Xuyên Đến 70, Trở Thành Cô Em Chồng Cực Phẩm Của Nữ Chính

Chương 15:

Trước Sau
Nguyên chủ quen một người yêu, khiến bản thân trở nên nghèo túng, còn coi một thứ đồ nát như bảo bối.

Ăn cắp tiền của nữ chính cũng là để mua cho Phương Minh một chiếc đồng hồ.

Hướng Vãn cũng phải nể phục.

May mà thời đại này phong trào nghiêm ngặt, hai người nhiều nhất chỉ nắm tay nhau, không có hành vi quá đáng nào.

Nếu không, Hướng Vãn cũng thấy ghê tởm.

Sắc mặt Phương Minh khó coi, miễn cưỡng nói: "Mặc dù những thứ đó đều là cô chủ động muốn tặng nhưng nhà họ Phương chúng tôi cũng không phải là người thích chiếm tiện nghi. Chỉ là, trên người tôi không có nhiều tiền như vậy..."

"Không sao" Hướng Vãn ân cần nói: "Ngày mai anh đưa tôi cũng được."

Phương Minh không thể ở lại đây nữa, cơm cũng quên mang đi, mặt mày xanh xao rời đi.

Giải quyết xong phiền phức, ngày mai còn có tiền về, tâm trạng Hướng Vãn rất tốt.

Tào Tiểu Phương nghiêng đầu nhìn Hướng Vãn, nhìn đôi mắt cong cong của cô, tâm trạng dường như không bị ảnh hưởng gì.



Cô ấy lo cô đang cố tỏ ra mạnh mẽ, không yên tâm hỏi một câu: "Hướng Vãn, cô không sao chứ?"

Cô ấy an ủi: "Tên Phương Minh kia không phải thứ tốt lành gì, cô chia tay với anh ta là đúng. Sau này chúng ta tìm người tốt hơn, tức chết anh ta."

Nhớ đến những lời Hướng Vãn vừa nói, Tào Tiểu Phương đều ngây người, cô không biết Hướng Vãn và Phương Minh quen nhau lại như vậy.

Cô chỉ thấy Phương Minh dẻo miệng, không ngờ anh ta còn thích ăn bám!

Nhưng Hướng Vãn cũng thật ngốc, Tào Tiểu Phương không biết nói gì hơn.

Cô ấy nhìn Hướng Vãn, nói bóng gió: "Hướng Vãn, mẹ tôi trước đây đã nói với tôi, nhìn người ta, không phải nhìn họ nói gì, mà phải xem họ làm gì. Tôi thấy rất có lý, nói hay đến mấy cũng không bằng hành động thực tế, cô thấy sao?"

Thật khiến người ta lo lắng, ngàn vạn biệt lại bị lời ngon tiếng ngọt của đàn ông lừa dối nữa.

Hướng Vãn: "Ừ, mẹ cô nói có lý."

Thấy cô nghe vào, Tào Tiểu Phương thở phào nhẹ nhõm.

Thấy vẻ thở phào nhẹ nhõm của Tào Tiểu Phương, Hướng Vãn không khỏi bật cười.

"Đi thôi, đã nói sẽ đổi cho cô kiểu tóc phù hợp với cô rồi, đúng rồi, cô có kéo và lược không?"



Mắt Tào Tiểu Phương sáng lên, ngại ngùng nói: "Có thì có nhưng ở trong ký túc xá của tôi, hay là đến ký túc xá của tôi đi, vừa lúc trưa còn có thể nghỉ ngơi một lát."

Tào Tiểu Phương ở ký túc xá công nhân.

Hướng Vãn đồng ý, theo Tào Tiểu Phương đến ký túc xá nữ công nhân.

Ký túc xá của Tào Tiểu Phương ở tầng hai, Hướng Vãn theo Tào Tiểu Phương vào ký túc xá của cô, bên trong còn có mấy người nữa.

Thấy Tào Tiểu Phương dẫn Hướng Vãn đến, có chút ngạc nhiên.

Hướng Vãn xinh đẹp, là kiểu đẹp có thể nhìn thấy ngay trong đám đông, ước chừng trong xưởng không ai không biết cô.

Mới đến xưởng, không biết có bao nhiêu đồng chí nam vây quanh cô, còn giả vờ tình cờ gặp gỡ, chỉ muốn nói thêm vài câu với cô.

Đáng tiếc cô thường không để ý đến, dù vậy, những người đàn ông đó cũng không để ý, vẫn tiến tới.

Sau này cô quen người yêu, những đồng chí nam ở trước mặt cô mới dần ít đi.

Nói đến không biết có bao nhiêu đồng chí nam hâm mộ Phương Minh.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau