Xuân Sắc Vô Biên

Chương 27: Không Thể Tra

Trước Sau
Thẩm Khuynh Nguyệt ngủ một ngày một đêm, mặc dù trong lúc đó cũng được cho ăn cho uống chút nước, nhưng sau khi hoàn toàn tỉnh lại vẫn giống như bị móc sạch, thân thể suy yếu vô cùng.

Thừa dịp cha chồng không có ở đây, Thẩm Khuynh Nguyệt lén lút mặc quần áo của cha chồng, cuối cùng rời khỏi phòng ngủ của cha chồng đi về phía tiểu viện của mình, kết quả nàng đi chưa được mấy bước thì chân đã mềm nhũn, thật vất vả mới rút về tiểu viện của mình, bị Thanh Hòa lo lắng chờ đợi đón lấy.

"Mau, làm chút đồ ăn cho ta, ta sắp chết..."

"Ta muốn ăn thịt, ta muốn ăn thật nhiều thịt..."

Thanh Hòa đau lòng muốn chết, vội vàng để hạ nhân đi chuẩn bị, nàng thì hầu hạ Thẩm Khuynh Nguyệt tắm rửa thay y phục, kết quả quần áo của Thẩm Khuynh Nguyệt vừa bị cởi ra, Thanh Hòa liền thấy được trên đó lấm tấm vết tích tím xanh, nhất thời đau lòng muốn chết.

"Một ngày một đêm này, Thế tử phi đã gặp phải chuyện gì?"

Thẩm Khuynh Nguyệt biểu lộ có chút xấu hổ, gặp phải cái gì?

Đương nhiên là bị công công thao!

Hơn nữa, còn là nàng chủ động đưa tới cửa…

Thẩm Khuynh Nguyệt cúi đầu nhìn, phát hiện vết tích trên người thật ra không nghiêm trọng như lúc đầu, chủ yếu là thuốc của cha chồng dùng tốt, nàng mới nghỉ ngơi một ngày, đã biến mất bảy tám phần, chỉ sợ nghỉ ngơi thêm một hai ngày nữa sẽ không nhìn ra vết tích.

Ngay cả công công cũng quá đói khát, thế mà hút một mảng tím xanh bên trong đùi nàng.



Thẩm Khuynh Nguyệt nhớ tới trải nghiệm bị cha chồng thao không ngừng, Tiểu bức liền nhịn không được run rẩy một trận, lại có chút sợ hãi, lại có chút hưng phấn.

"Có một số việc ta không tiện nói với ngươi bây giờ, ngươi về sau sẽ hiểu."

Thẩm Khuynh Nguyệt lừa Thanh Hòa cho qua, tắm rửa rửa mặt, thay một bộ váy mới xinh đẹp sạch sẽ, dự định nghỉ ngơi thật tốt trước, cuối cùng thành công leo lên giường công công, nàng cũng coi như tiến thêm một bước dài.

Chuyện phía sau này cứ từ từ sẽ đến.

Nhưng chiều hôm đó, người của Củng Vệ Ti đột nhiên đến, người đến là một nam nhân trẻ tuổi tên là Bùi Thanh, hắn là Chỉ huy sứ Củng Vệ Ti, quyền cao chức trọng, cũng là thanh đao sắc bén nhất, nghe lời nhất của cha chồng nàng.

Thủ lĩnh của Củng Vệ Ti trong ngoài quốc, các loại tình báo lớn nhỏ, chỉ cần người của Củng Vệ Ti muốn điều tra, mấy lão gia hỏa xuống mồ mấy chục năm hồi mấy tuổi mới cai sữa, mấy tuổi còn đái dầm cũng có thể điều tra ra cho ngươi, cho nên Thẩm Khuynh Nguyệt mới muốn cha chồng gọi người của Củng Vệ Ti hỗ trợ điều tra Bạch Vi Vi.

Mặc dù có chút dùng dao mổ trâu để giết gà, nhưng ai bảo bên người nàng không có người có thể dùng, hơn nữa còn có thể tín nhiệm chứ?

Hơn nữa Bạch Vi Vi giấu quá sâu, nàng tin rằng, ngoại trừ người của Củng Vệ Ti, những người khác thật sự không tra ra được lai lịch thực sự của Bạch Vi Vi.

"Không biết Thế tử phi muốn tra người nào?" Bùi Thanh cúi đầu không dám nhìn Thẩm Khuynh Nguyệt, trầm giọng hỏi.

Thẩm Khuynh Nguyệt nói thẳng: "Ta muốn điều tra Bạch Vi Vi, Bạch quý phi, ta muốn biết tất cả mọi chuyện của Bạch Vi Vi."

Kết quả nghe Thẩm Khuynh Nguyệt nói, Bùi Thanh lại khựng người, lập tức đầu hắn càng thấp hơn: "Xin lỗi, Thế tử phi, người này không thể tra, tất cả tư liệu của nàng đều không thể công khai."

"Vì sao?"



"Bởi vì nàng là Quý phi nương nương trong cung sao?"

Thẩm Khuynh Nguyệt giật mình, có chút ủy khuất, Bạch Vi Vi lợi hại như vậy, ngay cả Củng Vệ ti cũng không tra được nàng sao?

Vậy làm sao nàng có thể tránh thoát tử kiếp tương lai?

Chẳng lẽ, cả nhà nàng và ông ngoại đều không được cứu sao?

Thế nào cũng phải dâng tính mạng lên còn phải dâng lên tiền tài sao?

Vừa nghĩ tới tài phú kếch xù của nhà ông ngoại tương lai đều lọt vào trong tay Bạch Vi Vi, Thẩm Khuynh Nguyệt liền tức giận đến đau lòng, đó cũng không phải là số lượng nhỏ, đây chính là kim sơn phú khả địch quốc đó.

Bùi Thanh nói: "Thế tử phi, nếu ngài thật sự muốn biết chuyện của Bạch quý phi, có thể đi hỏi Yến Vương."

Thẩm Khuynh Nguyệt nghe xong, sắc mặt càng khó coi.

Bạch Vi Vi còn có liên quan đến cha chồng, cha chồng cũng đang che chở cho Bạch Vi Vi?

Chẳng lẽ là công công không cho điều tra?

Thẩm Khuynh Nguyệt suýt nữa tức chết: "Được rồi, ngươi đi đi."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau