Chương 293: (10)Trà Xanh Vương Nhà Đại Lão
Cổ Tuyên bất giác cảm thán thằng nhóc này qủa nhiên là một đứa ngốc,phải hiểu giữa Omega chênh lệch tinh thần lực với nhau thì thể lực cũng sẽ khác nhau.Chứ đừng so tới Alpha,đặc biệt là dạng có tinh thần lực siêu cường gấp hai SS+ như y,một Omega ai đời lại đi so trình hơn thua với Alpha bao giờ?
Chỉ là các đồng học khác sớm đã đầu hàng thì thằng nhóc kia vẫn ngoan cố cứng đầu,mặt nhỏ kiêu ngạo hếch lên nhìn y hệt như muốn nói "lão tử sẽ không bao giờ chịu thua ngươi đâu",thấy tràng cảnh này Cổ Tuyên không khỏi dở khóc dở cười mà lắc đầu đở trán.Mình nếu không chịu bỏ cuộc thì dám chắc tên nhải kia vẫn sẽ kiên trì đến cùng,thời tiết lúc này nóng hầm hập khiến toàn bộ học viên chảy ròng mồ hôi.Thiếu niên cũng vì thế mà khuôn mặt trở nên ửng hồng,sở bất đắc dĩ liền chủ động rời khỏi so tài.
Qủa nhiên y vừa ra thì thiếu niên kia cũng tức khắc buông lỏng thân mình,hai tay chống gối thở dốc nhưng vẫn kiêu ngạo nhìn y đầy vẻ tự hào.
Nhưng Cổ Tuyên lúc này hầu kết lại ngo ngoe rục rịch,bởi quân trang vì ướt đẫm mồ hôi mà dán sát vào người phô ra vòng eo nhỏ nhắn tinh tế và đôi chân thon dài,lan da trắng mịn ửng đỏ hơi ướt nhưng cũng vì thế trở nên lấp lánh dụ hoặc,một người đẹp yếu ớt như thế khiến y không khỏi sinh tâm chà đạp.
Nếu đặt cậu dưới thân hung hăng chà đạp thì sẽ thế nào nhỉ?1
Cổ Tuyên bị suy nghĩ hư hỏng đồi trụy này doạ cho sợ hãi,bèn kiếm cớ đánh sang chuyện khác mở miệng hỏi "Này cậu từ nhỏ chưa từng học thiết kế cơ giáp thì có hiểu gì không đó?"
Vấn đề này y xác thực muốn hỏi từ lâu,phải rõ một điều là cơ giáp từ khâu lắp ráp cho tới khâu thiết kế IT đều vô cùng khó khăn.Quy trình cầu kì phức tạp,về độ linh hoạt chạy nhảy né tránh hay phản công đều khác nhau.Mỗi cơ giáp tốt trên thị trường hiện tại giá rất đắt,đặc biệt là cơ giáp dành riêng cho những người có tinh thần lực cao.Cơ giáp có rất nhiều loại,nhưng lợi hại nhất là cơ giáp thuộc quân đội Đế Quốc bởi tính sát thương cực cao nên bắt buộc tướng lĩnh lợi hại.Dù có phi thuyền chiến hạm nhưng lực phá hoại của thứ này rất lớn,nên chỉ khi tình thế cực kì cấp bách hay qúa mức nguy hiểm mới phê chuẩn đem ra sử dụng.
Chiến đấu bình thường đều là sử dụng cơ giáp song phương.
Những thứ phức tạp này nếu không kiên trì thông minh lí giải sẽ chẳng bao giờ học được,là người từng trãi nên y biết chỉ là thấy cậu mỗi tối đều kiên trì xem bản thiết kế rồi tô tô vẽ vẽ tới tận trời tờ mờ sáng.Chẳng những thế mà huấn luyện thể lực cũng không chịu thua kém,vốn tưởng rằng một tân sinh khoa thiết kế như cậu ta sẽ không chịu được bao lâu nhưng kết qủa lại kiên trì tới tận bây giờ.
Mễ Lạc Tranh bĩu môi khoanh tay trước ngực hếch lên mặt nhỏ,khinh thước liếc mắt nhìn y nói "Sao nào?Đào đào đã thấy sự lợi hại nhất bổng của gia chưa?"song lại cẩn thận nhòm ngó xung quanh mới nắm cổ áo y kéo thấp xuống,dù vậy nhưng cậu vẫn bắt buộc phải nhón chân lên ghé sát tai nhỏ giọng nói "Kì thật ngoại trừ học thiết kế cơ giáp ra em còn có đam mê khác nữa."
"Mỗi buổi sáng trèo lên tầng thượng dùng ống nhòm anh sẽ thấy các Alpha luyện tập ở sân bên kia nha,chậc chậc anh nào anh nấy cơ bắp cuồn cuộn nhìn mà khoái khoái muốn ăn ghê luôn!!"1
"...."Cổ Tuyên sở bất đắc dĩ đối diện với thiếu niên đang thoả sức bày tỏ đam mê hỏi"Chẳng lẻ cậu tới đây học chỉ để ngắm trai thôi sao?"
Mễ Lạc Tranh vẻ mặt tự hào vô tư gật đầu cười đáp "Dĩ nhiên rồi,nghĩ thử mà xem Alpha học viện ngon biết bao nhiêu nha?mỗi người đều rất ưu tú tài năng khác biệt không ai giống ai nhưng tất cả đều giỏi hết..."
"Chẳng những thế còn rất đẹp trai nữa,aiza nói chung là ngon mỗi người một vẻ mười phân vẹn mười,nếu em là tỷ phú lắm tiền nhiều của thì hay biết mấy?đến khi đó sẽ xây một toà kim ốc dát vàng sau lại bao nuôi đủ loại nam nhân,đập tiền bắt họ múa bụng lắc đít cho em xem...ai za nhân sinh người thắng là đây chứ đâu?"
Cổ Tuyên"...."1
Rõ ràng tuổi tác còn nhỏ ánh mắt ngây thơ hồn nhiên như vậy,thế mà lại ủ mưu kế hoạch tày trời không giống ai này?còn bày đặt kim ốc tàng kiều bao nuôi nam nhân nữa chứ?khòng biết liêm sĩ xấu hổ đấy à?
Tam quan đã kích trầm trọng khiến y cảm thấy bản thân thiển cận thiếu hiểu biết,bởi những gì cậu nói qúa mức lớn mật hoàn toàn khác hẳn dung mạo vốn có.Nếu chỉ nhìn vẻ bề ngoài thì ngay cả y cũng ngở rằng cậu là một Omega ngây thơ mới lớn chưa trãi sự đời,ở chung hơn nữa tháng rồi mới hiểu sự thật không nên đánh giá qua vẻ bề ngoài.Nói một đằng làm một nẻo đã thế lại còn mít ướt hay khóc,mỗi lần y tắm rửa song đều canh me vuốt ve sờ soạng,mặc kệ y có đen mặt thì cậu vẫn chả thèm quan tâm.Điều này tái diễn liên tục khiến y không khỏi cảm thấy bản thân hình như đã tự đưa dê vào miệng cọp rồi thì phải??
"Rồi đám Alpha đó có cái gì hay?tốt mã dẻ cùi nhìn được chứ không xài được."Cổ Tuyên đen mặt trầm giọng nói.
Thiếu niên vẻ mặt kinh ngạc không dám tin tưởng nhìn y,nhíu mày thất vọng đáp "Sao lại vô dụng không có gì tốt chứ?để thi vào đây chứng tỏ tinh thần lực họ rất cao khác hẳn đám Alpha thấp kém tạp nham ngoài kia,mặt đẹp tuy không chứng minh cái gì nhưng để ngắm cũng thấy cảnh đẹp ý vui nha.Nhân sinh qúy giá cỡ nào anh còn không biết hay sao chứ?vậy nên nhất định phải cố gắng trân trọng sống sao cho đáng kiếp người,tưởng tượng mà xem mỗi sáng thức dậy trái ôm phải ấp mỹ nam kề bên vui sướng hạnh phúc biết bao?"như nghĩ tràng cảnh tương lai khiến khuôn mặt xinh đẹp không khỏi hưng phấn kích động cả lên "Mới nghĩ tới việc xây kim ốc bao nuôi,mỗi ngày ôm một nam nhân là trái tim em nó đập bịch bịch hồi hộp gì đâu luôn á."
"....."
Nhìn biểu tình này của thiếu niên Cổ Tuyên thần sắc phức tạp,tại y không biết bản thân nên khuyên cái gì bây giờ?
Chẳng hiểu tại sao nhưng y chính là chán ghét vô lí đám Alpha đó,hừ lạnh nói "Bàn về độ đẹp trai thành tích tốt thì đám bọn họ thua xa đường ca tôi nhiều"
Mễ Lạc Tranh ngờ vực nhìn y,hoàn toàn không chút tin tưởng khó chịu hỏi "Vậy đường ca cậu là ai?"
Cổ Tuyên híp mắt tỏ vẻ thần bí trầm giọng đáp "Là anh em con chú bác họ hàng xa của tôi,hiện đang giữ chức Nguyên soái thống lĩnh toàn bộ quân đội Cổ Tuyên."
"Gì?Cổ...Cổ Tuyên?"thiếu niên kích ngạc đến toàn thân phát run,nhưng hơn hết là vui vẻ hớn hở nắm chắc tay y hỏi "Nguyên soái Cổ Tuyên thật sự là anh họ cậu sao?"
Nghe hỏi y liền hất cằm đầy tự tin nói "Dĩ nhiên rồi,tôi gạt cậu làm cái gì chứ?chẳng những thế body tôi còn không thua kém anh ấy đâu."
"Ha hả?đùa cái gì thế?"Mễ Lạc Tranh tròn mắt tràn đầy ghét bỏ nhìn y,hoài nghi hỏi "Body anh mà hơn dám so sánh hơn Nguyên soái Cổ Tuyên á?"
Y bất mãn nhăn mày vặn hỏi "Thì sao?vẻ mặt cậu đây là có ý gì?dám khinh thường vũ nhục tôi chắc?"
"Tôi không phải cố ý khinh thường anh,chỉ là...."đang nói lại tự nhiên ngừng cẩn thận quan sát y từ trên xuống dưới bĩu môi thất vọng nói "Đồng ý body cậu cũng rất đẹp nhưng vẫn thua xa Nguyên soái,anh ấy không chỉ được vẻ bề ngoài đã thế còn rất lợi hại gan dạ xông pha chiến trường công lao hiển hách,là chiến thần trăm trận trăm thắng không phải cứ muốn so là so được.Với tôi anh ấy chính là ngôi sao tinh tú ở tít trên cao vĩnh viễn chẳng thể với tới...đồng ý tự tin là tốt nhưng không thể trợn mắt nói dối,đổi trắng thay đen như vậy được nha..."1
Cổ Tuyên"....."1
"Vẻ mặt đó là sao nha?bộ tôi nói gì sai hả?"
"...."
Không,cậu không sai,là tôi sai!!tôi sai vậy đã được chưa??lần đầu tiên trong đời có người khen mình mà không vui đến vậy nha...
Mễ Lạc Tranh thừa hiểu y muốn gì nhưng cậi chính là không chịu tuân theo,nam nhân này có thể tiêm thuốc trà trộm giả Omega đã là vượt qúa giới hạn chắc chắn sẽ không làm thêm gì khác,cho dù có thích vẫn nhất mực im lặng quan sát không nói,dạng quy cũ đầu gỗ khô khan này nhất thiết cần một mồi lửa châm đốt,để y cảm thấy nguy cơ và khiến y hiểu bản thân nếu không cố gắng thì sẽ chẳng còn gì cả.
Mà hiện tại cậu chẳng những tỏ vẻ si mê ca ngợi nam nhân khác,đã thế còn đem y ra so sánh cố tình bảo y thua kém chính bản thân mình,trần trụi công khai vũ nhục ai mà chịu nổi cơ chứ??
Cậu đã làm tới mức này rồi,để xem y tới khi nào mới chịu bại lộ thân phận nha?
Cổ Tuyên tức giận ngiến răng nói "Tóm lại cậu không chịu tin tôi là em họ của Nguyên soái Cổ Tuyên và body đẹp hơn anh ấy chứ gì?"
Mễ Lạc Tranh không chút do dự khoanh tay gật đầu đáp,êm xuôi liền bĩu môi hừ lạnh nhanh chân xoay người rời đi,hảo thoả một bộ "ngươi đang nói dối ta không thèm tin"làm y tức đến phình phổi tím mặt.
"....." Nguyên soái Cổ Tuyên body đẹp hay không y chẳng lẻ còn không biết hay sao chứ??
....
Sáng hôm được nghĩ y lại bất tri bất giác theo dõi thiếu niên đang bật bếp hâm đám thức ăn nhanh oder tối qua ở nhà hàng nhỏ cuối phố kia,đợi nóng song lại đổ hộp vào hộp giữ nhiệt cất trong túi vải lén lút chạy ra phía sau rừng cây nối liền khu kí trúc xá Alpha kia.
Cổ Tuyên im lặng theo sau thiếu niên không hề phát giác chạy tới một căn nhà gỗ,nơi đó có đám mèo hoang tầm 7-8 con và một nam nhân một tay chống cằm vui vẻ nhìn chằm cậu kia.Nhìn thấy Tam hoàng tử Tần Hi khiến Cổ Tuyên không khỏi nhíu mày khó chịu,bởi theo những gì y biết thì Vương hậu vừa rồi bàn với Bệ hạ muốn hạ chỉ ban hôn Tần Hi với tiểu thiếu gia nhà Triệu kia mà??mặc dù chưa hề đối ngoại công khai tuyên bố nhưng trong vòng tất cả đều biết,Tần Hi là người đã có vị hôn thê ấy vậy mà vẫn tới đây lừa gạt dụ dổ thiếu niên?
Mập mờ với Kỷ An An chưa đủ thậm chí nay lại tính kế cả cậu??Cổ Tuyên hừ lạnh nghĩ,qủa thật đúng là ra vẻ đạo mạo giả nhân giả nghĩa bỉ ổi vô liêm sĩ,hạng tiểu nhân mặt dày không biết xấu hổ!!đàng hoàng chẳng chịu lại đua đòi người ta học làm tra nam khốn nạn lừa gạt tình cảm?từ bao giờ mà Hoàng gia Đế Quốc lại dạy dỗ ra vị Hoàng tử "đểu cáng" như vậy chứ?1
Vừa nghĩ đến thiếu niên ngây thơ sắp rơi vào cạm bẫy tra nam mà rầu,chỉ hận không thể ngay lập tức xông qua vả hắn hai cái cho hả giận!!
Tần Hi không hề phát giác khác thường,thấy cậu tới liền cười tươi vui vẻ hỏi "Ôi chao anh còn tưởng em hôm nay không đến đó?nay nấu gì tới cho anh vậy?"
"Anh đó chỉ được cái ăn thôi!"thiếu niên hờn dỗi nhìn hắn đoạn vòng ra phía sau lưng ôm chầm Tần Hi,vùi đầu vào cổ hắn mà xoa loạn.Trong chốc lát mới buông ra tới ghế ngay cạnh ngồi xuống,lấy tới hai cái chén nhỏ cùng muỗng ra đặt lên bàn,vặn mở nắp hộp giữ nhiệt múc canh chia đều ra hai cái chén nhìn hắn cười nói "Món này là lần đầu tiên em nấu,anh ăn thử rồi cho ý kiến nha"1
Tần Hi ánh mắt trìu mến ôn nhu nhìn cậu,thu hết dáng vẻ thấp thỏm lo âu của thiếu niên cất sâu trong tận đáy lòng.Chậm rải thưởng thức món canh "tình yêu" do chính tay ái nhân chuẩn bị khiến ý cười trong mắt càng thêm nồng hậu,hương vị tuy khá bình thường na ná cửa hàng tiện lợi nhưng với hắn đây là món canh ngon nhất trên thế gian này.1
"Thế nào?ăn ngon chứ?"
Tần Hi"Nói nhãm món em yêu chính tay nấu còn không ngon được sao?"
Hắn còn có thể không vui được sao?phải biết những Omega qúy tộc hiện tại hoàn toàn không thích nấu ăn,cho xuống bếp là dơ bẩn dầu mỡ nhưng hắn không cho là vậy.Vừa vặn gặp được thiếu niên,thấy cậu vì mình tìm tòi học cách nấu ăn thậm chí lần trước còn bị dao cắt trúng tay.Một người nguyện ý vì hắn làm nhiều như vậy,hơn nữa dung nhan xinh đẹp tích cách dịu dàng thiện giải nhân ý sao có thể bỏ qua được đây.
Chờ lúc đại công cáo thành hắn nhất định cưới cậu vào cửa làm Vương hậu.1
Hai người vui vẻ hàn huyên tâm sự với nhau,nhưng hình ảnh hạnh phúc ấy lọt vào mắt y lại vô cùng chua cay khó chịu.Theo dõi trốn tránh không thể chen vào mà tức cái lồng ngực,mặc dù nhìn hai người hẹn hò vui sướng nói chuyện với nhau là điều rất chi bình thường.
Chẳng hiểu tại sao nhưng y chính là mất hứng không vui!bộ đầu bếp hoàng gia chết hết hay gì rồi còn ra đây bắt người ta nấu cho mình ăn?biết vậy ban nãy y lén bỏ thuốc chuột độc chết Tần Hi cho rồi!!1
Một thứ gì đó bất chợt nhen nhóm lên men chiếm cứ tinh thần đầu não y,mãi cho đến khi mặt trời lên cao người cũng rời khỏi mới không cam lòng đi ra.
Định bụng trở về kiếm ít chuyện cho Tần Hi làm chứ dạo này thấy Tam hoàng tử an nhàn thảnh thơi qúa rồi,để xem lần sau còn có thời gian ra ngoài uống canh gà nữa hay không đây?
Chỉ là các đồng học khác sớm đã đầu hàng thì thằng nhóc kia vẫn ngoan cố cứng đầu,mặt nhỏ kiêu ngạo hếch lên nhìn y hệt như muốn nói "lão tử sẽ không bao giờ chịu thua ngươi đâu",thấy tràng cảnh này Cổ Tuyên không khỏi dở khóc dở cười mà lắc đầu đở trán.Mình nếu không chịu bỏ cuộc thì dám chắc tên nhải kia vẫn sẽ kiên trì đến cùng,thời tiết lúc này nóng hầm hập khiến toàn bộ học viên chảy ròng mồ hôi.Thiếu niên cũng vì thế mà khuôn mặt trở nên ửng hồng,sở bất đắc dĩ liền chủ động rời khỏi so tài.
Qủa nhiên y vừa ra thì thiếu niên kia cũng tức khắc buông lỏng thân mình,hai tay chống gối thở dốc nhưng vẫn kiêu ngạo nhìn y đầy vẻ tự hào.
Nhưng Cổ Tuyên lúc này hầu kết lại ngo ngoe rục rịch,bởi quân trang vì ướt đẫm mồ hôi mà dán sát vào người phô ra vòng eo nhỏ nhắn tinh tế và đôi chân thon dài,lan da trắng mịn ửng đỏ hơi ướt nhưng cũng vì thế trở nên lấp lánh dụ hoặc,một người đẹp yếu ớt như thế khiến y không khỏi sinh tâm chà đạp.
Nếu đặt cậu dưới thân hung hăng chà đạp thì sẽ thế nào nhỉ?1
Cổ Tuyên bị suy nghĩ hư hỏng đồi trụy này doạ cho sợ hãi,bèn kiếm cớ đánh sang chuyện khác mở miệng hỏi "Này cậu từ nhỏ chưa từng học thiết kế cơ giáp thì có hiểu gì không đó?"
Vấn đề này y xác thực muốn hỏi từ lâu,phải rõ một điều là cơ giáp từ khâu lắp ráp cho tới khâu thiết kế IT đều vô cùng khó khăn.Quy trình cầu kì phức tạp,về độ linh hoạt chạy nhảy né tránh hay phản công đều khác nhau.Mỗi cơ giáp tốt trên thị trường hiện tại giá rất đắt,đặc biệt là cơ giáp dành riêng cho những người có tinh thần lực cao.Cơ giáp có rất nhiều loại,nhưng lợi hại nhất là cơ giáp thuộc quân đội Đế Quốc bởi tính sát thương cực cao nên bắt buộc tướng lĩnh lợi hại.Dù có phi thuyền chiến hạm nhưng lực phá hoại của thứ này rất lớn,nên chỉ khi tình thế cực kì cấp bách hay qúa mức nguy hiểm mới phê chuẩn đem ra sử dụng.
Chiến đấu bình thường đều là sử dụng cơ giáp song phương.
Những thứ phức tạp này nếu không kiên trì thông minh lí giải sẽ chẳng bao giờ học được,là người từng trãi nên y biết chỉ là thấy cậu mỗi tối đều kiên trì xem bản thiết kế rồi tô tô vẽ vẽ tới tận trời tờ mờ sáng.Chẳng những thế mà huấn luyện thể lực cũng không chịu thua kém,vốn tưởng rằng một tân sinh khoa thiết kế như cậu ta sẽ không chịu được bao lâu nhưng kết qủa lại kiên trì tới tận bây giờ.
Mễ Lạc Tranh bĩu môi khoanh tay trước ngực hếch lên mặt nhỏ,khinh thước liếc mắt nhìn y nói "Sao nào?Đào đào đã thấy sự lợi hại nhất bổng của gia chưa?"song lại cẩn thận nhòm ngó xung quanh mới nắm cổ áo y kéo thấp xuống,dù vậy nhưng cậu vẫn bắt buộc phải nhón chân lên ghé sát tai nhỏ giọng nói "Kì thật ngoại trừ học thiết kế cơ giáp ra em còn có đam mê khác nữa."
"Mỗi buổi sáng trèo lên tầng thượng dùng ống nhòm anh sẽ thấy các Alpha luyện tập ở sân bên kia nha,chậc chậc anh nào anh nấy cơ bắp cuồn cuộn nhìn mà khoái khoái muốn ăn ghê luôn!!"1
"...."Cổ Tuyên sở bất đắc dĩ đối diện với thiếu niên đang thoả sức bày tỏ đam mê hỏi"Chẳng lẻ cậu tới đây học chỉ để ngắm trai thôi sao?"
Mễ Lạc Tranh vẻ mặt tự hào vô tư gật đầu cười đáp "Dĩ nhiên rồi,nghĩ thử mà xem Alpha học viện ngon biết bao nhiêu nha?mỗi người đều rất ưu tú tài năng khác biệt không ai giống ai nhưng tất cả đều giỏi hết..."
"Chẳng những thế còn rất đẹp trai nữa,aiza nói chung là ngon mỗi người một vẻ mười phân vẹn mười,nếu em là tỷ phú lắm tiền nhiều của thì hay biết mấy?đến khi đó sẽ xây một toà kim ốc dát vàng sau lại bao nuôi đủ loại nam nhân,đập tiền bắt họ múa bụng lắc đít cho em xem...ai za nhân sinh người thắng là đây chứ đâu?"
Cổ Tuyên"...."1
Rõ ràng tuổi tác còn nhỏ ánh mắt ngây thơ hồn nhiên như vậy,thế mà lại ủ mưu kế hoạch tày trời không giống ai này?còn bày đặt kim ốc tàng kiều bao nuôi nam nhân nữa chứ?khòng biết liêm sĩ xấu hổ đấy à?
Tam quan đã kích trầm trọng khiến y cảm thấy bản thân thiển cận thiếu hiểu biết,bởi những gì cậu nói qúa mức lớn mật hoàn toàn khác hẳn dung mạo vốn có.Nếu chỉ nhìn vẻ bề ngoài thì ngay cả y cũng ngở rằng cậu là một Omega ngây thơ mới lớn chưa trãi sự đời,ở chung hơn nữa tháng rồi mới hiểu sự thật không nên đánh giá qua vẻ bề ngoài.Nói một đằng làm một nẻo đã thế lại còn mít ướt hay khóc,mỗi lần y tắm rửa song đều canh me vuốt ve sờ soạng,mặc kệ y có đen mặt thì cậu vẫn chả thèm quan tâm.Điều này tái diễn liên tục khiến y không khỏi cảm thấy bản thân hình như đã tự đưa dê vào miệng cọp rồi thì phải??
"Rồi đám Alpha đó có cái gì hay?tốt mã dẻ cùi nhìn được chứ không xài được."Cổ Tuyên đen mặt trầm giọng nói.
Thiếu niên vẻ mặt kinh ngạc không dám tin tưởng nhìn y,nhíu mày thất vọng đáp "Sao lại vô dụng không có gì tốt chứ?để thi vào đây chứng tỏ tinh thần lực họ rất cao khác hẳn đám Alpha thấp kém tạp nham ngoài kia,mặt đẹp tuy không chứng minh cái gì nhưng để ngắm cũng thấy cảnh đẹp ý vui nha.Nhân sinh qúy giá cỡ nào anh còn không biết hay sao chứ?vậy nên nhất định phải cố gắng trân trọng sống sao cho đáng kiếp người,tưởng tượng mà xem mỗi sáng thức dậy trái ôm phải ấp mỹ nam kề bên vui sướng hạnh phúc biết bao?"như nghĩ tràng cảnh tương lai khiến khuôn mặt xinh đẹp không khỏi hưng phấn kích động cả lên "Mới nghĩ tới việc xây kim ốc bao nuôi,mỗi ngày ôm một nam nhân là trái tim em nó đập bịch bịch hồi hộp gì đâu luôn á."
"....."
Nhìn biểu tình này của thiếu niên Cổ Tuyên thần sắc phức tạp,tại y không biết bản thân nên khuyên cái gì bây giờ?
Chẳng hiểu tại sao nhưng y chính là chán ghét vô lí đám Alpha đó,hừ lạnh nói "Bàn về độ đẹp trai thành tích tốt thì đám bọn họ thua xa đường ca tôi nhiều"
Mễ Lạc Tranh ngờ vực nhìn y,hoàn toàn không chút tin tưởng khó chịu hỏi "Vậy đường ca cậu là ai?"
Cổ Tuyên híp mắt tỏ vẻ thần bí trầm giọng đáp "Là anh em con chú bác họ hàng xa của tôi,hiện đang giữ chức Nguyên soái thống lĩnh toàn bộ quân đội Cổ Tuyên."
"Gì?Cổ...Cổ Tuyên?"thiếu niên kích ngạc đến toàn thân phát run,nhưng hơn hết là vui vẻ hớn hở nắm chắc tay y hỏi "Nguyên soái Cổ Tuyên thật sự là anh họ cậu sao?"
Nghe hỏi y liền hất cằm đầy tự tin nói "Dĩ nhiên rồi,tôi gạt cậu làm cái gì chứ?chẳng những thế body tôi còn không thua kém anh ấy đâu."
"Ha hả?đùa cái gì thế?"Mễ Lạc Tranh tròn mắt tràn đầy ghét bỏ nhìn y,hoài nghi hỏi "Body anh mà hơn dám so sánh hơn Nguyên soái Cổ Tuyên á?"
Y bất mãn nhăn mày vặn hỏi "Thì sao?vẻ mặt cậu đây là có ý gì?dám khinh thường vũ nhục tôi chắc?"
"Tôi không phải cố ý khinh thường anh,chỉ là...."đang nói lại tự nhiên ngừng cẩn thận quan sát y từ trên xuống dưới bĩu môi thất vọng nói "Đồng ý body cậu cũng rất đẹp nhưng vẫn thua xa Nguyên soái,anh ấy không chỉ được vẻ bề ngoài đã thế còn rất lợi hại gan dạ xông pha chiến trường công lao hiển hách,là chiến thần trăm trận trăm thắng không phải cứ muốn so là so được.Với tôi anh ấy chính là ngôi sao tinh tú ở tít trên cao vĩnh viễn chẳng thể với tới...đồng ý tự tin là tốt nhưng không thể trợn mắt nói dối,đổi trắng thay đen như vậy được nha..."1
Cổ Tuyên"....."1
"Vẻ mặt đó là sao nha?bộ tôi nói gì sai hả?"
"...."
Không,cậu không sai,là tôi sai!!tôi sai vậy đã được chưa??lần đầu tiên trong đời có người khen mình mà không vui đến vậy nha...
Mễ Lạc Tranh thừa hiểu y muốn gì nhưng cậi chính là không chịu tuân theo,nam nhân này có thể tiêm thuốc trà trộm giả Omega đã là vượt qúa giới hạn chắc chắn sẽ không làm thêm gì khác,cho dù có thích vẫn nhất mực im lặng quan sát không nói,dạng quy cũ đầu gỗ khô khan này nhất thiết cần một mồi lửa châm đốt,để y cảm thấy nguy cơ và khiến y hiểu bản thân nếu không cố gắng thì sẽ chẳng còn gì cả.
Mà hiện tại cậu chẳng những tỏ vẻ si mê ca ngợi nam nhân khác,đã thế còn đem y ra so sánh cố tình bảo y thua kém chính bản thân mình,trần trụi công khai vũ nhục ai mà chịu nổi cơ chứ??
Cậu đã làm tới mức này rồi,để xem y tới khi nào mới chịu bại lộ thân phận nha?
Cổ Tuyên tức giận ngiến răng nói "Tóm lại cậu không chịu tin tôi là em họ của Nguyên soái Cổ Tuyên và body đẹp hơn anh ấy chứ gì?"
Mễ Lạc Tranh không chút do dự khoanh tay gật đầu đáp,êm xuôi liền bĩu môi hừ lạnh nhanh chân xoay người rời đi,hảo thoả một bộ "ngươi đang nói dối ta không thèm tin"làm y tức đến phình phổi tím mặt.
"....." Nguyên soái Cổ Tuyên body đẹp hay không y chẳng lẻ còn không biết hay sao chứ??
....
Sáng hôm được nghĩ y lại bất tri bất giác theo dõi thiếu niên đang bật bếp hâm đám thức ăn nhanh oder tối qua ở nhà hàng nhỏ cuối phố kia,đợi nóng song lại đổ hộp vào hộp giữ nhiệt cất trong túi vải lén lút chạy ra phía sau rừng cây nối liền khu kí trúc xá Alpha kia.
Cổ Tuyên im lặng theo sau thiếu niên không hề phát giác chạy tới một căn nhà gỗ,nơi đó có đám mèo hoang tầm 7-8 con và một nam nhân một tay chống cằm vui vẻ nhìn chằm cậu kia.Nhìn thấy Tam hoàng tử Tần Hi khiến Cổ Tuyên không khỏi nhíu mày khó chịu,bởi theo những gì y biết thì Vương hậu vừa rồi bàn với Bệ hạ muốn hạ chỉ ban hôn Tần Hi với tiểu thiếu gia nhà Triệu kia mà??mặc dù chưa hề đối ngoại công khai tuyên bố nhưng trong vòng tất cả đều biết,Tần Hi là người đã có vị hôn thê ấy vậy mà vẫn tới đây lừa gạt dụ dổ thiếu niên?
Mập mờ với Kỷ An An chưa đủ thậm chí nay lại tính kế cả cậu??Cổ Tuyên hừ lạnh nghĩ,qủa thật đúng là ra vẻ đạo mạo giả nhân giả nghĩa bỉ ổi vô liêm sĩ,hạng tiểu nhân mặt dày không biết xấu hổ!!đàng hoàng chẳng chịu lại đua đòi người ta học làm tra nam khốn nạn lừa gạt tình cảm?từ bao giờ mà Hoàng gia Đế Quốc lại dạy dỗ ra vị Hoàng tử "đểu cáng" như vậy chứ?1
Vừa nghĩ đến thiếu niên ngây thơ sắp rơi vào cạm bẫy tra nam mà rầu,chỉ hận không thể ngay lập tức xông qua vả hắn hai cái cho hả giận!!
Tần Hi không hề phát giác khác thường,thấy cậu tới liền cười tươi vui vẻ hỏi "Ôi chao anh còn tưởng em hôm nay không đến đó?nay nấu gì tới cho anh vậy?"
"Anh đó chỉ được cái ăn thôi!"thiếu niên hờn dỗi nhìn hắn đoạn vòng ra phía sau lưng ôm chầm Tần Hi,vùi đầu vào cổ hắn mà xoa loạn.Trong chốc lát mới buông ra tới ghế ngay cạnh ngồi xuống,lấy tới hai cái chén nhỏ cùng muỗng ra đặt lên bàn,vặn mở nắp hộp giữ nhiệt múc canh chia đều ra hai cái chén nhìn hắn cười nói "Món này là lần đầu tiên em nấu,anh ăn thử rồi cho ý kiến nha"1
Tần Hi ánh mắt trìu mến ôn nhu nhìn cậu,thu hết dáng vẻ thấp thỏm lo âu của thiếu niên cất sâu trong tận đáy lòng.Chậm rải thưởng thức món canh "tình yêu" do chính tay ái nhân chuẩn bị khiến ý cười trong mắt càng thêm nồng hậu,hương vị tuy khá bình thường na ná cửa hàng tiện lợi nhưng với hắn đây là món canh ngon nhất trên thế gian này.1
"Thế nào?ăn ngon chứ?"
Tần Hi"Nói nhãm món em yêu chính tay nấu còn không ngon được sao?"
Hắn còn có thể không vui được sao?phải biết những Omega qúy tộc hiện tại hoàn toàn không thích nấu ăn,cho xuống bếp là dơ bẩn dầu mỡ nhưng hắn không cho là vậy.Vừa vặn gặp được thiếu niên,thấy cậu vì mình tìm tòi học cách nấu ăn thậm chí lần trước còn bị dao cắt trúng tay.Một người nguyện ý vì hắn làm nhiều như vậy,hơn nữa dung nhan xinh đẹp tích cách dịu dàng thiện giải nhân ý sao có thể bỏ qua được đây.
Chờ lúc đại công cáo thành hắn nhất định cưới cậu vào cửa làm Vương hậu.1
Hai người vui vẻ hàn huyên tâm sự với nhau,nhưng hình ảnh hạnh phúc ấy lọt vào mắt y lại vô cùng chua cay khó chịu.Theo dõi trốn tránh không thể chen vào mà tức cái lồng ngực,mặc dù nhìn hai người hẹn hò vui sướng nói chuyện với nhau là điều rất chi bình thường.
Chẳng hiểu tại sao nhưng y chính là mất hứng không vui!bộ đầu bếp hoàng gia chết hết hay gì rồi còn ra đây bắt người ta nấu cho mình ăn?biết vậy ban nãy y lén bỏ thuốc chuột độc chết Tần Hi cho rồi!!1
Một thứ gì đó bất chợt nhen nhóm lên men chiếm cứ tinh thần đầu não y,mãi cho đến khi mặt trời lên cao người cũng rời khỏi mới không cam lòng đi ra.
Định bụng trở về kiếm ít chuyện cho Tần Hi làm chứ dạo này thấy Tam hoàng tử an nhàn thảnh thơi qúa rồi,để xem lần sau còn có thời gian ra ngoài uống canh gà nữa hay không đây?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất