[Xuyên Nhanh] Bạch Nguyệt Quang Của Vai Ác Lại Chết Rồi

Chương 7: (7)

Trước Sau
Tốc độ đẩy tay Du Đường của Ngụy Mặc Sinh không nhanh bằng tốc độ đối phương thu tay về.

Du Đường thấy hắn có vẻ ngượng ngùng bèn nói sang một số việc cần chú ý để chuyển đề tài, sau đó cúi đầu nhìn Ngụy Mặc Sinh mang giày: "Cỡ chân em bao nhiêu?"

"44. Sao vậy?"

"Thưởng trận đầu là một đôi giày thể thao, ông chủ kêu anh hỏi cỡ giày em mang." Du Đường nói dối không chớp mắt. "Ngày mai anh đem giày theo cho em, sau này mỗi ngày em mang đi chạy bộ, điều chỉnh thể năng một chút."

"A, được rồi."

Ngụy Mặc Sinh còn đi làm thêm, không thể ở lâu, nhận chai dầu xoa bóp, thuốc chống viêm và một gói bột protein(*) mà Du Đường nhét cho, lập tức rời đi.

(Bột protein: thực phẩm chức năng giúp tăng cường cơ bắp, tránh tình trạng thừa cân, dư mỡ khi ăn thức ăn thường. Các vận động viên và người tập thể hình thường dùng để cân đối lượng dinh dưỡng và năng lượng nạp vào hàng ngày.)

Hệ thống tò mò:【Ký chủ, sao ngươi lại lừa hắn?】

Du Đường: Đôi giày thể thao đó của thằng bé nát tươm, kêu nó đổi chắc chắn sẽ không đổi, chẳng thà ta trực tiếp mua cho nó đôi mới, nói là phần thưởng của sàn đấu, thằng bé sẽ dễ tiếp thu hơn.

【Ồ... Nhưng mà hắn không biết, vậy làm sao tăng độ hảo cảm?】

Du Đường: Thống Thống, đôi khi vô tình cắm liễu liễu lên xanh.

【A?】



Du Đường cười cười, không nói nữa.

*

Ngụy Mặc Sinh theo Du Đường ăn cơm dinh dưỡng suốt một tuần cùng bột protein, trên mặt tăng chút thịt, sắc mặt cũng hồng nhuận hơn. Vì thế Du Đường bắt đầu tăng mạnh dần các hạng mục huấn luyện cho hắn, cơ sở nhất chính là chạy hơn 10km vào buổi sáng, sau đó là kéo duỗi, các phần tập tăng lực cánh tay, tập phần hông, tập phần chân.

Sau nửa tháng như vậy, thể năng của Ngụy Mặc Sinh tăng lên rõ ràng, lượng cơm ăn cũng tăng vọt, mỗi ngày thêm cơm đều là chuyện bình thường.

Du Đường nhìn Ngụy Mặc Sinh như vậy, bùng nổ cảm giác thành tựu.

"Tốt, hôm nay tới đây thôi." Du Đường vươn tay kéo Ngụy Mặc Sinh đang nằm trên dụng cụ tập thể hình. "Bắt đầu từ ngày mai, anh chính thức dạy em đánh quyền anh."

"Ừm." Trải qua nhiều ngày ở chung, Ngụy Mặc Sinh cũng quen thuộc hơn nhiều, đối mặt thanh niên không hề câu thúc hay xấu hổ, tự nhiên nắm lấy tay Du Đường ngồi dậy.

Không ngờ lúc đứng dậy cẳng chân hắn tự nhiên bị chuột rút, lảo đảo muốn ngã.

Du Đường vội bắt lấy hắn, dùng sức ôm lấy Ngụy Mặc Sinh.

Thời tiết đầu hè, phòng tập thể thao rất nóng, hai người đều mặc áo đen ngắn bó sát người. Mồ hôi đổ ra trong lúc huấn luyện tẩm ướt vải dệt, ở khoảng cách của hai người thậm chí có thể nghe thấy tiếng tim đập của nhau, ngày càng nhanh ngày càng nhanh...

Không giống mấy tên mồ hôi thúi hoắc ở sàn đấu, dù Du Đường có đổ mồ hôi cũng chỉ có vị mặn nhàn nhạt cùng mùi chanh tươi mát của sữa tắm.



Cực kỳ dễ ngửi.

Ngụy Mặc Sinh như ma xui quỷ khiến ôm chặt lấy Du Đường, chóp mũi chạm vào hõm vai của thanh niên, cẩn thận hít thở.

"Em có sao không?" Du Đường không phát hiện động tác bé xíu của hắn, nhíu mày hỏi. "Chân bị chuột rút hả? Lại đây, ngồi xuống, anh xoa bóp cho em."

Vỏn vẹn một câu đem lý trí Ngụy Mặc Sinh kéo về, thiếu niên bỗng nhiên bừng tỉnh.

Sắc mặt từ trắng chuyển sang đỏ, biến đổi mấy lần mới miễn cưỡng tìm lại giọng nói của mình: "Ưm,f tự nhiên chuột rút, đứng không vững."

Hắn được Du Đường đỡ ngồi xuống, thanh niên ngồi xổm xuống trước mặt hắn, bàn tay mang khớp xương rõ ràng đặt trên hắn bắp chân hắn, xoa bóp ra dáng ra hồn.

Da Ngụy Mặc Sinh hơi trắng xanh, phơi mãi không đen, Du Đường lại có làn da màu lúa mạch điển hình của phái nam, cứ như đã hút đủ ánh mặt trời, khỏe mạnh, tràn đầy sức sống.

Ánh mắt Ngụy Mặc Sinh vô thức bò theo đường cong cơ bắp cánh tay của Du Đường, nhìn thấy yết hầu gợi cảm của thanh niên, xương quai xanh sắt lẻm cùng thứ giấu dưới áo lót tập thể hình, bộ phận có màu rất nhạt......

"Có lẽ là em làm nóng cơ thể chưa đủ, lần sau chú ý." Du Đường giương mắt xem hắn. "Anh có mạnh tay quá không? Còn đau không?"

Đối diện tầm mắt của Du Đường, suy nghĩ hoang đường trong đầu Ngụy Mặc Sinh vỡ thành vụn. Hạ lông mi xuống, hận không thể tát mình một bạt tai.

Hắn thu chân lại: "Tốt rồi, khỏi đi."

【Đinh —— độ hảo cảm của Ngụy Mặc Sinh +20, hiện tại độ hảo cảm 50, thăng cấp lên giai đoạn thứ hai, huynh đệ tình biến tình yêu!】

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau