Xin Chào! Thị Trưởng Đại Nhân

Chương 4: Chuyển nhà

Trước Sau
Từ lúc bị người đánh hôn mê bắt đi đến bây giờ vẫn còn khiến Tề Hạ cảm thấy sợ hãi,không bao lâu liền nặng nề ngủ,Tề Ninh cẩn thận dịch chăn cho nàng sau đó mới ra khỏi phòng ngủ,Tạ Đông đang ngồi trên sôpha hút thuốc,Tề Ninh rút điếu thuốc trong miệng hắn vùi xuống gạt tàn nói “Ngươi còn hút như vậy coi chừng sống không đến bốn mươi tuổi.”

Tạ Đông bị hắn giựt điếu thuốc cũng không giận,ngả người lên sôpha cười nói “Sợ cái gì,dù sao công việc của ta cũng không có ngày mai.”

Tề Ninh bắt đắc dĩ nhìn hắn,một hồi lâu mới nói “Lý Phong có thể đến gây phiền phức cho ngươi không?”

_Sẽ không.

_Chắc như vậy?

Tạ Đông liếc nhìn hắn, bĩu môi “Có Tiêu Ngôn ra mặt,Lý Phong còn dám làm gì sao?”

_”Có ý gì?” Tề Ninh cau mày,có cảm giác như mình đang lạc trong sương mù.

Tạ Đông lấy ra một gói thuốc lá từ trong túi tiền,lập tức bị Tề Ninh nhanh tay cướp mất,nhìn lòng bàn tay trống trơn Tạ Đông nhẹ giọng nói “Tiêu Ngôn trừ bỏ là chủ tịch của trường An Lan ra còn có một thân phận khác.”

_”Thân phận gì?” Quan sát biểu tình của Tạ Đông liền biết thân phận này không đơn giản

_Là em trai cùng cha khác mẹ với Âu Dương Duệ.

Tề Ninh ngẩn ra, thân phận này quả thật không tầm thường,này đại biểu cho cái gì,là có thể đi cửa sau a,thân là anh em cùng huyết thống với thị trưởng đại nhân kiêm chủ tịch của một trường trung học nổi tiếng nhất thành phố,Tiêu Ngôn này,bối cảnh xác thực rất khó lường.

Nhưng là…

_Vậy có liên quan gì đến Lý Phong?



Tạ Đông cười cười, vỗ vai hắn “Người anh em,vừa rồi ở Lam Tình ta còn tưởng ngươi bị kẻ nào nhập xác rồi chứ,không ngờ vẫn là người anh em mà ta quen biết, vẫn đơn thuần như vậy.”

Tề Ninh mím môi không nói,trong lòng âm thầm suy nghĩ không biết có nên kể hết mọi chuyện cho Tạ Đông biết hay không.

Dù sao, trừ bỏ Tề Hạ ra, chỉ có Tạ Đông là người thân nhất của hắn trên thế giới này.

_”Mẹ của Âu Dương Duệ họ Lý.” Tạ Đông nói, lập tức đánh gãy suy nghĩ của hắn,Tề Ninh kinh ngạc “Bọn họ là anh em họ?” Tạ Đông chỉ cười gật đầu không nói gì.

Không nghĩ tới quan hệ giữa Âu Dương Duệ và Lý Phong lại gần gũi đến thế, vậy hôm qua Tiêu Ngôn ra mặt có phải hay không là ý của Âu Dương Duệ?

Lúc ở trên xe người kia hẳn đã biết chuyện gì đang xảy ra,thời điểm mình gọi điện thoại cho Tạ Đông,còn nhắc tới tên Lý phong.

Vậy Âu Dương Duệ đến cùng là có ý gì? Mượn chuyện đánh người sao?

_Đúng rồi, làm sao ngươi biết Lý Phong bắt Tề Hạ?

Tề Ninh giật mình, không nói nên lời,còn chưa biết trả lời ra sao thì Tạ Đông đã tự nói “Có phải Lý Phong đã gọi điện cho ngươi? Mục đích tên kia bắt Tề Hạ không phải là để dẫn dụ ngươi tới sao?Thật sự là thằng khốn!”

_”Uy, kế tiếp ngươi tính sao?” Tạ Đông đứng lên,một đầu tóc màu rượu đỏ dưới ánh đèn trông có vẻ phá lệ chói mắt,Tề Ninh quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ,suy nghĩ một chút,phảng phất như hạ quyết tâm nói “Chuyển nhà.”

_”Ta định bán căn hộ này, mua một căn khác gần đại học T hơn,lấy thành tích của ta thì muốn vào đại học T cũng không thành vấn đề,đại học T cách đây cũng khá xa, tin tưởng Lý Phong sẽ không nhanh như vậy tìm được,hơn nữa, ngươi cũng nói,đã có Tiêu Ngôn ra mặt, vậy việc này hẳn là đã được giải quyết.” Hắn vì cái gì lại dám chắc rằng mình sẽ đậu đại học T,đó là bởi vì mười năm trước, trước khi hắn bị bỏ tù đã cầm giấy báo trúng tuyển trong tay,lúc ấy hắn chỉ cảm thấy tờ giấy kia như một trò cười,cười đến chảy nước mắt cũng không biết.

Trên đời này chuyện đáng cười có rất nhiều,nhưng đối với hắn không có sự châm chọc nào lớn hơn nó.



Tạ Đông nghe xong gật gật đầu,đưa ra đề nghị trọng tâm, “Chuyện bán nhà cứ để ta lo,hai ngày này ngươi đến chỗ ta đi,lá gan Lý Phong cho dù lớn cỡ nào  cũng không dám bén mảng tới chỗ ta,hơn nữa, chỗ ta ở cũng không xa đại học T,lái xe nửa giờ là tới,về sau có thể thuận tiện hỗ trợ lẫn nhau.”

Tề Ninh vốn từ chối, nhưng nghĩ một lát lại gật đầu đông ý.

Tạ Đông nói đúng,nếu Lý Phong quả thật có lá gan xông vào,hắn cũng không sợ liều mạng với Lý Phong,nhưng không thể khiến Tề Hạ lại bị liên lụy,lúc này đây bằng bất cứ giá nào hắn cũng phải bảo hộ Tề Hạ chu toàn.

Hai người hàn huyên trong chốc lát,sắc trời đã khuya,Tề Ninh kêu Tạ Đông vào phòng mình ngủ,Tạ Đông lại không đồng ý,còn trêu chọc “Ngươi xem bộ dạng ngươi tươi ngon mọng nước như vậy,nếu để cho người ta biết ta chiếm giường để ngươi ngủ ở sôpha, không biết có bao nhiêu cô gái muốn chém chết ta.”

Tề Ninh cười trừng hắn,đổi lấy Tạ Đông liên tục cầu xin tha thứ “Đại nhân, ngài tạm tha cho tiểu nhân đi,ngài trừng ta như vậy chân ta đều nhanh nhũn ra rồi,may mắn từ nhỏ ta đã quen biết với ngài,nếu không thì có lẽ ta cũng giống như tên Lý Phong khốn kiếp kia…Ách, A Ninh,ta không có ý gì khác,ngươi đừng để ở trong lòng,ta…”

_”Không sao, ta hiểu.” Tề Ninh đánh gãy lời hắn,tâm tĩnh như nước.

Mười năm nay, việc gì hắn còn chưa trải qua,nếu còn vì mấy câu vui đùa mà so đo với người khác thì hắn đã sống uổng phí rồi.

Ôm chăn gối sạch sẽ cho Tạ Đông,Tề Ninh trở về phòng,gian phòng của hắn được bài trí rất đơn giản,một giường một tủ quần áo,một bàn học một ghế dựa,chiếc đèn bàn đã có chút cũ kĩ,nhưng bóng đèn vẫn còn rất sáng,hắn tinh tế sờ chui đèn, trong lòng cảm thấy luyến tiếc.

Sau khi cha mẹ chết,trừ bỏ căn hộ này ra tất cả đều bị họ hàng lấy hết,may mắn những người đó thấy hai anh em còn quá nhỏ mới không đuổi tận giết tuyệt,nhân từ để lại cho bọn họ một chỗ che nắng che mưa.

Nằm trên giường,có cái gì đó ở giữa hai chân,lấy ra vừa thấy mới phát hiện là điện thoại của Âu Dương Duệ,ngày mai đã phải chuyển nhà,có lẽ là không còn cơ hội để gặp mặt nói lời cảm tạ,vẫn là nhờ người chuyển lời giúp,đời này hắn sẽ không bao giờ tin tưởng Lý Phong và cũng không muốn có bất cứ dính líu nào với những người liên quan đến Lý Phong.

Ngày hôm sau, mặt trời đã lên thật cao,Tề Ninh mở mắt nhìn trần nhà màu trắng ngẩn người, một hồi lâu mới nhận ra mình đã trở về mười năm trước,nơi này không có song sắt lạnh như băng,không có những kẻ mặt người da thú,không có chăn đệm lạnh lẽo cùng quần áo bẩn,nơi này chỉ có ánh sáng cùng ấm áp.

_”Anh hai, anh cười…thật đẹp.”Tề Hạ thì thào,nữ sinh cấp ba thường rất thích mơ mộng,tuy rằng ngày hôm qua thiếu chút nữa rơi vào miệng sói,nhưng trong lòng vẫn có thể ảo tưởng nếu bạn trai của mình  cũng giống như anh hai thì tốt biết mấy.

Tề Ninh được em gái ca ngợi trắng trợn như vậy có chút xấu hổ,vội vàng đứng dậy đi ra ngoài,Tạ Đông đang ngồi ăn,trên bàn dọn ba cái đĩa với một cái tô lớn,trong đĩa là bánh quẩy, dưa muối,trong tô là cháo trắng,giờ phút này đây vẫn còn nghi ngút khói.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau