Xuyên Đến Năm Mất Mùa, Tiểu Nông Nữ Mang Không Gian Cảm Thấy Quá Sảng
Chương 10:
Cuối cùng Trình Nhiễm nhìn về phía mảnh đất đen.
Mảnh đất đen chỉ lớn bằng một mẫu, hẳn là có thể trồng trọt.
Nhưng không gian không cung cấp hạt giống, phải tìm cách lấy hạt giống mới được.
Trình Nhiễm vừa hay biết bà cụ Trình có hạt giống ngô.
Liên tiếp mấy năm mất mùa, hạt giống của đủ loại cây có thể ăn được đã trở thành thứ vô cùng quý giá.
Mức độ phát triển của thời đại này cũng tương đương với thời Đường Tống trong lịch sử của chúng ta. Bản đồ cũng gần giống với thời hiện đại, vị trí kinh thành ở khoảng đất thuộc tỉnh Thiểm Tây và Sơn Tây ngày nay, tức là vùng Trường An.
Nhưng về mặt giống cây trồng, họ đã đi trước thời Đường Tống.
Ở thế giới trước, ngô, khoai lang, hướng dương, táo… đều là những loại lương thực, rau củ, hoa quả chỉ mới được truyền vào nước ta sau thời Đường Tống.
Còn ở nơi này, những loại cây này đã được trồng từ rất lâu rồi.
Các loại cây trồng rất đa dạng.
Trong đó ngô là loại lương thực chính, đặc biệt là ở khu vực phía Bắc nơi Trình Nhiễm đang ở. Hầu như tất cả đất đai đều được trồng ngô, lúc có lương thực để ăn thì cũng đều ăn ngô.
Ngô thực sự là một loại thực phẩm khá tốt, ở thời hiện đại cũng được đánh giá rất cao.
Vị ngon, cách chế biến đa dạng, giá trị dinh dưỡng cao lại dễ trồng, thời gian sinh trưởng ngắn, đó đều là những ưu điểm vượt trội của nó so với các loại cây khác.
Ở thời hiện đại thậm chí còn nói rằng nó có tác dụng làm chậm quá trình lão hóa, phòng ngừa các bệnh tim mạch, chống ung thư, làm đẹp, điều hòa nội tiết tố…
Tóm lại là rất tốt.
Cả năm nay trời không đổ một giọt mưa, sông ngòi cũng đều khô cạn.
Mức độ thảm khốc còn nghiêm trọng hơn nhiều so với Phượng Tiên quận trong "Tây du ký".
Hầu như lại là một năm mất mùa.
May mà giếng trong làng vẫn có thể lấy được một ít nước, tưới cho những cây ngô trồng trong sân.
Đến lúc chín thu hoạch, cả năm cũng chỉ thu được vài trăm cân lương thực.
Số lương thực này tất nhiên không đủ cho mười ba miệng ăn trong nhà họ Trình.
Mọi người đều không có cơm ăn, dẫn đến tình trạng trộm cắp rất nghiêm trọng.
Vài ngày trước có mấy nhà trong làng, sáng sớm thức dậy phát hiện ngô trong sân đã bị trộm sạch.
Bà cụ Trình sợ số ngô ít ỏi của nhà mình cũng bị trộm nên bảo mọi người thu hoạch ngô trước thời hạn.
Bà chọn ra một số hạt tốt, giấu dưới một cái chum nước lớn bị hỏng ở phía sau nhà.
Cái chum được úp ngược xuống nặng mấy trăm cân, bà cụ Trình và ông cụ Trình phải hai người mới mở được.
Mảnh đất đen chỉ lớn bằng một mẫu, hẳn là có thể trồng trọt.
Nhưng không gian không cung cấp hạt giống, phải tìm cách lấy hạt giống mới được.
Trình Nhiễm vừa hay biết bà cụ Trình có hạt giống ngô.
Liên tiếp mấy năm mất mùa, hạt giống của đủ loại cây có thể ăn được đã trở thành thứ vô cùng quý giá.
Mức độ phát triển của thời đại này cũng tương đương với thời Đường Tống trong lịch sử của chúng ta. Bản đồ cũng gần giống với thời hiện đại, vị trí kinh thành ở khoảng đất thuộc tỉnh Thiểm Tây và Sơn Tây ngày nay, tức là vùng Trường An.
Nhưng về mặt giống cây trồng, họ đã đi trước thời Đường Tống.
Ở thế giới trước, ngô, khoai lang, hướng dương, táo… đều là những loại lương thực, rau củ, hoa quả chỉ mới được truyền vào nước ta sau thời Đường Tống.
Còn ở nơi này, những loại cây này đã được trồng từ rất lâu rồi.
Các loại cây trồng rất đa dạng.
Trong đó ngô là loại lương thực chính, đặc biệt là ở khu vực phía Bắc nơi Trình Nhiễm đang ở. Hầu như tất cả đất đai đều được trồng ngô, lúc có lương thực để ăn thì cũng đều ăn ngô.
Ngô thực sự là một loại thực phẩm khá tốt, ở thời hiện đại cũng được đánh giá rất cao.
Vị ngon, cách chế biến đa dạng, giá trị dinh dưỡng cao lại dễ trồng, thời gian sinh trưởng ngắn, đó đều là những ưu điểm vượt trội của nó so với các loại cây khác.
Ở thời hiện đại thậm chí còn nói rằng nó có tác dụng làm chậm quá trình lão hóa, phòng ngừa các bệnh tim mạch, chống ung thư, làm đẹp, điều hòa nội tiết tố…
Tóm lại là rất tốt.
Cả năm nay trời không đổ một giọt mưa, sông ngòi cũng đều khô cạn.
Mức độ thảm khốc còn nghiêm trọng hơn nhiều so với Phượng Tiên quận trong "Tây du ký".
Hầu như lại là một năm mất mùa.
May mà giếng trong làng vẫn có thể lấy được một ít nước, tưới cho những cây ngô trồng trong sân.
Đến lúc chín thu hoạch, cả năm cũng chỉ thu được vài trăm cân lương thực.
Số lương thực này tất nhiên không đủ cho mười ba miệng ăn trong nhà họ Trình.
Mọi người đều không có cơm ăn, dẫn đến tình trạng trộm cắp rất nghiêm trọng.
Vài ngày trước có mấy nhà trong làng, sáng sớm thức dậy phát hiện ngô trong sân đã bị trộm sạch.
Bà cụ Trình sợ số ngô ít ỏi của nhà mình cũng bị trộm nên bảo mọi người thu hoạch ngô trước thời hạn.
Bà chọn ra một số hạt tốt, giấu dưới một cái chum nước lớn bị hỏng ở phía sau nhà.
Cái chum được úp ngược xuống nặng mấy trăm cân, bà cụ Trình và ông cụ Trình phải hai người mới mở được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất