Xuân Sắc Vô Biên

Chương 1: Ác Mộng

Sau
"!"

Thẩm Khuynh Nguyệt đột nhiên bừng tỉnh từ trong ác mộng, mặt đầy mồ hôi lạnh, cả người đều hoảng hốt.

Động tác bừng tỉnh của nàng làm nha hoàn Thanh Hòa đang ngủ bên giường tỉnh giấc, nàng ta vội vàng giơ nến lên quan tâm hỏi: "Thế tử phi, người làm sao vậy, là gặp ác mộng sao?"

Thẩm Khuynh Nguyệt ngẩng đầu nhìn nha hoàn, sau đó hai tròng mắt trống rỗng nằm trở về.

"Ta muốn yên tĩnh, ngươi đừng làm phiền ta."

Thanh Hòa nghe xong, vội vàng đặt nến xuống, còn xoay người cầm khăn thơm lau mồ hôi cho Thẩm Khuynh Nguyệt.

Qua một hồi lâu Thẩm Khuynh Nguyệt mới phục hồi tinh thần lại, nhưng trong miệng lại nhịn không được nhỏ giọng lẩm bẩm: "Nếu đây không phải là mộng, ta chẳng phải là chết chắc rồi."

Thẩm Khuynh Nguyệt đúng là gặp ác mộng, đó còn là một ác mộng cực kỳ đáng sợ.

Trong mộng, trượng phu của nàng Yến Vương Thế tử Lý Dục là nam chính trong thoại bản, nhưng nàng lại không phải nữ chính trong thoại bản, mà là một nữ phụ ác độc.

Trong thoại bản, nữ phụ ác độc như nàng khi mang thai sẽ bị Lý Dục đạp cho sinh non, còn bị hắn ta liên hợp với tỷ tỷ cùng cha khác mẹ với nàng, nữ chính trong thoại bản - Bạch Vi Vi cho uống độc dược.

Hơn nữa bọn họ ngay cả nàng chết rồi cũng không buông tha nàng, còn bị roi thi*, nghiền xương thành tro…

(*) Roi thi: Dùng roi quất đánh lên thi thể



Nghĩ đến kết cục bi thảm của mình, Thẩm Khuynh Nguyệt không nhịn được rùng mình một cái.

Trong thoại bản, nam chính Lý Dục khi còn bé gặp phải thích khách, là nữ chính Bạch Vi Vi cứu hắn ta, từ đó Lý Dục vẫn luôn muốn tìm ân nhân cứu mạng báo ân, nhưng hắn ta lại không biết ân nhân cứu mạng của mình rốt cuộc là ai.

Kết quả sau khi trưởng thành, nữ phụ ác độc Thẩm Khuynh Nguyệt lại cố ý thay thế thân phận ân nhân cứu mạng ấy, thành công gả cho hắn ta.

Cũng may Lý Dục rất nhanh đã nhận ra không đúng, muốn xa lánh nữ phụ ác độc này.

Nhưng nữ phụ ác độc lại có tình cảm sâu đậm với hắn ta, chẳng những cố ý mang thai con của hắn ta, còn thiết kế hãm hại nữ chính Bạch Vi Vi, cho nên cuối cùng mới rơi vào loại kết cục bi thảm này.

Nữ phụ ác độc Thẩm Khuynh Nguyệt: "..."

Nàng đếm ngón tay tính toán, mình đã gả vào Yến Vương phủ ba tháng, dựa theo tuyến thời gian trong thoại bản, qua ba tháng nữa chính là ngày chết của nàng.

Thẩm Khuynh Nguyệt lập tức bị dọa đến nắm chặt chăn nhỏ.

"Có lẽ chỉ là mơ thôi..."

Thẩm Khuynh Nguyệt trở mình, nghĩ, vạn nhất không phải là mơ thì sao?

Ngộ nhỡ là thật thì sao?

Nàng có nên tìm cơ hội xác nhận một chút hay không?



Đúng rồi, trong thoại bản, ngày mai Lý Dục sẽ bất ngờ bị ám sát lần nữa, lần này lại là Bạch Vi Vi cứu hắn, nếu như ngày mai thật sự là như thế, vậy liền chứng minh nàng không phải gặp ác mộng, mà là làm một giấc mộng biết trước!

Tóm lại, ngày mai xác nhận trước xem!

Nghĩ đến đây, Thẩm Khuynh Nguyệt lập tức nhắm mắt lại mạnh mẽ để mình tiếp tục ngủ, sáng sớm ngày mai đi theo dõi Lý Dục.

Kết quả đầu óc nàng lại quá mức sinh động, làm sao cũng không ngủ được, thậm chí, trong đầu nàng còn không ngừng lướt qua hình ảnh trong thoại bản.

Thân là nữ phụ ác độc trong truyện, Thẩm Khuynh Nguyệt quả thật không phải là người tốt lành gì, nàng gả cho Lý Dục, cũng thật sự là thay thế thân phận ân nhân cứu mạng của Bạch Vi Vi.

Nương của nàng là con gái nhà giàu nhất Giang Nam, nhưng cho dù trong nhà có nhiều tiền thì cũng là thương hộ, bất kỳ người nào đội mũ quan đều có thể tùy ý nắm thóp nhà bọn họ, cho nên ông ngoại liền nghĩ biện pháp kín đáo đưa con gái duy nhất cho một đại quan đỉnh đỉnh lợi hại làm tiểu thiếp, dùng cái này che chở trong nhà.

Ông ngoại nàng chọn đại quan này đương nhiên cũng không phải tùy tiện chọn, ông chọn là thủ tướng đương triều.

Theo lý thuyết thân là thứ nữ của Thủ tướng, nàng ít nhiều cũng có thể gả cho một gia đình thanh quý làm chính thất, nhưng nàng giống như ông ngoại, cũng toàn tâm toàn ý trèo cành cao, vị trí chính thê của nhà quan viên bình thường nàng đều chướng mắt.

Sau đó nàng ngàn chọn vạn tuyển, coi trọng vị trí chính thê của thế tử Yến Vương.

Cũng thật trùng hợp, nàng ngoài ý muốn phát hiện Yến Vương thế tử có một ân nhân cứu mạng nhớ mãi không quên nhưng không biết tên tướng mạo, vài lần khéo léo thiết kế xuống, liền thành công để Lý Dục hiểu lầm, nhất định muốn đem nàng cưới vào cửa làm chính phi.

Vì vậy, nàng liền trở thành Thế tử phi hiện tại.

"Sớm biết như thế..." Trong đôi mắt Thẩm Khuynh Nguyệt xẹt qua hối hận: "Ta chọn Túc Vương thế tử, hắn cũng rất thích ta, nhưng chỉ có thể là vị trí Trắc phi."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Sau