Xuân Sắc Vô Biên

Chương 16: Con Dâu Làm Ly Rượu, Công Công Uống Rượu Ngon 

Trước Sau
Thẩm Khuynh Nguyệt rất nhanh liền đi tới trước mặt Lý Khiêm, nàng cố ý giơ hai tay lên cao cho Lý Khiêm nhìn hộp thức ăn trong tay nàng, trên thực tế lại là để Lý Khiêm nhìn hắny áo nàng trượt xuống, lộ ra cánh tay ngọc tuyết trắng.

"Con dâu làm chút điểm tâm, lúc trước cha chồng giúp con dâu "Trị thương", con dâu còn chưa hảo hảo cảm ơn cha chồng, như vậy, thật sự là vi phạm hiếu đạo."

Nói xong nàng đặt hộp thức ăn lên bàn đá, nhẹ nhàng mở ra, lộ ra một mâm bánh hoa quế tinh xảo bên trong.

Tầm mắt Lý Khiêm quả nhiên bị hấp dẫn, hai tròng mắt dần dần thâm trầm.

Phát hiện ánh mắt như lang như hổ của công công đang đặt trên cánh tay ngọc trắng như tuyết của mình, Thẩm Khuynh Nguyệt cực kỳ vui vẻ, nàng nâng khuôn mặt nhỏ xinh đẹp tuyệt luân lên, môi đỏ kiều diễm như lan, mập mờ tiếp cận: "Biết công công thích hoa quế, công công không bằng nếm thử tay nghề của con dâu?"

Nói xong ngón tay tinh tế trắng như tuyết của nàng nắm một miếng bánh hoa quế liền tiến về phía Lý Khiêm, kết quả lại "không cẩn thận" một cái không đứng vững nhào vào trong ngực công công, còn phi thường chuẩn xác xoay người đặt mông ngồi ở trong lòng công công.

Thẩm Khuynh Nguyệt nghĩ thầm, hoàn mỹ.

Không hổ là ta.

Lý Khiêm suýt nữa bị kỹ xảo câu dẫn vụng về của con dâu đáng yêu đến bật cười, nguy hiểm thật mới nín được, bàn tay to đỡ hờ lấy vòng eo tinh tế xinh đẹp của con dâu, để nàng ngồi vững trong lòng mình, lúc này mới buông chén rượu trong tay kia xuống.

"Công công~" Thẩm Khuynh Nguyệt cảm thấy thời cơ không thể bỏ lỡ, lập tức mặc kệ bánh hoa quế rơi trên mặt đất, xoay người liền kẹp cổ họng nhìn Lý Khiêm hờn dỗi: "Bánh ngọt rơi mất, không bằng con dâu hầu hạ cha chồng uống rượu, cha chồng một mình uống rượu dưới ánh trăng, chẳng lẽ không tịch mịch?"

Nói xong không đợi Lý Khiêm từ chối, nàng lập tức cầm lấy chén rượu của Lý Khiêm.



Thẩm Khuynh Nguyệt cẩn thận nhìn Lý Khiêm một cái, thấy Lý Khiêm không có ý cự tuyệt, nàng khẽ mở môi đỏ đem rượu uống vào miệng, nhưng lại chưa nuốt xuống, mà cứ như vậy buông chén rượu, một đôi cánh tay ngọc treo ở cổ Lý Khiêm, hơi nâng nửa người trên cúi đầu ngậm rượu ghé sát vào.

"A..."

Môi đỏ dán lên môi mỏng mềm mại của công công, đầu lưỡi Thẩm Khuynh Nguyệt hơi nhô ra, môi mỏng của Lý Khiêm liền mở ra, lập tức, rượu nàng ngậm trong miệng theo đầu lưỡi chảy vào trong miệng Lý Khiêm.

Yết hầu Lý Khiêm khẽ nhúc nhích, một cỗ rượu cứ như vậy thuận lợi bị hắn nuốt vào.

"Cha..." Thấy Lý Khiêm hai má ửng đỏ, cũng không kháng cự, Thẩm Khuynh Nguyệt lập tức hăng hái, chẳng những không lùi, còn lần nữa mở môi đỏ mọng mút lấy môi Lý Khiêm, "Chén rượu của cha không tốt, không bằng để con dâu làm chén rượu của cha chồng?"

Nói xong đầu lưỡi nóng ẩm của nàng lại vươn vào trong miệng Lý Khiêm, dụ dỗ cái lưỡi to của Lý Khiêm quấn lấy.

Lý Khiêm có lẽ là rốt cuộc chịu không nổi, bàn tay nóng rực bóp chặt vòng eo mảnh khảnh của con dâu, đầu lưỡi lớn chủ động dây dưa với đầu lưỡi nhỏ nhắn mềm mại của con dâu, còn có âm thanh "Chậc chậc" hút vào cái miệng nhỏ nhắn kiều diễm của con dâu.

Không bao lâu, cái miệng nhỏ nhắn xinh đẹp cùng đầu lưỡi nhỏ nhìn đều sưng đỏ không ít, càng thêm diễm lệ.

Qua hồi lâu, Lý Khiêm hơi ngửa ra sau, buông con dâu ra, đầu lưỡi hắn từ trong miệng con dâu rút ra, đầu lưỡi còn kéo ra một sợi tơ bạc mập mờ lại dâm loạn.

"Ngươi có biết mình đang làm cái gì hay không?" Lý Khiêm mặt không biểu tình, trầm giọng hỏi.

Thẩm Khuynh Nguyệt lại không bị hù dọa, vừa rồi công công suýt nữa đã nuốt chửng đầu lưỡi của nàng, miệng nhỏ của nàng đã bị ăn hết, nóng hầm hập, căn bản không có cấm dục như vậy.

Hơn nữa, thứ cứng rắn đội mông nàng là một cây gậy vừa thô vừa dài.



Còn tản ra nhiệt độ nóng rực.

Thẩm Khuynh Nguyệt đột nhiên cầm lấy bầu rượu, ngửa đầu há to miệng nhỏ, nâng bầu rượu rót rượu vào trong miệng nhỏ.

Rượu trong suốt nhất thời đổ ra, chẳng những chảy vào trong miệng nhỏ của Thẩm Khuynh Nguyệt, đại bộ phận còn vẩy ra bên ngoài, vẩy đến trên cằm tinh xảo khéo léo của nàng.

Rượu chảy dọc theo cằm nàng, chảy qua cái cổ trắng như thiên nga của nàng, xương quai xanh tinh xảo gợi cảm, cuối cùng chảy vào rãnh sữa khiến người ta huyết mạch sôi sục.

"A..."

Thẩm Khuynh Nguyệt lần nữa đưa tới gần, lần này không đợi Thẩm Khuynh Nguyệt dán lên, Lý Khiêm liền chủ động ngẩng đầu hé môi ngậm lấy đôi môi đỏ mọng đầy rượu của Thẩm Khuynh Nguyệt, không kịp chờ đợi hút.

Lập tức rượu trong miệng nhỏ của Thẩm Khuynh Nguyệt liền không chịu khống chế tràn ra từ khóe miệng, nhưng rất nhanh lại bị đầu lưỡi nóng ướt của Lý Khiêm liếm đi.

Lưỡi Lý Khiêm lại chui vào trong cái miệng nhỏ nhắn của Thẩm Khuynh Nguyệt, đầu lưỡi nóng ướt càn rỡ như uống say càn quấy trong miệng nhỏ của Thẩm Khuynh Nguyệt, giống như muốn đem cả người Thẩm Khuynh Nguyệt điên cuồng nuốt vào bụng.

Hắn còn ra sức mút đầu lưỡi của Thẩm Khuynh Nguyệt, môi đỏ mọng, môi mỏng cũng một đường đi xuống, liếm rượu trên cổ Thẩm Khuynh Nguyệt.

Cuối cùng đầu lưỡi hắn sắc tình một đường liếm đến xương quai xanh, liếm đến trong khe vú của con dâu: "Lấy khe núi con dâu làm chén rượu, hay quá."

Dứt lời, đầu lưỡi nóng ẩm của hắn tựa như giao hợp, gắt gao co rút đâm vào trong khe ngực trắng như tuyết của con dâu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau