Chương 46: Dùng Âm Hộ Ép Lấy Nước Dâu Cho Anh Uống
Cô vừa ăn trái cây vừa tò mò hỏi anh: “Bình thường khi mọi người đều đi làm, anh ở đây một mình trong tiệm, trong tiệm anh thường phải làm gì?”
“Tán tỉnh em.”
Anh đúng là thành thật và thẳng thắn, nói thế dường như cô đã hiểu rằng trước đó khi họ còn chưa xác định bên nhau, hai người họ trò chuyện trên WeChat và mỗi khi cô nhắn anh đều là trả lời trong tích tắc.
Lúc đó cô chưa biết anh có công ăn việc làm này hay không, làm sao anh có thể làm được trả lời tin nhắn trong nháy mắt chứ?
Nhưng bây giờ xem ra là anh để ý điện thoại để trả lời, người không quan tâm bạn thì làm sao mà để ý đến tin nhắn để trả lời ngay chứ?
Nghĩ đến đây lòng cô trở nên ngọt ngào nên đưa trái cây đút cho anh ăn, đút cuống dâu mà cô ăn còn sót lại.
Cô xem trên mạng thấy người ta nói bạn gái cho bạn trai ăn cuống dâu, còn mình thì ăn phần đầu, sau đó đưa cuống dâu cho anh xem anh có chịu ăn không.
Tiền Thịnh thực sự không chút chê bai, chủ yếu là do khẩu vị của Vu Đường quá nhỏ, anh thường nấu rất nhiều khi hai người cùng ăn, sau đó khi cô ăn không nổi nữa đều đưa cho anh.
Anh ăn nhiều lắm, dù sao cũng cao lớn như vậy, thực sự thì khẩu vị của người phương bắc quả thực lớn hơn một chút, cho nên mỗi lần ăn đều bị anh ăn sạch, không biết ăn nước miếng của cô bao nhiêu lần, vì vậy khi thấy cô đưa cuống dâu sang thì trực tiếp há miệng cắn.
Vu Đường ngạc nhiên mừng rỡ hỏi sau khi anh ăn nó: “Ngon không?”
Khi Tiền Thịnh nghe thấy lời này, anh nhìn cô với ánh mắt sâu thẳm và dán mắt vào bên dưới cô: “Ngon thì có ngon, nhưng anh càng muốn uống nước ép dâu.”
Vu Đường có chút ngây người: “Chỗ anh có máy ép trái cây sao? Em thấy nhà anh hình như không có máy ép trái cây, nếu anh muốn uống nước ép trái cây, lát nữa khi về, chúng ta ghé mua chiếc máy ép, ngày mai em làm nước ép dâu cho anh uống.”
Tiền Thịnh ôm cô ngồi trên bàn làm việc, dang rộng hai chân cô ra nói: “Mua máy ép trái cây làm gì cho phiền phức? Ở đây không phải có sẵn máy ép trái cây sao? Dâu tây ép bằng âm hộ của Đường Đường nước ngọt hơn, có nước âm hộ của Đường Đường.”
Tên lưu manh này ngày ngày đang suy nghĩ gì vậy? Bây giờ còn tính sử dụng bên dưới của cô.
Bây giờ cô đang bị bế lên trên bàn làm việc, dâu tây đã được rửa sạch sẽ, vì vậy anh cầm một quả dâu tây và,vén váy cô lên, cô mặc một chiếc váy dài, vì vậy sau khi vén lên, anh liền nhìn thấy chiếc quần lót chữ đinh của cô.
Con đàn bà dâm đãng này, không hiểu sao lại thích mặc quần chữ đinh đến thế, lần trước khi anh thấy cô mặc quần chữ đinh đã đâm âm hộ cô gần nát, giờ cô còn dám mặc quần này.
Liền sau đó, Tiền Thịnh sau khi sờ vào hoa huyệt cô, kéo nhẹ chiếc quần lót chữ đinh, kéo lên trên âm hộ, sau đó chạm vào lông mu âm hộ và hỏi cô: “Tại sao em lại mặc một chiếc quần lót chữ đinh? Em thích quần này vậy sao? Cái thứ chỉ có cọng dây, nó siết âm hộ em không ngứa sao?”
Vu Đường súyt tức chết khi nghe điều này, làm gì có chuyện cô thích thứ này, mặc vào thật bất tiện, hơn nữa khi đi lại cọ vào âm hộ có chút ngứa ngáy, cô nghĩ Tiền Thịnh thích nó! Cô nghĩ anh thích thứ này, vì vậy cô mặc nó cho anh xem.
“Anh không thích thì lần sau em không mặc nữa.” Cô có chút tức giận.
Không phải Tiền Thịnh không thích, mà là nhìn thấy cô mặc váy ra ngoài và mặc một chiếc quần lót chữ đinh bên trong, sợ là có đứa biến thái nhìn trộm, hoặc một cơn gió thổi tung lên để lộ âm hộ cô ra, không chỉ là nhìn thấy bên dưới của cô, dù sao chiếc quần lót chữ đinh chỉ một cọng dây cả lông mu còn không che được, cả âm hộ đều lộ ra ngoài, ở nhà mặc sao cũng được, không mặc cũng không sao.
“Tán tỉnh em.”
Anh đúng là thành thật và thẳng thắn, nói thế dường như cô đã hiểu rằng trước đó khi họ còn chưa xác định bên nhau, hai người họ trò chuyện trên WeChat và mỗi khi cô nhắn anh đều là trả lời trong tích tắc.
Lúc đó cô chưa biết anh có công ăn việc làm này hay không, làm sao anh có thể làm được trả lời tin nhắn trong nháy mắt chứ?
Nhưng bây giờ xem ra là anh để ý điện thoại để trả lời, người không quan tâm bạn thì làm sao mà để ý đến tin nhắn để trả lời ngay chứ?
Nghĩ đến đây lòng cô trở nên ngọt ngào nên đưa trái cây đút cho anh ăn, đút cuống dâu mà cô ăn còn sót lại.
Cô xem trên mạng thấy người ta nói bạn gái cho bạn trai ăn cuống dâu, còn mình thì ăn phần đầu, sau đó đưa cuống dâu cho anh xem anh có chịu ăn không.
Tiền Thịnh thực sự không chút chê bai, chủ yếu là do khẩu vị của Vu Đường quá nhỏ, anh thường nấu rất nhiều khi hai người cùng ăn, sau đó khi cô ăn không nổi nữa đều đưa cho anh.
Anh ăn nhiều lắm, dù sao cũng cao lớn như vậy, thực sự thì khẩu vị của người phương bắc quả thực lớn hơn một chút, cho nên mỗi lần ăn đều bị anh ăn sạch, không biết ăn nước miếng của cô bao nhiêu lần, vì vậy khi thấy cô đưa cuống dâu sang thì trực tiếp há miệng cắn.
Vu Đường ngạc nhiên mừng rỡ hỏi sau khi anh ăn nó: “Ngon không?”
Khi Tiền Thịnh nghe thấy lời này, anh nhìn cô với ánh mắt sâu thẳm và dán mắt vào bên dưới cô: “Ngon thì có ngon, nhưng anh càng muốn uống nước ép dâu.”
Vu Đường có chút ngây người: “Chỗ anh có máy ép trái cây sao? Em thấy nhà anh hình như không có máy ép trái cây, nếu anh muốn uống nước ép trái cây, lát nữa khi về, chúng ta ghé mua chiếc máy ép, ngày mai em làm nước ép dâu cho anh uống.”
Tiền Thịnh ôm cô ngồi trên bàn làm việc, dang rộng hai chân cô ra nói: “Mua máy ép trái cây làm gì cho phiền phức? Ở đây không phải có sẵn máy ép trái cây sao? Dâu tây ép bằng âm hộ của Đường Đường nước ngọt hơn, có nước âm hộ của Đường Đường.”
Tên lưu manh này ngày ngày đang suy nghĩ gì vậy? Bây giờ còn tính sử dụng bên dưới của cô.
Bây giờ cô đang bị bế lên trên bàn làm việc, dâu tây đã được rửa sạch sẽ, vì vậy anh cầm một quả dâu tây và,vén váy cô lên, cô mặc một chiếc váy dài, vì vậy sau khi vén lên, anh liền nhìn thấy chiếc quần lót chữ đinh của cô.
Con đàn bà dâm đãng này, không hiểu sao lại thích mặc quần chữ đinh đến thế, lần trước khi anh thấy cô mặc quần chữ đinh đã đâm âm hộ cô gần nát, giờ cô còn dám mặc quần này.
Liền sau đó, Tiền Thịnh sau khi sờ vào hoa huyệt cô, kéo nhẹ chiếc quần lót chữ đinh, kéo lên trên âm hộ, sau đó chạm vào lông mu âm hộ và hỏi cô: “Tại sao em lại mặc một chiếc quần lót chữ đinh? Em thích quần này vậy sao? Cái thứ chỉ có cọng dây, nó siết âm hộ em không ngứa sao?”
Vu Đường súyt tức chết khi nghe điều này, làm gì có chuyện cô thích thứ này, mặc vào thật bất tiện, hơn nữa khi đi lại cọ vào âm hộ có chút ngứa ngáy, cô nghĩ Tiền Thịnh thích nó! Cô nghĩ anh thích thứ này, vì vậy cô mặc nó cho anh xem.
“Anh không thích thì lần sau em không mặc nữa.” Cô có chút tức giận.
Không phải Tiền Thịnh không thích, mà là nhìn thấy cô mặc váy ra ngoài và mặc một chiếc quần lót chữ đinh bên trong, sợ là có đứa biến thái nhìn trộm, hoặc một cơn gió thổi tung lên để lộ âm hộ cô ra, không chỉ là nhìn thấy bên dưới của cô, dù sao chiếc quần lót chữ đinh chỉ một cọng dây cả lông mu còn không che được, cả âm hộ đều lộ ra ngoài, ở nhà mặc sao cũng được, không mặc cũng không sao.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất