Xuyên Nhanh Dẫn Chồng Trước Và Anh Ta Lúc 5 Tuổi Tham Gia Show

Chương 38:

Trước Sau
Sau khi hai người đưa Tiểu Lệ Hành đến học viện thì tách nhau ra ở trước cổng, mỗi người đều bận việc riêng của mình.

Vẫn còn một khoảng thời gian mới tới kỳ ghi hình mới của chương trình, An Ngu dự định sẽ tận dụng khoảng thời gian rảnh rỗi này để lên kế hoạch cho mình, đó là mở phòng làm việc thủ công sáng tạo của chính cô.

Việc làm giường tre cho Mộ Lệ Hành ở thôn An Hà đã khiến An Ngu nổi tiếng trên mạng, chương trình còn chưa phát sóng đã có cư dân mạng tự động cắt màn hình livestream cô làm công việc thủ công buổi chiều hôm đó thành video, phối thêm nhạc nền đăng lên nền tảng video ngắn, thu hút rất nhiều người xem, lượt xem cũng không thấp.

Đối với An Ngu mà nói, đây là một khởi đầu tốt.

Ở thế giới trước, cô phải mất rất nhiều thời gian mới tích lũy được một mức độ nổi tiếng nhất định, rất nhiều tác phẩm cũng là sau này mới dần dần được mọi người biết đến.

Nhưng An Ngu không thèm để ý, bà tan hưởng việc những thứ trông tầm thường được công cụ trong tay mình mài giũa, trở thành từng món đồ thủ công mỹ nghệ tinh xảo đẹp mắt, sáng tạo.

Nếu như được người khác để mắt tới, yêu thích, thậm chí là khẳng định giá trị của chúng, vậy thì An Ngu sẽ càng vui vẻ.

Hơn nữa cô có thể nhân cơ hội này tuyên truyền tay nghề truyền thống của bố. Tuy rằng cô không thể về nhà kế thừa sự nghiệp của bố, nhưng cô cũng đang dùng cách của mình để tiến hành kế thừa.

Chỉ là cô không ngờ rằng khi sự nghiệp vừa mới bắt đầu, cô đã xuyên sách rồi.

Cũng may là ở thế giới này cô cũng xem như vừa có tiền vừa nhàn rỗi, xuất phát điểm cao hơn so với lúc trước.

Trước tiên, An Ngu quyết định tìm cho một địa điểm, nhà họ Mộ rất lớn nhưng nếu cả ngày phát ra tiếng leng keng, múa búa và nghịch máy khoan điện trong nhà, có lẽ sẽ làm mọi người ngạc nhiên đến mức há hốc mồm. Hơn nữa, cô nghĩ đến việc ông nội Mộ quản lý nghiêm khắc và hạn chế Mộ Lệ Hành, An Ngu cảm thấy vẫn nên có một không gian nhỏ thuộc về mình.

Vả lại, hiện giờ cô và Mộ Lệ Hành chỉ đang giả làm vợ chồng, tạm thời sống trong ngôi nhà tổ, chờ sau khi quay xong gameshow lấy được thù lao, bàn giao tài sản xong, hai người bọn họ sẽ mỗi người một nơi.

Thật ra An Ngu từng nghĩ đến việc mở một phòng làm việc tại nhà, nhưng khi tưởng tượng đến việc phải chuẩn bị rất nhiều dụng cụ, máy khoan điện, máy hàn, máy in 3D, dao, cưa, rìu, đục… Còn phải thu thập rất nhiều loại nguyên liệu khác.

Cô không muốn căn nhà lớn xinh đẹp rộng rãi hơn năm trăm mét vuông của mình bị mấy thứ này lấp đầy, vẫn nên tách biệt giữa công việc và sinh hoạt.



Suy nghĩ một chút, An Ngu gọi điện thoại cho Văn Nha, hẹn cô ấy ra ngoài uống trà chiều.

Văn Nha là bạn thân nhất của nguyên chủ ở thế giới này, cô ấy chơi rất được, có nhiều mối quan hệ, suy nghĩ cũng rất khác biệt. Có cô ấy hỗ trợ, chắc sẽ đạt được kết quả gấp đôi.

Khi gặp nhau ở quán trà, Văn Nha kéo kính râm xuống, hất mái tóc xoăn gợn sóng, lộ ra một đôi mắt tinh xảo quyến rũ.

“Ô, tớ còn tưởng cậu đang bận rộn với việc chăm sóc con cái cùng với người chồng thân yêu của mình trên chương trình, đã quên mất tớ rồi chứ. Này An Ngu, không phải cậu đã ly hôn với Mộ Lệ Hành rồi sao, bây giờ lại là tình huống gì đây?”

An Ngu vội vàng rít lên, bảo cô ấy nói nhỏ lại

Tuy rằng cô đã đặt một phòng VIP riêng, không có ai khác, nhưng tốt nhất vẫn nên bảo mật.

Văn Nha ngồi xuống trước mặt An Ngu, khoanh tay quay đầu đi, chỉ liếc mắt nhìn cô, hiển nhiên vẫn còn tức giận chuyện An Ngu lạnh lùng và che giấu cô ấy.

An Ngu mỉm cười rót trà giúp cô ấy, đồng thời nói cho cô ấy biết nguyên nhân của sự việc, nhưng chỉ nói sơ qua thân phận thực sự của Tiểu Lệ Hành. Dù sao chuyện Mộ Lệ Hành năm tuổi xuyên đến đây nghe có vẻ quá vô lý, càng nhiều người biết càng nguy hiểm, cứ coi như cậu bé là con riêng của Mộ Lệ Hành, sau này có cơ hội sẽ giải thích sau.

Sở dĩ An Ngu không hề kiêng kỵ mà nói cho Văn Nha biết chuyện cô và Mộ Lệ Hành là bởi vì cô biết, mặc dù ở trong sách Văn Nha cũng bị gắn mác phản diện giống như nguyên chủ kiêu căng, giả tạo này, nhưng thật ra cô ấy là một cô gái rất cá tính và quyến rũ, nhìn có vẻ không đứng đắn, thực ra rất đáng tin cậy. Hơn nữa cũng là thật lòng thật dạ đối xử tốt với nguyên chủ, chỉ là nguyên chủ yêu đương mù quáng, cô ấy khuyên thế nào cũng vô dụng.

“Cho nên vì ba mươi triệu tệ kia nên cậu mới đồng ý giả làm vợ chồng với anh ta sao?” Văn Nha nghe An Ngu nói xong đầu đuôi sự việc, cuối cùng cũng chịu nhìn thẳng cô.

“Còn được thêm một căn nhà, giá trị thị trường rất cao, không lấy thì uổng.” An Ngu vội vàng bổ sung.

“Cậu thật là.” Văn Nha cầm tách trà An Ngu pha cho cô ấy, nhẹ nhàng nhấp một ngụm, nhưng khi nhìn thấy đứa bạn yêu đương mù quáng của mình cuối cùng cũng thông suốt, cô ấy lại thấy vui trong lòng.

Cô ấy nghe nói An Ngu muốn tìm địa điểm, phải rộng rãi, có thể bày ra rất nhiều thứ.



Hiệu quả cách âm còn phải tốt, cô không muốn làm phiền người khác. Hơn nữa tốt nhất là gần chỗ cô ở một chút, không cần phải đi qua đi lại nhiều phiền phức, điều quan trọng nhất là tiền thuê không được quá cao.

“Tớ nghĩ cậu đi về ngủ một giấc đi, ở trong mơ có lẽ sẽ tìm được đấy.” Văn Nha phá hư giấc mộng đẹp của An Ngu không chút nể tình.

“Cho nên tớ mới tìm cậu, cậu có quan hệ rộng rãi, nhiều sáng kiến, nhất định có cách. Hơn nữa cậu thông minh như vậy, còn có thể giúp tớ kiểm tra một chút, chắc chắn tớ sẽ không chịu thiệt.”

Từ trước đến nay An Ngu luôn biết cách nịnh nọt. Quả nhiên, sau khi Văn Nha nghe xong, vẻ mặt giãn ra, nói với cô, thật sự là có một chỗ.

“Mấy ngày trước anh trai tớ vừa mới thu lại một cửa hàng, người thuê trước không thể tiếp tục hoạt động, đã chạy rồi. Tớ thấy nó có vẻ phù hợp với yêu cầu của cậu.”

“Ở đâu?” Đôi mắt An Ngu sáng lấp lánh, lộ ra ánh mắt chờ mong.

Văn Nha đứng dậy, xách túi lên: “Đi thôi, tớ dẫn cậu đi.”

Văn Nha lái xe dẫn An Ngu đến cửa hàng cô ấy vừa nói.

Ở phía bên kia, vì lúc trước lỡ hẹn cảm thấy có lỗi nên Mộ Lệ Hành đã hẹn đạo diễn Trịnh một lần nữa, muốn hỏi đạo diễn Trịnh có thể cho anh thêm một cơ hội, để cho anh thử vai diễn kia hay không.

Thật ra với địa vị và độ nổi tiếng của Mộ Lệ Hành đã có thể tùy ý lựa chọn kịch bản, nhưng anh vẫn biểu hiện ra sự khiêm tốn và chân thành như trước.

Đạo diễn Trịnh cảm thấy bất ngờ và hơi xúc động.

Hôm đó ông ấy liên lạc với người đại diện Đỗ Thanh Phong của Mộ Lệ Hành để hẹn gặp anh nói về kịch bản, nhưng bị lỡ hẹn, còn có ý khéo léo từ chối, cho nên nói đạo diễn Trịnh không cảm thấy khó chịu là giả.

Hơn nữa, đạo diễn Trịnh không nghĩ đến việc để cho Mộ Lệ Hành diễn bộ phim lần trước, trong mắt ông Mộ Lệ Hành không khác gì những diễn viên đông người hâm mộ kia, chẳng qua là độ nổi tiếng cao hơn một chút.

Nhưng lúc tuyển chọn và thử vai, Mộ Lệ Hành đã biểu hiện tốt hơn ngoài dự kiến

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau