Xuân Sắc Vô Biên

Chương 11: Lại Tiếp Tục Cố Gắng

Trước Sau
 

Nhìn hành động sắc tình của Lý Khiêm, Thẩm Khuynh Nguyệt không cầm giữ được, khe thịt đói khát nhúc nhích lại phun ra một ngụm mật.

Lý Khiêm khẽ cười một tiếng, vỗ vỗ gò má ửng hồng của Thẩm Khuynh Nguyệt, đứng lên: "cha còn có công vụ trong người, không quấy rầy ngươi nữa."

Thẩm Khuynh Nguyệt vừa nghe, tầm mắt dời xuống, nhìn về phía dưới hông công công.

Lúc này, dưới đũng quần của cha chồng bị dương vật bị đỉnh thành một cái lều to đến kinh người, có thể tưởng tượng được dương vật mà cha chồng giấu trong đũng quần là một cự vật lớn thái quá đến nhường nào.

Lập tức Thẩm Khuynh Nguyệt nhịn không được nuốt nước miếng một cái, kết quả chỉ trong chốc lát như vậy, Lý Khiêm thế mà quang minh chính đại xoay người đi ra ngoài.

Thẩm Khuynh Nguyệt: "?"

Đợi đã, cứ thế mà đi rồi sao?

Vậy nàng đây là câu dẫn thành công, hay là không thành công?

Thẩm Khuynh Nguyệt còn chưa kịp đứng dậy, rất nhanh bên ngoài đã có người tiến vào.

Người tới là Thanh Hòa lúc trước bị Lý Khiêm đuổi đi.

Thanh Hòa vừa tiến vào, lập tức nhìn thấy Thẩm Khuynh Nguyệt hai chân mở rộng, cả người trần trụi nằm ở trên giường, một đôi vú trắng như tuyết còn có dấu tay rõ ràng, đầu vú càng sưng đỏ không tưởng nổi, còn thủy quang uyển chuyển, hiển nhiên vừa mới bị hung hăng yêu thương.

Thanh Hòa lập tức không nhịn được khóc lên, nàng cho rằng Thế tử phi nhà mình bị cha chồng gian dâm: "Thế tử phi, mạng của người sao lại khổ như vậy..."

Thẩm Khuynh Nguyệt: "..."



Nàng ngược lại tình nguyện bị công công gian dâm đó!

Bây giờ cái này nửa vời, rốt cuộc tính là cái gì?

Thẩm Khuynh Nguyệt khoát tay áo: "Được rồi, đừng khóc, đỡ ta dậy trước."

Thanh Hòa dừng lại, vội vàng tiến lên hầu hạ Thẩm Khuynh Nguyệt mặc quần áo, nhưng nhìn thấy vết đỏ rõ ràng trên ngực Thẩm Khuynh Nguyệt, chóp mũi nàng lại chua xót.

"Nếu việc này bị Thế tử gia biết..."

Thẩm Khuynh Nguyệt nghĩ thầm, nàng cũng không ngại bị Lý Dục biết nàng bị cha chồng đưa lên giường, nhưng nàng không phải là chưa thành công sao?

Nhưng nếu lúc này bị biết, chẳng phải nàng thất bại trong gang tấc à?

Nghĩ tới đây, Thẩm Khuynh Nguyệt lập tức dặn dò: "Cho nên ngươi phải giữ kín miệng!"

Thanh Hòa vội vàng gật đầu: "Có đánh chết nô tỳ cũng sẽ không nói ra, chỉ là thế tử phi, kế tiếp chúng ta nên làm thế nào cho phải?"

Như thế nào cho phải?

Đương nhiên là muốn tiếp tục cố gắng, tiếp tục thông đồng với công công!

Lúc này trong lòng Thẩm Khuynh Nguyệt vô cùng nóng bỏng, cha chồng chỉ là dùng tay mà thôi, thế mà đã sướng đến mức nàng triều phun, Lý Dục cắm vào cũng không thể làm cho nàng thoải mái đến mức không khống chế được như vậy, chính là vì chuyện phòng the hài hòa, nàng đều nên đổi cho mình một nam nhân khác.

Thật sự nếm qua sơn hào hải vị, mới biết được mình trước kia ăn đều là đồ ăn cho heo.



Lại nói tiếp, Lý Dục mặc kệ là dáng người, năng lực, tướng mạo, đều kém xa Lý Khiêm, hắn ta sẽ không phải là thân sinh của Lý Khiêm chứ?

Thấy Thẩm Khuynh Nguyệt chậm chạp không nói lời nào, Thanh Hòa nhịn không được hỏi lần nữa: "Thế tử phi?"

"Không cần lo lắng, Lý Dục sẽ không làm gì ta."

Đối với việc này, Thẩm Khuynh Nguyệt vẫn có chút tự tin.

Nàng cảm giác được, công công đối với nàng quả thật có chút không tầm thường, chỉ cần công công có thể ngăn chặn Lý Dục, nàng liền không có bất kỳ lo lắng gì về sau.

Lại nói tiếp, nàng hôm nay đột nhiên cao hứng muốn câu dẫn công công, làm việc quả thật vội vàng một chút, đợi lần sau làm tốt chuẩn bị đầy đủ, nàng tất nhiên không thể để công công lại đùa bỡn nàng một phen còn có thể quần áo chỉnh tề rời khỏi.

Bây giờ khiến nàng nửa vời, quả thực rất khó chịu.

Đợi lần sau, nàng tất nhiên để công công dính vào người nàng, không rời khỏi sắc đẹp tiêu hồn nhập cốt này của nàng, đến lúc đó ỷ vào thế của công công, nàng liền không cần sợ gì nữa.

Hơn nữa thời gian của nàng đã không còn nhiều, nàng nhất định phải mau chóng đạt được sự tín nhiệm và yêu quý của cha chồng, mượn tay hắn tra rõ ràng phía sau Bạch Vi Vi đến cùng còn có chỗ dựa gì, những thích khách kia rốt cuộc là như thế nào.

Còn có Lý Dục.

Một súc sinh có thể nhẫn tâm giết cha, nàng tuyệt đối không tin sau lưng hắn không có bất kỳ chuẩn bị gì, còn lập tức thành công.

Cuối cùng hắn sẽ giết cha thượng vị, khẳng định đã sớm có hiềm khích với Lý Khiêm, vậy không trách được nàng sớm ly gián hai cha con bọn họ.

Nếu Lý Khiêm thực sự yêu thương đứa nhi tử này, nàng không ngại tự mình động thủ giết chết Lý Dục, tóm lại, chết một tên nam nhân đê tiện chung quy tốt hơn chết nàng.

Nàng còn chưa hưởng thụ đủ vinh hoa phú quý trên thế gian này đâu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau