô run rẩy, Triệu Đình Kiệt ôm chặt lấy cô, không ngừng gọi tên cô.
“Gia Gia, không sao, Gia Gia đừng sợ......”
Năm phút sau. Triệu Gia dần bình tĩnh lại.
Một năm, cô đã trưởng thành được một năm rồi, trong lúc đó Triệu Đình Kiệt từng vô số lần muốn làm tình với cô, nhưng cuối cùng đều lấy kết quả này chấm dứt.
Tách một tiếng, nước mắt Triệu Gia chảy xuống, trong lòng Triệu Đình Kiệt chua xót không thôi.
*
Buổi sáng ngày tiếp theo, diễn đàn tài chính Bác Vọng sẽ chính thức kéo màn dưới ánh mắt mong đợi của công chúng, nói thật Thẩm Đông Chí cảm thấy nó mang nặng phong cách quan liêu, tỷ lệ xí nghiệp quốc doanh quá cao, cô có hỏi Thịnh Hoài Tuyên, Thịnh Hoài Tuyên có lòng tốt giải thích với cô rằng.
Tại hiện trường tổ chức diễn đàn, điều quan trọng nhất không phải là giao lưu, mà là nghe bắt ý bên trên, cũng chính là nhìn xem hướng đi tương lai của đất nước, tài chính và pháp luật có liên quan chặt chẽ với nhau, bất cứ một điều khoản chính sách nào được thay đổi đều có thể nhấc lên sóng to gió lớn.
Nghe mấy nhân vật lớn nói chuyện cả ngày, trong đầu Thẩm Đông Chí tràn ngập những cụm từ như điều tiết, khống chế, chiến lược, bổ cục... V..V... thế cho nên cô đã chọn một bộ lễ phục màu xanh lục để tham dự tiệc tối, không vì nguyên nhân nào khác, chỉ vì nhìn màu xanh biển và màu trắng đan xen một ngày khiến cô rất nhức mắt.
Anh mặc sơ mi trắng quần tây đen, cà vạt bị thổi tung, một tay đút túi một tay cầm di động đang trò chuyện.
“Tạm thời đừng ngừng công, phải, chờ Bác Vọng kết thúc tôi trở về liền, sẽ nhanh thôi.”
Cúp điện thoại, Thịnh Hoài Tuyên duỗi tay day khẽ phần giữa hai đầu lông mày, quay đầu nhìn lại mới thấy Thẩm Đông Chí đang cười duyên nhìn mình.
Hai người đi bộ dọc theo bãi biển, giọng Thịnh Hoài Tuyên có hơi khàn, Thẩm Đông Chí nghĩ chắc do anh mới nhận cuộc gọi vừa rồi, ngay cả thời gian uống miếng nước cũng không có.
Cùng lúc đó, Triệu Đình Kiệt đang chờ Triệu Gia tắm rửa đi ra.
Anh đứng ở bên cửa sổ hút thuốc, ánh mắt tự nhiên dừng ở bờ biển, nơi đó Thẩm Đông Chí đang đưa một món đồ cho Thịnh Hoài Tuyên.
Một cây kem que màu xanh.
“Đình Kiệt......”
Phía sau truyền đến giọng nói mềm mại của Triệu Gia, Triệu Đình Kiệt xoay người lại, thoáng chốc sửng sốt.
Triệu Gia mặc một bộ nội y màu hồng ren xanh, rất hợp với làn da của cô, cả người nhỏ nhắn hồng hào, ngón chân vì khẩn trương mà cuộn tròn lại, ngón tay cũng xoắn vào nhau.
Triệu Đình Kiệt đi về phía cô, trong quá trình thuận tay tắt đèn lớn, bàn tay to đặt lên đầu vai cô.
“Gia Gia, đừng sợ......”
Triệu Gia vội gật đầu, cả người đều căng cứng, Triệu Đình Kiệt bế cô đặt ở trên giường, dịu dàng hôn môi cô, vuốt ve thân thể của cô.
Nhưng Triệu Gia vẫn rất khẩn trương.
Hơn nữa đôi môi run rẩy dữ dội.
“Gia Gia, không sao mà, nếu em sợ thì lần sau chúng ta chuẩn bị tốt rồi lại làm, được không?
Triệu Gia lắc đầu, tay ôm chặt lấy Triệu Đình Kiệt.
“Không. Đình Kiệt...... lần này, lần này phải làm......”
“Được, được, lần này sẽ làm.”
Triệu Đình Kiệt vừa trấn an cô vừa luồn tay vào trong quần lót của cô mà xoa nắn, Triệu Gia học cách Thẩm Đông Chí dạy lần trước, vuốt ve dương vật của Triệu Đình Kiệt.
Quả nhiên, Triệu Đinh Kiệt gần như lập tức cứng nóng, một tay Triệu Gia khó mà cầm được.
Nhưng Triệu Gia vẫn không ướt, cô vẫn rất khẩn trương.
Triệu Đình Kiệt duỗi tay lấy dầu bôi trơn trong tủ đầu giường đến, tinh tế bôi vào nơi riêng tư của cô, cô còn là xử nữ, chỉ một ngón tay đi vào đã có chút khó khăn.
Thoa xong dầu bôi trơn, Triệu Đình Kiệt đặt quy đầu cứng rắn tại giữa hai cánh hoa.
“Gia Gia, anh vào nhé, đừng sợ...... nếu sợ thì cứ cắn anh......”
Triệu Gia khẩn trương gật đầu, toàn bộ thân thể đều đang run rẩy, Triệu Đình Kiệt khống chế lực độ đâm vào trong huyệt đạo, sau đó Triệu Gia phát bệnh.
Toàn thân cô run rẩy, Triệu Đình Kiệt ôm chặt lấy cô, không ngừng gọi tên cô.
“Gia Gia, không sao, Gia Gia đừng sợ......”
Năm phút sau. Triệu Gia dần bình tĩnh lại.
Một năm, cô đã trưởng thành được một năm rồi, trong lúc đó Triệu Đình Kiệt từng vô số lần muốn làm tình với cô, nhưng cuối cùng đều lấy kết quả này chấm dứt.
Tách một tiếng, nước mắt Triệu Gia chảy xuống, trong lòng Triệu Đình Kiệt chua xót không thôi.
*
Buổi sáng ngày tiếp theo, diễn đàn tài chính Bác Vọng sẽ chính thức kéo màn dưới ánh mắt mong đợi của công chúng, nói thật Thẩm Đông Chí cảm thấy nó mang nặng phong cách quan liêu, tỷ lệ xí nghiệp quốc doanh quá cao, cô có hỏi Thịnh Hoài Tuyên, Thịnh Hoài Tuyên có lòng tốt giải thích với cô rằng.
Tại hiện trường tổ chức diễn đàn, điều quan trọng nhất không phải là giao lưu, mà là nghe bắt ý bên trên, cũng chính là nhìn xem hướng đi tương lai của đất nước, tài chính và pháp luật có liên quan chặt chẽ với nhau, bất cứ một điều khoản chính sách nào được thay đổi đều có thể nhấc lên sóng to gió lớn.
Nghe mấy nhân vật lớn nói chuyện cả ngày, trong đầu Thẩm Đông Chí tràn ngập những cụm từ như điều tiết, khống chế, chiến lược, bổ cục... V..V... thế cho nên cô đã chọn một bộ lễ phục màu xanh lục để tham dự tiệc tối, không vì nguyên nhân nào khác, chỉ vì nhìn màu xanh biển và màu trắng đan xen một ngày khiến cô rất nhức mắt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất