Xuyên Không & Trọng Sinh

Chương 7: Slytherin

Trước Sau
Editor: Yuki

Beta: Băng

Draco phát hiện học sinh nhà Slytherin đều có một loại kỹ năng là có thể phân biệt học sinh ở các Nhà khác nhau trong nháy mắt.

Sự khác biệt rõ ràng nhất giữa các học sinh ở bốn Nhà là màu sắc của cà vạt và huy hiệu ở trên ngực. Đối với Draco mà nói, nếu hắn không thể nhìn thấy cà vạt, hay huy hiệu, thì hắn không thể giống như nón Phân loại có thể phân biệt các học sinh ở từng Nhà.

Nhưng học sinh nhà Slytherin thì không như vậy, khi họ gặp được học sinh ở các Nhà khác, cho dù chỉ là học sinh năm nhất vừa mới nhập học, thì họ cũng có thể đoán chính xác học sinh đó thuộc Nhà nào ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Căn cứ theo lời Pansy nói, bọn họ có thể cảm nhận những khí tràng đó, các Nhà đều có những loại khí tràng khác nhau.

Pansy nói, khí tràng của Gryffindor là khác biệt nhất, thậm chí không cần nhìn thấy, chỉ cần cách mười mét là có thể cảm thấy loại khí tràng làm người ta cảm thấy khó chịu.

Nghe được những lời như vậy, Draco âm thầm dùng đôi mắt để đánh giá khoảng cách giữa hắn và cô nàng. Đối với loại thành kiến với thành kiến chủ quan mạnh mẽ này hắn không hề bày tỏ bất cứ suy nghĩ nào.

Bọn họ vội vàng chạy tới lớp học môn Biến hình, cũng may bọn họ tới đủ sớm, nên trong phòng học chưa có một ai tới cả.

Draco đi về phía bên trái, nhưng Pansy đã kéo tay hắn lại, "Đàn chị đã nói với mình rồi, môn Biến hình học sinh nhà Slytherin đều ngồi ở bên phải, tất cả học sinh nhà Slytherin đều phải ngồi cùng nhau."

Cô nàng dừng lại một chút, "Chúng ta không ngồi chung với Gryffindor không đầu óc. Ravenclaw đều là những con mọt sách, Hufflepuff là một lũ ngu ngốc." Pansy kiêu ngạo hất cằm lên, "Chúng ta là Slytherin không thích tiếp xúc với học sinh của các Nhà khác và cũng thích bênh vực những học sinh nhà mình nhất, không thể để những người khác có thể dễ dàng ngồi chung với ta được."

Draco nhíu mày. Hắn không chỉ có cảm giác bị xúc phạm sâu sắc, mà còn cảm thấy một loại cảm xúc không thể diễn tả được.

Bởi vì hắn không thể tin là hiện tại Slytherin lại duy trì tôn nghiêm và tự tin của mình một cách hẹp hòi như vậy.

Trong buổi Lễ Phân loại đó, nón Phân loại cũng đã hát là:

"Người nào vô Gryffindor

Cái lò luyện trang dũng cảm

Người nào vô Hufflepuff

Nơi đào tạo kẻ kiên trung

Khó khăn chẳng khiến ngại ngùng

Đáng tin, đúng người chín trực.



Ai vào Ravenclaw được

Nơi đào luyện trí tinh nhanh?

Vừa ham học lại chân thành

Hoặc Slytherin, có thể

Dạy cho ta đa mưu túc trí

Làm sao miễn đạt mục tiêu..."

Draco nghĩ, có lẽ hắn nên đi nghiên cứu xem những chuyện gì đã xảy ra trong một ngàn năm nay, để sau một ngàn năm, nón Phân loại lại đội lên đầu Slytherin cái mũ nham hiểm xảo trá.

Sau một ngàn năm, danh tiếng và tình cảnh của Slytherin thực sự rất không xong.

Slytherin lại dùng thái độ như vậy để bảo vệ chính mình, giống như con nhím xù gai khi tiếp xúc với các Nhà khác. Dùng sự khiêu khích để thể hiện sức mạnh, dùng sự kiêu ngạo để thể hiện thái độ khinh bỉ của mình đối với tình bạn của những người khác, cực đoan, ngạo mạn, miệng cọp gan thỏ, ngoài mạnh trong yếu.

—— bề ngoài càng mạnh mẽ, thì nội tâm càng yếu đuối.

...... Điều này làm cho hắn cảm thấy rất buồn.

Nếu Salazar mà biết điều này, nhất định cũng sẽ cảm thấy như vậy.

Hắn không nói lời nào đi theo Pansy đi về phía bên phải, Pansy đắn đo lựa chọn, và cuối cùng vui vẻ ngồi vào hàng ghế giữa. Cô nàng ngồi dựa vào bên trong tường, Draco ngồi bên cạnh cô, đây là một loại tư thế bảo vệ, hoàn toàn thể hiện đầy đủ phong thái quý ông của một ngàn năm trước.

Bọn họ lấy sách giáo khoa ra khỏi túi và đặt trên bàn.

Tối hôm qua Pansy đã chuẩn bị bài trước trong sách giáo khoa, biết tiết học đầu tiên là sẽ biến đồ vật thành cây kim nên cô bắt đầu luyện tập. Cô nàng rút đũa phép ra, còn lấy ra một cái nút áo cỡ trung —— đây là một đạo cụ phép thuật, đặc biệt chế ra cho các phù thủy nhỏ luyện tập phép thuật.

Loại thần chú này hoàn toàn không có vấn đề gì với Draco, hắn chống tay lên má, gương mặt vô cảm lật xem sách giáo khoa.

Pansy trộm ngắm gương mặt anh tuấn của hắn vài lần, nhưng Draco không hề phát hiện. Luyện tập nhiều lần như vậy mà nút áo vẫn chỉ biến hóa một chút mà thôi, điều này khiến cô nàng cảm thấy rất khó chịu liền lấy đũa phép gõ một cái vào nút áo, rốt cuộc Draco cũng chú ý đến cô.

"Làm lại một lần cho mình nhìn thử xem." Draco nhìn cô nàng cầm đũa phép trong tay, nhẹ nhàng mở miệng.

Pansy không được tự nhiên nắm chặt đũa phép, thử lại một lần nữa.

Nút áo vẫn không có biến hóa nào, Draco đóng cuốn sách lại và vươn tay ra. Pansy chưa kịp phản ứng xem Draco sẽ làm gì, thì cảm thấy có một bàn tay ấm áp khô ráo nắm lấy bàn tay của mình. Nhìn làn da tái nhợt của Draco, Pansy vẫn luôn nghĩ rằng tay hắn sẽ rất lạnh.



Draco dễ dàng sửa lại tư thế cầm đũa phép, nắm lấy cổ tay của cô nàng, thấp giọng đọc lên câu thần chú. Pansy cảm thấy có một sức mạnh đang nhẹ nhàng run lên nơi cổ tay mà Draco đang nắm lấy, và chiếc nút áo kia ngoan ngoãn biến thành một chiếc kim tinh xảo.

"Có cảm giác được cái gì không? Tìm được loại cảm giác này, sức mạnh ma lực sẽ từ cổ tay phóng thích ra......"

Draco nắm lấy cổ tay cô và nó lại run lên lần nữa, cây kim lại biến trở về thành cái nút áo đáng yêu.

"Cậu luyện tập tiếp đi." Draco rút tay về, duỗi lưng, nằm dài trên bàn và ngẩn ngơ nhìn chằm chằm bục giảng.

Pansy thử lại một lần nữa, phát hiện cũng không có cảm giác gì giống như lúc trước, cô chỉ đơn giản cất nút áo và đũa phép, và nằm dài xuống bàn cùng với Draco.

"Nghiêm túc mà nói, vừa rồi cậu không nên đi hỏi đường như vậy. Cậu thấy đấy, chúng ta đã đến rất sớm, và chắc chắn chúng ta sẽ không đến trễ ngay cả khi tự mò mẫm tìm đường." Hai người họ yên lặng nằm một lúc lâu. Pansy không thể hiểu nổi bục giảng có cái gì đẹp, có thể làm cho Draco nhìn say mê đến như vậy. Cô cho rằng thái độ của Draco đối với nhà Slytherin là không đúng, vì vậy nhân cơ hội này, cô bắt đầu dạy dỗ Draco đủ tư cách trở thành một Slytherin.

Đủ tư cách trở thành một Slytherin?

Draco quay mặt lại, "Đủ tư cách trở thành một Slytherin là cái gì?"

Là muốn trở thành Slytherin thì phải giống như Salazar Slytherin?

...... Nếu như Godric Gryffindor thực sự biến thành Salazar Slytherin, Draco nghi ngờ rằng các phù thủy tốt nghiệp từ nhà Gryffindor từ ngàn năm qua sẽ tập hợp lại thủ tiêu hắn. Đến lúc đó, Draco nghĩ rằng, có lẽ lúc đó hắn cũng sẽ vỗ tay vài cái để thể hiện sự ủng hộ của mình.

Pansy lại không thể trả lời một câu hỏi đơn giản này.

Draco nhìn cô nàng, "Mình nghĩ rằng, mũ phân loại đã cho người đó vào nhà Slytherin, đã nói lên người học sinh này được Slytherin tán thành —— mỗi một học sinh nhà Slytherin đều đủ tư cách trở thành một Slytherin tiêu chuẩn. Cậu có nghĩ như vậy không?"

"Mình nghĩ Slytherin......" Pansy do dự trong chốc lát, và cuối cùng trở nên yếu đuối, "Mình không biết. Mình chỉ cảm thấy rất mệt mỏi...... Đêm qua trong lúc cậu bận rộn đấu tay đôi ở Đại Sảnh, tụi mình bị đàn chị dạy dỗ rất nhiều điều ở trong ký túc xá. Mình cảm thấy có rất nhiều việc mình không thể làm được. Hôm nay mình vẫn luôn làm theo lời dạy của đàn chị, mình thật sự cảm thấy rất áp lực."

"Cha mẹ mình nói Slytherin không còn tốt như trước nữa, nhưng mình không ngờ nó lại khổ sở đến như vậy......" Pansy rũ mí mắt xuống. "Không thể xin giúp đỡ từ các học sinh Nhà khác, không thể tỏ vẻ thân thiết với các học sinh Nhà khác, không được để đá quý nhà Slytherin thấp hơn vị trí thứ hai, không thể làm mất đi phong độ của Slytherin......"

"Cậu biết không, sau khi mình nhận được thư nhập học, cha mẹ của mình đã thương lượng rất lâu. Thậm chí bọn họ còn cãi nhau một trận, cha nói rằng mình cần phải vào nhà Slytherin, nếu không sau này gia tộc Parkinson sẽ không thể ngẩng đầu lên.

Kể từ khi kẻ thần bí đó xuất hiện, Slytherin càng ngày càng mâu thuẫn với các Nhà khác, bị cô lập, và bị xa lánh, cho nên những người tốt nghiệp từ nhà Slytherin đã thành lập một vòng tròn hợp tác chặt chẽ với nhau. Nếu mình không vào nhà Slytherin, cha mình sẽ bị coi là kẻ phản đồ trong vòng tròn Slytherin, cúi đầu thể hiện sự yếu đuối trước các Nhà khác, và gia tộc mình sẽ không bao giờ nhận được sự hỗ trợ từ các gia tộc Slytherin khác. Mà các gia tộc của các Nhà khác cũng sẽ không giúp đỡ gia tộc mình, bọn họ sẽ cười nhạo và chế giễu gia tộc mình, thậm chí là trả thù. Trước kia gia tộc mình từng đứng nhầm phe, cũng có rất nhiều thân thích...... Thuộc các Nhà khác nhau...... Nếu gia tộc mình mất đi sự bảo vệ của vòng tròn Slytherin, nói không chừng gia đình mình sẽ lập tức biến mất, mình, cha mình, mẹ mình, còn có chú và dì, tất cả mọi người sẽ được gửi đến Azkaban......"

Pansy nhớ tới Azkaban, sắc mặt lập tức tái nhợt, "Mẹ mình cũng không thể phản kháng, tuy rằng bà không phải là Tử Thần Thực Tử, nhưng anh trai bà là một Tử thần Thực tử, và Thần Sáng sẽ không quan tâm đến việc người đó có phải là một Tử Thần Thực Tử hay không. Chỉ cần trong gia tộc Parkinson có một người là Tử thần Thực tử, thì Thần sáng sẽ cho rằng tất cả mọi người trong gia tộc Parkinson đều là Tử thần Thực tử.

Mẹ mình đã rất khổ sở, bởi vì bà tốt nghiệp từ nhà Ravenclaw, bà nói rằng bà biết các Nhà khác có bao nhiêu kính nhi viễn chi* đối với Slytherin, bà cũng biết rằng, trở thành một Slytherin khó khăn đến mức nào. Nếu cậu không kiêu ngạo, mà đối xử thân thiện với các Nhà khác, thì mọi người sẽ nói với cậu là, hãy nhìn Slytherin đó kìa, chủ nhân của bọn họ vừa rơi đài, bọn họ liền lập tức lấy lòng mọi người, cũng không nghĩ trước kia bọn họ đã làm ra chuyện gì! Chúng tôi mới không thèm quan tâm đâu! Còn học sinh nhà Slytherin thì sẽ cho rằng cậu làm mất mặt Slytherin và sẽ cô lập cậu......

* Kính nhi viễn chi: Bề ngoài thì tỏ ra kính nể, tôn trọng người đó nhưng trên thực tế lại không muốn gần gũi, tiếp cận người đó.

Mẹ của mình nói, trong bảy năm ở Hogwarts, bà không mong mình chịu ủy khuất, bà hy vọng mình có thể vui vẻ và hạnh phúc, bởi vì áp lực bên trong Slytherin rất lớn. Mẹ mình nói có thể cho mình đi học ở một trường khác, nhưng cha mình không đồng ý. Cha mình nói...... đứa trẻ nhà Malfoy, và những đứa trẻ của các gia tộc khác đều không có chuyển trường, mình cũng không có lý do gì để chuyển trường. Nếu mọi người đều chuyển trường, nhà Slytherin sẽ không còn một ai, đến cuối cùng, Slytherin sẽ biến mất?"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau