Chương 188: Đồ Nhi,Vi Sư Mang Thai Rồi!(16)
#Đừng chửi tác giả!!!trợ tim trước khi đọc!!
****************
Thế nhưng hắn lại không ngờ được rằng bản thân giữa đường lại bị bắt cóc,cầm đầu là đám dư nghiệt ma giới nữa năm trước vừa bị Cố Tần Đình diệt hạ may mắn chạy thoát,bọn họ nhân lúc Thương Hạ sơ sót dẫn loạt đánh ra,thế nhưng đường đường là một trong thủ hạ tương lai mạnh nhất,Thương Hạ sẽ dễ dàng bị khống chế sao? tất nhiên là không rồi!!
Hai bên giáp mặt giao chiến kịch liệt,đánh đến long trời lỡ đất nhưng ai ngờ bên kia lại có cứu binh trợ giúp.Là một đám thế gia yêu tộc lâu năm của yêu giới,ngoại trừ ba đại thế gia Thiên Lang nhất tộc,Côn Bằng nhất tộc, và Giao Long nhất tộc thì còn lại hầu như đều tham gia.Trong đó trợ giúp mạnh nhất là tộc Kim Sí Đại Bàng điểu,cường giả mạnh mẽ như mây đằng đằng lớp lớp, ám chiêu tuôn ra cùng nhau phối hợp không ngừng.Mà Thương Hạ lúc này vừa mới đột phá tu vi,làm sao có thể so với đám yêu tôn lâu năm già đời? dù bọn họ không thể nào tổn thương được Thương Hạ nhưng ngăn trở vẫn là có thể,mạnh đến mấy nhưng đối mặt với hơn trăm người tu vi vượt trội bản thân thì giữ được mạng đã là điều may mắn.
Nếu đổi ra đơn độc đấu thì tất cả bọn họ ai cũng không phải là đối thủ của Thương Hạ,thế nhưng bọn họ nếu đã dám tới thì chắc chắn là có chuẩn bị từ trước.Thương Hạ bị vây công thế bất lưởng lập hoàn toàn không có cơ hội thoát ra,mà ở bên kia Mễ Lạc Tranh tu vi đại giảm sớm đã bị bọn họ trấn áp từ lâu.
Một tên trong đó vung tay tung ra bột phấn khiến hắn hôn mê ngay tức khắc,bắt được hắn yêu tộc dư nghiệt hết thảy đều rục rịch lui binh.Chỉ giữ lại một số tử sĩ cầm chân Thương Hạ,đợi cho đến khi thoát ra thì bóng dáng bọn họ đã tiêu thất từ lâu,Thương Hạ thần sắc âm trầm đáng sợ,lần đầu nhận nhiệm vụ chủ thượng giao phó xuất hiện trước mặt chúng nhân nhưng lại thất bại,thử hỏi làm sao giao phó cho chủ thượng đây!! hơn nữa thủ đoạn của y gã không phải là chưa từng thử,cảm giác sợ hãi lạnh lẽo chợt lan truyền khắp toàn thân.
Từ trong ngực áo thoát ra một tấm hắc thạch nhỏ dạng tròn,đưa lên kề sát miệng gấp gáp nói "Chủ thượng không song rồi,Phương công tử đã bị yêu tộc bắt đi rồi!!"
Làm song hết thảy liền sâu kín thở dài một hơi,vẻ mặt ảm đạm trở lại vào trong phi chu, chuẩn bị tinh thần nhận lấy trừng phạt bởi gã biết Cố Tần Đình chắc chắn sẽ không bỏ qua.
....
Mễ Lạc Tranh toàn thân mềm nhũn vô lực nằm ở trên giường,làn da lúc này ửng đỏ và đặc biệt là khuôn mặt xinh đẹp tuyệt mỹ kia như phủ lên cả rừng hoa đào.Hai mắt mê li mông lung ngập nước nhìn cảnh tượng trước mắt mình,hắn lúc này đang nắm trên một chiếc giường được bao bọc bởi vải lụa đỏ mềm.Ngay cả màn rèm xung quanh và đỉnh đầu cũng là một màu đỏ chót,tay chân rảnh rổi nhưng hoàn toàn vô lực cử động, cảm giác bất lực này khiến hắn sợ hãi không thôi,chưa bao giờ hắn thấy bản thân mình cần hệ thống ngay lúc này.
Cố nén xuống cảm giác bất an mà bình tĩnh suy nghĩ,dựa theo tình trạng hiện tại thì hơn phân nữa chắc chắn rằng kẻ này không có ý định giết hắn,hoặc ít nhất tạm thời là thế.Nhưng cũng không thể vì vậy mà tùy tiện manh động,thôi thì trước tiên cứ án binh bất động chờ thử kết qủa xem sao...
Đúng vào lúc này một bóng dáng cao lớn bỗng xuất hiện trước giường,người này vạt áo trung y rộng mở lộ ra cơ ngực màu cổ đồng cùng cơ bắp đẹp đẽ,chân dài vai rộng,chỉ là khuôn mặt ngũ quan chỉ coi là khá thanh tú chứ không thật sự đẹp trai,so ra với Cố Tần Đình thì còn kém hơn rất nhiều.Đầu tóc và chân mày một mảnh vàng kim nổi bật chói mắt,nheo đôi mắt màu nâu trầm của mình nhìn tới bóng dáng trên giường mà xiết chặt nắm tay.
"Thật không ngờ Phương trưởng lão đây khi ở trên giường lại là vưu vật câu người như vậy." Kim Thành vén lên màn rèm ngồi trên giường ánh mắt ngã ngớn nhìn hắn nói,bàn tay không chịu yên phận mà lân la tới trên mặt và cần cổ hắn vuốt ve sờ nắn.
"Ngươi....hoá ra là ngươi...Kim Thành tất cả là do ngươi chủ mưu sao?" Mễ Lạc Tranh trừng lớn hai mắt ướt đẫm,cố gắng gằn giọng uy hiếp nhưng câu từ phun ra lại chập chờn run rẫy,khuôn mặt trắng nỏn lúc này lại đỏ bừng như say tửu lực sát thương hoàn toàn bằng không,nhìn qua đặc biệt giống như đang câu dẫn mời gọi người ta vậy.
Kim Thành nghe hắn nói thì nhếch môi cười gằn,bàn tay bắt đầu hướng tới phía trong vạt áo kéo xuống sờ xoạng đầu vai hắn,làn da non mịn trắng nõn và khuôn ngực anh đào nhỏ xinh đập vào mắt khiến Kim Thành nhịn không được mà hít vào một hơi,qủa không hổ danh là đệ nhất nỹ nhân tam giới.
"Thôi nào...ngoan đừng khóc... lát nữa bổn thế tử sẽ cho em s*ướng đến d*ục tiên d*ục tử có được hay không?" Vừa nói Kim Thành vừa dùng hai tay mò xuống tháo thắt lưng hắn,Mễ Lạc Tranh đầu óc nóng bừng ong ong nhảy số,cảm giác ghê tởm buồn nôn,ớn lạnh đến nổi cả da gà lan truyền khắp toàn thân và chiếm cứ đầu óc Mễ Lạc Tranh.Tên cặn bã bại hoại này dám như thế vũ nhục hắn!! nếu hắn thoát ra chắc chắn sẽ thông tri Cố Tần Đình khiến Kim Thành sống không bằng chết!!
Mà Kim Thành như cảm nhận được ánh mắt căm hận của hắn,chỉ là không quan tâm tiếp tục cởi lấy đạo bào và lớp trung y bên trong,thật nhanh trên thân hắn đã bị cởi đến sạch sẽ,thân thể trắng mềm non mịn tựa noãn chi cứ thế bại lộ trước mặt gã.Kim Thành hai mắt nhìn đến phát hoả,thân dưới bắt đầu phản ứng và trương c*ứng cả lên,hai bàn tay đặt trên thân hắn bắt đầu du tẩu sờ soạng ngắt nhéo khắp nơi.
Da dẻ vốn dĩ rất trắng lại nhạy cảm,hơn nữa lại được Kim Thành không chút thương tiếc chiếu cố nên chắng mấy chốc đã đỏ ửng cả lên,cơ thể theo phản xạ rùng mình.Tròng mắt ướt át tràn đầy khuất nhục cùng không cam lòng,cố gắng cắn chặt môi xoay đầu sang hướng khác,thế nhưng cảm giác lạ lẫm buồn nôn cùng chán ghét trên thân truyền tới khiến hắn chẳng thể nào yên ổn nổi.
"Tần Đình...Cố Tần Đình...." Mễ Lạc Tranh nước mắt lưng tròng thấp giọng nỉ non nói.
Kim Thành đương lúc thú tính cao trào nghe hắn vậy, đột nhiên giận dữ vung tay lên giáng xuống một bạt tai thật mạnh.
Cú đập khiến môi hắn chạm mạnh vào răng mà tứa máu,khuôn mặt nhỏ in hằn lên năm dấu tay đỏ chói lọi hoà lẫn nước mắt ướt dầm dề,từng tiếng nấc khóc ngẹn khẽ vang lên vì tủi nhục.Đây đã là lần thứ hai sảy ra chuyện tương tự kể từ khi hắn bắt đầu làm nhiệm vụ tới nay,thế nhưng để phơi bày thân thể tùy ý để một tên đàn ông khác khi nhục hắn thật sự không thể làm được.Với hắn mà nói chỉ có duy nhất người đó mới được phép chạm vào hắn,và cũng chỉ có người đó mới khiến hắn cam tâm tình nguyện gửi trao thân mình....
Hệ thống không có lại toàn thân mất sức khiến hắn hoảng loạn sợ hãi,Kim Thành vẻ mặt dữ tợn bóp chặt lấy cằm Mễ Lạc Tranh ép hắn mở miệng,rồi đổ một bình chất lỏng màu lam vào trong.Thuốc trôi xuống cổ lấy tốc độ cực nhanh đã thẩm thấu khắp tế bào thần kinh và lục phủ ngũ tạng,thiêu đốt chúng trở nên ngứa ngáy nóng hổi như bị hàng ngàn hàng vạn con kiến bò qua cấu xé vậy.Thân thể khó chịu vặn vẹo không ngừng,mồ hôi cũng theo đó chảy dọc sóng lưng.
Cảm giác khô nóng ngày càng mãnh liệt,hơn nữa lại càng lúc càng nóng khiến bất an trong lòng cũng theo đó tăng lên "Kim Thành...nếu ngươi dám động vào ta... Thánh Quân ma giới chắc chắn sẽ giết chết ngươi!!!" Mễ Lạc Tranh mắt đẹp trợn trừng cao giọng hét lên, chuyện đến nước này hắn chỉ có thể cố hết sức lực kéo dài thời gian chờ người ứng cứu.
Kim Thành động tác đôi chút trì trệ nhưng rất mau đã tiếp tục,không chút quan tâm nhìn hắn trào phúng cười "Thánh Quân ma giới trực thuộc huyết thống ma tộc cao qúy,đến ta muốn gặp còn không thể mà ngươi dám mơ mộng hảo huyền? haha..."
"Ngươi... ha...ưm~" ngón tay của Kim Thành đặt trên n*gực Mễ Lạc Tranh dùng sức ngắt nhéo,tê dại truyền đến khiến cơ thể vặn vẹo khó chịu vì kìm nén khoái cảm,bờ môi đã sớm bị hắn cắn bật máu,mùi vị tanh nồng lan toả khắp khoang miệng nhưng chút đau đớn đó vẫn chưa thể nào khiến hắn lơ đi tủi nhục ngay lúc này.
Mắt thấy Kim Thành đã bắt đầu thoát ly y phục thì cảm giác tuyệt vọng trong mắt hắn càng thêm rõ ràng,đang chuẩn bị tinh thần cam chịu số phận thì tiếng máy móc lạnh băng quen thuộc trong não hải bất chợt vang lên.
[Đinh!! hệ thống chữa trị buff tu bổ hoàn thành,xác nhận kí chủ rơi vào tình thế khẩn cấp tự động mở ra thanh trừ độc tố và tạm thời khôi phục tu vi đỉnh phong]
Vừa dứt thì cơ thể hắn bỗng nhiên tràn trề sinh lực,cảm giác khoan khoái thanh mát của linh khí yên lặng chảy dọc khắp toàn bộ kinh mạch. Mễ Lạc Tranh ánh mắt ngay tức khắc trở nên lăng lệ hung ác đến cực điểm,tích tụ kiếm khí thành một khoả cầu sáng ẩn chứa thiên địa thần lôi,Kim Thành lúc này đột nhiên phát giác tình huống không thích hợp, muốn ra tay nhưng chậm lại một bước so với hắn.Kiếm khí tích lôi đập mạnh vào đũng quần gã ngay tức khắc nổ tung lên,dư chấn khiến bay ra toàn thân đập mạnh vào tường mà ói huyết hôn mê ngất xỉu. Mơ hồ còn nghe cả tiếng xương gãy,phần thân dưới hắn m*áu thịt b*e bét đỏ tươi cả khoảng lớn,xem ra quãng đời còn lại đã hoàn toàn mất đi bản lĩnh nam nhân rồi!!
Mễ Lạc Tranh nghiến răng tức giận nhìn liếc qua Kim Thành,động tác nhanh chóng mặc lại y phục và sỏ giày,nhưng bấy nhiêu đó vẫn chưa đủ để hắn nguôi cơn căm phẫn,bàn chân giơ lên vận chuyển công pháp dồn sức đạp mạnh vài cái vào tứ chi khiến chúng n*át bấy.
Làm song hết thảy liền không chút do dự xoay người tiêu sái ẩn giấu khí tức rời đi,bởi nơi này dù sao cũng là hang ổ của gia tộc Kim Sí đại bàng,mà hắn nay lại phế đi thế tử của họ cho dù tu vi tạm thời trở về đỉnh cao cũng không dám khinh thường.
Ở trước mặt bao nhiêu người hắn cứ thế mà lẳng lặng rời đi.
___________
????Để đền bù nên chap sau thịt nha~
****************
Thế nhưng hắn lại không ngờ được rằng bản thân giữa đường lại bị bắt cóc,cầm đầu là đám dư nghiệt ma giới nữa năm trước vừa bị Cố Tần Đình diệt hạ may mắn chạy thoát,bọn họ nhân lúc Thương Hạ sơ sót dẫn loạt đánh ra,thế nhưng đường đường là một trong thủ hạ tương lai mạnh nhất,Thương Hạ sẽ dễ dàng bị khống chế sao? tất nhiên là không rồi!!
Hai bên giáp mặt giao chiến kịch liệt,đánh đến long trời lỡ đất nhưng ai ngờ bên kia lại có cứu binh trợ giúp.Là một đám thế gia yêu tộc lâu năm của yêu giới,ngoại trừ ba đại thế gia Thiên Lang nhất tộc,Côn Bằng nhất tộc, và Giao Long nhất tộc thì còn lại hầu như đều tham gia.Trong đó trợ giúp mạnh nhất là tộc Kim Sí Đại Bàng điểu,cường giả mạnh mẽ như mây đằng đằng lớp lớp, ám chiêu tuôn ra cùng nhau phối hợp không ngừng.Mà Thương Hạ lúc này vừa mới đột phá tu vi,làm sao có thể so với đám yêu tôn lâu năm già đời? dù bọn họ không thể nào tổn thương được Thương Hạ nhưng ngăn trở vẫn là có thể,mạnh đến mấy nhưng đối mặt với hơn trăm người tu vi vượt trội bản thân thì giữ được mạng đã là điều may mắn.
Nếu đổi ra đơn độc đấu thì tất cả bọn họ ai cũng không phải là đối thủ của Thương Hạ,thế nhưng bọn họ nếu đã dám tới thì chắc chắn là có chuẩn bị từ trước.Thương Hạ bị vây công thế bất lưởng lập hoàn toàn không có cơ hội thoát ra,mà ở bên kia Mễ Lạc Tranh tu vi đại giảm sớm đã bị bọn họ trấn áp từ lâu.
Một tên trong đó vung tay tung ra bột phấn khiến hắn hôn mê ngay tức khắc,bắt được hắn yêu tộc dư nghiệt hết thảy đều rục rịch lui binh.Chỉ giữ lại một số tử sĩ cầm chân Thương Hạ,đợi cho đến khi thoát ra thì bóng dáng bọn họ đã tiêu thất từ lâu,Thương Hạ thần sắc âm trầm đáng sợ,lần đầu nhận nhiệm vụ chủ thượng giao phó xuất hiện trước mặt chúng nhân nhưng lại thất bại,thử hỏi làm sao giao phó cho chủ thượng đây!! hơn nữa thủ đoạn của y gã không phải là chưa từng thử,cảm giác sợ hãi lạnh lẽo chợt lan truyền khắp toàn thân.
Từ trong ngực áo thoát ra một tấm hắc thạch nhỏ dạng tròn,đưa lên kề sát miệng gấp gáp nói "Chủ thượng không song rồi,Phương công tử đã bị yêu tộc bắt đi rồi!!"
Làm song hết thảy liền sâu kín thở dài một hơi,vẻ mặt ảm đạm trở lại vào trong phi chu, chuẩn bị tinh thần nhận lấy trừng phạt bởi gã biết Cố Tần Đình chắc chắn sẽ không bỏ qua.
....
Mễ Lạc Tranh toàn thân mềm nhũn vô lực nằm ở trên giường,làn da lúc này ửng đỏ và đặc biệt là khuôn mặt xinh đẹp tuyệt mỹ kia như phủ lên cả rừng hoa đào.Hai mắt mê li mông lung ngập nước nhìn cảnh tượng trước mắt mình,hắn lúc này đang nắm trên một chiếc giường được bao bọc bởi vải lụa đỏ mềm.Ngay cả màn rèm xung quanh và đỉnh đầu cũng là một màu đỏ chót,tay chân rảnh rổi nhưng hoàn toàn vô lực cử động, cảm giác bất lực này khiến hắn sợ hãi không thôi,chưa bao giờ hắn thấy bản thân mình cần hệ thống ngay lúc này.
Cố nén xuống cảm giác bất an mà bình tĩnh suy nghĩ,dựa theo tình trạng hiện tại thì hơn phân nữa chắc chắn rằng kẻ này không có ý định giết hắn,hoặc ít nhất tạm thời là thế.Nhưng cũng không thể vì vậy mà tùy tiện manh động,thôi thì trước tiên cứ án binh bất động chờ thử kết qủa xem sao...
Đúng vào lúc này một bóng dáng cao lớn bỗng xuất hiện trước giường,người này vạt áo trung y rộng mở lộ ra cơ ngực màu cổ đồng cùng cơ bắp đẹp đẽ,chân dài vai rộng,chỉ là khuôn mặt ngũ quan chỉ coi là khá thanh tú chứ không thật sự đẹp trai,so ra với Cố Tần Đình thì còn kém hơn rất nhiều.Đầu tóc và chân mày một mảnh vàng kim nổi bật chói mắt,nheo đôi mắt màu nâu trầm của mình nhìn tới bóng dáng trên giường mà xiết chặt nắm tay.
"Thật không ngờ Phương trưởng lão đây khi ở trên giường lại là vưu vật câu người như vậy." Kim Thành vén lên màn rèm ngồi trên giường ánh mắt ngã ngớn nhìn hắn nói,bàn tay không chịu yên phận mà lân la tới trên mặt và cần cổ hắn vuốt ve sờ nắn.
"Ngươi....hoá ra là ngươi...Kim Thành tất cả là do ngươi chủ mưu sao?" Mễ Lạc Tranh trừng lớn hai mắt ướt đẫm,cố gắng gằn giọng uy hiếp nhưng câu từ phun ra lại chập chờn run rẫy,khuôn mặt trắng nỏn lúc này lại đỏ bừng như say tửu lực sát thương hoàn toàn bằng không,nhìn qua đặc biệt giống như đang câu dẫn mời gọi người ta vậy.
Kim Thành nghe hắn nói thì nhếch môi cười gằn,bàn tay bắt đầu hướng tới phía trong vạt áo kéo xuống sờ xoạng đầu vai hắn,làn da non mịn trắng nõn và khuôn ngực anh đào nhỏ xinh đập vào mắt khiến Kim Thành nhịn không được mà hít vào một hơi,qủa không hổ danh là đệ nhất nỹ nhân tam giới.
"Thôi nào...ngoan đừng khóc... lát nữa bổn thế tử sẽ cho em s*ướng đến d*ục tiên d*ục tử có được hay không?" Vừa nói Kim Thành vừa dùng hai tay mò xuống tháo thắt lưng hắn,Mễ Lạc Tranh đầu óc nóng bừng ong ong nhảy số,cảm giác ghê tởm buồn nôn,ớn lạnh đến nổi cả da gà lan truyền khắp toàn thân và chiếm cứ đầu óc Mễ Lạc Tranh.Tên cặn bã bại hoại này dám như thế vũ nhục hắn!! nếu hắn thoát ra chắc chắn sẽ thông tri Cố Tần Đình khiến Kim Thành sống không bằng chết!!
Mà Kim Thành như cảm nhận được ánh mắt căm hận của hắn,chỉ là không quan tâm tiếp tục cởi lấy đạo bào và lớp trung y bên trong,thật nhanh trên thân hắn đã bị cởi đến sạch sẽ,thân thể trắng mềm non mịn tựa noãn chi cứ thế bại lộ trước mặt gã.Kim Thành hai mắt nhìn đến phát hoả,thân dưới bắt đầu phản ứng và trương c*ứng cả lên,hai bàn tay đặt trên thân hắn bắt đầu du tẩu sờ soạng ngắt nhéo khắp nơi.
Da dẻ vốn dĩ rất trắng lại nhạy cảm,hơn nữa lại được Kim Thành không chút thương tiếc chiếu cố nên chắng mấy chốc đã đỏ ửng cả lên,cơ thể theo phản xạ rùng mình.Tròng mắt ướt át tràn đầy khuất nhục cùng không cam lòng,cố gắng cắn chặt môi xoay đầu sang hướng khác,thế nhưng cảm giác lạ lẫm buồn nôn cùng chán ghét trên thân truyền tới khiến hắn chẳng thể nào yên ổn nổi.
"Tần Đình...Cố Tần Đình...." Mễ Lạc Tranh nước mắt lưng tròng thấp giọng nỉ non nói.
Kim Thành đương lúc thú tính cao trào nghe hắn vậy, đột nhiên giận dữ vung tay lên giáng xuống một bạt tai thật mạnh.
Cú đập khiến môi hắn chạm mạnh vào răng mà tứa máu,khuôn mặt nhỏ in hằn lên năm dấu tay đỏ chói lọi hoà lẫn nước mắt ướt dầm dề,từng tiếng nấc khóc ngẹn khẽ vang lên vì tủi nhục.Đây đã là lần thứ hai sảy ra chuyện tương tự kể từ khi hắn bắt đầu làm nhiệm vụ tới nay,thế nhưng để phơi bày thân thể tùy ý để một tên đàn ông khác khi nhục hắn thật sự không thể làm được.Với hắn mà nói chỉ có duy nhất người đó mới được phép chạm vào hắn,và cũng chỉ có người đó mới khiến hắn cam tâm tình nguyện gửi trao thân mình....
Hệ thống không có lại toàn thân mất sức khiến hắn hoảng loạn sợ hãi,Kim Thành vẻ mặt dữ tợn bóp chặt lấy cằm Mễ Lạc Tranh ép hắn mở miệng,rồi đổ một bình chất lỏng màu lam vào trong.Thuốc trôi xuống cổ lấy tốc độ cực nhanh đã thẩm thấu khắp tế bào thần kinh và lục phủ ngũ tạng,thiêu đốt chúng trở nên ngứa ngáy nóng hổi như bị hàng ngàn hàng vạn con kiến bò qua cấu xé vậy.Thân thể khó chịu vặn vẹo không ngừng,mồ hôi cũng theo đó chảy dọc sóng lưng.
Cảm giác khô nóng ngày càng mãnh liệt,hơn nữa lại càng lúc càng nóng khiến bất an trong lòng cũng theo đó tăng lên "Kim Thành...nếu ngươi dám động vào ta... Thánh Quân ma giới chắc chắn sẽ giết chết ngươi!!!" Mễ Lạc Tranh mắt đẹp trợn trừng cao giọng hét lên, chuyện đến nước này hắn chỉ có thể cố hết sức lực kéo dài thời gian chờ người ứng cứu.
Kim Thành động tác đôi chút trì trệ nhưng rất mau đã tiếp tục,không chút quan tâm nhìn hắn trào phúng cười "Thánh Quân ma giới trực thuộc huyết thống ma tộc cao qúy,đến ta muốn gặp còn không thể mà ngươi dám mơ mộng hảo huyền? haha..."
"Ngươi... ha...ưm~" ngón tay của Kim Thành đặt trên n*gực Mễ Lạc Tranh dùng sức ngắt nhéo,tê dại truyền đến khiến cơ thể vặn vẹo khó chịu vì kìm nén khoái cảm,bờ môi đã sớm bị hắn cắn bật máu,mùi vị tanh nồng lan toả khắp khoang miệng nhưng chút đau đớn đó vẫn chưa thể nào khiến hắn lơ đi tủi nhục ngay lúc này.
Mắt thấy Kim Thành đã bắt đầu thoát ly y phục thì cảm giác tuyệt vọng trong mắt hắn càng thêm rõ ràng,đang chuẩn bị tinh thần cam chịu số phận thì tiếng máy móc lạnh băng quen thuộc trong não hải bất chợt vang lên.
[Đinh!! hệ thống chữa trị buff tu bổ hoàn thành,xác nhận kí chủ rơi vào tình thế khẩn cấp tự động mở ra thanh trừ độc tố và tạm thời khôi phục tu vi đỉnh phong]
Vừa dứt thì cơ thể hắn bỗng nhiên tràn trề sinh lực,cảm giác khoan khoái thanh mát của linh khí yên lặng chảy dọc khắp toàn bộ kinh mạch. Mễ Lạc Tranh ánh mắt ngay tức khắc trở nên lăng lệ hung ác đến cực điểm,tích tụ kiếm khí thành một khoả cầu sáng ẩn chứa thiên địa thần lôi,Kim Thành lúc này đột nhiên phát giác tình huống không thích hợp, muốn ra tay nhưng chậm lại một bước so với hắn.Kiếm khí tích lôi đập mạnh vào đũng quần gã ngay tức khắc nổ tung lên,dư chấn khiến bay ra toàn thân đập mạnh vào tường mà ói huyết hôn mê ngất xỉu. Mơ hồ còn nghe cả tiếng xương gãy,phần thân dưới hắn m*áu thịt b*e bét đỏ tươi cả khoảng lớn,xem ra quãng đời còn lại đã hoàn toàn mất đi bản lĩnh nam nhân rồi!!
Mễ Lạc Tranh nghiến răng tức giận nhìn liếc qua Kim Thành,động tác nhanh chóng mặc lại y phục và sỏ giày,nhưng bấy nhiêu đó vẫn chưa đủ để hắn nguôi cơn căm phẫn,bàn chân giơ lên vận chuyển công pháp dồn sức đạp mạnh vài cái vào tứ chi khiến chúng n*át bấy.
Làm song hết thảy liền không chút do dự xoay người tiêu sái ẩn giấu khí tức rời đi,bởi nơi này dù sao cũng là hang ổ của gia tộc Kim Sí đại bàng,mà hắn nay lại phế đi thế tử của họ cho dù tu vi tạm thời trở về đỉnh cao cũng không dám khinh thường.
Ở trước mặt bao nhiêu người hắn cứ thế mà lẳng lặng rời đi.
___________
????Để đền bù nên chap sau thịt nha~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất