Xuân Sắc Vô Biên

Chương 30: Dưới Bàn Ăn (1)

Trước Sau
Lý Dục tức giận muốn chết, hai con ngươi nhìn chằm chằm Thẩm Khuynh Nguyệt.

Hắn nhớ rõ lúc vừa vào cửa khiếp sợ uy nghiêm của cha, Thẩm Khuynh Nguyệt cũng không dám ngẩng đầu nhìn cha, lại không biết từ khi nào, nàng thế mà không hề sợ cha, còn lấy cha làm chỗ dựa, hết lần này tới lần khác dựa chỗ dựa này làm hắn không dám đắc tội.

Lý Dục càng nhẫn nại kiềm chế, chỉ có thể dùng ánh mắt sắc bén như đao không ngừng nhìn nàng, Thẩm Khuynh Nguyệt càng đắc ý, nàng thậm chí còn có chút đắc ý vênh váo, muốn ở trước mặt Lý Dục cùng cha chồng làm gì đó.

Tuy rằng tất cả trong thoại bản vẫn chưa xảy ra, Lý Dục cũng không có cùng Bạch Vi Vi quấn quít lấy nhau, nhưng nàng hẹp hòi lại mang thù, tự nhiên phải ghi hết thảy trong thoại bản lên đầu Lý Dục bây giờ.

Hơn nữa nữ phụ ác độc như nàng cũng vậy, nếu ngươi làm chuyện không tốt với ta, vậy khẳng định là ngươi sai, mà nếu ta làm chuyện không tốt với ngươi, vậy khẳng định vẫn là ngươi sai.

Nếu như ngươi không sai, ta làm sao sẽ làm chuyện không tốt đối với ngươi, đúng không?

Thẩm Khuynh Nguyệt từ nhỏ đến lớn chưa bao giờ trách cứ mình, chỉ biết trách cứ người khác, hiện nay cũng vậy, mà tính tình của nàng cũng như vậy, nghĩ đến cái gì liền làm cái đó, vì thế sau khi công công thản nhiên tuyên bố khai thiện, bàn tay nhỏ bé của nàng liền lặng lẽ duỗi ra.

Lập tức khiến tay Lý Khiêm cầm đũa ngọc dừng lại.

Tầm mắt hắn quét xuống dưới, liền thấy bàn tay nhỏ mềm mại như bạch ngọc của con dâu ma sát trên đùi mình, còn càng sờ càng vào trong, rất nhanh đã mò tới giữa hai chân của hắn, cách vải vóc dừng lại ở trên dương cụ giữa háng hắn.

Sau đó bàn tay nhỏ bé này càng thêm can đảm ở trên dương cụ của hắn ra sức nhào nặn.

Lý Khiêm hơi nhướng mày, hô hấp cũng trở nên nặng nề hơn rất nhiều.

Trong phủ khắp nơi đều là ánh mắt của hắn, hắn tự nhiên biết Lý Dục cùng con dâu trở mặt, thậm chí bọn họ vì sao trở mặt hắn đều biết, nếu không ngày đó hắn cũng sẽ không trực tiếp xuống tay với con dâu.



Nhưng cho dù hai người không có trở mặt, lấy "Thủ đoạn" của con dâu, sợ là hắn cũng không nhẫn nại được bao lâu, bằng không hắn ngay từ đầu đã không nhúng tay chuyện giữa hai người, hai lần tìm người mang Lý Dục đi.

Lý Khiêm là một người rất bá đạo, từ trong hôn lễ lần đầu tiên nhìn thấy con dâu sinh ra dục niệm sau đó vẫn đè nén chính mình, chưa từng chủ động xuất hiện ở trước mặt con dâu, thậm chí còn có ý tránh đi nàng.

Hắn chỉ sợ dục vọng ngày càng bốc lên của mình cuối cùng sẽ thiêu đốt lý trí của hắn, làm ra chuyện không thể vãn hồi.

Nhưng nàng dâu này lại tự mình đưa tới cửa.

Lý Khiêm không tin lý do con dâu lúc trước nói, nhưng hắn tiếp nhận, còn lấy cái này thuyết phục mình, mang xúc giác dục vọng của mình kéo dài ra, hóa thành lồng giam nhào về phía nàng.

Nàng dâu này của hắn lại là một người ngốc, hoàn toàn không phát hiện nguy hiểm tiến đến, còn cố ý tiến lên trêu chọc hắn, nghĩ đến hành vi mấy ngày nay nàng cố ý trốn tránh mình, ý cười trên mặt Lý Khiêm không khỏi càng sâu.

Hắn cũng không phải Lý Dục, có thể để nàng phất tay gọi là tới, ghét bỏ thì lại không cần.

Lý Khiêm buông đũa ngọc cầm lấy một chén rượu uống, làm bộ không thèm để ý bàn tay nhỏ giữa háng, nhưng phản ứng của thân thể hắn lại rất thành thật, cũng rất kịch liệt.

Theo bàn tay nhỏ bé nhu nhược không xương của con dâu làm càn xoa nắn, cự vật hắn giấu ở trong quần dần dần nổi lên phản ứng, không bao lâu liền đem đũng quần cao cao dựng lên một cái lều vải lớn dọa người.

Cách vải vóc, Thẩm Khuynh Nguyệt cũng có thể cảm nhận được nhiệt độ nóng hổi của cha chồng, thậm chí còn có thể cảm nhận được nó hơi nhảy lên trong lòng bàn tay mềm mại của nàng, lập tức khuôn mặt Thẩm Khuynh Nguyệt liền đỏ lên.

Nàng không nhịn được hồi tưởng lại chuyện lúc trước, trong lúc nhất thời bức nhỏ nhúc nhích đến mức khiến tiểu bức của nàng có chút phát đau.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau