Xuyên Nhanh Ba Tuổi Rưỡi: Bánh Bao Nhỏ Ngọt Ngào Lại Mềm Mại
Chương 372: Nhân Sinh Đối Lập (24)
Edit: Kim
Khương Tấn Ngôn nghỉ ngơi rồi lại làm việc, làm việc rồi lại nghỉ ngơi, đối mặt với ánh mắt bất lực của ông lão, Khương Tấn Ngôn cũng rất bất lực.
Nói thật, hắn rất ít khi làm việc nặng nhọc, nhất là khi phải cắm mặt xuống đất làm cu li thế này, hắn thật sự không thích ứng được, hắn rất mệt mỏi, cơ thể không chịu đựng nổi.
Nam Chi không biết nhặt ở đâu được một chiếc lá to, cô quạt cho cha mình, nhìn khuôn mặt cha cô đỏ bừng vì nắng.
“Cha ơi, có mát hơn chút nào không?” Nam Chi quan tâm hỏi.
Khương Tấn Ngôn nhìn khuôn mặt trắng trẻo mềm mại của đứa trẻ đầy mồ hôi, cô cũng rất nóng, vậy mà còn quạt cho hắn, hắn nói: “Không sao, cha không nóng, con quạt cho mình đi.”
Nam Chi nhìn mặt trời ngày càng lên cao, càng lúc càng nóng, hỏi ông lão: “Ông ơi, khi nào thì chúng ta mới được ăn cơm?”
Đối diện với đứa trẻ, thái độ của ông lão ôn hòa hơn rất nhiều, “Chờ một lát đi, còn chưa tới buổi trưa.”
“Các người còn phải làm việc ở đây cả ngày.”
Ông lão còn hy vọng ngày hôm nay nhanh qua đi hơn bất kỳ người nào.
Khương Tấn Ngôn bên này mệt chết khiếp, các tổ khác cũng không khá hơn là bao, tuy Hoành Thôn chỉ là một ngôi làng nhỏ, nhưng vì có kiến trúc đặc biệt, có không ít người tới thăm ngôi làng.
Mễ gia làm công nhân dọn vệ sinh, lúc nào cũng phải chú ý, có rác lập tức phải quét đi, nhưng lá cây cứ liên tục rơi, rơi xuống lại phải quét, thật sự làm người ta mệt mỏi, khó chịu.
Cho dù chỉ là một ngày thì cũng rất mệt, Mễ Thành là vận động viên còn ổn, dù sao là một vận động viên, mỗi ngày hắn đều phải luyện tập rất nhiều, nhưng cũng rất mệt, việc quét rác vẫn coi như vẫn làm được.
Mễ Thành đảm nhận gần như toàn bộ công việc, trong khi Mễ Nhạc cùng Tiêu Na cầm chổi quét rác cho vui.
Mệt rồi thì nghỉ ngơi một chút, cũng may đường trong làng đều được lát bằng đá, cũng không quá bẩn.
Tiêu Na nhìn chồng chăm chỉ làm việc, trong lòng thở dài một hơi, chồng cô rất tốt, nhưng có đôi khi làm người ta tức giận.
Nếu đã chấp nhận hắn rồi, thì cũng phải chấp nhận tính tình buồn tẻ, chất phác của hắn.
Ngẫm lại những gì hắn nói khiến cô tăng huyết áp, chỉ có thể cảm thán, trên đời này không có người nào hoàn hảo cả.
Tiêu Na nghĩ tới Thang Tuyết, không nhịn được mà nghiến răng nghiến lợi, cô cũng không so sánh chồng cô với người đàn ông khác, vậy mà người đàn ông của cô dám lấy cô ra so với Thang Tuyết.
Nếu anh thật sự tốt như vậy, thì tại sao còn lấy tôi làm vợ, chính là anh tự chọn.
Trong lòng Tiêu Na thầm cười lạnh, chờ sau khi chương trình kết thúc, Mễ Thành sẽ có thứ hay ho để xem.
Mễ Thành đang quét rác dưới trời nắng đột nhiên rùng mình, chuyện gì đang xảy ra vậy, sao hắn lại cảm thấy ớn lạnh!
Nguyễn Thâm là một người không thích nói chuyện, bây giờ bị yêu cầu tới bầu bạn với người già neo đơn, hoàn toàn không phù hợp với tính cách của hắn.
Để hắn chơi đàn cho các cụ ông cụ bà này nghe cũng được, nhưng bảo hắn nói chuyện thì đúng là đã làm khó hắn.
Mấy ông bà lôi kéo người một nhà lại hỏi đông hỏi tây, nghe thấy Nguyễn Thâm biết chơi đàn, liền hỏi hắn có biết chơi mạt chược không, thế là lại đổ bộ mạt chược ra bàn.
La Hân mỉm cười, hoàn toàn hòa hợp với các ông bà ở đây, Nguyễn Thâm nhìn mà có chút kinh ngạc, vợ hắn thật sự...
Không riêng gì có thể nói chuyện trên trời dưới đất với các ông bà, mà còn giúp bọn họ làm chút chuyện, ví dụ như thay ga trải giường, có một số người không tiện cử động cơ thể, cô còn giúp bọn họ lau người.
Lớn tuổi, trên người khó tránh khỏi việc sẽ có mùi hôi khó chịu, đặc biệt là những ông bà lão gần như phải nằm liệt giường.
Những thứ mà Nguyễn Thâm tiếp xúc đều là nghệ thuật xuân dương bạch tuyết, đối mặt với loại tình huống này đương nhiên là phát ngốc, là bối rối, toàn thân căng thẳng.
Mà vợ hắn La Hân ở bên cạnh nhìn, mỉm cười như đang xem một vở kịch hay.
Nguyễn Tông nói: “Cha, để con giúp cha, con đi múc nước cho.”
Nguyễn Thâm:……
Tổ chương trình thật biết cách làm người ta phát ốm.
Bạch gia đi tới cửa hàng, cửa hàng tuy không lớn nhưng lại bày rất nhiều hàng hóa, khi khách hàng đến mua đồ, Bạch gia phải tìm xem khách hàng muốn mua gì trong số rất nhiều hàng hóa, hoàn toàn là làm khó người rồi.
Ông chủ còn cố tình đứng quan sát, khách thì đang chờ, khiến Bạch gia bận rộn tìm kiếm, phải để khách đợi lâu, Thi Tư đành xin lỗi: “Xin lỗi, chúng tôi vừa tới đây làm việc, còn chưa quen lắm, phiền anh phải đợi lâu.”
Khách hàng nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Thi Tư, mọi người đều sẽ khoan dung với một người đẹp hơn một chút, hắn liên tục nói: “Không cần vội, không cần vội.”
Khách hàng là một người đàn ông, còn dò hỏi tên của Thi Tư, khi nào cô tới làm việc, lương của cô là bao nhiêu…..
Mục đích quá rõ ràng, dù sao thì Thi Tư cũng xinh đẹp và khí chất như vậy.
Bạch Lương Triết ho khan một tiếng, gọi Thi Tư: “Vợ ơi, em lại đây một chút.”
Thi Tư liếc mắt nhìn chồng, nói với khách hàng: “Tổng cộng 12 nhân dân tệ, vui lòng quét mã QR hoặc thanh toán bằng tiền mặt.”
Khách hàng nhìn Thi Tư, lại nhìn người đàn ông đẹp trai phong độ đằng sau, có chút đã chịu đả kích, “Cô kết hôn rồi?”
Bạch Lương Triết nói: “Không chỉ kết hôn, mà còn có con rồi.” Hắn kéo đứa trẻ tới bên cạnh mình.
Bạch Lộ không chút khách khí đẩy cha ra, chạy tới bên cạnh mẹ.
Khách hàng lưu luyến không rời chuyển khoản rồi thở dài rời đi.
Bạch Lương Triết không nhịn được nghiêng người nói: “Em đã kết hôn rồi đấy.”
Làm trò trước mặt camera, Thi Tư cũng không có khách khí, “Anh đang nói em lẳng lơ sao?”
Bạch Lương Triết hít sâu một hơi, “Em nói chuyện cho đàng hoàng.”
Bình luận còn đang phấn khích, tới rồi, ngọt ngào quá, Bạch tổng đang ghen, tuyên bố chủ quyền của mình.
Nhưng một câu của Thi Tư, lại khiến bầu không khí trở nên kỳ quái, mục bình luận cũng xuất hiện rất nhiều dấu chấm hỏi.
Bọn họ không rõ Thi Tư nói như vậy là có ý gì.
Bạch Lương Triết nhìn thấy có quay phim, chỉ nói: “Được rồi, được rồi, anh sai rồi, em đừng tức giận.”
Khuôn mặt hắn tỏ vẻ bất lực, giống như không biết mình đã sai ở đâu, nhưng thấy vợ tức giận, hắn liền nhận sai trước.
Trên thực tế hắn cũng không cảm thấy mình đã làm gì sai, tỏ ý muốn nhường đối phương.
Sắc mặt Thi Tư không thay đổi, cô dẫn con gái đi làm quen với cách bày trí của cửa hàng, cô phớt lờ chồng, cũng lười quan tâm tới phản ứng của chồng.
Sắc mặt của Bạch Lương Triết cũng trở nên khó coi, ở lúc quay lưng lại với màn ảnh nháy mắt ra hiệu với Thi Tư, nhưng Thi Tư làm bộ như không nhìn thấy.
Bạch Lương Triết bực mình muốn chết, tại sao cô lại tức giận vô cớ như vậy, thật khó chịu.
Trước mặt khán giả, cô lại tỏ ra như vậy, có phải không thèm quan tâm tới đại cục không.
Mất hết thể diện trước người xem cả nước.
Bạch Lương Triết chỉ muốn nhanh chóng kết thúc công việc, tìm vợ hỏi cho ra lẽ.
Dần dần, khán giả có thể nhận ra đôi vợ chồng này có mâu thuẫn, hơn nữa đứa trẻ cũng không thèm quan tâm tới cha.
Nhiều khán giả cho rằng cặp đôi này sắp ly hôn, thậm chí trước ống kính bọn họ còn không thèm che giấu.
Có khi là đã ly hôn rồi, nhưng vì tham gia chương trình mà phải giả vờ đi.
Nhất thời nghi vấn hôn nhân tan vỡ của Bạch Lương Triết và Thi Tư leo lên hot search.
Vì hot search này, có rất nhiều người tìm xem chương trình, thậm chí có rất nhiều người không tin.
Rốt cuộc, cũng có rất nhiều người yêu thích cặp đôi Bạch Lương Triết và Thi Tư.
Bây giờ lại biết được cặp đôi đã BE*, con mẹ nó sao có thể chịu đựng không kêu gào lên được?
(BE: bad ending.)
Khương Tấn Ngôn nghỉ ngơi rồi lại làm việc, làm việc rồi lại nghỉ ngơi, đối mặt với ánh mắt bất lực của ông lão, Khương Tấn Ngôn cũng rất bất lực.
Nói thật, hắn rất ít khi làm việc nặng nhọc, nhất là khi phải cắm mặt xuống đất làm cu li thế này, hắn thật sự không thích ứng được, hắn rất mệt mỏi, cơ thể không chịu đựng nổi.
Nam Chi không biết nhặt ở đâu được một chiếc lá to, cô quạt cho cha mình, nhìn khuôn mặt cha cô đỏ bừng vì nắng.
“Cha ơi, có mát hơn chút nào không?” Nam Chi quan tâm hỏi.
Khương Tấn Ngôn nhìn khuôn mặt trắng trẻo mềm mại của đứa trẻ đầy mồ hôi, cô cũng rất nóng, vậy mà còn quạt cho hắn, hắn nói: “Không sao, cha không nóng, con quạt cho mình đi.”
Nam Chi nhìn mặt trời ngày càng lên cao, càng lúc càng nóng, hỏi ông lão: “Ông ơi, khi nào thì chúng ta mới được ăn cơm?”
Đối diện với đứa trẻ, thái độ của ông lão ôn hòa hơn rất nhiều, “Chờ một lát đi, còn chưa tới buổi trưa.”
“Các người còn phải làm việc ở đây cả ngày.”
Ông lão còn hy vọng ngày hôm nay nhanh qua đi hơn bất kỳ người nào.
Khương Tấn Ngôn bên này mệt chết khiếp, các tổ khác cũng không khá hơn là bao, tuy Hoành Thôn chỉ là một ngôi làng nhỏ, nhưng vì có kiến trúc đặc biệt, có không ít người tới thăm ngôi làng.
Mễ gia làm công nhân dọn vệ sinh, lúc nào cũng phải chú ý, có rác lập tức phải quét đi, nhưng lá cây cứ liên tục rơi, rơi xuống lại phải quét, thật sự làm người ta mệt mỏi, khó chịu.
Cho dù chỉ là một ngày thì cũng rất mệt, Mễ Thành là vận động viên còn ổn, dù sao là một vận động viên, mỗi ngày hắn đều phải luyện tập rất nhiều, nhưng cũng rất mệt, việc quét rác vẫn coi như vẫn làm được.
Mễ Thành đảm nhận gần như toàn bộ công việc, trong khi Mễ Nhạc cùng Tiêu Na cầm chổi quét rác cho vui.
Mệt rồi thì nghỉ ngơi một chút, cũng may đường trong làng đều được lát bằng đá, cũng không quá bẩn.
Tiêu Na nhìn chồng chăm chỉ làm việc, trong lòng thở dài một hơi, chồng cô rất tốt, nhưng có đôi khi làm người ta tức giận.
Nếu đã chấp nhận hắn rồi, thì cũng phải chấp nhận tính tình buồn tẻ, chất phác của hắn.
Ngẫm lại những gì hắn nói khiến cô tăng huyết áp, chỉ có thể cảm thán, trên đời này không có người nào hoàn hảo cả.
Tiêu Na nghĩ tới Thang Tuyết, không nhịn được mà nghiến răng nghiến lợi, cô cũng không so sánh chồng cô với người đàn ông khác, vậy mà người đàn ông của cô dám lấy cô ra so với Thang Tuyết.
Nếu anh thật sự tốt như vậy, thì tại sao còn lấy tôi làm vợ, chính là anh tự chọn.
Trong lòng Tiêu Na thầm cười lạnh, chờ sau khi chương trình kết thúc, Mễ Thành sẽ có thứ hay ho để xem.
Mễ Thành đang quét rác dưới trời nắng đột nhiên rùng mình, chuyện gì đang xảy ra vậy, sao hắn lại cảm thấy ớn lạnh!
Nguyễn Thâm là một người không thích nói chuyện, bây giờ bị yêu cầu tới bầu bạn với người già neo đơn, hoàn toàn không phù hợp với tính cách của hắn.
Để hắn chơi đàn cho các cụ ông cụ bà này nghe cũng được, nhưng bảo hắn nói chuyện thì đúng là đã làm khó hắn.
Mấy ông bà lôi kéo người một nhà lại hỏi đông hỏi tây, nghe thấy Nguyễn Thâm biết chơi đàn, liền hỏi hắn có biết chơi mạt chược không, thế là lại đổ bộ mạt chược ra bàn.
La Hân mỉm cười, hoàn toàn hòa hợp với các ông bà ở đây, Nguyễn Thâm nhìn mà có chút kinh ngạc, vợ hắn thật sự...
Không riêng gì có thể nói chuyện trên trời dưới đất với các ông bà, mà còn giúp bọn họ làm chút chuyện, ví dụ như thay ga trải giường, có một số người không tiện cử động cơ thể, cô còn giúp bọn họ lau người.
Lớn tuổi, trên người khó tránh khỏi việc sẽ có mùi hôi khó chịu, đặc biệt là những ông bà lão gần như phải nằm liệt giường.
Những thứ mà Nguyễn Thâm tiếp xúc đều là nghệ thuật xuân dương bạch tuyết, đối mặt với loại tình huống này đương nhiên là phát ngốc, là bối rối, toàn thân căng thẳng.
Mà vợ hắn La Hân ở bên cạnh nhìn, mỉm cười như đang xem một vở kịch hay.
Nguyễn Tông nói: “Cha, để con giúp cha, con đi múc nước cho.”
Nguyễn Thâm:……
Tổ chương trình thật biết cách làm người ta phát ốm.
Bạch gia đi tới cửa hàng, cửa hàng tuy không lớn nhưng lại bày rất nhiều hàng hóa, khi khách hàng đến mua đồ, Bạch gia phải tìm xem khách hàng muốn mua gì trong số rất nhiều hàng hóa, hoàn toàn là làm khó người rồi.
Ông chủ còn cố tình đứng quan sát, khách thì đang chờ, khiến Bạch gia bận rộn tìm kiếm, phải để khách đợi lâu, Thi Tư đành xin lỗi: “Xin lỗi, chúng tôi vừa tới đây làm việc, còn chưa quen lắm, phiền anh phải đợi lâu.”
Khách hàng nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Thi Tư, mọi người đều sẽ khoan dung với một người đẹp hơn một chút, hắn liên tục nói: “Không cần vội, không cần vội.”
Khách hàng là một người đàn ông, còn dò hỏi tên của Thi Tư, khi nào cô tới làm việc, lương của cô là bao nhiêu…..
Mục đích quá rõ ràng, dù sao thì Thi Tư cũng xinh đẹp và khí chất như vậy.
Bạch Lương Triết ho khan một tiếng, gọi Thi Tư: “Vợ ơi, em lại đây một chút.”
Thi Tư liếc mắt nhìn chồng, nói với khách hàng: “Tổng cộng 12 nhân dân tệ, vui lòng quét mã QR hoặc thanh toán bằng tiền mặt.”
Khách hàng nhìn Thi Tư, lại nhìn người đàn ông đẹp trai phong độ đằng sau, có chút đã chịu đả kích, “Cô kết hôn rồi?”
Bạch Lương Triết nói: “Không chỉ kết hôn, mà còn có con rồi.” Hắn kéo đứa trẻ tới bên cạnh mình.
Bạch Lộ không chút khách khí đẩy cha ra, chạy tới bên cạnh mẹ.
Khách hàng lưu luyến không rời chuyển khoản rồi thở dài rời đi.
Bạch Lương Triết không nhịn được nghiêng người nói: “Em đã kết hôn rồi đấy.”
Làm trò trước mặt camera, Thi Tư cũng không có khách khí, “Anh đang nói em lẳng lơ sao?”
Bạch Lương Triết hít sâu một hơi, “Em nói chuyện cho đàng hoàng.”
Bình luận còn đang phấn khích, tới rồi, ngọt ngào quá, Bạch tổng đang ghen, tuyên bố chủ quyền của mình.
Nhưng một câu của Thi Tư, lại khiến bầu không khí trở nên kỳ quái, mục bình luận cũng xuất hiện rất nhiều dấu chấm hỏi.
Bọn họ không rõ Thi Tư nói như vậy là có ý gì.
Bạch Lương Triết nhìn thấy có quay phim, chỉ nói: “Được rồi, được rồi, anh sai rồi, em đừng tức giận.”
Khuôn mặt hắn tỏ vẻ bất lực, giống như không biết mình đã sai ở đâu, nhưng thấy vợ tức giận, hắn liền nhận sai trước.
Trên thực tế hắn cũng không cảm thấy mình đã làm gì sai, tỏ ý muốn nhường đối phương.
Sắc mặt Thi Tư không thay đổi, cô dẫn con gái đi làm quen với cách bày trí của cửa hàng, cô phớt lờ chồng, cũng lười quan tâm tới phản ứng của chồng.
Sắc mặt của Bạch Lương Triết cũng trở nên khó coi, ở lúc quay lưng lại với màn ảnh nháy mắt ra hiệu với Thi Tư, nhưng Thi Tư làm bộ như không nhìn thấy.
Bạch Lương Triết bực mình muốn chết, tại sao cô lại tức giận vô cớ như vậy, thật khó chịu.
Trước mặt khán giả, cô lại tỏ ra như vậy, có phải không thèm quan tâm tới đại cục không.
Mất hết thể diện trước người xem cả nước.
Bạch Lương Triết chỉ muốn nhanh chóng kết thúc công việc, tìm vợ hỏi cho ra lẽ.
Dần dần, khán giả có thể nhận ra đôi vợ chồng này có mâu thuẫn, hơn nữa đứa trẻ cũng không thèm quan tâm tới cha.
Nhiều khán giả cho rằng cặp đôi này sắp ly hôn, thậm chí trước ống kính bọn họ còn không thèm che giấu.
Có khi là đã ly hôn rồi, nhưng vì tham gia chương trình mà phải giả vờ đi.
Nhất thời nghi vấn hôn nhân tan vỡ của Bạch Lương Triết và Thi Tư leo lên hot search.
Vì hot search này, có rất nhiều người tìm xem chương trình, thậm chí có rất nhiều người không tin.
Rốt cuộc, cũng có rất nhiều người yêu thích cặp đôi Bạch Lương Triết và Thi Tư.
Bây giờ lại biết được cặp đôi đã BE*, con mẹ nó sao có thể chịu đựng không kêu gào lên được?
(BE: bad ending.)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất