Xuyên Nhanh Chi Công Lược Chủ Thần
Chương 9: Mỹ nhân ngư và giáo hoàng
Edit: Múichama
Hệ thống: Nhiệm vụ kết thúc, tổng kết kết quả nhiệm vụ, thế giới số mệnh nam chính nữ chính tan vỡ, thành công!
Số thế giới còn lại: 8.
Tần Tư đứng nhìn màn hình hệ thống bên cạnh, cậu mặc áo sơ mi trắng cùng quần bò, tay đang điều khiển trên màn hình hệ thống, trở lại chỗ phòng của hệ thống khiến cậu cảm giác rất hạnh phúc, trước khi rời khỏi lưu luyến nói: "Đến thế giới sau thôi, rác thải."
Nếu không phải Tôn Thanh Thanh động thủ, chắc chắn cậu còn có thể ở lại lâu hơn một chút, nhưng đáng tiếc, thật đáng tiếc quá, đúng là phung phí của trời.
Tần Tư mắt tối sầm lại, chờ đến lúc có ý thức, bên tai vang đến chính là tiếng sóng lớn rầm rì nhấp nhô, thân thể thật giống như ở trong nước.
Là đang... Tần Tư mở mắt ra, là biển cả.
Cậu hoàn toàn chưa kịp đánh giá thân thể này, liền hướng đến hệ thống đòi lấy tư liệu thế giới này.
Nam chủ của thế giới lần này là Issus Stefano, nữ chính là thanh mai trúc mã của y, Laiya.
Mà thân phận của mình là...
Tần Tư mặt không cảm xúc cúi đầu, không có chân, chỉ có đuôi cá, hoàn toàn không nói được.
Vì cái gì mà tôi trở thành một con cá!
Hệ thống mi mau ra đây, ông đây đảm bảo không đánh chết mi!
Bối cảnh của thế giới lần này là về giáo hoàng cùng hoàng gia đối chọi gay gắt, quyền lực của giáo hoàng càng ngày càng lớn, uy hiếp nghiêm trọng đến lợi ích của hoàng gia.
Quyền uy của hoàng gia thậm chí còn yếu hơn giáo hoàng, hoàng gia không cam lòng từ mấy trăm năm trước tới nay đều muốn đoạt lại quyền lợi của mình, bọn họ khổ sở tìm kiếm mỹ nhân ngư trong truyền thuyết, tương truyền mỹ nhân ngư trên thế gian này được trời cao ban cho dung mạo, tiếng ca thánh thót tựa như tiếng trời, là con cưng của Thượng Đế, người nào gặp được mỹ nhân ngư, chính là người được Thượng Đế thừa nhận là thiên chi kiêu tử.
Chỉ cần hoàng gia tìm được mỹ nhân ngư, là có thể giơ cao cờ hiệu "Quân quyền thần thụ"(*), từ trong tay giáo hoàng tà ác đoạt lại quyền lực vốn hoàng thất nên nắm giữ.
(*): quyền lực tối cao do thần ban cho.
Đáng tiếc mỹ nhân ngư bị giáo hoàng tìm được người trước một bước, bởi vậy danh vọng của giáo hoàng ngày càng tăng, lão hoàng đế tức đến phải về với trời cao.
Lão hoàng đế chết rồi, ngôi vị hoàng đế được truyền cho nhi tử xuất sắc nhất của ông, cũng chính là nam chính, Isuss Stefano. Stefano cùng nữ chính liên thủ, đưa ra một cuộc "Cải cách Tôn giáo", vạch trần âm mưu của giáo hoàng, cứu mỹ nhân ngư ra.
Mà mỹ nhân ngư ngây thơ đã bị giáo hoàng tẩy não, cho là Stefano và Laiya là ác ma, dùng tiếng ca dụ dỗ hai người tiến vào ảo cảnh tử thần, không nghĩ tới gợi lại ký ức của Stefano mười lăm năm trước được mỹ nhân ngư cứu, mỹ nhân ngư cảm thấy được Stefano không phải là ác ma như giáo hoàng nói, liền dừng lại tiếng ca gây chết người này.
Giáo hoàng bị mọi người thóa mạ, uy tín của hắn trở về với cát bụi, đồng bọn xa lánh, Stefano xây dựng lên tân quân chủ chuyên chế. Cưới Laiya làm vợ.
Mà mỹ nhân ngư, tại trước lễ kết hôn của Stefano và vợ Laiya, đuôi cá hóa thành một đôi chân ưu mỹ, vì Stefano nhảy một điệu nhân ngư, cuối cùng vào lúc khi tia nắng mặt trời vào buổi sáng sớm chiếu lên, cậu nhảy xuống đáy biển hóa thành bọt nước, vì cậu có tội đã từng trợ giúp giáo hoàng ác độc kia.
Tiếp thu hoàn chỉnh xong nội dung tình tiết, trong lòng Tần Tư chửi mẹ nó.
Cậu bi ai tiếp nhận chính mình không còn là con người nữa, ừmm, cũng tốt đi, cậu thực sự có một chút phấn khích, bởi vì nó khá thú vị.
Cậu giật giật đuôi cá, liếc mắt nhìn xung quanh, trời xanh, mây trắng, cảnh này ở hiện đại là chắc không thể nhìn thấy, biển rộng nước trong, có thể thấy rõ đàn cá đang bơi, nhìn chúng nó đang bơi xung quanh mình, thoạt nhìn bộ dáng rất vui sướng.
Tần Tư yên lặng nở nụ cười, ha, thực sự chơi rất vui.
Cậu đã từng muốn đi thám hiểm đại dương, ngắm nhìn thế giới dưới biển. Thế nhưng thời điểm đó cô nhi viện không đủ điều kiện, đến lúc làm diễn viên thì không có thời gian, thời điểm nhận nuôi cháu nhỏ thì không có tâm trạng.
Có vẻ như giấc mộng của mình có thể thực hiện ở đây rồi.
Tần Tư nhàn nhã bơi sâu xuống đáy biển, cậu thấy được tảo biển, ngừng lại, tay tóm lấy mấy bó nhìn một chút, liền ném xuống bơi đi.
Trơn trượt, xúc cảm không sai.
Tần Tư nhìn thấy không ít chủng loại cá, đủ mọi màu sắc, có con có độc hoặc không có độc, vào lúc này trên đỉnh đầu cậu có một con rùa to khổng lồ bơi ngang qua một cái, cũng không phải là nhìn khổng lồ như vậy thôi, nó thậm chí có thể được xem như là một hòn đảo nhỏ.
Tần Tư gặp qua không ít sinh vật dưới đáy biển sâu, cậu tìm thấy ốc Xà Cừ cực lớn nằm bất động bên rạn san hô, bơi vòng quanh ốc Xà Cừ vài vòng.
Thật kỳ lạ, dù cho cậu không nói được, các sinh vật dưới đáy biển có thể hiểu được ý của cậu.
Ốc Xà Cừ giật giật, mở ra vỏ sò, bên trong là một viên trân châu bóng loáng mịn màng, Tần Tư bơi vào, lấy đuôi cá vuốt trân châu.
Ốc Xà Cừ run lên, Tần Tư tựa hồ có thể cảm giác được sự mừng rỡ của nó cùng với lời mời.
Nó mời cậu ở lại nơi này.
Không gian bên trong vỏ sò rất lớn, có thể chứa được năm người, loại vỏ sò này ở dưới đáy biển suốt 35 thế kỷ, muốn gặp được là chuyện không thể nào. Bất quá ở cái thế giới Luân Hồi này, Tần Tư có thể nhận ra xung quanh ốc Xà Cừ này còn có một ít vỏ sò giống như nó.
Tần Tư quyết định tạm thời định cư ở đây, cậu không có cách nào rời khỏi đáy biển đi lên trên đất liền, không có nước để cậu tồn tại, đây tuyệt đối là một loại dằn vặt thống khổ.
Cậu ở trong biển sâu tham quan một hồi lâu, có lúc lay động đuôi cá nổi lên những bọt nước trôi dạt vào bờ, ở dưới bầu trời xanh thẳm lười biếng nằm nhoài trên mai rùa biển phơi nắng. Đôi mắt xanh trong veo ôn hòa như nước biển.
Mái tóc dài màu đen, da thịt trắng mịn, ngũ quan tinh xảo, tựa như ánh trăng non mới mọc đầu tháng, như hoa cỏ cây tuyết, dung mạo của thiếu niên người cá rất tuyệt mĩ, lông mi lay động, đều mang theo vẻ ngây thơ trong sáng.
Đuôi cá màu vàng óng ánh mềm mại dưới ánh mặt trời, mỗi một mảnh vảy đều tinh xảo như điêu khắc, song song với nhau, nhẹ nhàng vẫy một cái, tạo ra những bọt nước, từ bên trong phản chiếu thân hình mờ ảo của thiếu niên nhân ngư, như hoa thủy tiên vươn mình ngoài khơi, thân ảnh của thiếu niên theo nước biển lưu động mà đung đưa.
Mệt mỏi quay trở lại bên trong ốc Xà Cừ nằm ở bên cạnh viên trân châu lớn ngủ, tỉnh lại có thể đi du lịch sâu dưới đáy biển, thời điểm mặt trời mọc ngoài khơi ngoi lên xem hào quang vạn trượng xuyên thấu qua tầng mây bao la, về đêm có gió to bão lớn đạp lên những con sóng lớn xung quanh.....
Tần Tư nghĩ mình sẽ thích sinh hoạt nhàn nhã như vậy, nhưng mà sự thực là cậu càng ngày càng nhớ Tô Thừa, nhớ đến đôi môi mỏng bạc tình của hắn, nhớ đến những lần hôn môi điên cuồng của nam nhân...
Cuối cùng Tần Tư nhận ra được.
Thời kỳ động dục của nhân ngư đã đến.
Trên người cậu bắt đầu phảng phất tỏa ra một mùi hương, các sinh vật dưới biển bị hấp dẫn không ít.
Mỗi khi cậu từ bên trong vỏ sò bên bơi ra, may mắn thì một đàn cá nhỏ đi theo phía sau, nếu vận may không tốt thì chính là cá mập hoặc là những sinh vật so với cá mập còn khủng bố hơn.
Bọn chúng dùng ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm nhân ngư Tần Tư, quanh người phát ra tín hiệu động dục muốn giao hợp.
Hệ thống: Nhiệm vụ kết thúc, tổng kết kết quả nhiệm vụ, thế giới số mệnh nam chính nữ chính tan vỡ, thành công!
Số thế giới còn lại: 8.
Tần Tư đứng nhìn màn hình hệ thống bên cạnh, cậu mặc áo sơ mi trắng cùng quần bò, tay đang điều khiển trên màn hình hệ thống, trở lại chỗ phòng của hệ thống khiến cậu cảm giác rất hạnh phúc, trước khi rời khỏi lưu luyến nói: "Đến thế giới sau thôi, rác thải."
Nếu không phải Tôn Thanh Thanh động thủ, chắc chắn cậu còn có thể ở lại lâu hơn một chút, nhưng đáng tiếc, thật đáng tiếc quá, đúng là phung phí của trời.
Tần Tư mắt tối sầm lại, chờ đến lúc có ý thức, bên tai vang đến chính là tiếng sóng lớn rầm rì nhấp nhô, thân thể thật giống như ở trong nước.
Là đang... Tần Tư mở mắt ra, là biển cả.
Cậu hoàn toàn chưa kịp đánh giá thân thể này, liền hướng đến hệ thống đòi lấy tư liệu thế giới này.
Nam chủ của thế giới lần này là Issus Stefano, nữ chính là thanh mai trúc mã của y, Laiya.
Mà thân phận của mình là...
Tần Tư mặt không cảm xúc cúi đầu, không có chân, chỉ có đuôi cá, hoàn toàn không nói được.
Vì cái gì mà tôi trở thành một con cá!
Hệ thống mi mau ra đây, ông đây đảm bảo không đánh chết mi!
Bối cảnh của thế giới lần này là về giáo hoàng cùng hoàng gia đối chọi gay gắt, quyền lực của giáo hoàng càng ngày càng lớn, uy hiếp nghiêm trọng đến lợi ích của hoàng gia.
Quyền uy của hoàng gia thậm chí còn yếu hơn giáo hoàng, hoàng gia không cam lòng từ mấy trăm năm trước tới nay đều muốn đoạt lại quyền lợi của mình, bọn họ khổ sở tìm kiếm mỹ nhân ngư trong truyền thuyết, tương truyền mỹ nhân ngư trên thế gian này được trời cao ban cho dung mạo, tiếng ca thánh thót tựa như tiếng trời, là con cưng của Thượng Đế, người nào gặp được mỹ nhân ngư, chính là người được Thượng Đế thừa nhận là thiên chi kiêu tử.
Chỉ cần hoàng gia tìm được mỹ nhân ngư, là có thể giơ cao cờ hiệu "Quân quyền thần thụ"(*), từ trong tay giáo hoàng tà ác đoạt lại quyền lực vốn hoàng thất nên nắm giữ.
(*): quyền lực tối cao do thần ban cho.
Đáng tiếc mỹ nhân ngư bị giáo hoàng tìm được người trước một bước, bởi vậy danh vọng của giáo hoàng ngày càng tăng, lão hoàng đế tức đến phải về với trời cao.
Lão hoàng đế chết rồi, ngôi vị hoàng đế được truyền cho nhi tử xuất sắc nhất của ông, cũng chính là nam chính, Isuss Stefano. Stefano cùng nữ chính liên thủ, đưa ra một cuộc "Cải cách Tôn giáo", vạch trần âm mưu của giáo hoàng, cứu mỹ nhân ngư ra.
Mà mỹ nhân ngư ngây thơ đã bị giáo hoàng tẩy não, cho là Stefano và Laiya là ác ma, dùng tiếng ca dụ dỗ hai người tiến vào ảo cảnh tử thần, không nghĩ tới gợi lại ký ức của Stefano mười lăm năm trước được mỹ nhân ngư cứu, mỹ nhân ngư cảm thấy được Stefano không phải là ác ma như giáo hoàng nói, liền dừng lại tiếng ca gây chết người này.
Giáo hoàng bị mọi người thóa mạ, uy tín của hắn trở về với cát bụi, đồng bọn xa lánh, Stefano xây dựng lên tân quân chủ chuyên chế. Cưới Laiya làm vợ.
Mà mỹ nhân ngư, tại trước lễ kết hôn của Stefano và vợ Laiya, đuôi cá hóa thành một đôi chân ưu mỹ, vì Stefano nhảy một điệu nhân ngư, cuối cùng vào lúc khi tia nắng mặt trời vào buổi sáng sớm chiếu lên, cậu nhảy xuống đáy biển hóa thành bọt nước, vì cậu có tội đã từng trợ giúp giáo hoàng ác độc kia.
Tiếp thu hoàn chỉnh xong nội dung tình tiết, trong lòng Tần Tư chửi mẹ nó.
Cậu bi ai tiếp nhận chính mình không còn là con người nữa, ừmm, cũng tốt đi, cậu thực sự có một chút phấn khích, bởi vì nó khá thú vị.
Cậu giật giật đuôi cá, liếc mắt nhìn xung quanh, trời xanh, mây trắng, cảnh này ở hiện đại là chắc không thể nhìn thấy, biển rộng nước trong, có thể thấy rõ đàn cá đang bơi, nhìn chúng nó đang bơi xung quanh mình, thoạt nhìn bộ dáng rất vui sướng.
Tần Tư yên lặng nở nụ cười, ha, thực sự chơi rất vui.
Cậu đã từng muốn đi thám hiểm đại dương, ngắm nhìn thế giới dưới biển. Thế nhưng thời điểm đó cô nhi viện không đủ điều kiện, đến lúc làm diễn viên thì không có thời gian, thời điểm nhận nuôi cháu nhỏ thì không có tâm trạng.
Có vẻ như giấc mộng của mình có thể thực hiện ở đây rồi.
Tần Tư nhàn nhã bơi sâu xuống đáy biển, cậu thấy được tảo biển, ngừng lại, tay tóm lấy mấy bó nhìn một chút, liền ném xuống bơi đi.
Trơn trượt, xúc cảm không sai.
Tần Tư nhìn thấy không ít chủng loại cá, đủ mọi màu sắc, có con có độc hoặc không có độc, vào lúc này trên đỉnh đầu cậu có một con rùa to khổng lồ bơi ngang qua một cái, cũng không phải là nhìn khổng lồ như vậy thôi, nó thậm chí có thể được xem như là một hòn đảo nhỏ.
Tần Tư gặp qua không ít sinh vật dưới đáy biển sâu, cậu tìm thấy ốc Xà Cừ cực lớn nằm bất động bên rạn san hô, bơi vòng quanh ốc Xà Cừ vài vòng.
Thật kỳ lạ, dù cho cậu không nói được, các sinh vật dưới đáy biển có thể hiểu được ý của cậu.
Ốc Xà Cừ giật giật, mở ra vỏ sò, bên trong là một viên trân châu bóng loáng mịn màng, Tần Tư bơi vào, lấy đuôi cá vuốt trân châu.
Ốc Xà Cừ run lên, Tần Tư tựa hồ có thể cảm giác được sự mừng rỡ của nó cùng với lời mời.
Nó mời cậu ở lại nơi này.
Không gian bên trong vỏ sò rất lớn, có thể chứa được năm người, loại vỏ sò này ở dưới đáy biển suốt 35 thế kỷ, muốn gặp được là chuyện không thể nào. Bất quá ở cái thế giới Luân Hồi này, Tần Tư có thể nhận ra xung quanh ốc Xà Cừ này còn có một ít vỏ sò giống như nó.
Tần Tư quyết định tạm thời định cư ở đây, cậu không có cách nào rời khỏi đáy biển đi lên trên đất liền, không có nước để cậu tồn tại, đây tuyệt đối là một loại dằn vặt thống khổ.
Cậu ở trong biển sâu tham quan một hồi lâu, có lúc lay động đuôi cá nổi lên những bọt nước trôi dạt vào bờ, ở dưới bầu trời xanh thẳm lười biếng nằm nhoài trên mai rùa biển phơi nắng. Đôi mắt xanh trong veo ôn hòa như nước biển.
Mái tóc dài màu đen, da thịt trắng mịn, ngũ quan tinh xảo, tựa như ánh trăng non mới mọc đầu tháng, như hoa cỏ cây tuyết, dung mạo của thiếu niên người cá rất tuyệt mĩ, lông mi lay động, đều mang theo vẻ ngây thơ trong sáng.
Đuôi cá màu vàng óng ánh mềm mại dưới ánh mặt trời, mỗi một mảnh vảy đều tinh xảo như điêu khắc, song song với nhau, nhẹ nhàng vẫy một cái, tạo ra những bọt nước, từ bên trong phản chiếu thân hình mờ ảo của thiếu niên nhân ngư, như hoa thủy tiên vươn mình ngoài khơi, thân ảnh của thiếu niên theo nước biển lưu động mà đung đưa.
Mệt mỏi quay trở lại bên trong ốc Xà Cừ nằm ở bên cạnh viên trân châu lớn ngủ, tỉnh lại có thể đi du lịch sâu dưới đáy biển, thời điểm mặt trời mọc ngoài khơi ngoi lên xem hào quang vạn trượng xuyên thấu qua tầng mây bao la, về đêm có gió to bão lớn đạp lên những con sóng lớn xung quanh.....
Tần Tư nghĩ mình sẽ thích sinh hoạt nhàn nhã như vậy, nhưng mà sự thực là cậu càng ngày càng nhớ Tô Thừa, nhớ đến đôi môi mỏng bạc tình của hắn, nhớ đến những lần hôn môi điên cuồng của nam nhân...
Cuối cùng Tần Tư nhận ra được.
Thời kỳ động dục của nhân ngư đã đến.
Trên người cậu bắt đầu phảng phất tỏa ra một mùi hương, các sinh vật dưới biển bị hấp dẫn không ít.
Mỗi khi cậu từ bên trong vỏ sò bên bơi ra, may mắn thì một đàn cá nhỏ đi theo phía sau, nếu vận may không tốt thì chính là cá mập hoặc là những sinh vật so với cá mập còn khủng bố hơn.
Bọn chúng dùng ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm nhân ngư Tần Tư, quanh người phát ra tín hiệu động dục muốn giao hợp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất