Chương 41: Chuyên mục khoe quà siêu xịn
Khi kiểm định xong, mọi người như ong vỡ tổ nhanh chóng tranh chấp nhau để mua đồ quý trước mắt.
"Tôi muốn mua Chiếc bình kia"
"Tôi muốn lấy tủ"
"Tôi muốn lấy quyển sách"
Bọn họ tranh dành rất quyết liệt mà quên mất rằng quan trọng chủ nhân của nó có muốn bán hay không. Ba Hải vẫn còn đang trấn động đứng đơ tại chỗ. Một lúc sau, Bắc Hải quận mới trấn tĩnh tinh thần để nói chuyện với Mộc Hạ.
"Hạ Hạ sao con biết đống đồ đó có giá trị cao như vậy?"
"Con nhắm đại thôi ạ"
"Vậy à, con nhắm đại gì mà siêu thế không biết. Mà giờ con tính sao với đống đồ cổ này, dù gì cũng là đồ do con chọn nên con cứ tự quyết định đi."
"Con không bán, để lại trong nhà chưng cho đẹp ạ, với lại con còn đem tặng cho các vị sư phụ của mình nữa"
"Được rồi nghe con"
Thấy vậy ai nấy cũng tiếc hùi hụi nhưng chẳng làm được gì, kiểm định đã xong. Tổng hết đống này là hơn 700 triệu USD. Đây là một số tiền trị giá quá lớn không phải người giàu nào cũng sở hữu hết được.
Sau khi làm kiểm định loạt trang sức còn lại xong xuôi, hai người chở đồ về nhà. Hiện tại pà buổi tối, cả nhà đã có mặt đông đủ.
"Đây là tủ để cầu lông à"
Trí Khanh vươn tay sờ qua nó một chút, ba Hải hớt hải mà nói ầm lên.
"Thằng ranh con bỏ tay ra ngay, đừng làm xướt nó. Trời ơi một vết xước có thể bay hết 13,2triệu USD đấy con ạ"
Nghe thấy vậy Trí Khanh nhanh cất tay khỏi chiếc tủ, vẻ mặt anh ngờ vực nhìn nó. Thảo Anh đang gặm táo bỗng chen miệng vào khuấy động không khí.
"Rốt cuộc cái tủ đó bao nhiêu mà ba quý quá vậy "
"Một cái tủ cổ như này mà chưa đấu giá kiểm định nói giá trị của nó có thể lên đến 35,8 triệu USD "
Thảo Anh nghe xong giá trị của chiếc tủ gỗ sặc sỡ này mà sốc ngang, cô còn đánh rơi quả táo đang ăn dở. Miệng và mắt há to làm. vẻ kinh ngạc tột độ.
"Vãi ạ"
Mẹ Đường từ đầu được nghe qua giá cũng sốc ngang như vậy, thật quả là ngoài sức tưởng tượng. Mộc Hạ mới tắm rửa xong cũng đi xuống dưới góp vui với mọi người, ba Hải lại tiếp tục khoe con trai. Mộc Hạ cười trừ bất lực, cả nhà rata hứng thú với câu chuyện này.
Thiếu Từ Gia sau khi thua cá cược phải nhục nhã quỳ lạy xin lỗi cả nhà họ Lý, thật xui xẻo cho hắn mọi cảnh tượng đã bị phóng viên trà trộn vào quay lại được từ đầu đến cuối. Chỉ tiết là bị khuất nên không thể quay kỹ mặt của Mộc Hạ được.
Và giá trị của từng món đồ cổ cũng lên trang nhất, chả biết như nào mà sau buổi giám định. Nhà họ Thiếu cứ bị ném đá giấu tay, đang lao đao vô cùng.
Khi nhận quà xong mọi người cũng nhanh chóng đăng bài lên mạng xã hội để khoe, ngay cả các vị sư phụ của cậu cũng vậy. Vì lúc quay về cậu đã nhanh chóng chuyển quà cho bọn họ rồi.
Các vị sư phụ sau khi nhận quà liền đồng loạt nhắn tin cảm ơn cậu, bọn họ cũng muốn khoe lắm nhưng giờ đang bận ngập đầu vì đề tài nghiên cứu mới nên đành ngậm ngùi để khi khác vậy.
Bình luận:
Con trai cưng: [ Vãi thiệt, tôi mới thấy bên giám định đồ cổ và báo đưa tin xong. Giờ lại gặp đúng chủ nhân của nó luôn ạ]
Hôm nay yêu đời: [ Ghen tỵ quá đi, con trai tôi mà được như vậy chắc tui sướng chết]
Bình luận:
Trư Trư: [ Ai mà tin được thanh kiếm nhìn như đồ mại bản vậy mà giá trị lên trời đâu cơ chứ]
Ham giàu: [ Trời ơi, nhìn dây chuyền đó đi, vừa sang, vừa mắc, vừa lộng lẫy xinh đẹp. Tôi làm cả kiếp này cũng chẳng mua nổi mất]
Bình luận:. Đam Mỹ Hài
Tôi cần bao nuôi: [ Sao cái gia đình này giàu thế, có thể chia tui một chút được không. Tỷ Tỷ à mau bao nuôi tui đi]
Bình luận:
Hàn Vũ.[ Sao kỳ vậy, sao tôi vẫn chưa nhận được quà. Bất công quá]
Hàn Phong đã trả lời: [ Do ăn ở đó bạn]
Em yêu anh: [ Hàn Phong đẹp trai nhất, em yêu anh]
Bình luận:
Diệt Hưu: [ @Viện Quốc gia, không rảnh để khoe quà học trò cưng à. Tội mấy người quá, cố lên nha]
Tôi là fan của Diệt Hưu đại lão: [ Sướng nhất đại lão rồi]
Viện Quốc gia: [Thật thâm độc]
Mộc Hạ tắt mang xã hội, cậu đang hoang mang đấy nhá. Nhưng may mọi người không tag cậu vào vì cậu không thích sự ồn ào như vậy, mọi thứ cứ bình lặng như vầy là ổn nhất.
Bên nhà họ Mạc, Cát Oanh đang tức điên máu mà ném điện thoại.
"Vì cái cơ gì mà thằng đó lại hưởng được đặt lợi to lớn như vậy, mình không cam tâm. Mình sẽ hủy hoại cậu ta một cách triệt để nhất, Mộc Hạ à cứ đợi đấy"
Cát Oanh chợt nở một nụ cười thâm độc, đúng là ngồi không cũng trúng đạn mà. Mộc Hạ mà biết chắc trầm cảm lắm đây.
"Tôi muốn mua Chiếc bình kia"
"Tôi muốn lấy tủ"
"Tôi muốn lấy quyển sách"
Bọn họ tranh dành rất quyết liệt mà quên mất rằng quan trọng chủ nhân của nó có muốn bán hay không. Ba Hải vẫn còn đang trấn động đứng đơ tại chỗ. Một lúc sau, Bắc Hải quận mới trấn tĩnh tinh thần để nói chuyện với Mộc Hạ.
"Hạ Hạ sao con biết đống đồ đó có giá trị cao như vậy?"
"Con nhắm đại thôi ạ"
"Vậy à, con nhắm đại gì mà siêu thế không biết. Mà giờ con tính sao với đống đồ cổ này, dù gì cũng là đồ do con chọn nên con cứ tự quyết định đi."
"Con không bán, để lại trong nhà chưng cho đẹp ạ, với lại con còn đem tặng cho các vị sư phụ của mình nữa"
"Được rồi nghe con"
Thấy vậy ai nấy cũng tiếc hùi hụi nhưng chẳng làm được gì, kiểm định đã xong. Tổng hết đống này là hơn 700 triệu USD. Đây là một số tiền trị giá quá lớn không phải người giàu nào cũng sở hữu hết được.
Sau khi làm kiểm định loạt trang sức còn lại xong xuôi, hai người chở đồ về nhà. Hiện tại pà buổi tối, cả nhà đã có mặt đông đủ.
"Đây là tủ để cầu lông à"
Trí Khanh vươn tay sờ qua nó một chút, ba Hải hớt hải mà nói ầm lên.
"Thằng ranh con bỏ tay ra ngay, đừng làm xướt nó. Trời ơi một vết xước có thể bay hết 13,2triệu USD đấy con ạ"
Nghe thấy vậy Trí Khanh nhanh cất tay khỏi chiếc tủ, vẻ mặt anh ngờ vực nhìn nó. Thảo Anh đang gặm táo bỗng chen miệng vào khuấy động không khí.
"Rốt cuộc cái tủ đó bao nhiêu mà ba quý quá vậy "
"Một cái tủ cổ như này mà chưa đấu giá kiểm định nói giá trị của nó có thể lên đến 35,8 triệu USD "
Thảo Anh nghe xong giá trị của chiếc tủ gỗ sặc sỡ này mà sốc ngang, cô còn đánh rơi quả táo đang ăn dở. Miệng và mắt há to làm. vẻ kinh ngạc tột độ.
"Vãi ạ"
Mẹ Đường từ đầu được nghe qua giá cũng sốc ngang như vậy, thật quả là ngoài sức tưởng tượng. Mộc Hạ mới tắm rửa xong cũng đi xuống dưới góp vui với mọi người, ba Hải lại tiếp tục khoe con trai. Mộc Hạ cười trừ bất lực, cả nhà rata hứng thú với câu chuyện này.
Thiếu Từ Gia sau khi thua cá cược phải nhục nhã quỳ lạy xin lỗi cả nhà họ Lý, thật xui xẻo cho hắn mọi cảnh tượng đã bị phóng viên trà trộn vào quay lại được từ đầu đến cuối. Chỉ tiết là bị khuất nên không thể quay kỹ mặt của Mộc Hạ được.
Và giá trị của từng món đồ cổ cũng lên trang nhất, chả biết như nào mà sau buổi giám định. Nhà họ Thiếu cứ bị ném đá giấu tay, đang lao đao vô cùng.
Khi nhận quà xong mọi người cũng nhanh chóng đăng bài lên mạng xã hội để khoe, ngay cả các vị sư phụ của cậu cũng vậy. Vì lúc quay về cậu đã nhanh chóng chuyển quà cho bọn họ rồi.
Các vị sư phụ sau khi nhận quà liền đồng loạt nhắn tin cảm ơn cậu, bọn họ cũng muốn khoe lắm nhưng giờ đang bận ngập đầu vì đề tài nghiên cứu mới nên đành ngậm ngùi để khi khác vậy.
Bình luận:
Con trai cưng: [ Vãi thiệt, tôi mới thấy bên giám định đồ cổ và báo đưa tin xong. Giờ lại gặp đúng chủ nhân của nó luôn ạ]
Hôm nay yêu đời: [ Ghen tỵ quá đi, con trai tôi mà được như vậy chắc tui sướng chết]
Bình luận:
Trư Trư: [ Ai mà tin được thanh kiếm nhìn như đồ mại bản vậy mà giá trị lên trời đâu cơ chứ]
Ham giàu: [ Trời ơi, nhìn dây chuyền đó đi, vừa sang, vừa mắc, vừa lộng lẫy xinh đẹp. Tôi làm cả kiếp này cũng chẳng mua nổi mất]
Bình luận:. Đam Mỹ Hài
Tôi cần bao nuôi: [ Sao cái gia đình này giàu thế, có thể chia tui một chút được không. Tỷ Tỷ à mau bao nuôi tui đi]
Bình luận:
Hàn Vũ.[ Sao kỳ vậy, sao tôi vẫn chưa nhận được quà. Bất công quá]
Hàn Phong đã trả lời: [ Do ăn ở đó bạn]
Em yêu anh: [ Hàn Phong đẹp trai nhất, em yêu anh]
Bình luận:
Diệt Hưu: [ @Viện Quốc gia, không rảnh để khoe quà học trò cưng à. Tội mấy người quá, cố lên nha]
Tôi là fan của Diệt Hưu đại lão: [ Sướng nhất đại lão rồi]
Viện Quốc gia: [Thật thâm độc]
Mộc Hạ tắt mang xã hội, cậu đang hoang mang đấy nhá. Nhưng may mọi người không tag cậu vào vì cậu không thích sự ồn ào như vậy, mọi thứ cứ bình lặng như vầy là ổn nhất.
Bên nhà họ Mạc, Cát Oanh đang tức điên máu mà ném điện thoại.
"Vì cái cơ gì mà thằng đó lại hưởng được đặt lợi to lớn như vậy, mình không cam tâm. Mình sẽ hủy hoại cậu ta một cách triệt để nhất, Mộc Hạ à cứ đợi đấy"
Cát Oanh chợt nở một nụ cười thâm độc, đúng là ngồi không cũng trúng đạn mà. Mộc Hạ mà biết chắc trầm cảm lắm đây.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất