Xuyên Nhanh Ba Tuổi Rưỡi: Bánh Bao Nhỏ Ngọt Ngào Lại Mềm Mại
Chương 387: Nhân Sinh Đối Lập (39)
Edit: Kim
Không tức giận, không tức giận, nghe không hiểu sao?
Trong lòng Thang Tuyết bắt đầu gào thét, nếu không phải có camera, cô đã muốn nói với Khương Tấn Ngôn, anh dạy dỗ lại con gái của mình đi.
Con của anh ngày nào cũng phải tranh cãi như mấy người ngoài công trường, đúng là có tật xấu.
Nam Chi gật đầu, “Được được được, dì không tức giận, dì có ăn kẹo không?”
Thang Tuyết nói thẳng: “Không ăn.”
Giọng cô cứng ngắc, Trang Minh Gia nói: “Nếu dì ấy không ăn thì để anh ăn cho.”
Nam Chi trực tiếp đưa đồ ăn cho Trang Minh Gia, Trang Minh Gia cười hì hì nhận lấy.
Có lẽ bởi vì tâm mệt, lại vừa phải đi thăm hỏi người già neo đơn, Thang Tuyết không có tâm trạng nấu cơm, cho dù chỉ là cơm cho một nhà ba người.
Từ lúc tham gia chương trình tới nay, lúc nào Thang Tuyết cũng nhọc lòng cho chương trình, phải giữ gìn hình ảnh gia đình, còn phải chú ý tới hiệu quả của chương trình, khiến khán giả yêu thích Cung gia.
Cung Kiêu là tổng tài bá đạo, tham gia chương trình này chính là hạ thấp hắn, không thể yêu cầu Cung Kiêu làm nhiều việc được.
Thang Tuyết phải một mình gánh vác công việc của mấy người, còn phải giữ gìn hình tượng của người chiến thắng nhân sinh, vợ chồng ân ái, con cái đáng yêu, sự nghiệp thành công.
Dịu dàng, EQ cao…..
Bảo Cung Kiêu thể hiện tình cảm với Thang Tuyết thì còn ổn, nhưng có một số việc Cung Kiêu không thể làm được, thỉnh thoảng xảy ra vấn đề, người ta còn cảm thấy thích thú, còn cảm thấy tổng tài này thú vị.
Nhưng nếu xảy ra sự cố quá nhiều, lại sẽ bị đặt ra câu hỏi về năng lực.
Cung Kiêu thật sự không biết làm, cho dù không biết cũng có thể học được, nhưng thân là một tổng tài bá đạo, luôn có một cổ kiêu ngạo ở trên người.
Quan hệ giữa người với người phải được giữ gìn, giặt quần áo nấu cơm, đứa trẻ muốn bế, công việc phải làm, có thể tưởng tượng được Thang Tuyết mệt mỏi đến mức nào.
Không ngờ còn có một đứa trẻ khó ưa tới vậy, còn là con của bạn trai cũ, ít nhiều cũng buff lên, Thang Tuyết mặc định mình không thích đứa nhỏ này.
Nói nhiều câu khiến người ta không thể xuống đài được, lại không thể truy cứu, bằng không người xem sẽ nói, một người lớn lại đi so đo với trẻ con, không truy cứu thì trong lòng lại nghẹn khuất.
Cung Kiêu thấy vợ mình không vui, sắc mặt hắn trầm tư, cơm nước xong, hắn trực tiếp tới tìm Khương Tấn Ngôn, nói trước mặt màn ảnh: “Khương tiên sinh, nhờ anh dạy dỗ lại con gái của mình, không cần nhờ miệng đứa trẻ đi gây chuyện.”
“Lần nào cũng chủ động gây chuyện, có chuyện gì thì cứ nói thẳng, không cần dạy một đứa trẻ đạt được mục đích của mình.”
Đạo diễn:……
Ô hô, muốn xé rách mặt nạ rồi sao?
Lúc trước hắn mời Khương Tấn Ngôn tới đây chính là vì muốn đạt được hiệu quả này, nhưng từ lúc tham gia chương trình cho đến giờ bọn họ vẫn rất an phận.
Nhưng bây giờ, Cung Kiêu chủ động gây khó dễ, mọi người đều nhìn lại đây, đặc biệt là gia đình mới tới, có chút không hiểu rõ tình hình, chỉ lẳng lặng nhìn không nói gì.
Trang Nghị nhìn người Cung gia, lại nhìn Khương Tấn Ngôn, lông mày nhíu chặt.
Thật là phiền muốn chết.
Vốn dĩ tham gia chương trình là để thay đổi tâm trạng, nhưng tâm trạng không tốt lên chút nào, chỉ cảm thấy ồn ào.
Đặc biệt là dự án mới đang trong giai đoạn khó khăn, Trang Nghị lại càng khó chịu, quay người đi vào nhà, Cát Lị nhìn chồng, cũng không đi theo vào nhà.
Loại tình huống này mà bỏ đi hết, thì không ổn chút nào.
【Tôi cảm thấy rất cạn lời nha, Khương Tấn Ngôn quả thực là gậy chọc cứt, không muốn thấy Thang Tuyết sống tốt.】
【Tôi cảm thấy Khương Mỹ Bảo cũng chỉ thích nói nhiều một chút, có thể nói rất giỏi.】
【Đã xảy ra chuyện gì vậy, tại sao Cung Kiêu lại nói như vậy với Khương Tấn Ngôn?】
Đạo diễn rất hưng phấn, nhưng bầu không khí lại rất cứng ngắc, Tiêu Na đứng ra nói: “Cung tiên sinh, có phải anh đã nghĩ nhiều quá rồi không, trẻ con thì biết cái gì?”
Cung Kiêu nhìn Tiêu Na, “Trẻ con không biết gì, nhưng người lớn biết, Khương Tấn Ngôn, rốt cuộc anh có mục đích gì.”
“Những chuyện xảy ra đều đã là quá khứ, anh làm sai, còn nghĩ tới chuyện trả thù.”
Thang Tuyết đi ra, nói với Cung Kiêu: “Ông xã, em không sao.”
Cung Kiêu trấn an vợ: “Không sao, có anh ở đây.”
Nam Chi bưng chén, vừa ăn vừa nhìn người lớn, Trang Minh Gia đang gặm thanh chocolate, hỏi Nam Chi: “Đã xảy ra chuyện gì vậy?”
Nam Chi nuốt đồ ăn trong miệng xuống, giải thích nói: “Dì Thang Tuyết là bạn gái cũng của cha em, bây giờ dì Thang Tuyết có chồng rồi.”
“Ồ……..” Trang Minh Gia ồ một tiếng, “Cho nên, bọn họ định làm gì?”
Ngoài Cung Tiêu Tiêu, bốn đứa trẻ đều xếp ghế ngồi thành một hàng, đều đang ăn, Mễ Nhạc cầm một bông hoa hướng dương đã được phơi khô, bẻ từng hạt ra ăn.
Nam Chi suy nghĩ một chút: “Có lẽ là giống như con đực trong thế giới động vật chuẩn bị đánh nhau.”
“Ồ, đánh nhau?!” Trang Minh Gia hưng phấn, nhìn chằm chằm vào Cung Kiêu và Khương Tấn Ngôn.
Mọi người:……
Những đứa trẻ này thực sự đã đi quá xa.
Nguyễn Tông lịch sự văn nhã nói: “Đánh nhau là không tốt, sẽ bị thương.”
Mễ Nhạc nói tiếp: “Sẽ chảy máu đấy.”
Mọi người:……
Khán giả:???
Chúng tôi không muốn có mấy đứa con như thế này.
Cha cô bị người ta gây phiền toái, cô còn thảnh thảnh thơi thơi.
Không thể đánh nhau được, dù sao cũng cần phải giữ thể diện, đánh nhau quá khó coi.
【Đánh nhau đi, đánh nhau đi.】
【Trận pk giữa cũ và mới, có chút kích thích.】
【Kỳ lạ thật, Khương Tấn Ngôn trong chương trình vẫn luôn trầm lặng, Cung Kiêu nói như vậy, quá oan cho người ta đi.】
【Không biết sau ống kính sẽ có bộ mặt gì.】
【Khương ảnh đế không phải muốn cóc ghẻ ăn thịt thiên nga đấy chứ, chắc còn muốn tái hợp với Thang Tuyết đi, cũng không nhìn xem mình là loại đức hạnh gì.】
【Khương ảnh đế bây giờ quả thực không xứng với Thang Tuyết, đơn giản là vì cảm thấy không cam lòng đi, nhìn thấy Thang Tuyết sống tốt, muốn phá hư.】
【Tra nam không có tự trọng, lúc trước thì không biết trân trọng người ta, bây giờ thấy người ta sống tốt lại muốn gây rắc rối, không được, huyết áp của tôi muốn tăng rồi.】
【Tôi chỉ muốn nói, nên hủy bỏ danh hiệu ảnh đế của hắn, một nghệ sĩ tồi tệ như vậy, đơn vị trao giải không thấy hổ thẹn sao?】
Danh tiếng của Thang Tuyết trên mạng tốt hơn Khương Tấn Ngôn rất nhiều, fan hâm mộ của cô cũng nhiều hơn, chỉ trong thời gian ngắn, Khương Tấn Ngôn đã biến thành một tên tra nam tiểu nhân không an phận.
Bản thân cũng đã có con, còn muốn bám lấy Thang Tuyết, khẳng định là muốn cọ nhiệt Thang Tuyết.
Tra nam, nhanh cút khỏi giới giải trí đi.
Khương Tấn Ngôn nghe bọn nhỏ thảo luận, trong lòng cảm thấy rất bất lực, đây là loại áo bông nhỏ tri kỷ gì vậy, lòng dạ hiểm độc, còn lọt gió.
Khương Tấn Ngôn nhìn Cung Kiêu hùng hổ tới tìm mình gây chuyện, trong lòng thở dài…. Cái ngày chết tiệt gì đây?
Ông đây đã rất khiêm tốn, chỉ đứng bên ngoài nhìn, đôi vợ chồng này cứ một hai phải tới tìm hắn gây phiền toái?
Nhìn bộ dạng của Cung Kiêu, Khương Tấn Ngôn nghi hoặc không biết đã xảy ra chuyện gì mà hắn không biết, hắn đã làm cái gì có lỗi với bọn họ?
Cư dân mạng cảm thấy Khương Tấn Ngôn đang cọ nhiệt Thang Tuyết, còn Khương Tấn Ngôn cảm thấy hai vợ chồng này đang muốn chèn ép hắn.
Vẻ mặt Khương Tấn Ngôn nghi hoặc hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì, Cung tiên sinh, anh đang nói cái gì vậy?”
“Tôi không hiểu ý của anh, lời anh nói rất kỳ lạ.”
Trước ống kính, Khương Cẩm Ngôn chậm rãi nói: “Chúng ta hãy nói chuyện cho cẩn thận, nói thẳng ra hết đi.”
Không tức giận, không tức giận, nghe không hiểu sao?
Trong lòng Thang Tuyết bắt đầu gào thét, nếu không phải có camera, cô đã muốn nói với Khương Tấn Ngôn, anh dạy dỗ lại con gái của mình đi.
Con của anh ngày nào cũng phải tranh cãi như mấy người ngoài công trường, đúng là có tật xấu.
Nam Chi gật đầu, “Được được được, dì không tức giận, dì có ăn kẹo không?”
Thang Tuyết nói thẳng: “Không ăn.”
Giọng cô cứng ngắc, Trang Minh Gia nói: “Nếu dì ấy không ăn thì để anh ăn cho.”
Nam Chi trực tiếp đưa đồ ăn cho Trang Minh Gia, Trang Minh Gia cười hì hì nhận lấy.
Có lẽ bởi vì tâm mệt, lại vừa phải đi thăm hỏi người già neo đơn, Thang Tuyết không có tâm trạng nấu cơm, cho dù chỉ là cơm cho một nhà ba người.
Từ lúc tham gia chương trình tới nay, lúc nào Thang Tuyết cũng nhọc lòng cho chương trình, phải giữ gìn hình ảnh gia đình, còn phải chú ý tới hiệu quả của chương trình, khiến khán giả yêu thích Cung gia.
Cung Kiêu là tổng tài bá đạo, tham gia chương trình này chính là hạ thấp hắn, không thể yêu cầu Cung Kiêu làm nhiều việc được.
Thang Tuyết phải một mình gánh vác công việc của mấy người, còn phải giữ gìn hình tượng của người chiến thắng nhân sinh, vợ chồng ân ái, con cái đáng yêu, sự nghiệp thành công.
Dịu dàng, EQ cao…..
Bảo Cung Kiêu thể hiện tình cảm với Thang Tuyết thì còn ổn, nhưng có một số việc Cung Kiêu không thể làm được, thỉnh thoảng xảy ra vấn đề, người ta còn cảm thấy thích thú, còn cảm thấy tổng tài này thú vị.
Nhưng nếu xảy ra sự cố quá nhiều, lại sẽ bị đặt ra câu hỏi về năng lực.
Cung Kiêu thật sự không biết làm, cho dù không biết cũng có thể học được, nhưng thân là một tổng tài bá đạo, luôn có một cổ kiêu ngạo ở trên người.
Quan hệ giữa người với người phải được giữ gìn, giặt quần áo nấu cơm, đứa trẻ muốn bế, công việc phải làm, có thể tưởng tượng được Thang Tuyết mệt mỏi đến mức nào.
Không ngờ còn có một đứa trẻ khó ưa tới vậy, còn là con của bạn trai cũ, ít nhiều cũng buff lên, Thang Tuyết mặc định mình không thích đứa nhỏ này.
Nói nhiều câu khiến người ta không thể xuống đài được, lại không thể truy cứu, bằng không người xem sẽ nói, một người lớn lại đi so đo với trẻ con, không truy cứu thì trong lòng lại nghẹn khuất.
Cung Kiêu thấy vợ mình không vui, sắc mặt hắn trầm tư, cơm nước xong, hắn trực tiếp tới tìm Khương Tấn Ngôn, nói trước mặt màn ảnh: “Khương tiên sinh, nhờ anh dạy dỗ lại con gái của mình, không cần nhờ miệng đứa trẻ đi gây chuyện.”
“Lần nào cũng chủ động gây chuyện, có chuyện gì thì cứ nói thẳng, không cần dạy một đứa trẻ đạt được mục đích của mình.”
Đạo diễn:……
Ô hô, muốn xé rách mặt nạ rồi sao?
Lúc trước hắn mời Khương Tấn Ngôn tới đây chính là vì muốn đạt được hiệu quả này, nhưng từ lúc tham gia chương trình cho đến giờ bọn họ vẫn rất an phận.
Nhưng bây giờ, Cung Kiêu chủ động gây khó dễ, mọi người đều nhìn lại đây, đặc biệt là gia đình mới tới, có chút không hiểu rõ tình hình, chỉ lẳng lặng nhìn không nói gì.
Trang Nghị nhìn người Cung gia, lại nhìn Khương Tấn Ngôn, lông mày nhíu chặt.
Thật là phiền muốn chết.
Vốn dĩ tham gia chương trình là để thay đổi tâm trạng, nhưng tâm trạng không tốt lên chút nào, chỉ cảm thấy ồn ào.
Đặc biệt là dự án mới đang trong giai đoạn khó khăn, Trang Nghị lại càng khó chịu, quay người đi vào nhà, Cát Lị nhìn chồng, cũng không đi theo vào nhà.
Loại tình huống này mà bỏ đi hết, thì không ổn chút nào.
【Tôi cảm thấy rất cạn lời nha, Khương Tấn Ngôn quả thực là gậy chọc cứt, không muốn thấy Thang Tuyết sống tốt.】
【Tôi cảm thấy Khương Mỹ Bảo cũng chỉ thích nói nhiều một chút, có thể nói rất giỏi.】
【Đã xảy ra chuyện gì vậy, tại sao Cung Kiêu lại nói như vậy với Khương Tấn Ngôn?】
Đạo diễn rất hưng phấn, nhưng bầu không khí lại rất cứng ngắc, Tiêu Na đứng ra nói: “Cung tiên sinh, có phải anh đã nghĩ nhiều quá rồi không, trẻ con thì biết cái gì?”
Cung Kiêu nhìn Tiêu Na, “Trẻ con không biết gì, nhưng người lớn biết, Khương Tấn Ngôn, rốt cuộc anh có mục đích gì.”
“Những chuyện xảy ra đều đã là quá khứ, anh làm sai, còn nghĩ tới chuyện trả thù.”
Thang Tuyết đi ra, nói với Cung Kiêu: “Ông xã, em không sao.”
Cung Kiêu trấn an vợ: “Không sao, có anh ở đây.”
Nam Chi bưng chén, vừa ăn vừa nhìn người lớn, Trang Minh Gia đang gặm thanh chocolate, hỏi Nam Chi: “Đã xảy ra chuyện gì vậy?”
Nam Chi nuốt đồ ăn trong miệng xuống, giải thích nói: “Dì Thang Tuyết là bạn gái cũng của cha em, bây giờ dì Thang Tuyết có chồng rồi.”
“Ồ……..” Trang Minh Gia ồ một tiếng, “Cho nên, bọn họ định làm gì?”
Ngoài Cung Tiêu Tiêu, bốn đứa trẻ đều xếp ghế ngồi thành một hàng, đều đang ăn, Mễ Nhạc cầm một bông hoa hướng dương đã được phơi khô, bẻ từng hạt ra ăn.
Nam Chi suy nghĩ một chút: “Có lẽ là giống như con đực trong thế giới động vật chuẩn bị đánh nhau.”
“Ồ, đánh nhau?!” Trang Minh Gia hưng phấn, nhìn chằm chằm vào Cung Kiêu và Khương Tấn Ngôn.
Mọi người:……
Những đứa trẻ này thực sự đã đi quá xa.
Nguyễn Tông lịch sự văn nhã nói: “Đánh nhau là không tốt, sẽ bị thương.”
Mễ Nhạc nói tiếp: “Sẽ chảy máu đấy.”
Mọi người:……
Khán giả:???
Chúng tôi không muốn có mấy đứa con như thế này.
Cha cô bị người ta gây phiền toái, cô còn thảnh thảnh thơi thơi.
Không thể đánh nhau được, dù sao cũng cần phải giữ thể diện, đánh nhau quá khó coi.
【Đánh nhau đi, đánh nhau đi.】
【Trận pk giữa cũ và mới, có chút kích thích.】
【Kỳ lạ thật, Khương Tấn Ngôn trong chương trình vẫn luôn trầm lặng, Cung Kiêu nói như vậy, quá oan cho người ta đi.】
【Không biết sau ống kính sẽ có bộ mặt gì.】
【Khương ảnh đế không phải muốn cóc ghẻ ăn thịt thiên nga đấy chứ, chắc còn muốn tái hợp với Thang Tuyết đi, cũng không nhìn xem mình là loại đức hạnh gì.】
【Khương ảnh đế bây giờ quả thực không xứng với Thang Tuyết, đơn giản là vì cảm thấy không cam lòng đi, nhìn thấy Thang Tuyết sống tốt, muốn phá hư.】
【Tra nam không có tự trọng, lúc trước thì không biết trân trọng người ta, bây giờ thấy người ta sống tốt lại muốn gây rắc rối, không được, huyết áp của tôi muốn tăng rồi.】
【Tôi chỉ muốn nói, nên hủy bỏ danh hiệu ảnh đế của hắn, một nghệ sĩ tồi tệ như vậy, đơn vị trao giải không thấy hổ thẹn sao?】
Danh tiếng của Thang Tuyết trên mạng tốt hơn Khương Tấn Ngôn rất nhiều, fan hâm mộ của cô cũng nhiều hơn, chỉ trong thời gian ngắn, Khương Tấn Ngôn đã biến thành một tên tra nam tiểu nhân không an phận.
Bản thân cũng đã có con, còn muốn bám lấy Thang Tuyết, khẳng định là muốn cọ nhiệt Thang Tuyết.
Tra nam, nhanh cút khỏi giới giải trí đi.
Khương Tấn Ngôn nghe bọn nhỏ thảo luận, trong lòng cảm thấy rất bất lực, đây là loại áo bông nhỏ tri kỷ gì vậy, lòng dạ hiểm độc, còn lọt gió.
Khương Tấn Ngôn nhìn Cung Kiêu hùng hổ tới tìm mình gây chuyện, trong lòng thở dài…. Cái ngày chết tiệt gì đây?
Ông đây đã rất khiêm tốn, chỉ đứng bên ngoài nhìn, đôi vợ chồng này cứ một hai phải tới tìm hắn gây phiền toái?
Nhìn bộ dạng của Cung Kiêu, Khương Tấn Ngôn nghi hoặc không biết đã xảy ra chuyện gì mà hắn không biết, hắn đã làm cái gì có lỗi với bọn họ?
Cư dân mạng cảm thấy Khương Tấn Ngôn đang cọ nhiệt Thang Tuyết, còn Khương Tấn Ngôn cảm thấy hai vợ chồng này đang muốn chèn ép hắn.
Vẻ mặt Khương Tấn Ngôn nghi hoặc hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì, Cung tiên sinh, anh đang nói cái gì vậy?”
“Tôi không hiểu ý của anh, lời anh nói rất kỳ lạ.”
Trước ống kính, Khương Cẩm Ngôn chậm rãi nói: “Chúng ta hãy nói chuyện cho cẩn thận, nói thẳng ra hết đi.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất