Xuân Sắc Vô Biên

Chương 46: Dã Tâm Bừng Bừng, Nhưng Ngu Xuẩn Mỹ Lệ

Trước Sau
Thẩm Khuynh Nguyệt ôm chặt cổ công công, lúc này nàng hiểu được sợ hãi, lo lắng bị người nhìn thấy nàng còn đang trần trụi kề sát với công công, tính khí tương liên.

Nhưng lúc này Thẩm Khuynh Nguyệt cũng đã mệt mỏi, mắt đều sắp không mở ra được: "Con dâu, con dâu sắp chết rồi, đừng thao nữa..."

Lý Khiêm cười khẽ một tiếng: "Nếu vài ngày trước ngươi không trốn công công, công công đã muốn đủ rồi, ai bảo ngươi lúc trước cố ý trốn công công, cái này liền không trách công công lấy tiểu bức của ngươi hung hăng giải nghiện..."

"Ngươi cứ yên tâm ngủ mê man là được, công công sẽ tự mình động..."

Thân thể Thẩm Khuynh Nguyệt nhất thời co quắp, lại chọc cho Lý Khiêm hô hấp lại trở nên nặng nề, ôm thân thể mềm mại của Thẩm Khuynh Nguyệt trên dưới điên cuồng đưa đẩy càng thêm lợi hại, rất nhanh Thẩm Khuynh Nguyệt liền sảng khoái rên rỉ lần nữa, chỉ có thể bất lực ôm chặt đầu vai công công.

Không bao lâu sau Thẩm Khuynh Nguyệt liền bị đặt lên giường, dựa vào lý trí còn sót lại, Thẩm Khuynh Nguyệt nhịn không được hỏi: "Công công vì sao nguyện ý nói cho con dâu chuyện mật thám?"

Là vì tín nhiệm?

Hay là thích?

Lý Khiêm đặt trên người Thẩm Khuynh Nguyệt một bên nhanh chóng đong đưa eo, để cho dương vật của mình nhanh chóng "òm ọp" đâm vào tiểu huyệt con dâu, vừa há to miệng cắn đầu vú sưng đỏ của con dâu hung hăng hút vào, vừa hàm hồ nói: "Công công tin tưởng con có chừng mực..."

Nói xong hắn vươn đầu lưỡi liếm thân thể tràn đầy mồ hôi của con dâu: "Nếu muốn mang thai con của công công, thân thể này của con sẽ không thể bị người khác đụng vào, bằng không nếu bị đụng vào ở đâu, công công liền chặt chỗ đó..."



Nghe giọng nói lạnh lùng của cha chồng, Thẩm Khuynh Nguyệt lập tức ủy khuất, sao lại chặt nàng chứ?

Nên chặt người đã chạm vào nàng mới đúng!

Nhưng rất nhanh Thẩm Khuynh Nguyệt không có cách nào ủy khuất, bởi vì nàng sinh sinh sảng khoái hôn mê bất tỉnh, chờ tỉnh táo lại thì đã là sáng ngày thứ hai.

Phát hiện trên người mình đều là vết tích loang lổ, Thẩm Khuynh Nguyệt trợn trắng mắt, thầm nghĩ, công công đúng là chó, còn là một con chó đực động dục, mỗi lần thao nàng lên liền không dứt, một đêm không biết phải thao nàng bao nhiêu lần.

Quả nhiên nam nhân này nhẫn nhịn chính là không được, dễ dàng biến thái.

Cũng may nàng nhanh chóng kiểm tra một phen, phát hiện trên người mình nhẹ nhàng khoan khoái, nhiều chỗ còn lạnh buốt, hiển nhiên là công công vệ sinh thân thể cho nàng, còn bôi thuốc, bên giường cũng treo một bộ quần áo mới xinh đẹp.

Xem ra cha chồng đã biết được Kiều Quý như nàng nhất định phải hảo hảo phú dưỡng, váy xinh đẹp sẽ không mặc lần thứ hai.

"Thế tử phi?" Thanh Hòa kinh hoảng chạy vào: "Cuối cùng ngài cũng tỉnh rồi, nô tỳ xin hầu hạ ngài thay quần áo trang điểm."

Thẩm Khuynh Nguyệt lười biếng xoa đầu Thanh Hòa: "Được rồi, ngươi đỡ ta dậy."

Nhìn dấu vết trên người Thẩm Khuynh Nguyệt, mặt Thanh Hòa lập tức đỏ lên, lại trắng: "Vương Gia hơi quá đáng..."

Thẩm Khuynh Nguyệt sờ lên khuôn mặt càng ngày càng kiều diễm của mình, trên mặt cũng đều là vẻ thỏa mãn.



Tuy mỗi lần công công đều thao rất mạnh, còn thao rất lâu, nhưng không thể không nói, thân thể này của nàng trời sinh đã rất lẳng lơ, cũng chỉ có công công có thể thỏa mãn được, cho nên mỗi lần nàng đều đặc biệt hưởng thụ.

Nếu cha chồng không chăm sóc nàng lâu như vậy, nàng còn chưa thỏa mãn được đâu.

"Thật ra ta tự nguyện." Thẩm Khuynh Nguyệt đột nhiên nói thật với Thanh Hòa: "Cũng là ta chủ động bò lên giường công công."

Thanh Hòa sợ rớt cả thắt lưng: "Thế tử phi?"

Thẩm Khuynh Nguyệt đắc ý nâng khuôn mặt càng ngày càng xinh đẹp động lòng người của mình: "Ngươi không cảm thấy dung mạo, khí độ, tư thái của cha chồng đều xuất sắc hơn Lý Dục gấp trăm lần sao?"

"Vậy vì sao ta không chọn nam nhân chất lượng tốt như vậy, lui mà cầu chọn Lý Dục ngu xuẩn như heo, bị nữ nhân chơi xoay vòng vòng?"

"Lúc trước ta không có cơ hội tiếp xúc với công công, bây giờ đã gả vào vương phủ, tự nhiên phải chọn nam nhân tốt hơn."

Thanh Hòa dừng một chút, đột nhiên nhớ tới mẫu thân của tiểu thư, phu nhân nhà nàng đánh giá nữ nhi.

Dã tâm bừng bừng, nhưng lại ngu xuẩn mỹ lệ.

Thật đúng là chuẩn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau