Xuyên Không Thành Nam Phụ: Đất Diễn Của Nữ Chính Sao Trở Thành Của Tôi Rồi?

Chương 4

Trước Sau
Toái Phương Thành

Vu Thủy và Trần Diệp ngự kiếm trở về, cả hai hấp tấp đi đến chỗ chưởng môn nói chuyện Lục Tàn Phong đang ở trấn gần chân núi.

Tên Lục Tàn Phong này không biết có mưu đồ gì lại tiếp cận Thủy Nhi chưởng môn vô cùng tức giận nói.

Sau câu nói của chưởng môn năm vị sư thúc, Trần Diệp và Vu Thủy ngơ ra, Khụ khụ, sư tôn Vù Thủy ho khan hai tiếng nói.

Khụ khụ, à ta nhầm, không biết tên đó có mưu đồ gì mà lại đến chân núi phái ta chưởng môn ho khan hai tiếng rồi chỉnh lại lời.

Chắc là nhắm vào đại hội tỷ võ Vu Thủy lên tiếng.

Sao con biết? Tứ sư thúc nhìn Vu Thủy hỏi.

Chuyện này không khó, nếu hắn không nhắm vào đại hội tỉ võ sao lại đến gần chân núi phái ta mà không phải phái khác Vu Thủy giải thích.

Sau câu nói của Vu Thủy thì mọi người đều gật đầu, nhưng thực ra 'đại hội tỷ võ ở Toái Phương Thành, người duy nhất thắng là Trịnh Lĩnh Niên. Sao khi cuộc thi đấu của Lương Gia Ngọc kết thúc thì Lục Tàn Phong từ trong đám môn hạ đến xem bay ra.

Lão già, đại hội năm nay thú vị hơn mấy năm trước nhiều nhỉ? Lục Tàn Phong mỉm cười sảo trá nói.

Đại ma đầu, ngươi đến đây có mục đích gì?chưởng môn chỉ tay về phía hắn nói.

Đến xem thôi Sao đó đi đến chỗ nữ chính ôm vào lòng nói người này, ta mang đi Nói xong thì biến đi mất' (trích Đại Thiên Báo Hận) sau khi nghĩ đến câu 'người này, ta mang đi' thì da gà da vịt gì nổi lên hết.

Sau khi mọi người bàn bạc thì đành phải tăng cường canh gác, đề phòng người ma giáo trà trộn vào.



Ba ngày sau, Giang thất.

Giờ mão (từ 5 đến 7 giờ) từ ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa kèm theo tiếng gọi a Thủy. Vu Thủy mặc trung y ra mở cửa, nhìn Trịnh Lĩnh Niên nói Trịnh Sư Huynh, mới đầu giờ Mão, chưa đến giờ môn sinh dậy, huynh gọi đệ sớm vậy làm gì?

Vu Thủy, các môn phái tham gia đại Hội tỷ võ đều đã đến, chưởng môn sư bá kêu ta gọi đệ đến đón.

Không phải chứ, đến sớm vậy sao? Vu Thủy ngạc nhiên nói, huynh đi trước, ta thay y phục sẽ đến hắn nhìn Trịnh Lĩnh Niên nói.

Được Nói xong về quay đi khỏi Giang Thất.

Vu Thủy đóng cửa lại, mở tủ y phục ra 'hôm nay là đại hội tỷ võ, các môn phái đều mặc y phục của phái, nhưng trước giờ Vu Thủy vẫn chưa từng mặc y phục của môn hạ Toái Phương Thành không biết vì lý do gì nhỉ?' nghĩ một lúc rồi lấy y phục tang điển hình của mình ra thay.

Đến đại sảnh Toái Lạc Điện

Nơi này vô cùng lộng lẫy, là thành quả ba ngày nay các môn hạ Toái Phương Thành trang trí, ngoại trừ y.

Các môn phái bao gồm Thái Lạc Thành, Thanh Vương Môn, Lan Nguyệt Cốc, Trấn Thiên Môn.

Thái Lạc Thành được lập trước Toái Phương Thành 30 năm, môn hạ chỉ tu kiếm không tu phép, có thể nói phép thuật là điều cấm kỵ của nơi này. Môn hạ nơi này vừa đến 25 tuổi liền phải xuống núi, tuyệt đối không kết đạo lữ, y phục của môn hạ Thái Lạc Thành chỉ màu đen, kể cả những người xuống núi cũng không được mặc màu khác.

Thanh Vương môn được lập trước Toái Phương Thành 5 năm, môn hạ nơi này lại trái ngược với Thái Lạc Thành, chỉ tu tiên pháp, không tu kiếm. Môn hạ nơi đây được thả lỏng, muốn xuống núi chỉ cần thông báo là đi cần trên 17 tuổi là được, thoải mái kết đạo lữ. Y phục môn phái này là màu lục, mỗi năm sẽ đổi một kiểu.

Lan Nguyệt Cốc thì được thành lập sau Toái Phương Thành 1 năm, môn hạ nơi đây chỉ toàn nữ nhân, tiên pháp và kiếm pháp đều được quyền luyện, chỉ là không theo quy luật nào cả. Môn hạ nơi đây ít khi được xuống núi, đa số chỉ khi đã kết đạo lữ mới đi khỏi núi. Y phục Lan Nguyệt Cốc là màu đỏ, có thêu một con hồ điệp phía bên vai phải.



Trấn Thiên Môn là môn phái mới được lập sau này, môn hạ chỉ toàn Nam nhân. Tiên Pháp là kiếm pháp nơi này mạnh vô cùng, từ khi thành lập thì đại hội tỷ võ luôn được tổ chức ở đó. Môn hạ nơi này kêu căng, hống hách không coi ai ra gì. Y phục môn Hạ Trấn Thiên Môn là màu lam.

Sau khi đón vào điện, chỗ người nào người đó ngồi. Vụ Thủy ngồi bàn thứ hai hàng bên tay phải chưởng môn, ghế đầu tiên luôn được để trống trong suốt thời gian trong điện, đó là ghế đại đệ tử Toái Phương Thành.

Sau khi uống rượu, nói chuyện khoản một canh giờ thì mọi người đến đài tỷ võ. Chưởng môn các phái ngồi đối diện đài tỷ võ, ba đệ tử đầu các phái thì được quyền ngồi còn những người còn lại thì đứng phía sau ba vị sư huynh hoặc sư tỷ của mình.

Thời gian trôi qua khá nhanh, phần thắng đa số thuộc về Trấn Thiên Môn, đến lượt Trịnh Lĩnh Niên Trịnh sư huynh lúc gần đi thì bị Vu Thủy gọi.

A Thủy, có chuyện gì sao?

Trịnh sư huynh đấu với nữ nhân đừng có nhường quá, sẽ khó thắng đó.

Nghe xong câu nói của Vu Thủy, Trịnh Lĩnh Niên không hiểu gì cả, nhưng sau khi môn hạ Lan Nguyệt Cốc lên đài thì Trịnh Lĩnh Niên mặt ngạc nhiên nhìn về phía y, Vu Thủy chỉ mỉm cười đáp trả.

Lời khuyên của Vu Thủy rất hữu dụng, môn hạ Lan Nguyệt Cốc này đều ra những chiêu chí mạng, Trịnh Lĩnh Niên không nhân nhượng, sau năm chiêu thì nữ nhân kia đã thua thảm hại.

Sau khi thấy Vu Thủy nói gì đó với Trịnh Lĩnh Niên thì đi liền thắng. Trần Diệp cũng đến chỗ Vu Thủy hỏi Vương sư huynh, huynh nghĩ ta có thắng không?.

Để xem, Trần Thiên Môn Hắn chống cầm nghĩ một lúc nói đệ chỉ cần ra chiều không lộn chân, còn những chiêu tay trái thì đổi qua tay phải là được.

Đến lượt Trần Diệp, hắn nhớ kỹ lời khuyên của Vu Thủy, môn hạ Trấn Thiên Môn ra chiều trước. Lúc đầu Trần Diệp khá gian nan, nhưng sau khi đổi các chiêu tay trái sang tay phải thì bên kia trở tay không kịp kết quả là Trấn Thiên Môn thua.

Trần Diệp trở về liền nói với các sư đệ, sư muội chuyện này thế là môn hạ Toái Phương Thành mỗi lần lên đài đều đến chỗ Vu Thủy nghe y khuyên vài câu, qua mười mấy trận đều do Toái Phương Thành dành chiến thắng.

Đến lượt Lương Gia Ngọc, 'qua ba ngày đã hết Phong Hàn, nữ chính, đất diễn nhườn lại cho cô' trong lòng Vu Thủy nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau