Xin Lỗi, Nhận Nhầm Người

Chương 28

Trước Sau
Bạn thân bị tin tức của Củ Cải Trắng nhà mình làm cho sợ hết hồn, mém nữa thì hồn bay lên trời luôn rồi, âm lượng tới tầng một còn nghe, Công bịt lỗ tai lại, chờ khiếp sợ của cô nàng qua đi, trong lúc này còn không quên múc kem ăn.

Chấp nhận sự thật, bạn thân không khỏi lắc đầu thở dài: “Con lớn thì phải gả…”

Công: “……”

“Củ Cải Trắng lớn rồi, quả nhiên không thể để ở nhà…”

Công:”…….”

Cô nàng còn tính càn quét hết vốn từ của mình ra để nói về tình cảnh bi thương trước mắt để biểu đạt tâm trang, ai ngờ còn chưa tìm được, đã bị Công nhanh tay lẹ mắt dùng hủ kem chặn miệng lại.

Im lặng chốc lát, hoà cùng nhạc nền của bộ phim trên màn hình, bạn thân đột nhiên hỏi: “Váy của mày đâu?”

Ngày hôm qua lúc Công đi, cô nàng ngồi ngay bên cạnh, nhìn thấy Công mặc bé váy đáng yêu ra khỏi nhà, vậy mà hiện tại lại vác bộ đồ con trai về, size còn không đúng nữa.

Bạn thân đi ra nhìn một lát, lại áp sát nhìn một lát, cặp mắt ‘kim tinh’ kia làm cậu có chút chột dạ.

Công cắn môi, nói: “Váy bị dơ rồi.”

Biểu tình trên gương mặt bạn thân phút chốc có chút sâu xa: “Làm gì mà dơ?”

Thái độ nuối tiếc đau lòng của Công cũng không phải giả, hô hấp có chút gấp: “Ừ thì, hôm qua không cẩn thận làm dơ, nên không mặc được nữa.”

“Phá của.” Bạn thân đấm ngực giậm chân “Mấy người kịch liệt cũng không biết cởi váy ra trước rồi mần hả?”



Công đau lòng muốn chết, nhưng váy hư cũng có một phần lỗi của cậu, không thể không biết xấu hổ mà vạch trần được, thế là thuật lại lời nói của Thụ cho bạn thân yên lòng: “Anh ấy nói sẽ cho tao cái khác.”

Bạn thân: “……”

Công vẻ mặt vô tội.

Cô nàng và Công đối mặt nhìn nhau hai giây, hộp kem trong tay im lặng chuyển qua, nhỏ giọng nói: “Mày thay đổi rồi, không còn là bé kẹo ngọt của tao như trước nữa, hiện tại chỉ biết thồn cơm chó thôi.”

Người Công hồng từ trên xuống tận cổ, thề thốt phủ nhận: “Tao có làm gì đâu…”

Bạn thân ôm ngực: “Tao sẽ không để mày đâm thêm nhát nữa, lòng tao chết rồi.”

Công: “……”

Hơn một tiếng sau, có người gõ cửa, Công tự giác đi ra mở, bên ngoài là một nhóm người cậu chưa bao giờ thấy qua, mặc âu đen đeo kính đen, trong tay còn cầm vài hộp đồ thiệt bự, nói là Thụ sai đưa tới.

Nghe là đồ của Thụ, Công bảo họ để đồ lên ghế sô pha đi, mấy người này động tác nhanh nhẹn, để đồ gọn gàng xong lập tức chào tạm biệt rồi rời đi, lúc đi ra khỏi nhà còn không quên đóng cửa lại giùm cậu nữa.

Công cẩn thận quan sát mấy cái hộp to này một hồi, lúc mở ra, trong mắt nhất hời như bị chiếu yêu, đứng đờ ra.

Bên trong là một đống bé váy!

Một giờ trước còn nói là sẽ không lại làm tổn thương bạn thân, nhưng chớp mắt lại vạn tiễn xuyên tâm bạn mình, lạnh thấu xương.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau